Chương 106 - Năng Lượng
Hiện tại thành Quảng Ninh như là một trái tim công nghiệp hoá của Đại Việt, từ các xưởng quặng đang khai thác cũng như các nhà máy luyện kim đang đưa vào hoạt động, một cách ổn định và lâu dài.
Lại nói không khí sầm uất từ thương cảng Quảng Ninh phải nói vô cùng nhộn nhịp, hàng đoàn tàu vận tải của các thương nhân chủng tộc khác liên tục vào ra. Phải nói nhờ vào học thuyết kinh tế vĩ mô nền của Newton mà Trần Khánh Dư đã phát triển Thương Hội Hoàng Gia Đại Việt một cách thần kỳ. Làm chủ được con đường kinh thương cũng như nắm thóp được nhiều ngành thương nghiệp quan trọng của Đại Việt. Đồng thời thúc đẩy thế mạnh là một quốc gia Thương Nghiệp Dịch Vụ phát triển. Hàng hoá đa dạng từ những mặt hàng như lương thực, gia vị cho đến vật liệu đã qua xử lý, gia công. Có thể nói, Kim Ngạch xuất siêu của Đại Việt luôn ở mức cao ngất ngưỡng.
Điều này cũng dễ hiểu, thế giới đang thời kỳ quá độ lên nền cách mạng công nghiệp, vì vậy cơ khí hoá sản xuất, máy móc công nghiệp luôn được nghiên cứu phát triển mới mỗi ngày. Một quốc gia hay một chủng tộc muốn tồn tại, bắt buộc phải bắt kịp xu thế thế giới. Chậm là xem như tụt hậu, là nguồn tài nguyên cho các thế lực khác xâu xé. Vì vậy, Đại Việt lựa chọn là một quốc gia dẫn đầu công nghệ, cho nên các quoics gia muốn t·ấn c·ông thôn tính bắt buộc phải suy nghĩ lại, đánh Đại Việt thì dễ, nhưng roiif ai sẽ làm ra được những sản phẩm chất lượng, như sắt thép tốt bán cho bọn chúng nữa.
Được ít hơn là mất, lợi ích lâu dài vẫn có lợi nhiều hơn. Một con ngựa chạy nhanh, thì khó mà đuổi kịp, chứ vỗ cho con ngựa nó béo hẳn, như vậy chẳng phải dễ dàng hơn hay sao. Đây là cách mà các chủng tộc nhìn ngắm sang Đại Việt, vỗ béo cho ít tiền của, đến khi thôn tínhn được rồi, như vậy chẳng phải tiền của lại chảy về túi hay sao.
Hiện tại, Đại Việt được xem như là chủ dựa đầu mối, mà các chủng tộc khác hay quốc gia không thể bỏ được. Điển hình như việc c·ấm v·ận Quần Đảo Trắng đã khiến nơi này tiêu điều đi trông thấy. Sức mạnh q·uân đ·ội Hải Quân Đại Việt mặc dù chưa bại lộ trước thế giới, nhưng tiềm lực về khả năng kinh tế hàng hải thì Đại Việt bắt đầu vươn lên như là một cường quốc.
Huỳnh Minh biết được, chỉ có ngày càng lớn mạnh, thì mới có được tiếng nói, mới có thể tự bảo vệ được mình. Đồng minh hả, quên đi, ở một cái thế giới thịt người cũng được bày lên bàn làm thức ăn thì Đại Việt cũng như là món ăn được nhiều người dòm ngó mà thôi.
-----
Thành Quảng Ninh, phòng làm việc của Thành Chủ.
Nguyễn Dương thì bên cạnh, chỉnh lý giấy tờ, sắp xếp lại giường ngủ gọn gàng cho Huỳnh Minh. Bên ngoài thì Huỳnh Đức sắp xếp cho đám Cấm Vệ Quân tuần tra bảo vệ. Còn Huỳnh Minh thù lục lọi bản vẽ từ trong hệ thống rồi than thở với cái màn hình trước mặt, chỉ có duy nhất Huỳnh Minh là người nhìn thấy.:
- Này tiểu Vi, nếu như theo tiến độ phát triển hiện tại. Thì bao lâu nữa nữa ta mới có thể nâng cấp lên thời đại thành phố, tương đương với công nghệ nền của cách mạng công nghiệp thế kỷ XVIII - XIX.
Tiểu Vi chính là tên hệ thống, sau khi tiêu diệt được quân đoàn Skaven Huỳnh Minh đã nâng cấp thì dạng trí tuệ AI có thể tự do giao tiếp và tự học hỏi tiếp thu. Cho nên hiện tại, AI hệ thống của Huỳnh Minh có thể nói đã như một dạng cá thể thông minh tồn tại độc lập. Ít nhất theo Huỳnh Minh nghĩ là như vậy. Tiểu Vi cũng trả lời theo dạng câu hỏi của Huỳnh Minh, âm thanh lanh lãnh vang lên.:
"Thực ra, ký chủ đã tự phát triển công nghệ của Đại Việt tiệm cận thế kỷ thứ XIX rồi. Nếu như ký chủ chịu sử dụng nhiên liệu hoá thạch như xăng dầu khí đốt, thì có lẽ bây giờ đã có thể giống như nền công nghiệp của thế kỷ XX địa cầu. Nhưng ký chủ lại theo đuổi dạng năng lượng sạch, cho nên phải chờ nhà máy thủy điện hoạt động, tích trữ pin năng lượng thì mới có thể miễn cưỡng tính bước tiếp."
"Vi Vi đánh giá cao ký chủ, hệ thống cũng ủng hộ việc phản triển năng lượng điện. Bởi theo các chuyên mục năng lượng, thì năng lượng điện là loại năng lượng dễ dàng tiến hoá nâng cấp hơn các loại năng lượng khác. Thêm nữa loại hạt phản vật chất Hiđro của loại đá ma thật lúc trước ký chủ tìm ra được, cũng là một dạng nguồn năng lượng triển vọng mà ký chủ có thể theo đuổi."
- Năng lượng phản vật chất sao. Quá nguy hiểm đi, hiện tại công nghệ của ta làm sao có thể tạo ra loại vật chất thích hợp chứa đựng loại năng lượng này. Khai thác thì cũng có được một số lượng lớn, nhưng để áp dụng vào nền công nghệ hiện tại lại quá khó khăn đi.
"Ký chủ có lẽ ngài quên, lúc còn ở thế kỷ XXI, người ta sử dụng năng lượng h·ạt n·hân cho các loại máy móc quân sự hay sao. Như tàu ngầm h·ạt n·hân của các cường quốc, tàu sân bay của đại đế quốc hay sao. Hạt nhân lại chất ăn mòn cực cao, nguy hiểm nhiễm độc phải lại quá mức nguy hiểm. Tại sao vẫn làm nhiên liệu đấy thôi."
"Mặc dù hạt phản vật chất có vẻ như mất ổn định, nhưng nếu đặt ở một môi trường chân không, với một dạng sóng từ trường không đổi theo biến thiên của thời gian. Như vậy chẳng phải ký chủ đã có một loại năng lượng vật chất vĩnh cửu, lại an toàn hơn gấp trăm lần chất thải h·ạt n·hân hay sao. Từ trường thì ngài cũng đã có một dạng làm quen rồi đấy, chẳng phải là loại từ trường sinh ra từ áp suất cộng hưởng điện của hai điện thế cực."
" Như vậy, Vi Vi đã nói, ngài chỉ cần làm quen với dạng năng lượng điện, khi nào nâng cấp lên thời đại thứ tư, thời đại Thành Phố thì hệ thống sẽ mở tính năng năng lượng hạt ở dạng phân tử. Lúc đó, ký chủ ngài muốn phóng vệ tinh, hay thiết lập trạm không gian điều có khả năng."
Huỳnh Minh nghe hệ thống trình bày một số đúc kết lại từ những gì đạt được. Bắt đầu nhảy số liên tục, hiện tại hắn chỉ đang nâng mức thời đại thứ hai, ở dạng Phong Kiến. Mặc dù bị rào cản về công nghệ, nhưng nếu tự thân mày mò làm ra thì cũng có thể tự mở khoá. Như những kỹ năng năng lượng điện, mặc dù không mở khoá được thì phải tốn tiền mua. Con số rất gấp mười lần, và dạng năng lượng điện chính là thứ Huỳnh Minh không tiếc tiền vàng kiếm được từ các thương vụ bán v·ũ k·hí, hoặc ban thưởng hệ thống khi dành chiến thắng. Hiện tại kho tàng của hắn lại chẳng còn bao nhiêu.
Để có thể tiếp tục phát triển, e là phải nạp tiền, hệ thống giống như một cổng nạp tiền mua ingame vậy. Nhưng mà biết làm sao, nạp vào bao nhiêu cũng không đủ, giá lại quá chát, mà nguồn kiến lợi từ tiền vàng thì chỉ mới bắt đầu manh nha. Từ các thương vụ của Thương Hội Hoàng Gia, bảy phần chia vào quốc khố, số tiền này sẽ là phần lưu động duy chuyển các mạch làm việc của các bộ, từ quốc phòng cho đến dân sinh ba phần chia vào kho bạc Hoàng Gia.
Huỳnh Minh sử dụng kho bạc Hoàng Gia để đổi lấy công nghệ các thứ. Ngoài ra còn phục vụ các công tác nghiên cứu của viện cho nên không còn lại bao nhiêu, hay nói đúng hơn lúc nào cũng hết sạch. Thiết kế công nghệ chắc chắn là phải làm, thậm chí càng nhanh càng tốt. Bởi từ lúc xuyên không vào thế giới này, chưa lần nào Huỳnh Minh cảm thấy an tâm, lúc nào cũng có cảm giác lo lắng, một sự kiện sắp đến sẽ ập đến xuống đầu hắn. Vì vậy, Huỳnh Minh không tiếc giá nào, buộc phải nâng cấp q·uân đ·ội là trên hết. Sức mạnh nói lên đẳng cấp.