Đại Viên Vương

Chương 169





" Vật này có điều cổ quái, dường như hoàn toàn không có liên quan gì đến cơ quan thuật."




Vương Phật Nhi mặc dù chỉ có kỹ thuật chế tạo cơ quan thuật vào loại bậc ba bậc bốn nhưng vẫn có mắt nhận xét, có thể nhìn qua là biết ngay một đồ vật có phải do cơ quan thuật chế tạo ra hay không.




" Mặt nạ Huyễn Điệp (Bướm biến ảo) vốn là một trong bảo vật kỳ diệu của thiên hạ, ngay cả Mã Quý Tử cũng không hiểu được điều huyền bí của nó, chỉ biết sử dụng để biến đổi khuôn mặt, nhưng hắn cũng không dùng đúng cách, nếu không nhất định có biến hóa thành người khôi ngô tuấn tú rồi."




Yến Cơ nói chậm rãi, Vương Phật Nhi lấy làm lạ, thầm nghĩ:" Cô gái xinh đẹp này có học thức rất rộng nhưng cách đánh giá thì lại khá ấu trĩ!"





Yến Cơ mỉm cười, da mặt sáng mịn như ngọc, lại đang nằm nghiêng trên mặt đất khoe ra hết cả mông nở eo thon trông rất là quyến rũ. Nhan sắc của bất cứ ai trong số tám cô gái này đều thuộc hạng tuyệt phẩm vạn người có một. Truyện "Đại Viên Vương "




Nhưng là gương mặt như ngọc của Yến Cơ đứng đầu trong nhóm tám cô gái này. Cô ta có vẻ như đoán được những suy nghĩ trong lòng của Vương Phật Nhi, hơi hé cặp môi anh đào nói:" Gia đình tiểu nữ vốn ở Phượng Hoàng thành, cũng thuộc loại giầu có, nên cũng biết đến mấy thứ đồ vật kỳ lạ này." Truyện "Đại Viên Vương "




Vương Phật Nhi không làm sao phán đoán đoán được cái gọi là thuộc loại giầu có này là đến hạng nào, nhưng trông cái cách Yến Cơ nhăn mặt cười (*) còn có phong thái đại gia hơn cả phu nhân Hoàng Khiếp Tuyết của Linh châu mục Phương Đông Sóc Minh, trong lòng thầm hiểu chắc câu này là không đúng sự thật.




(*) theo tích Tây Thi nhăn mặt




" Ngươi biết cách sử dụng chiếc mặt nạ này như thế nào ư?"






Yến Cơ có vẻ căng thẳng, một lúc sau mới đáp:" Tiểu tỳ biết!"




Vương Phật Nhi gật đầu, nói:" Ngươi hãy nói ra đi!"




Yến Cơ ngẩng đầu lên, cổ lấy dũng khí nói:" Nếu tiên sinh có thể đáp ứng để cho tỷ muội chúng ta ra khỏi chiếc bình Tàng Kiều hai canh giờ mỗi ngày thì Yến Cơ nguyện sẽ nói ra những bí ẩn của mặt nạ Huyễn Điệp, tuyệt đối không giấu diếm một lời!"




Vương Phật Nhi đột nhiên cười dài, lắc đầu nói:" Ta không phải loại người tham lam, thứ có thể đạt được thì ta sẽ không bỏ qua còn nếu thật sự không thể đạt được thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu. Ngươi muốn trao đổi điều kiện thì cũng nên hỏi xem ta có [email protected] muốn cái mặt nạ Huyễn Điệp này hay không đã chứ."




Yến Cơ tức thì tỏ vẻ thất vọng, Vương Phật Nhi lắc đầu nói:" Điều này không dùng để trao đổi. Trừ khi ta phải đi đường, còn không thì sẽ không bắt các ngươi quay lại cái bình bị phong ấn đó nữa. Ngươi cứ giữ lại những bí ẩn về mặt nạ Huyễn Điệp đi, không phải nói ra nữa."





Vương Phật Nhi sợ đêm dài lắm mộng, ở đây có mấy nghìn tinh binh, hơn nữa Lý Ca Ngâm. Mạnh Thần Thông cũng không phải người dễ đối phó nên muốn bỏ đi ngay lập tức. Hắn với tay nhặt xương cốt của Mã Quý Tử giờ đã hóa thành tro tàn, đang định thu dọn mọi thứ để rời đi thì lại nghe thấy Yến Cơ nhẹ giọng nói:




" Mặt nạ Huyễn Điệp vốn là bảo vật thần bí lưu truyền lại từ thời thượng cổ, nghe nói là xuất phát từ bờ bên kia biển rộng bát ngát ở cực đông của Trung thổ Thần Châu, ban đầu có bảy chiếc, mỗi chiếc có công hiệu không giống nhau. Một trong những công hiệu của chiếc mặt nạ Huyễn Điệp này là biến hóa thân hình ngàn vạn lần......."




Theo Yến Cơ nói rõ từng câu từng chữ về khẩu quyết sử dụng mặt nạ Huyễn Điệp, Vương Phật Nhi càng nghe thì càng mừng rỡ. Hắn đã đoạt được từ Mộc Nguyên Trực một viên Biến Thân châu, chỉ đáng tiếc Biến Thân châu không phải dùng để biến hình mà là dùng để biến trở về tổ tông, trong trường hợp không đủ công lực thì vận dụng nguyên tổ chân thân.





Mặc dù hắn dựa theo pháp môn Ma Phật đà thập biến của tiên thiên Tốn Ngột Quỳnh sáng chế ra biến hóa thuộc hai hành Thủy và Thổ, nhưng cũng chỉ là hàng mã để nhìn chứ không dùng được.




Mặt nạ Huyễn Điệp thì không tăng cường lực lượng lên được nhưng lại có thể biến hóa tùy ý, cao cấp hơn gấp trăm lần so với thuật dịch dung hóa trang.




Yến Cơ đọc xong khẩu quyết về mặt nạ Huyễn Điệp rồi nói thêm:" Nếu bây giờ tiên sinh sử dụng vật này thì có thể hóa thành Mã Quý Tử, căn bản không cần phải vội vã chạy trốn như thế này nữa."




" Biến thành Mã Quý Tử ư?" Vương Phật Nhi rất nhanh trí, lập tức nghĩ đến cái thân phận rất có triển vọng này." Tên xui xẻo này là một trong những Tiết độ sứ của Đại Càn vương triều, không hỏi cũng biết là có quyền lực rất lớn, nếu có thể nuốt trọn tất cả thì......" Truyện "Đại Viên Vương "




Vương Phật Nhi nghĩ đi nghĩ lại, thấy đau đầu nhất là không có thuật phân thân. Hắn bây giờ có vô số việc cần hoàn thành, căn bản không có cách nào rời khỏi Đại Lôi Âm tự.




" Yến Cơ có thể biết rốt cuộc Mã Quý Tử cai quản nơi nào, cách Vô tận lâm hải bao xa không nhỉ?"




Yến Cơ thấy Vương Phật Nhi chỉ trong nháy mắt đã hiểu được ý của mình, bèn mỉm cười dùng ngón tay ngà ngọc thon dài của mình khẽ vẽ lên mặt đất rồi nói:" Mã Quý Tử xuất thân từ Tung Dương thư viện, hắn có thể làm đến Tiết độ sứ Tung Dương, phần lớn là vì lý do sư môn. Mặc dù Tung Dương thư viện là một trong bốn đại thư viện của thiên hạ, nhưng người đại biểu cho thư viện này là Đại nho Khuất Hàn Thiền vốn thấp bé, từ khi bắt đầu học võ nghệ đến lúc trở thành Viện chưởng chưa bao giờ rời khỏi Tung Dương thư viện nửa bước, bởi vậy thanh thế của Tung Dương thư viện thua xa khác ba nhà."




" Tuy nhiên, trước nay bọn họ vẫn để cho đệ tử của Tung Dương thư viện đảm nhiệm chức Tiết độ sứ Tung Dương. Vùng đất Bính châu gồm Hạc Nam và Quy Bắc này thuộc quyền quản lý của Tiết độ sứ Tung Dương, chưa bao giờ bị Đại Càn vương triều khống chế."





Vương Phật Nhi liếc nhìn vào bức họa đồ do Yến Cơ thuận tay vẽ ra, hiểu được đôi nét đại thể. Mặc dù Đại Càn vương triều được gọi là chính thống, nhưng trải qua bao nhiêu chiến loạn, các Tiết độ sứ cũng có người mạnh kẻ yếu. Mã Quý Tử cũng chỉ nắm được có hai châu Hạc Nam và Quy Bắc.




Vương Phật Nhi khẽ gõ lên chiếc bàn dài bằng ngọc màu xanh, nghe Yến Cơ giải thích. Cô gái này chẳng những vô cùng xinh đẹp mà cách kiến giải về thời cuộc cũng khá đặc biệt, Vương Phật Nhi thầm nhủ:" Kiến thức của Yến Cơ còn khá hơn cả cái tên Kê Sồ mạo xưng là thiên hạ đệ nhất quân sư kia.




Sinh linh bị cơ quan thuật phong ấn kéo dài cả cuộc đời, chưa có biện pháp giải trừ. Vương Phật Nhi không cách nào, nếu không hắn thật sự muốn hóa giải phong ấn để Yến Cơ thoát ra ngoài làm nữ quân sư cho hắn.




" Được rồi, các ngươi hãy trở về trong bình đi đã, ta phải rời khỏi nơi này. Khi ta và các ngươi về đến nơi ta ở thì có thể không phải trở về trong hồ nữa."




Vương Phật Nhi thu hồi chiếc bình Tàng Kiều, hô một tiếng triệu Chi Lâu Già ra.




Vị hộ pháp thần tường này nhìn thấy chiếc mặt nạ mỏng như cánh ve, màu sắc rực rỡ trong tay hắn liền giật mình kêu lên:" Trong tay tôn giả chính là chí bảo mặt nạ phượng hoàng của tộc A Hạp La!? Tôn giả giữ nó thì nguy hiểm lắm!"




Vương Phật Nhi cười hì hì, đáp:" Chi Lâu Già thần tướng lo lắng qua rồi, đây là một chiếc khác." Hắn kể lại chi tiết về lai lịch của mặt nạ Huyễn Điệp, Chi Lâu Già nghe mà ong hết cả đầu, chỉ trầm giọng nói:" Tôn giả có mệnh lệnh gì, bản thần tướng dù muôn chết cũng không từ chối!"




Vương Phật Nhi quẳng chiếc mặt nạ Huyễn Điệp cho lão, thản nhiên nói:" Cũng không có việc gì lớn, chỉ là bảo ngươi đi làm Tiết độ sứ vài năm mà thôi."