Đại Viên Vương

Chương 58: Xích tinh đài, bàn long phướn





" Đồ nhi, hãy cầm lấy vật này đứng chờ ở trên hoàng tinh thai, ngàn vạn lần không được rời đi." Truyện "Đại Viên Vương "




" Sư phụ yên tâm, ta dù chết cũng sẽ không rời đi."




Ngũ Liễu tiên sinh và Cưu Ma La Cấp Đa nối đuôi nhau rời khỏi An Nguyên thành, không quá nửa canh giờ thì cũng người trước kẻ sau đặt chân đến phía dưới Xích tinh thai. Được sư phụ yêu cầu thận trọng như thế nên Vương Phật Nhi không dám chậm trễ, trong lòng hắn cũng biết: "Một khi sư phụ có chuyện thì ta sợ là cũng bị xui xẻo lây."




Xích tinh thai được chế tạo từ xích hỏa tinh đồng, dùng để treo Hoàng thiên bảng, cao năm mươi tám trượng, từ đông sang tây là năm trăm bước, từ nam len bắc là bảy trăm bước. Xích hỏa tinh đồng chính là do thiên thạch từ trên chín tầng trời rơi xuống đất luyện chế ra, ẩn chứa thái dương chân hỏa, bởi vậy, Xích tinh thai do xích hỏa tinh đồng chế tạo ra nên có một quầng lửa cháy bùng bùng bao phủ khiến cho những kẻ thấp kém không thể bước đến gần. Nếu như có thể chịu đựng được thì thái dương chân hỏa nóng bỏng, vách tường bên ngoài Xích tinh thai bóng loáng như gương, cũng không có bậc thang để có thể trèo lên trên mặt, nếu không phải có khinh công đã tới mức siêu phàm thoát tục, hộ thể thần công tới mức thủy hóa bất xâm thì căn bản không lên được trên mặt Thai.





Hoàng thiên bảng vốn là một trong tam đại chí bảo trấn quốc của Đại Càn vương triều, bởi vậy được bảo vệ cực kỳ nghiêm mật, ngoại trừ có Nho môn tam đại tông sư thủ hộ trên đài, chung quanh Xích tinh đài còn có năm nghìn Quy Tượng quân trấn thủ.




Ngũ Liễu tiên sinh đi lên trên Xích Tinh đài thì tất nhiên đám Quy Tượng quân này không dám ngăn trở, nhưng là Cưu Ma La Cấp Đa muốn lên trên đài thì lại bị Quy Tượng quân lấy cung nỏ ngắm bắn, triển khai năm nghìn con Quy Tượng thú xếp thành trận thế sẵn sàng đón đánh.




Cưu Ma La Cấp Đa niệm một tiếng phật hiệu, lớp hồng quang bên ngoài cơ thể sáng bừng lên, cung mạnh nỏ cứng một khi bắn vào bên trong lớp hồng quang hộ thân của hắn thì lập tức bị kình khí nóng rực thiêu đốt thành tro bụi. Vương Phật Nhi nhìn thấy như vậy thì đã sớm nhắm mắt lại, mặc kệ tính mạng do ông trời định đoạt.




Những tiếng kêu vù vù vang lên bên tai trong suốt thời gian khoảng nửa tuần hương, Vương Phật Nhi chỉ cảm thấy thân thể hẫng nhẹ đi thì đã bay lên trời,đến khi hắn mở hai mắt ra thì đã thấy ở trên Xích tinh thai.






" Vận Thập phương đống ma đạo hộ thân, chờ ta ở đây."




Cưu Ma La Cấp Đa lớn tiếng giao phó rồi hất vạt tăng y, sải bước dài tiến nhanh về phía trung tâm Xích Tinh đài.




Ba nam tử mặc quần áo nhà Nho ba mầu hắc, bạch, xanh đang ngồi ngay ngắn tại trung tâm Xích Tinh đài, ở bên dưới một cái Tọa bài phường. Phía trên Tọa bài phường có treo một bảng văn màu vàng chẳng biết làm tà chất liệu gì.




Vương Phật Nhi khi được Cưu Ma La Cấp Đa bảo hộ còn không có cảm giác gì nhưng sư phụ vừa rời đi thì lập tức toàn thân như rơi vào một cái lò lửa cháy đỏ rực, vội vàng ngồi xuống đất, vận công phu Thập phương đống ma đạo toàn lực chống lại sức nóng cực độ này. Truyện "Đại Viên Vương "




Biết rõ là chắc chắn sẽ có một trận đại chiến ngoạn mục nhưng hắn đúng là không có biện pháp nào khác, chỉ đành giương mắt ra nhìn.





Trông thấy Cưu Ma La Cấp Đa bay lượn trên không mà tới, tam đại tông sư Ngũ Liễu, Thanh Vi, Minh Kính đều có chút biến sắc mặt. Có thể ở lên Xích Tinh đài thủ hộ hoàng thiên bảng là đặc quyền riêng của các quốc sư có vị trí đứng trên hàng ngũ quan lại, có địa vị cực kỳ tôn kính tại Đại Càn vương triều. Bọn họ đều là hậu nhân của những vị khai quốc công thần của Đại Càn vương triều, đời đời thụ hưởng hoàng ân, khi niên thiếu thì du lịch khắp trong thiên hạ tầm sư học đạo, đến khi có thành tựu liền được triệu hồi về gia nhập vào Ứng thiên thư viện học tập sâu thêm. Tam đại tông sư có thể thể hiện tài năng giữa trong hàng ngàn vạn người, đạt được thành tích nổi tiếng thì ngoại trừ thiên phú của bản thân cũng còn nhờ có sự bồi dưỡng của triều đình, cũng khó phân biệt yếu tố nào quyết định.




Cưu Ma La Cấp Đa đến phương đông khiêu chiến, dường như đại biểu cho cả yêu tộc Tây Địch khiêu chiến sự uy nghiêm của Đại Càn vương triều.





Cuộc chiến lần này, nếu tam đại tông sư chiến thắng thì không chỉ Cưu Ma La Cấp Đa thất bại phải chết mà tất nhiên đả kích đối với Yêu tộc Tây Địch và Đại Lạn Đà tự cũng vô cùng nặng nề. Nhưng nếu tam đại tông sư bị đánh bại thì về phía Đại Càn vương triều sẽ chẳng còn cao thủ nào có thể ra mặt đối phó được nữa, mức độ đả kích so với Đại Lạn Đà tự và Yêu tộc Tây Địch trong trường hợp Cưu Ma La Cấp Đa bại vong thì còn trầm trọng gấp cả trăm lần.




Khúc mắc bên trong đó cực kỳ phức tạp, liên quan đến quốc vận của hai phương và tranh chấp giữa hai dòng Nho - Phật.




Cưu Ma La Cấp Đa hướng về phía tam đại tông sư thi lễ, trên mặt ẩn ẩn có bảo quang lưu động, khí độ ưu nhã, làm cho người khác không thể bắt bẻ. Hay là Ngũ Liễu tiên sinh đệ nhất mở miệng: "Cưu Ma La Cấp Đa đại sư đã nói trong Thư khiêu chiến là muốn mang Hoàng thiên bảng trở về Đại Lạn đà tự, nhưng sự cuồng ngạo như thế lại khiến người khác khó có thể tâm phục. Đây là trấn quốc vận chi bảo của Đại Càn vương triều chúng ta, ngươi muốn đến lấy đi thì hãy giở tuyệt học của Đại Lạn đà tự ra đi!"




Cưu Ma La Cấp Đa hất bỏ tăng y, hồng quang trên thân càng rực rỡ, nhẹ nhàng khoanh chân ngồi xuống trước mặt tam đại tông sư, thản nhiên nói: "Hoàng thiên bảng sao lại là vật của Đại Càn vương triều? Hai ngàn năm trước, vật ấy từ cửu thiên giáng xuống, đã do một trong Ngũ Yêu suất của Tây Địch khai quốc Ngọc Lê vương triều là Cốt suất tìm được, sau lại lưu lạc vào Trung thổ, lần này cũng nên để cho vật quy nguyên chủ."




Thanh Vi tiên sinh mặc nho sam màu trắng, sắc mặt như thanh ngọc, thoạt nhìn rất tiêu sái, đối với câu trách hỏi của Cưu Ma La Cấp Đa thì cười lạnh đáp: "Thời kỳ Phượng Hoàng nữ đế tiền triều, Tây Địch ngũ đại yêu tộc liên quân xâm nhập vào trong Trung thổ của chúng ta, dau lại bại binh ở Phượng Hoàng thành khiến cho Ngọc Lê vương triều phải cử đặc sứ đem Hoàng Thiên bảng này làm lễ vật cầu hòa. Vật đã dâng tặng, sao còn có chuyện vật quy nguyên chủ?"




Vương Phật Nhi vận chuyển chân khí trong cơ thể, bất tri bất giác, chân khí Thập phương Đống ma đạo bỗng nhiên liên tục phá quan ải, đột phá tới tu vi đệ thất phẩm. Chân khí tăng thêm mấy lần giúp hắn ứng phó nhiệt độ khốc liệt trên Xích Tinh đài này đã không cố hết mười phần sức lực.




"Thì ra sư phụ muốn ta tới nơi này là bởi vì tinh khí ẩn chứa trên Xích Tinh đài có ích lợi rất lớn đối với việc tu luyện."





Nghe thấy song phương khẩu chiến lý luận về quyền sở hữu đối với Hoàng Thiên bảng, Vương Phật Nhi cười thầm: "Loại chuyện này chung quy cũng chỉ là so xem nắm tay lớn hay nhỏ, ta cũng chẳng tin sư phụ đầu trọc kia của ta có thể thuyết phục tam đại tông sư hai tay dâng trả Hoàng Thiên bảng."




Nắm chặt trong tay đồ vật mag Cưu Ma La Cấp Đa đưa cho hắn, Vương Phật Nhi lặng lẽ triển khai. Đó là một tấm phướn của một cây trường phướn, trên mặt thêu một con Hắc long uốn lượn, ngũ trảo móng vuốt dài thật là uy mãnh




" Thứ này cũng có chút cổ quái, tại sao ta lại cảm giác trên bề mặt nó có sinh cơ cực kỳ mãnh liệt?"




Cưu Ma La Cấp Đa theo đà tranh luận đích nóng sáng hóa, mặc dù vẫn ngồi ổn định trên mặt đất, nửa thân dưới chưa từng di động nhưng hồng quang của nửa thân trên lại càng ngày càng thịnh, về sau đã thành một vầng mặt trời đỏ, tinh quang chói mắt. Vương Phật Nhi xem chừng vận hết mục lực cũng không có cách nào nhìn thấy rõ thân ảnh của sư phụ.




Hắn bất đắc dĩ đành phải rời ánh mắt đi, đang phán đoán xem song phương khi nào mới động thủ thì đột nhiên nhớ tới cái câu mà Thái Tuyền Thương đã nói kia: "Sau này ngươi nếu là trở lại Đại Lạn Đà tự, khi đến thời điểm lựa chọn võ công tu luyện thi nhất định phải chọn Đại Nhật Như Lai gia trì thần biến. Môn võ công này thích hợp nhất với tính tình của ngươi......"




"Sợ là sư phụ ta tu luyện chính môn công phu này."




Liên tưởng đến việc đông tiến lần này, những manh mối nào đó trong lời nói của Cưu Ma La Cấp Đa và Thái Tuyền Thương, Vương Phật Nhi đột nhiên tỉnh ngộ :"Này Xích Tinh đài chắc là chế tạo từ Xích Hỏa tinh đồng, ẩn chứa rồi Thái dương chân hỏa vô cùng tận, sư phụ ta hắn......"