Chương 31: Sao chép
Chương 31: Sao chép
Tiêu Minh b·ị đ·ánh tan một linh hồn thể, mang theo thương thế nhanh chóng rời khỏi khu vực hồ sen, trở lại mình tiểu viện.
Tiêu Minh không ngờ trong tiên môn thượng linh vườn, ở khu vực trung tâm mà lại tồn tại Hấp Hồn tà liên,trong đó còn có một cái ngưu nhân linh hồn thể.
Theo đòn quăng đại chùy vừa rồi, Tiêu Minh chắc chắn ngưu nhân đạt đến Phong Tâm cảnh, hắn hiện tại hoàn toàn không đánh lại.
May mắn Tiêu Minh thức tỉnh Tách hồn thuộc tính, linh hồn thể còn một cái tồn tại tránh thoát một kiếp.
Bước vào tiểu viện, ngồi lại trên giường, Tiêu Minh ngồi xuống bắt đầu điều tức, ăn vào hồi phục đan dược.
Càng nghĩ về cái kia ngưu nhân Tiêu Minh càng thấy sợ.
Lí do Hấp hồn tà liên tồn tại ở nơi đó vẫn là một ẩn số, nhưng Tiêu Minh chưa từng nghe nói có cái nào tiên môn đệ tử gặp nguy hiểm ở khu vực đó.
Có thế tiên môn không biết sự tồn tại của Hấp hồn tà liên, hoặc là tiên môn cố ý giấu giếm việc này.
Cái sau tỉ lệ thấp hơn một chút, Hấp hồn tà liên dựa theo linh hồn thể bên trong mà định phẩm chất, nên giá trị của nó rất lớn.
Nếu biết một bông Hấp hồn tà liên tồn tại trong thượng linh, tiên môn chắc chắn sẽ đến thu hồi.
Cho dù lí do nào đi nữa thì Tiêu Minh cũng tự dặn mình chưa đột phá Phong Tâm cảnh cũng không được bén mảng đến hồ sen nữa.
Tiêu Minh suy nghĩ lại cái kia sự kiện, chính là Đại Thụ Viễn Cổ khiến hắn nhìn thấy được Hấp Hồn tà liên.
" Có khi nào là Đại Thụ Viễn Cổ lí do ta mới bị hút vào trong đó."
Chỉ có cách này giải thích, mới thấu việc Tiêu Minh bị hút vào bên trong Hấp Hồn tà liên không gian.
Thế Tiêu Minh chắc chắn, tiên môn không biết Hấp Hồn tà liên tồn tại, chỉ có hắn đặc biệt nắm giữ Đại Thụ Viễn Cổ mới nhìn thấy được.
Còn một sự kiện Tiêu Minh cũng ghi nhớ, đó là Đại Thụ Viễn Cổ hút đi vô diện binh sĩ linh hồn thể.
Việc này quá kì lạ, lần đầu tiên Tiêu Minh nhìn thấy điều này, hắn suy đoán do cây con trong hắn thấy bông sen kia ngon miệng, nên muốn nuốt hết chăng.
Bên trong Hấp Hồn tà liên, phía sau ngưu nhân, còn tồn tại một bông hoa sen, Tiêu Minh nhớ kĩ mảnh vụn này.
Trước khi b·ị đ·ánh tan, bông sen đó hắn vẫn kịp quan sát thấy.
Trước giờ Tiêu Minh nghĩ rằng Đại Thụ Viễn Cổ chỉ có thể hấp thụ sinh mệnh chi lực.
Hiện tại nó có thể hấp thụ cả linh hồn thể, thậm chí còn có trả lại cho Tiêu Minh thân thể, giúp hắn linh hồn thể khôi phục.
Tiêu Minh biết được thêm một cách nhanh chóng tăng trưởng linh hồn thể.
" Bên trong người ta vẫn tồn tại quá nhiều bí mật." Tiêu Minh có chút suy tư.
Tiếp tục tu luyện Tiêu Minh luyện linh pháp, Tiêu Minh cảm thấy mình linh hồn thể đang cực nhanh được tăng cường.
Tốc độ này vượt trội hoàn toàn so với bình thường, linh hồn thể của hắn hình như lại thuế biến.
Linh hồn thể từ một cái bình thường Tiêu Minh, lại khoác lên trên mình một bộ áo giáp, đội lên mũ sừng trâu.
Càng làm Tiêu Minh kinh nghi là hắn linh hồn thể còn được trang bị thêm song kích ở hai tay.
Tiêu Minh linh hồn thể biến thành giống hệt như vô diện binh sĩ hình dạng, sao chép hoàn toàn, điểm khác biệt duy nhất chính là không rõ ngũ quan khuôn mặt thay thế bằng Tiêu Minh khuôn mặt.
" Chuyện gì xảy ra?" Tiêu Minh không thể hiểu nổi điều gì đang xảy ra với mình.
" Đại Thụ Viễn Cổ năng lực, giúp người nắm giữ nó sao chép lại pháp tướng." Lúc này Hóc Xương Cá lên tiếng, giải đáp Tiêu Minh nghi hoặc.
Càng thêm cùng Hóc Xương Cá giao lưu về vấn đề này, Tiêu Minh thêm hiểu rõ linh hồn thể cách hoạt động.
Thứ nhất, khi tu sĩ đạt đến Phong Tâm cảnh, sẽ tạo ra được pháp tướng, chính là linh hồn thể thực hoá.
Pháp tướng cũng giống như linh hồn thể của Tiêu Minh thông qua tâm pháp để thoát ra ngoài, nhưng nhiệm vụ chỉ là phụ trợ.
Hấp Hồn tà liên vô diện binh sĩ cùng ngưu nhân chính là pháp tướng do Phong Tâm cảnh luyện linh sư trở lên cảnh giới, sau khi c·hết bị dùng đặc biệt phương thức lưu lại, sau đó nhốt vào bên trong Hấp Hồn tà liên.
Thứ hai, pháp tướng hình dạng sẽ là luyện linh sư tạo ra, nhưng khuôn mặt là gương mặt thực sự của luyện linh sư, có thể đổi mặt nhưng gương mặt của pháp tướng sẽ là mặt thật.
Luyện linh sư sau khi c·hết đi pháp tướng bị lưu lại gương mặt sẽ biến mất, chỉ còn hình dạng bên ngoài.
Những điều này đều bị thế giới quy tắc ràng buộc.
Thứ ba, pháp tướng sau khi được thu lại, tu vi sẽ bị giảm đi một bậc, nhưng vẫn nắm giữ một chút kí ức hình ảnh.
Có nghĩa là vô diện binh sĩ thực tế tu vi là Phong Tâm cảnh, còn ngưu nhân là Sơn Hải cảnh.
Tiêu Minh bên trong Đại Thụ Viễn Cổ cây con hấp thu vô diện binh sĩ, sau đó truyền lại cho Tiêu Minh, để hắn sao chép vào chính mình linh hồn thể.
Tiêu Minh như có thêm một cái linh hồn thể trang phục.
Từ đó Tiêu Minh linh hồn thể càng thêm mạnh mẽ, thậm chí linh hồn thể của Tiêu Minh còn có thể đạt được thực hoá.
Tiêu Minh trong đầu lúc này tràn vào một số hình ảnh, hình như chính là vô diện binh sĩ cuộc đời.
Hắn thấy được vô diện binh sĩ sinh ra tại một toà hùng vĩ chi thành, tường thành vô cùng cao lớn, hơn hẳn cả Vĩnh Tương thành, sánh ngang cùng tiên môn Dao Lục dãy núi.
Hắn nhìn thấy vô diện binh sĩ cùng gia đình sinh sống trong thành, thấy được hình ảnh vô diện binh sĩ bế một bé gái, tràn đầy yêu thương.
Dường như là vô diện binh sĩ con gái.
Hình ảnh tiếp tục, Vô diện binh sĩ tu luyện rồi tham gia q·uân đ·ội, Tiêu Minh thấy được hắn chiến đấu trên tường thành, kẻ địch lại chính là ngưu nhân q·uân đ·ội.
Một trận thủ thành chiến.
Từ trên tường thành, cảnh chiến đấu chuyển sang mặt đất, có vẻ như bên phía vô diện binh sĩ phản công.
Ý muốn bảo hộ cùng sẵn sàng hi sinh cảm xúc tràn ngập trong những cái kia hình ảnh, ảnh hưởng tới cả Tiêu Minh.
" Tinh thần mạnh như vậy?" Ở tại kiếp trước, Tiêu Minh học lịch sử, về những chiến binh sẵn sàng hi sinh bảo vệ đất nước, bảo vệ gia đình.
Những hình ảnh kia càng làm cho Tiêu Minh hiểu rõ về cái tinh thần này.
Nhưng Tiêu Minh hiện tại không có thứ gì để hắn bảo vệ, để hắn phải như cam nguyện thế hi sinh cả.
Với cái này thế giới hắn chỉ là kẻ qua đường, bị bất ngờ đưa đến, không thân không thích.
Thậm chí nếu ở tại kiếp trước, bản thân hắn cũng là thế, luôn chỉ sống cho bản thân.
Không phải hắn ích kỉ, mà là hắn cô đơn.
" Ta cũng muốn thủ hộ... Nhưng ta không biết thủ hộ cái gì."
Ở thế giới mới này, Tiêu Minh có người thân là Ân Hồng thúc, nhưng là đối với cái trước kia Tiêu Minh.
Mặc dù Tiêu Minh nhận thức được tình cảm của cái trước Tiêu Minh, hắn cũng biết ơn Ân Hồng thúc đã giúp đỡ hắn, bảo vệ hắn.
Nhưng chung quy lại Tiêu Minh vẫn chỉ có biết ơn, hắn vẫm tách biệt với cảm nhận Ân Hồng thúc như người cha của cái trước Tiêu Minh.
Đây là Tiêu Minh lợi thế, vì không ai có thế dùng điều gì để uy h·iếp hắn, khiến hắn phải lo sợ mất đi.
Nhưng cũng là yếu điểm của hắn, hắn không có mục đích, động lực từ bên ngoài để tu luyện, để chiến đấu.
Hình ảnh kết thúc bằng việc vô diện binh sĩ bị một cái đại chùy đập vào người, trực tiếp mất đi sinh cơ.
Nhưng bên trong cái không rõ ràng khuôn mặt, Tiêu Minh vẫn nhìn thấy được trong mắt vô diện binh sĩ hình ảnh gia đình.
Tiêu Minh cảm xúc trùng xuống một chút, c·hiến t·ranh ở thế giới nào cũng vậy, chung quy là mất mát cùng đau đớn.
" Vô diện binh sĩ bị chính đầu kia ngưu nhân g·iết c·hết, thế tại sao chúng lại tồn tại ở trong Hấp Hồn tà liên? Ai mang bọn chúng đến đây? Còn toà kia thành trì cùng trận chiến là chuyện gì?"
Vô số câu hỏi hiện lên trong lòng Tiêu Minh, nhưng Hóc Xương Cá không thể nào trả lời hắn.
Lúc này thì linh hồn thể Tiêu Minh được bơm đầy, lần đầu tiên tự tách ra là hai cái linh hồn thể.
Tiêu Minh lại nắm giữ hai cái linh hồn thể, điều này khiến hắn yên tâm hơn, nếu lỡ lần sau có gặp phải thứ giống Hấp Hồn tà liên cũng có thể chống đỡ một hai.
Nhưng cái mới được tách ra linh hồn thể không mang theo vô diện binh sĩ hình dạng, mà chỉ mang theo Tiêu Minh bình thường hình dạng.
Có lẽ chỉ đủ để trang bị cho một linh hồn thể, giống như quần áo mặc lên vậy, một cái trang phục chỉ đủ cho một người.
Tiêu Minh nghĩ đến đầu kia ngưu nhân, nếu đánh bại được ngưu nhân chẳng phải là hắn cũng sẽ nắm giữ được ngưu nhân sức mạnh, biến ngưu nhân thành trang phục, tùy ý mà mặc.
Và hắn có thể cũng xem được nhiều hơn hình ảnh, hiểu rõ hơn về toà thành kia cùng chiến trận kia.
Thế giới có thể chính thức mở ra với hắn, từ đầu kia ngưu nhân hình ảnh kí ức.
" Có lẽ mục tiêu tiếp theo của ta, là chinh phục đầu kia ngưu nhân." Tiêu Minh tự đặt ra cho mình kế tiếp mục tiêu, hắn mấy tháng nay vẫn đang sống trong vô hướng.
Tiêu Minh hiện tại, chỉ sống vì hắn trân trọng cơ hội của mình, cùng với tò mò về cái này thế giới, hoặc có ai đó sẽ không để hắn c·hết đi.