Đại Viên Vương

Chương 164: Chim sẻ bắt ve, bọ ngựa đứng rình





Nếu là người khác ở trên trời cao tự nhiên sẽ không cách nào nghe được câu chuyện trên mặt hồ, nhưng Vương Phật Nhi chẳng những thần thông bất phàm không phải người tầm thường, mà ba chữ Lý Dược Sư lại cũng thu hút sự chú ý của hắn.




Mã Quý Tử trầm giọng lắc đầu nói: "Lý Dược Sư võ công cao thâm khó lường, chưa chắc phải chịu thiệt. Cứ cho rằng võ công của hắn yếu hơn đối thủ thì hắn vẫn có biện pháp khác. Ta không đoán được hắn sẽ đối phó như thế nào nhưng nhất định là sẽ không chật vật như chúng ta."




Mạnh Thần Thông phì lớn một tiếng, có vẻ vô cùng không phục nhưng cũng không hề phản bác, chỉ nói với Lí Ca Ngâm:" Chúng ta còn chưa ra đòn sát thủ, thật sự chỉ chưa muốn mạng đổi mạng chứ đâu có sợ cô gái kia!"





Lí Ca Ngâm uể oải cười, hồn nhiên chẳng hề để tâm đến lần thất bại này, hững hờ nói:" Cứ cho là chúng ta triệu ra thân vệ thi binh thì nhiều nhất cũng chỉ là liều mạng cá chết lưới rách. Chúng ta xuất thế nhậm chức Tiết độ sứ thì rất nhiều người trong triều không phục, hơn nữa thế lực của ba trấn chúng ta cũng không hùng hậu lắm, dốc hết sức ra thì những việc về sau này thê thảm đến đâu thì khó có thể hình dung nổi."




Mã Quý Tử thấp giọng nói:" Tung Dương thiết kỵ của ta đủ sức ngăn cản mấy vạn binh mã, chính là cơ sở đảm bảo cuộc sống bình yên của ba châu Lê Dương, Đông Hương, Cửu Lý. Nếu ba châu đó không có ta trấn thủ thì sẽ xuất hiện nguy cơ, ta tuyệt đối sẽ không sử dụng chúng."




Vương Phật Nhi ở trên trời cao nghe lén một lúc lâu, cũng thầm có suy xét. Hắn học được đôi chút bề ngoài về cơ quan thuật từ Nhạn Giang Nam, xem như cũng có hiểu biết. Rất nhiều võ tướng trấn thủ một phương đều có binh phù tùy thân, mà cấp bậc của binh phù thì quyết định chủng loại và số lượng thi binh nó có thể dung nạp.




Những thứ mà binh phù thu nạp được, ngoại trừ thi binh còn có chủng loại như u linh binh, mãnh thú, cơ quan, mà thông dụng nhất là thi binh. Ở Trung thổ Thần Châu có rất nhiều phương pháp bí mật được lưu truyền tới nay, có thể tự bồi dưỡng ra thi binh có uy lực đặc biệt. Những thi binh này khác hẳn với thi binh hình thành một cách tự nhiên, có thể xuất hiện những loại đặc biệt hung hãn.





" Chẳng biết Tung Dương thiết kỵ của Mã Quý Tử có hình dạng gì? Có bao nhiêu thi tướng có phẩm bậc."




Nhớ tới mục đích đến đây lần này, Vương Phật Nhi điều khiển Long thứu bay lên mai phục ở phía trước. Ba đại Tiết độ sứ vốn cũng không mất cảnh giác đến thế, nhưng bọn họ vừa mới bị thua Lệ Khuynh Thành, tâm trí còn kích động nên không để ý tới bầu trời. Truyện "Đại Viên Vương "




Vương Phật Nhi đáp xuống một cây cổ thụ rồi phất tay ra hiệu cho bốn con tiểu Long thứu bay đi. Cây cổ thụ này cực kỳ cao, khoảng chừng sáu, bảy mươi thước, tán cây bao phủ một khoảng rộng nửa dặm vuông.




" Nếu một chọi một, ta cũng không biết có thể trừng trị Mã Quý Tử được không, nhưng có thêm ba đại thần tướng Vu Đạo Toại, Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, muốn bắt sống ba đại Tiết độ sứ thì không phải là vấn đề. Giờ cứ ở nơi này chờ bọn hắn tới thì ra tay đánh lén."





Vương Phật Nhi nấp vào một chỗ kín trong tàng cây, khẽ hô một tiếng, ba đại thần tướng Vu Đạo Toại, Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La đồng thời hiện ra.




Hắn chọn tuyến đường mà Mạnh Thần Thông, Lí Ca Ngâm, Mã Quý Tử nhất định phải đi qua. Vừa rồi nghe thấy Mã Quý Tử có vẻ rất tự tin về Tung Dương thiết kỵ của mình, hắn nghĩ rằng không nên để cho Mã Quý Tử có cơ hội sử dụng thân vệ thi binh.




Bọn Mạnh Thần Thông ba người thất thểu bước lên bờ biển, dù bọn hắn võ công thâm hậu thuộc nhóm cao thủ nhất lưu của Trung thổ Thần Châu nhưng phải bơi lội mấy trăm dặm như thế này thì tiêu hao thể lực cũng rất nhiều.




Mười mấy tên thủ hạ của bọn họ có công lực kém hơn nhiều, mệt đến không thể đứng nổi, sau khi lên bờ thì kiệt sức không còn cử động được nữa. Ba người đều ngồi xuống tự vận công một lúc lâu mới dần dần khôi phục lại được bảy tám phần thể lực.




Lí Ca Ngâm đứng dậy trước tiên, quần áo trên người nàng đã được nội lực sấy khô, khuôn mặt quyến rũ lại toát ra vẻ phong tình, khẽ ngâm một tiếng nho nhỏ, kiếm quang như tuyết liền hiện lên quanh thân hình vị nữ Tiết độ sứ này.




" Mạnh lão đại, Mã lão nhị, chúng ta kết minh đã bao lâu rồi?"




Mạnh Thần Thông thấy Lí Ca Ngâm cưỡi trên trường kiếm đầy vẻ phong tình thì liền cười khổ, vung vẩy chiếc san hô đại cung trong tay, lắc đầu nói:" Sau khi Tự Linh đế đăng cơ, mở cuộc đại hội lần đó rồi đích thân tấn phong bảy đại thần tướng mới, chúng ta bắt đầu kết minh tương trợ từ đó, đến nay đã được ba năm."




Lí Ca Ngâm thu thanh trường kiếm, quay đầu tiếp tục hỏi hai người:" Ba trấn chúng ta không có dây mơ rễ má gì với Đông Hải tướng quân Lô Chính Dương, chẳng quan hệ với Tổng đốc sáu ty binh mã Đại tổng quản Trương Phong Phủ, lại ngấm ngầm đối lập với Tây Địch Tiết độ sứ Cơ Huyễn, cũng không phải là bá chủ một phương tuân theo lệnh triều đình. Ba người chúng ta hợp sức thì còn có thể duy trì được tình thế này, nhưng nếu thật sự không có biện pháp nào thay đổi cục diện trước mắt đó thì ba chúng ta chắc không cầm cự được lâu đâu."





Mạnh Thần Thông lại cười khổ, đáp:" Trước đây chúng ta được bầu làm bảy đại thần tướng mới, lại được đích thân Linh đế ngự bút phong làm Tiết độ sứ của ba trấn, thật là vô cùng oai phong. Nào ai hiểu cho rằng ba trấn Tung Dương, Ngô châu, Mặc Thành đạt được tình trạng này nhưng hơn bảy trăm vạn nhân khẩu của ba trấn thì lại không nhận được đến cả đến một khẩu phần lương thực."




Mã Quý Tử hừ lạnh một tiếng nói:" Chúng ta lần này mà tìm được loại lúa mạch Vân Thành trong truyền thuyết thì hàng năm sẽ không cần phải mua số lượng lớn lương thực nữa. Mặc dù nó chưa chắc đã thần kỳ như trong truyền thuyết, thân cây cao gấp ba lần lúa mạch thông thường, sản lượng mỗi mẫu cao gấp mười lần, ba vụ mỗi năm, nhưng chỉ cần bằng được một nửa lời đồn là chúng ta có thể yên tâm rồi."




Lí Ca Ngâm khẻ cười nói:" Tiết độ sứ mười sáu trấn trong thiên hạ, chỉ có ba trấn của chúng ta là bình an nhất, nhưng hàng năm cũng có rất nhiều lưu dân di cư tới, đất đai không đủ sử dụng, sản xuất không đủ lương thực. Việc này vừa có lợi vừa có hại, lúa mạch Vân Thành cũng chỉ có thể làm giảm nhẹ đi mà thôi, nếu......"




Lí Ca Ngâm nói tới đây, đột nhiên biến đổi hắn sắc mặt, Mạnh Thần Thông thấy khác thường, vội vàng quay đầu nhìn lại liền thấy một luồng ánh sáng đỏ phá mây trời bay cực nhanh tới, chính là ánh đao của Lệ Khuynh Thành.




Ba người nhìn nhau, vẻ mặt lại không giống nhau. Lí Ca Ngâm đột nhiên hạ quyết tâm, phất lệnh bài binh phù đeo bên hông một cái, một làn khói nhẹ bay lên rồi hơn bảy trăm thi binh hung hãn cưỡi Thôn Hồng thú, người mặc áo giáp màu đỏ hiện ra.




Nếu Vương Phật Nhi trông thấy thì tất nhiên sẽ hâm mộ đến mức cúi rạp người xuống đất, tất cả hơn bảy trăm tên Hồng Diễm kỵ của Lí Ca Ngâm đều là thi tướng có tu vi trên cửu phẩm. Hơn bảy trăm thi tướng có phẩm bậc tập hợp cùng một chỗ tạo thành khí thế nghiêng trời lệch đất. Sau khi phóng ra tọa kỵ của mình là một con Thôn Hồng thú cao lớn hung dữ, Lí Ca Ngâm người mặc chiến giáp, tay cầm trường kiếm đứng ngạo nghễ ở trước đoàn Hồng Diễm kỵ. Chiến giáp màu đỏ, áo cừu màu trắng ở bên trong, trông Lí Ca Ngâm rất hiên ngang oai hùng, khác hẳn vẻ phong tình lúc bình thường. Truyện "Đại Viên Vương "




Lệ Khuynh Thành mới ngự khí bay tới bờ hồ, Lí Ca Ngâm đã đề khí truyền âm ra ngoài xa." Nếu tiểu muội muội cứ đuổi tận giết tuyệt thì chúng ta cũng không giấu nghề nữa, đành phải liều mạng vậy."