Chương 113 - Quần Đảo Trắng (1)
Chương 113 - Quần Đảo Trắng (1)
Đại lục Valtos, chiến trường trung tâm Đại Lục, giữa lực lượng Liên Bang Lizard và Liên Minh Ork.
Lúc này cuộc c·hiến t·ranh giành thuộc địa tại đại lục Valtos đã lên đến đỉnh điểm. Việc các quốc gia loài người bị xoáy vào cuộc chiến là việc không thể tránh khỏi. Lãnh thổ của những vùng đất loài người phía tây sang đông của đại lục Valtos là La Mã, Ottoman, Ai Cập, Ba Tư, Trung Hoa. Trong đó Nhật Bản lại là một đảo quốc nằm phía Tây Bắc của Đại Lục Valtos, một khoảng cách gần để đến với Quần Đảo Trắng.
Trong đó Anh Quốc lại là vùng đất tách biệt ở phía Cực Đông Bắc của Đại lục Valtos, chỉ mất bảy ngày đi tàu buồm là có thể đến được vùng đất của Tiên Nhân. Như vậy, trận chiến giữa Liên Bang Lizard và Liên Minh Ork xảy ra ở vùng đất tranh dành ảnh hưởng của loài người. Liên Bang Lizard nằm ở cực Tây còn Liên Minh Ork nằm ở cực Đông của Đại Lục.
Lúc này, một trận chiến giữa mười triệu quân Ork đang bao vây lấy thành Lạc Dương. Thế trận như trẻ tre, năm mươi vạn quân Lizard chống chọi với số luợng q·uân đ·ội Ork đông đảo không s·ợ c·hết chóc là gì. Lại điên cuồng t·ấn c·ông như thể một dạng tín đồ cuồng chiến không sợ hãi là gì. Thrall vị lãnh chúa tối cao của tộc Ork đích thân dẫn đại quân t·ấn c·ông.
Đội quân phụ thuộc con người lúc này bao gồm mười tám lộ chư hầu các cứ khắp nơi lãnh thổ Trung Hoa hội tụ cùng với q·uân đ·ội Lizard đẩy lùi cuộc phản công của Đổng Trác dưới sự hậu thuẩn của đám quân khổng lồ hàng triệu tên da xanh không có hồi kết của Ork. Từng bức tường thành dần dần sụp đổ, các lộ chư hầu càng lúc càng rút sâu vào trong nội thành, đại pháo cùng với hàng ngàn chiến binh thần thánh của Lizard đẩy lùi không biết bao nhiêu cuộc càng quét của quân Ork. Một dạng lấy thịt đè người chiến thuật, sự mệt mỏi rã rời bao trùm lên không khí ảm đạm của thành Lạc Dương.
Tất cả dường như cô động lại trong một trận chiến sinh tồn cuối cùng vậy, Thrall tưởng như đã chắc thắng, nên bắt đầu càng quét lần cuối cùng, nhưng sự thật là quân Lizard vẫn còn một chiêu bài cuối chưa thật sự tung ra. Đó là không quân, hơn mười nghìn đầu thằn lằn bay được giấu kín trong tất cả cuộc chiến lúc trước chỉ để chờ đợi sự xuất hiện của tên Thrall này.
Bởi hắn là một cá thể to lớn trên chiếc xe đẩy lớn, thân thể cao hơn ba mét cầm một thanh rìu bằng chất liệu sắt thép chấp vá to lớn không ngừng hô hào cho đám lính Ork và các chiến binh của mình hăng máu xông lên.:
- Vì Gork và Mork, hỡi những chiến binh của ta, thoả sức chém g·iết đi, thịt tươi đằng sau bức tường thành là của các ngươi..
Lời hô hoán hiệu triệu cho hàng triệu tên Ork da xanh thô kệch t·ấn c·ông, tiếng gầm thét vang vọng khắp nơi, chỉ với tiếng gầm, tiếng chạy lao vào bức tường của công những dụng cụ công thành thô sơ nhất có thế, của những khẩu đại pháo bắn phá với tỷ lệ mười phần trăm trúng mục tiêu còn chín mươi phần trăm còn lại rơi thẳng vào đầu quân tiên phong.
Viên Thiệu, Công Tôn Toán hay là Tôn Kiên đều sợ như vỡ mật. Tào Tháo vẫn còn đang quan sát trận chiến giữa Lữ Bố so tài với Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi. Khi đại quân Ork t·ấn c·ông, Lữ Bố cũng nhanh chóng rút về hậu phương mà hội quân.
Lúc này, đám Ork điên cuồng t·ấn c·ông, lại không hề chú ý mảy may một chút nào phía không trung. Bầu trời đen nghịch ngờm hàng ngàn con thằn lằn bay bắt đầu xuất kích. Hàng ngàn quả đạn đặc hoặc những dung dịch dầu lửa từ độ cao một trăm mét rơi tự do, tạo ra một cơn mưa t·hảm s·át. Chiếc xe to lớn chuyên chở tên Thrall là mục tiêu sáng chói dễ chú ý nhất, vì thế nó được chăm sóc cũng đặc biệt nhất.
Hàng trăm quả đạn pháo được bắn đến vị trí của hắn, khiến tên này không kịp tránh né, thân thể lập tức bị phá nát thành một đống thịt nhầy nhụa. Đám quân của hắn cũng không khá hơn là bao, đại pháo từ tường thành bắn ra, do có được bàn tay tinh chỉnh của con người, cho nên độ chính xác là hầu như tuyệt đối.
Mà dù là vậy, quân thủ thành cũng không thèm nhắm bắn mà làm gì, mưa tên, bão đạn từ súng hoả mai cứ thế mà mặc sức mà bắn, cả triệu tên Ork lúc nhúc như vậy cần gì mà ngắm, mà cũng không có thời gian để ngắm băn. Mắt thấy lãnh đạo của quân Ork là Thrall đã b·ị b·ắn nát thành đống thịt nhão, q·uân đ·ội Liên Bang Lizard và các lộ chư hầu điên cuồng phản công. Quân đội Liên Minh Ork dần dần rơi vào yếu thế, hàng trăm nghìn tên rồi đến hàng hàng triệu tên ngã xuống, sắt thép công sự chen lấn nhau va đập.
Quân Lizard bắt đầu xuất thành xông ra tàn sát, những con khủng long bạo chúa cắn xé kẻ địch, những con vật bốn chân Canosaurus với ba chiến sừng nhọn trên đầu húc lấy, dẫm đạp quân Ork như những con kiến lao vào bàn chân voi. Chẳng mấy chốc đội quân Ork bị đẩy lùi. Lữ Bố thống lĩnh đại quân của mình rút chạy về Trường An cùng với tàn quân của Liên Minh Ork.
Trong đám loạn quân Ork có một tên lính quèn tên là Ghazghkull Thraka b·ị t·hương nặng ở phần đầu, do một quả đạn của đại pháo nổ tung ngay trên phần đầu, khiến hắn chỉ thoi thóp, nhưng vì số lượng những cái răng của hắn lại to và dài nên được đồng bọn khiêng về cho tên tiến sĩ điên Ghostnik. Để rồi đổi lấy những phần thưởng khác, như răng Ork càng to và dài như là.một giá trị tiền tệ, răng Ork lại có độ bền một thời gian nhất định nên cũng chẳng màng đến lạm phát làm gì. Tất cả răng của tên Thraka dùng để mua sắm hoặc nhờ vả đám Godlin rèn lấy v·ũ k·hí và chiến giáp, hay một khẩu súng chẳng hạn.
Nhờ cái hành động này ngày hôm nay, mà một tên lãnh chúa Ork điên khùng tàn nhẫn bậc nhất, bá đạo và b·ạo l·ực, khao khát được chiến đấu sẽ được khai sinh. Dẫn dắt tộc Ork quay về với chư thần bằng thứ niềm tin duy nhất vào Mork và Gork. Một vị tàn nhẫn nhưng thủ đoạn vô cùng, vị còn lại là thủ đoạn những cũng không kém mấy phần tàn nhẫn. Đối với Ork không gì là không thể, nếu như ngươi tin tưởng vào điều gì đó thì bất cứ gì ngươi tin vào cũng đều có thể xảy ra.
-----
Tháng 7, năm 1013. Đại Việt, niên hiệu Hoàng Đế năm thứ ba, Hoàng Thành Thăng Long.
Bên dưới tường thành Thăng Long, cổng Ngọ Môn Hoàng Thành. Huỳnh Minh cùng với Ngọc Dung và tất cả quan chức của bộ máy nhà nước lập pháp hiện hành của Đại Việt đang hướng về phía quốc kỳ cờ đỏ sao vàng năm cánh đang được từ từ kéo lên cao, cùng với đó là tiếng nhạc hợp xướng của hàng chục nghệ nhân và lời đồng thanh cất cao tiếng hát quốc ca vang dậy hùng hồn. Hàng trăm ngàn dân chúng, hai mươi ngàn quân nhân Hải Quân Hoàng Gia, ba mươi ngàn Vệ Binh Hoàng Gia làm nghi lễ tế cờ, chuẩn bị hành trình thanh tẩy Quần Đảo Trắng.
Chỉ huy chiến dịch lần này do Đại Tướng Lê Phụng Hiểu dẫn quân, Đô Đốc Trần Quốc Tuấn và Chánh Tham Mưu Quân Đội Hoàng Gia Đào Duy Từ sẽ phụ trách công tác hổ trợ đánh nhanh diệt gọn bọn hải tặc quấy phá vùng biển của Đại Việt. Trao trả lại sự bình yên cho nhân dân vùng biển nơi đây, cũng như sự an toàn cho các đoàn thuyền thương mại đến với Đại Việt.
Mục tiêu thứ hai đó chính là thanh tẩy sự ô uế của những chủng tộc man rợ, giải phóng nhân loại khỏi gọng kiềm xiềng xích. Năm mươi nghìn quân tư trang hiên ngang, v·ũ k·hí sáng choang lạ mắt. Những khẩu Min313 được cầm chắc nịt, những bước chân đều đều rầm rầm theo nhịp trong không khí dựa trên nền nhạc hùng hồn. Những chàng trai cô gái với gương mặt sáng láng, ánh mắt kiên định vào một lòng tin chắc thắng.
Giương cao họng súng chính nghĩa vì lý tưởng cao đẹp và niềm tin thắng lợi của nhân dân và Hoàng Đế trên từng bước chân. Cuối cùng là phi đội bay với ba mươi chiếc trực thăng Rog313 loại lớn đập cánh phành phạch trên bầu trời. Đoàn người đi đến thẳng cổng Ngọ Môn ra đến bến cảng Thăng Long nơi đang neo đậu trăm chiếc tàu Khu Trục, hai mươi chiếc Định Quốc trong đó có ba chiếc Định Quốc Cấp một. Cùng với mười chiếc vận tải quân lính và quân trang các loại.
Đoàn quân diễu hành, trước sự hân hoan của toàn nhân dân Thăng Long, lời nói động viên của Huỳnh Minh như gâm thẳng vào từng lý tưởng của những người lính trẻ. Những thương nhân nước ngoài, bọn thám báo của các chủng tộc khác phải kh·iếp sợ trước sự tinh nhuệ và khả năng kỷ luật quân nghiêm của Đại Việt. Từng bước chân đều đều dẫm xuống nền gạch Thăng Long, tựa như từng tiếng tim đập của chúng hốt hoảng bị dẫm nát không chút nào dám chống đối. Nếu có cũng chỉ là những lời cầu nguyện sáo rỗng cho đám người trên Quần Đảo Trắng đáng thương sớm được siêu thoát.