Nam nhân này thật đúng là trì độn! Bị ăn cũng không biết, còn có thể ngủ ngon đến như vậy, một bên đỡ lấy thân thể nam nhân, một bên hồi tưởng nam nhân bình thường vì mình làm việc, nội tâm như bị tan ra trong một thứ chất lỏng nào đó.
Vĩnh Trình nằm lên người nam nhân, hôn hôn lỗ tai nam nhân, anh hôm nay tự mình giao hoan, rất ôn nhu, nam nhân cũng đi ra, hẳn là cũng thực thoải mái.Anh đột nhiên trở nên có chút đắc ý, về phương diện này anh hẳn là mạnh hơn so với Lâm Việt! Vì thế, tâm tình Vĩnh Trình trở nên đặc biệt tốt, yêu thích không buông tay lại ôm lại vuốt ve, lại hôn lấy hôn để, nam nhân cũng không phản kháng, ngược lại tnhư có như không đón ý nói hùa, nam nhân chỉ cần nhẹ nhàng động đậy, dục vọng của hắn lại ngẩng đầu..."Anh là chồng.... anh... hẳn là ở trên...." Nam nhân trong mê loạn hàm hàm hồ hồ.Vĩnh Trình không có trả lời vấn đề của nam nhân, đem nam nhân cả người mềm nhũng từ trên giường ôm lấy, làm cho nam nhân hai chân dang rộng ngồi ở trên người mình, cùng với việc thay đổi tư thế, nơi giao tiếp giữa cả hai càng thêm chặt chẽ, bởi vì xâm nhập của dục vọng khiến nam nhân phát ra từng tiếng nghẹn ngào rất nhỏ, tùy ý Vĩnh Trình đĩnh động vào con đường chật hẹp.Đêm dài dần trôi, trong căn phòng hôn ám tràn ngập thanh âm va chạm của thân thể, cùng với tiếng thở dốc đầy tình sắc của nam nhân, ngay cả Vĩnh Trình cũng không nhớ rõ làm bao nhiêu lần, dù sao anh cũng không muốn rời đi cơ thể ướt nóng của nam nhân, cảm giác mất hồn này khiến cho anh muốn ngừng mà không được, kềm chế không thương tổn thân thể nam nhân, anh cứ như vậy mà tiến tới.Nhất là khi nhìn đến bộ dáng nam nhân dưới thân anh trằn trọc rên rỉ, anh tựa hồ đối với nam nhân này sinh ra một loại tình tố, mỗi lần nhìn đến nam nhân vì mình làm vêệc, anh sẽ thật cao hưng, giống như chỉ có như vậy mứoi có thể có được quan tâm của nam nhân!Vĩnh Trình cúi đầu ngậm lấy môi nam nhân, một đêm kia, anh ôm nam nhân ngủ.Buổi sáng ngày hôm sau rời giường, nam nhân dùng ba phút mới tiêu hóa được chuyện trước mắt, hắn cùng Vĩnh Trình đã xảy ra quan hệ, hồi tưởng đủ loại chuyện ngày hôm qua, nam nhân xấu hổ đến đỏ mặt, hắn.... tối hôm qua đem Vĩnh Trình trở thành Tâm Nghi, còn không ngừng lại, còn giốcc như nói một ít chuyện ngốc! Hắn hiện tại hối hận đến muốn chết! Nam nhân thần tình ảo não nửa thân trần ngồi bên giường, hoàn toàn không phát hiện người bên cạnh đã tỉnh lại."Anh làm sao vậy?" Vĩnh Trình lại nhích lại gần, hai tay quấn quanh ôm lấy nam nhân, ngón tay hoạt hướng về phía ngực nam nhân, nhẹ nhàng ấn lấy đột khởi trước ngực nam nhân.Nam nhân nghĩ muốn thối lui, mới vừa động, liền cảm giác được cái kia của Vĩnh Trình dừng lại trong thân thể hắn, lo lắng tỉnh lại "cự thú" kia, nam nhân cũng không dám tái động."Cậu... cậu đi ra ngoài...." Nam nhân cúi đầu, mắc cỡ muốn chết người, hắn sao lại cùng Vĩnh Trình phát sinh loại quan hệ này chứ? Tối hôm qua hắn chắc chắn là đã nhầm Vĩnh Trình thành Tâm Nghi, mới xảy ra....Giờ phút này, nam nhân lại cảm thấy áy náy sâu sắc."Tôi không ra, nơi đó của anh thực mềm lại thực nóng, tôi không muốn đi ra ngoài." Vĩnh Trình nhìn chằm chằm vào vẻ mặt trốn tránh của nam nhân, khóe miệng nhếch lên, "Anh lo bị vợ biết việc này đúng không? Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho vợ anh, như vậy là được."Nam nhân không ra tiếng trong lòng kích động lại sốt ruột.