Thái hậu quay qua định xin cho Nhan Hoa nhưng nhìn thấy vẻ mặt nóng giận của Tuyên Vương thì thở dài nói :
"Thôi coi như bài học giành cho nó vậy ".
Hai con ở lại đây dùng bữa với ta luôn nhé,vẻ mặt tuyên vương còn rất khó chịu,Nhược Khê kéo tay áo vương gia mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói :
"Dạ hôm nay chúng con tiến cung chủ yếu là dùng cơm với người mà."
Thái hậu vui vẻ gật đầu :
Vậy các con đi dạo xung quanh hoàng cung một chút đi rồi lát dùng bữa sau.
"Dạ ,chúng con biết rồi ạ!?.
Nhược Khê quay qua tuyên vương rồi nhẹ nhàng lắc nhẹ tay rồi nói:
"Chàng dẫn ta đi xem hoàng cung nước Sở đi,cả tẩm cung của chàng lúc nhỏ nữa."
Tuyên Vương lúc đó mới trở lại vẻ mặt ban đầu nhìn nàng trìu mến :
"Được rồi,ta dẫn nàng lên tử cấm thành, ở đó có thể nhìn bao quát toàn bộ nước Sở hùng vĩ của hoàng huynh ta",rồi quay qua thái hậu nói giọng cung kính :
"Vậy người nghỉ ngơi một chút nhi thần đưa Khê nhi đi dạo lát nữa chúng con sẽ về ".
Thái hậu mỉm cười rồi nói:
"Ừ,con cho con bé đi dạo xung quanh đây đi cho biết, lần sau không có con ,con bé còn đến thăm ta".
Hai người từ biệt rồi đi ra ngoài,Tuyên vương nắm chặt tay nàng không rời.
Thái hậu nhìn thấy vui mừng lắm,quay qua nói nhỏ với Hoa ma ma.
"Đúng thật ,Triệt nhi đã lấy được người vợ tốt có thể kiềm chế tính tình nóng giận của nó mà ngay cả ta và hoàng thượng cũng không làm được".
Hoa ma ma cười cung kính nói :
"Vương Phi là người xuất chúng nên mới làm vương gia cam tâm tình nguyện,qua chuyện vừa rồi nô tỳ thấy vương phi là người hiểu đại cuộc biết kiềm chế tính tình của mình,nếu là người khác nô tỳ e rằng...".
"Ta hiểu,tính cách Nhan Hoa cần phải thay đổi,tình thương ta giành cho nó sai cách rồi,thôi trước cứ cấm túc một tháng đã xem tình tính có thay đổi không,ta phải tìm một phu quân cho nó thôi,giờ Triệt nhi có gia đình rồi với tính cách của nó ta sợ..."
"Người đã hết lòng với quận chúa rồi,chắc quận chúa sẽ hiểu cho người mà".
Thái hậu thở dài;
"Ta mong nó sẽ hiểu ".
Cùng lúc đó Tuyên Vương đã dẫn nàng lên tử cấm thành,nhìn từ xa khung cảnh thật hùng vĩ,hoàng cung nước nước Sở thật đẹp và to lớn,phải gấp đôi nước Hạ của nàng,nàng cảm thán.
Tuyên Vương cầm chặt lấy tay nàng rồi dịu dàng nói "
"Nơi này từ đây đã là nhà của nàng rồi,ta sẽ mang lại hạnh phúc cho nàng".
Dạo chơi một lúc đã đến giờ dùng bữa ,hai người quay về cung thái hậu,toàn bộ thức ăn đã được bày sẵn trông rất ngon miệng.
Từ trước đến giờ Nhược Khê là người không thể nào từ chối được các món ăn ngon.Nàng ăn rất ngon miệng không ngại ngùng gì càng làm cho thái hậu có thiện cảm về nàng hơn.
Ăn uống xong xuôi,hai người xin phép thái hậu ra về vì trời cũng muộn rồi.
Thái hậu sai Hoa ma ma tiễn hai người ra khỏi cung,trên xe ngựa Tuyên Vương nhìn nàng rồi nói :
"Lần sau nếu có ai xúc phạm nàng như hôm nay nàng cứ dùng roi quất thật mạnh cho ta,có chuyện gì ta sẽ gánh vác cho nàng,ta không muốn nàng ấm ức và thiệt thòi gì ".
Thiếp biết rồi lần sau sẽ không như thế nữa,nhưng hôm nay ngày đầu ra mắt,lại ở trước mặt mẫu hậu nên thiếp không muốn người khó xử.
Vương gia trầm ngâm rồi không nói gì,xe ngựa chầm chậm rồi dừng trước phủ,Tuyên vương đỡ nàng xuống rồi hai người sánh vài nhau bước vào nhà..
Tuyên Vương nhẹ nhàng nói :
"Cả ngày ở trong cung đã mệt mỏi rồi,nàng vào trong tắm rồi nghỉ ngơi sớm đi ".
Nhược Khê thật sự cũng cảm thấy mệt,nàng đi về phòng Bích Lan đã chuẩn bị sẵn nước tắm cho nàng,tắm qua loa rồi lên giường đi ngủ,có lẽ do mệt mỏi nên nằm một lát nàng đã ngủ say.
Ba ngày sau đại hôn của tuyên vương được diễn ra,có thể nói còn tổ chức lớn hơn cả khi thái tử đại hôn.
Từ sáng sớm đèn lồng,chữ hỷ đã được dán và thắp sáng cả vương phủ,người ra vào tấp nập,khách khứa đã đến đông đủ.
Nhược Khê ở trong phòng trang điểm,hôm nay nàng mặc trang phục của nước Sở,từ khăn đội đầu trang sức váy cưới đều xa hoa lộng lẫy.
Cả một ngày quỳ lễ bái lậy đủ mọi thủ tục mọi người mới dìu nàng vào phòng cưới,hôm nay là ngày nàng chính thức làm Tuyên Vương phi.
Nàng ngồi trong phòng có lo lắng có chút ngại ngùng,hôm nay là ngày động phòng hoa chúc của hai người,trải qua nhiều chuyện sự quan tâm,chiều chuộng và lo lắng của vương gia đã làm nàng cảm động và siêu lòng.
Đang miên man suy nghĩ thì tiếng thị vệ vang lên :
"Vương gia đến ",làm tim Nhược Khê muốn nhảy ra ngoài.
Chàng nhẹ nhàng đến gần,lấy tay vén khăn phủ đầu cho Nhược Khê.Hai người nhìn nhau ánh mắt đắm đuối,nhẹ nhàng uống ly rượu giao bôi.
Lúc này tuyên vương cảm thán một câu :
"Nàng thật đẹp".
Không biết có phải vì uống rượu không mà mặt cả hai đều đỏ,Tuyên vương gỡ nhẹ nhàng toàn bộ trang sức trên đầu nàng ra,từng sợi tóc mềm mại quấn chặt vào tay chàng.
Thân hình của nàng mềm mại,uyển chuyển ,cả cơ thể của nàng toát ra một mùi hương quyến rũ,mùi hương làm say đắm lòng chàng.Đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi,nụ hôn như kéo dài bất tận,cả hai như chìm vào một cõi hư vô,chàng và nàng đều trầm luân trong đó.Cả đêm chàng muốn nàng không biết bao nhiêu lần,cơ thể hai người như hòa quyện với nhau không thể tách rời.