Đại Tiểu Thư Tuyệt Sắc Của Tôi

Chương 192: Màn biểu diễn của Mạnh Hổ




Về vấn đề giảm cân, rất nhiều huấn luyện viên quyền anh chắn chắn là những người chuyên nghiệp nhất. Họ có cách khiến một quyền thủ giảm cân trong thời gian ngắn nhất, cho dù là 10kg.

Nhưng điều này còn phải phụ thuộc vào sự kiên trì của các vận động viên.

Tôn Uy Phong chỉ có thể nói rằng, để có thể đánh bại Vương Hi, Mạnh Hổ đã phải trả giá rất nhiều trong một tuần này.

Mạnh Hổ có thể trở thành một trong bảy nhà vô địch quyền anh của Hoa Hạ, chắc chắn phải có khả năng vượt trội hơn người.

Ước tính trong một tuần vừa rồi, mỗi ngày Mạnh Hổ chỉ ăn một ít bánh quy, ngoài việc luyện tập trong phòng yoga có nhiệt độ cao với quần áo thấm mồ hôi, hắn ta còn phải chạy bộ ban đêm.

Tôn Uy Phong không khỏi rùng mình, nghĩ đến đã thấy thật khủng khiếp…

“Có vẻ như phương án chiến thuật của tôi sai rồi”, Tôn Uy Phong liếc nhìn Mạnh Hổ mặt không cảm xúc nói.

“Thằng nhóc này càng ngày càng lợi hại”, Kim Phong cũng tức giận nhìn về phía Mạnh Hổ.

Không ai ngờ rằng Mạnh Hổ có thể giảm 10kg trong vòng một tuần. Đêm đó, Phàm Gian nghĩ ngợi rồi nói với Vương Hi: “Có cần nói với Diệp Khinh Tuyết đến xem anh thi đấu không?”

“Không cần, cô ấy đang dưỡng thai”, Vương Hi nói.

Lợi thế khi Mạnh Hổ giảm cân là cơ thể hắn ta trở nên linh hoạt và tốc độ nhanh hơn trước đây, đối thủ sẽ cảm thấy đau hơn khi bị đánh bằng găng tay số nhỏ.

Vương Hi biết ngày mai nhất định sẽ là một trận chiến khốc liệt.

Anh không thể để Diệp Khinh Tuyết nhìn thấy trận đấu của mình.

Một đêm không lời.


Rạng sáng ngày hôm sau, trận đấu giữa Vương Hi và Mạnh Hổ chính thức bắt đầu. Trận đấu này là trận đấu giữa Vương Hi của W-1 và một trong năm quyền vương mạnh nhất của thủ đô- Mạnh Hổ. Trận đấu này chỉ có hai người họ.

Chỉ bằng những tin tức thách đấu trước cuộc thi đã đủ lấp đầy nhà thi đấu với bốn mươi ngàn người hâm mộ quyền anh.

Nền tảng livestream thể thao của Vương Hi đang phát sóng trực tiếp đã thu hút hơn bảy trăm nghìn người theo dõi, và một trăm nghìn người đã đổ vào phòng livestream video của Kim Phong.

Ngoài ra còn có các phương tiện truyền thông lớn xuất hiện trong nhà thi đấu, có kênh phát sóng trong phòng livestream của các nền tảng thể thao, có kênh tường thuật trực tiếp trên nền tảng thể thao chính thức.

Long Minh, Tô Mộ Vũ, Phùng Uyển, Triệu Phi Nhi, Vương Vị Ương, Hàn Thiếu Kiệt, Hàn Lâm Nhi và những người nổi tiếng trong giới kinh doanh, giải trí cũng đến xem trận đấu.

Trong trận đấu này, chỉ tính riêng tiền vé vào cửa, Vương Hi và Mạnh Hổ đã kiếm được mười lăm triệu lẻ năm trăm ngàn, thêm bảy trăm triệu tiền quảng cáo tài trợ và phát sóng trực tiếp.

Lợi ích của một hoạt động kinh doanh khổng lồ được phản ánh đầy đủ thông qua trận đấu này.

Trước khi trận đấu diễn ra, đèn biểu diễn liên lục nhấp nháy trong nhà thi đấu, hai người dẫn chương trình phân tích sức mạnh thực lực của Vương Hi và Mạnh Hổ với tốc độ như gió.

“Rõ ràng là một richkid đời thứ ba, nhưng nhất định đòi đánh quyền anh, anh ta luôn hiếu thắng như vậy, bất kỳ việc gì cũng cố gắng làm tốt nhất có thể”, Long Minh cầm ly rượu vang đứng trong phòng VIP, lạnh lùng nhìn về phía sàn đấu.

“Đây là một phẩm chất rất tốt”, Tô Mộ Vũ mặc áo vest giày da đứng bên cạnh Long Minh nói.

“Có tự tin đánh bại anh ta không?”, Long Minh mỉm cười hỏi.

“Tôi có tự tin”, Tô Mộ Vũ trả lời.

“Tôi hi vọng nó bị Mạnh Hổ đánh chết”, Vương Vị Ương đứng bên cạnh Long Minh lạnh lùng nói.

“Tôi rất tò mò, là ai đã tiết lộ ra bí mật kiếm tiền của chúng ta, để anh ta chiếm trước thị trường dược liệu phía Bắc?”, Long Minh quay người lại, mỉm cười nhìn Hàn Lâm Nhi, Dương Bác Thiên, Sở Kiếm Tâm và những người khác.

“Nếu bắt được tên nội gián đó, nên ném hắn xuống biển”, Hàn Lâm Nhi nói.

“Không, tôi sẽ không đối xử với cô ta như vậy, tôi sẽ cho người đưa cô ta đến Châu Phi để đóng phim”, Long Minh nhìn Hàn Lâm Nhi cười nói.

“Đóng phim cũng rất tốt”, sắc mặt Hàn Lâm Nhi hơi tái nhợt.

“Là loại phim người lớn, không mặc đồ”, Long Minh nói.

Nghe thấy lời của Long Minh, sắc mặt của Hàn Lâm Nhi và rất nhiều người đều trở nên khó coi. Bọn họ biết Long Minh không phải đang nói đùa, hắn ta thật sự có năng lực này.

Khi Long Minh đang nói chuyện với mọi người, tiếng nhạc trong nhà thi đấu đột nhiên trở nên dồn dập.

Mọi người đều dồn sự chú ý về sàn đấu, biết rằng trận đấu sắp bắt đầu.

Tiếng nhạc dồn dập vang lên, đèn biểu diễn trong sân thi đấu không ngừng nhấp nháy, một đám người đẹp nhanh chóng chạy lên sàn đấu nhảy múa, phô bày thân hình nóng bỏng và điệu nhảy cuồng nhiệt của họ.

Sau đó âm nhạc đột ngột dừng lại, thay vào đó là một điệu nhạc hip-hop.

Vương Hi để trần thân trên, anh mặc quần đùi, đi giày đấm bốc và khoác chiến bào bước ra. Xung quanh anh là một đám trợ lý bao gồm Tôn Uy Phong, Tôn Tinh Tinh, Diệp Hằng, Phàm Gian, Vân Tiếu và Kim Phong.

Trong khi đi về phía sàn đấu, anh không ngừng giơ tay vung ra nắm đấm, quyền móc, những cú đấm xoay và nhiều thế đánh khác.

Anh cảm thấy làm như vậy rất ngốc nghếch, giống như một con khỉ mua vui cho khán giả.

Nhưng quyền thủ chính là như vậy, liều mình trên sàn đấu để đem lại cảm giác kích thích cho khán giả.

Dù anh đã có tài sản gần một trăm tỷ, nhưng hiện giờ anh là một quyền thủ, vẫn phải làm hết nghĩa vụ của một quyền thủ.

“Chào mừng sự xuất hiện của Vương Hi, mọi người hãy cho đại ca Vương Hi của W-1 một tràng pháo tay nồng nhiệt nào!”, người dẫn chương trình gầm lên theo nhịp điệu của âm nhạc.

Cả nhà thi đấu dần dần tối lại, Vương Hi đứng dười ánh đèn chói mắt, nhìn về phía khán đài đang vang lên tiếng vỗ tay như sấm rền.

“Rác rưởi!”, Trần Chí cũng đến xem trận đấu hừ lạnh một tiếng.

“Để xem anh ta có thực lực gì”, Từ Tiểu Lượng cũng khoanh tay ngồi bên cạnh Trần Chí.

Ngồi bên cạnh Trần Chí và Từ Tiểu Lượng là Dương Phàm và Đinh Hân.

“Đúng rồi, trận đấu này của họ bao nhiêu tiền?”, Dương Phàm hỏi.

“Thắng trận sẽ được tám mươi triệu, thua cuộc ba mươi triệu”, Từ Tiểu Lượng nói với ánh mắt ghen tị.

“Mẹ kiếp, đúng là thứ rác rưởi!”, Dương Phàm cũng có chút tức giận.

Đinh Hân ngồi bên cạnh còn ghen tức hơn, anh ta là một trong bảy nhà vô địch quyền anh của Hoa Hạ, đến bây giờ còn chưa tiết kiệm được ba mươi triệu. Quyền thủ có thu nhập cao ở Hoa Hạ rất ít, rất nhiều quyền thủ đánh quyền bảy tám năm mới kiếm được vài trăm ngàn. Một trận quyền anh thắng được tám mươi triệu, thua được ba mươi triệu, cho dù bị Vương Hi đánh một trận trên sàn đấu cũng đáng.

Đinh Hân dần run lên vì tức giận, thầm nghĩ sau khi quay về quyền quán phải trấn áp Vương Hi mới được.

Đồng nghiệp là kẻ thù, anh ta phải nghĩ cách kiếm tiền.

“Xin hỏi quyền thủ Vương Hi, anh có tự tin sẽ đánh bại Mạnh Hổ không?”, người dẫn chương trình lớn tiếng hỏi Vương Hi.

“Tôi sẽ đánh anh ta đến phát khóc”, Vương Hi nói.

“Tốt!”, người dẫn chương trình hét lên.

Khán giả ồ lên vỗ tay, cũng bị Vương Hi chọc cho cười phá lên.

Sau đó, đèn biểu diễn trong nhà thi đấu bật sáng, lại là một bài nhạc dồn dập khác, một người phụ nữ xinh đẹp chạy lên sàn đấu trong trang phục cổ trang.

Âm nhạc dần trở nên nhẹ nhàng, là một bài hát Thần Thoại.

Người đẹp đó có làn da trắng nõn, dáng người mảnh mai mềm mại, mặc bộ Hán phục màu trắng, đang nhún nhảy theo điệu nhạc nhẹ nhàng.

Dần dần, Mạnh Hổ bước ra, hắn ta mặc một bộ áo giáp tướng quân cổ đại, tay cầm giáo dài và cũng nhảy theo điệu nhạc nhẹ nhàng kia. Vừa nhảy hắn ta vừa đi lên sân khấu, nhẹ nhàng ôm eo cô gái xinh đẹp, nhìn nhau trìu mến.

Đây là chương trình giải trí mở màn trận đấu quyền anh, Mạnh Hổ vào vai một vị tướng quân thời xưa. Hắn ta là một ngôi sao của giới quyền anh trong nước, cách xuất hiện đầy kịch tính này sẽ nâng cao hiệu quả theo dõi của trận đấu.

Trước khi trận đấu diễn ra, Tôn Uy Phong cũng đề nghị Vương Hi vào vai Triệu Tử Long ở Thường Sơn, vai đó sẽ làm cho anh càng có sát khí hơn, nhưng Vương Hi đã từ chối.

Khi Mạnh Hổ và người đẹp kia nhìn nhau trìu mến, hắn ta giả vờ dùng giáo đâm về phía Vương Hi.

Vương Hi…