Chương 28: Thượng linh vườn
Chương 28: Thượng linh vườn
Kể từ khi rời khỏi bí cảnh, Tiêu Minh trở về được một tháng.
Trong thời gian này, buổi sáng hắn tham gia Lâm Dương đạo sư linh dược lớp học, buổi tối tu luyện, thời gian cứ thế trôi qua.
Mặc dù biến mất một tháng, không thể tham gia đầy đủ lớp học, nhưng khả năng linh dược linh thụ của Tiêu Minh để cho Lâm Dương rất thưởng thức.
Qua một tháng tu luyện, Tiêu Minh đã hoàn toàn nắm chắc mới tâm pháp, linh hồn thể cũng tăng cường rất nhiều.
Tiêu Minh mở mắt, qua thêm một đêm tu luyện, linh hồn thể của hắn đã đủ sức để ngoại phóng, cũng coi như tâm pháp tu luyện tiểu thành.
Theo tốc độ tu luyện thế này tính toán, chỉ cần vài tháng nữa Tiêu Minh hoàn toàn có thể tách ra thêm hai linh hồn thể, tăng cường bản thân thực lực.
Tiêu Minh lần đầu nếm thử ngoại phóng ra mình một cái linh hồn thể.
Cái này linh hồn thể giống như Tiêu Minh hiện tại, không phải hắn của kiếp trước, trên người cũng khoác tiên môn y phục.
Điều khác biệt duy nhất là nó nằm xe kẽ giữa hư và thực, không phải thực thể.
Tiêu Minh đánh giá chính mình cái này ngoại phóng, hắn có thể tâm niệm mà điều khiển, như một bộ phận cơ thể.
Nhưng chưa đạt đến Phong Tâm cảnh luyện linh sư, linh hồn thể rất yếu ớt, dễ dàng b·ị đ·ánh tan.
Thế nên không phải bất đắc dĩ tình huống, không ai sẽ lựa chọn phóng thích linh hồn thể ra để đấu pháp, quá thua thiệt.
Linh hồn thể năng lực đủ sức đánh ra một linh kĩ, sau đó cần lập tức trở về thân thể, ngoài ra hạn chế nữa là nó không thể rời khỏi thân thể quá xa.
Nhưng Tiêu Minh có hai linh hồn thể, việc sử dụng ngoại phóng linh hồn thể khỏi cơ thể có vẻ dễ dàng hơn.
Tiêu Minh nếm thử dùng linh hồn thể, thi triển ra Tạo Thủy phi châm, một thủy châm từ linh hồn thể bắn ra, uy lực giảm nửa thành, nhưng sự bất ngờ kèm theo tác dụng phụ của Tạo Thủy chi lực cũng đủ tính uy h·iếp.
Một đòn á·m s·át được Tiêu Minh nắm giữ.
Khi thi triển xong linh kĩ, linh hồn thể bị rút cạn, lập tức trở lại Tiêu Minh cơ thể.
" Uy lực tạm được, nhưng cần hồi phục mới lại tiếp tục sử dụng được, không thể liên tục thi triển." Tiêu Minh tự mình đánh giá chiêu thức.
Hắn cảm giác tốc độ tu luyện của mình bị chậm lại rất nhiều, trong khi tu luyện Tiêu Minh luyện hồn pháp thì hắn cũng đang tu luyện để đột phá Kiến Đan cảnh tầng hai, nhưng tốc độ quá chậm.
Toàn bộ tịnh tiến đan dược dùng vẫn không thể nào đột phá, Tiêu Minh có chút trầm tư.
Thứ hắn cần bây giờ là làm tiên môn nhiệm vụ, để kiếm tài nguyên tu luyện, Kiến Đan cảnh cần thiết tài nguyên hơn Luyện Khí cảnh mấy lần nhiều.
Hầu hết Kiến Đan cảnh tiên môn đệ tử đều làm tiên môn nhiệm vụ, hoặc tập trung vào một môn kĩ nghệ để giúp kiếm tài nguyên, hoặc có thể ra ngoài săn g·iết yêu thú.
Luyện linh sư nắm giữ môn môn kĩ nghệ như luyện đan hoặc luyện khí sẽ có thu thập tốt hơn.
Bên ngoài Dao Lục dãy núi, còn có một khu vực tiên môn dành cho đệ tử săn g·iết yêu thú.
Khác biệt với tiên môn bí cảnh, nơi chủ yếu để tiên môn đệ tử tìm cơ duyên và cảm ngộ, tăng tốc tu luyện, yêu thú chỉ là phụ.
Thì ở ngoài Dao Lục dãy núi khu vực, yêu thú đều là tự nhiên sinh tồn, mức độ nguy hiểm cực cao, thậm chí có khả năng gặp phải Phong Tâm cảnh yêu thú.
Với Tiêu Minh bây giờ thực lực, việc đi săn g·iết yêu thú gần như là bất khả thi, hắn đang nghĩ đến việc dễ dàng hơn là đón một cái bên trong tiên môn nhiệm vụ.
Công việc ở thượng linh vườn cũng không tệ, đãi ngộ cũng khá tốt, ngoài ra làm tốt còn được thêm hỗ trợ.
Tiêu Minh đã có Hóc Xương Cá linh dược linh thụ tri thức, chỉ cần hắn tập trung thêm một chút hoàn toàn có thể đón nhận công việc này.
Nếu có cái này công việc, Tiêu Minh tài nguyên để tu luyện đến Kiến Đan Cảnh tầng 5 hoặc 6 hoàn toàn đủ.
Tiêu Minh bước ra khỏi tiểu viện, tiến về phía Dao Lục chân núi, hắn muốn đến chấp phạm điện nhiệm vụ viện để đăng kí cái này nhiệm vụ.
Nhiệm vụ viện là nơi để tiên môn đệ tử nhận và hoàn thành nhiệm vụ, cũng chính là nơi mang lại thu nhập chính cho tiên môn đệ tử.
Luyện linh sư tu luyện không phải chỉ cần thiết thiên phú mà còn cần cả tài nguyên, nếu không có tài nguyên phụ trợ tu luyện thì tốc độ không thể nhanh được.
Nhiệm vụ điện có rất đông đảo tiên môn đệ tử đang ra vào, ai cũng có vẻ hối hả.
Tiêu Minh trông thấy có người đến nhận mình công việc tiền lương, cũng có người giao nộp yêu thú tài liệu cần thu thập hoặc mình sản phẩm tạo ra được như đan dược hoặc linh dược,...
Tiên môn đệ tử khi gia nhập tiên môn, ngoài chính mình tiểu viện được cấp, còn có thể vay linh tệ để mua linh điền, linh hồ để tự chăn nuôi, sau đó bán lại cho tiên môn.
Tiên môn khu vực Dao Lục dãy núi vô cùng rộng lớn, bất động sản có thể là dùng không hết, điều khiến Tiêu Minh bất ngờ là hắn chỉ thường thấy Luyện Khí cảnh cùng Kiến Đan cảnh ở lại tiên môn, rất ít thấy Phong Tâm cảnh.
Tất cả nhiệm vụ viện trải rộng trong một toà nhà, có hơn một trăm cửa tiếp tiên môn đệ tử, luôn sẵn sàng đáp ứng tất cả tiên môn đệ tử.
Mặc dù như thế nhưng số lượng tiên môn tử đệ quá lớn, Tiêu Minh vẫn cần phải đợi một chút.
Tiêu Minh quan sát được có những người đi theo đoàn đội, có vẻ là nhận nhiệm vụ theo đội, có cả Phong Tâm cảnh đang đợi nhận nhiệm vụ.
Tiêu Minh đến trước một cái tiếp đón bàn, đưa ra mình lệnh bài.
" Muốn tiếp hay muốn trả nhiệm vụ." Tiên môn tiếp đón đệ tử lên tiếng, mắt vẫn đang nhìn trên bàn tài liệu như đang tính toán điều gì.
Nhìn thấy này người, Tiêu Minh nhận ra hắn là Hoàng Đông, người dẫn đường hắn khi thí luyện ở Vĩnh Tương thành, cũng là người lúc trước cảnh báo hắn.
" Hoàng Đông sư huynh, đã lâu không gặp." Tiêu Minh lên tiếng chào hỏi.
" Tiêu Minh sư đệ. Đến tiên môn sao không thấy ngươi tìm ta." Hoàng Đông nhận ra là Tiêu Minh, vui vẻ đáp lời.
" Ta gặp phải chút chuyện, không thể đến bái kiến, mong sư huynh thông cảm. Lần sau có cơ hội nhất định."
" Không sao không sao. Chúng ta có thể gặp nhau ở tiên môn đã là duyên phận. Mấy tháng không gặp Tiêu sư đệ đã đạt tới Kiến Đan cảnh. Chúc mừng chúc mừng." Hoàng Đông xem xét Tiêu Minh lệnh bài, bất ngờ Tiêu Minh đã đạt đến Kiến Đan cảnh.
" Ta muốn đăng kí Thượng linh vườn nhiệm vụ, mong Hoàng sư huynh xem giúp."
" Thượng linh vườn nhiệm vụ, vẫn cần thêm người. Ta đã đăng kí vào ngươi lệnh bài, mang đến thượng linh vườn rồi tham gia khảo hạch. Nếu được thông qua có thể nhận nhiệm vụ này."
" Đa ta sư huynh." Tiêu Minh nhận lại mình lệnh bài.
" Sau này đến nhận nhiệm vụ thì cứ gặp ta ở cửa này." Hoàng Đông dặn dò Tiêu Minh.
...
Rời đi Nhiệm vụ viện, Tiêu Minh hướng về phía thượng linh vườn đi đến.
Thượng linh vườn nằm về phía Mộc Dao núi, khu vực rông lớn, có cực mạnh trận pháp bảo hộ.
Đây chính là nơi gieo trồng linh dược chính của tiên môn, cũng là nguồn cung cấp nguyên liệu để luyện chế đan dược, cùng các loại linh thụ bảo vật.
Tiến đến trước Thượng linh vườn, Tiêu Minh lấy ra mình lệnh bài, sau đó linh trận mở ra, hắn xuyên qua đi vào.
Nồng đậm sinh mệnh năng lượng tràn vào Tiêu Minh cơ thể, phải mất một lúc Tiêu Minh mới có thể điều chỉnh lại mình hô hấp.
Hướng bên trong nhìn, Tiêu Minh thấy thêm một lớp pháp trận nữa, là hạch tâm chính thượng linh vườn.
Bên ngoài pháp trận cũng được trồng linh dược, nhưng là cấp thấp linh dược, Tiêu Minh ngó qua cũng nhận ra được mấy loại cơ bản.
Thượng Linh vườn còn có một số căn tiểu viện, chính là nơi nghỉ lại của linh dược sư.
Tiêu Minh tiến về phía tiểu viện đi tới, gõ cửa, một tên tiên môn đệ tử tiến ra tiếp đón hắn.
Nghe nói Tiêu Minh đến để tiếp nhận thượng linh vườn nhiệm vụ, tiên môn đệ tử mời Tiêu Minh vào bên trong.
" Đây là bài khảo sát, hoàn thành cái này khảo sát có thể chính thức bắt đầu công việc ở Thượng linh vườn. Ngoài ra thành tích tốt có thể để Lâm sư thúc trực tiếp khảo hạch để tiến vào thượng linh vườn trung tâm để làm việc." Tiên môn đệ tử đưa cho hắn một thứ như kiểm tra bài, Tiêu Minh bắt đầu làm.
Kiểm tra đơn giản là một số linh dược thuộc tính, cách trồng trọt chăm sóc, cùng một số đặc biệt lưu ý.
Có một vài câu hỏi về lạ linh dược, Tiêu Minh chưa hề gặp bao giờ, nhưng có Hóc Xương Cá hệ thống, mọi cái tri thức đều trở nên khá đơn giản.
Tiêu Minh rất nhanh hoàn thành bài khảo hạch này trước sự dá·m s·át của tên kia tiên môn đệ tử, sau đó lưu lại thông tin.
" Ngươi chờ ở đây một chút có thể đi dạo, ta đi nhờ sư thúc chấm bài, kết quả có nhanh thôi." Tiên môn đệ tử mang đi Tiêu Minh bài thi, Tiêu Minh làm bài tốc độ khá nhanh, nhưng kết quá không biết đủ sức đạt được không.
Tiêu Minh cũng trở ra tiểu viện, đi xem xét một số linh dược, sau này hắn cũng cần phải chính mình thao tác, Hóc Xương Cá chỉ là chỉ dẫn, không thể thay hắn làm việc được.
15 phút thời gian sau, tiên môn đệ tử quay lại, đi cùng hắn là Lâm Dương.
Tiêu Minh cũng không có gì bất ngờ, hắn biết Lâm Dương đạo sư làm việc ở thượng linh vườn, trong khi học hắn thường xuyên cùng đạo sư trao đổi.
Lâm Dương đạo sư còn dạy hắn nhiều tri thức thậm chí Hóc Xương Cá không có, Tiêu Minh đoán là kiến thức mới nghiên cứu được trong gần đây, hoặc Lâm Dương đạo sư tự mình nghiên cứu được nên Hóc Xương Cá không nắm giữ.
" Bái kiến đạo sư." Tiêu Minh tiến lên, cung kính chào hỏi.
" Không cần đa lễ. Bài kia ngươi làm rất tốt, hoàn toàn có thể nhận nhiệm vụ của thượng linh vườn. Ta đến đây khảo hạch ngươi, cũng giống ta đệ tử để ngươi nhận được thượng linh vườn chính thức công việc, tiến vào trung tâm thượng linh vườn." Lầm Dương tươi cười, khí chất rất bình dị nhưng không tầm thường, mang cái tao nhã của bậc hiền nhân.
Lâm Dương đạo sư hoà hợp hoàn toàn với cây cỏ xung quanh, linh dược linh thụ thấy Lâm Dương đều xôn xao như chào đón.
" Đa tạ đạo sư." Tiêu Minh sẵn sàng cho khảo hạch."
" Được, khảo hạch bắt đầu luôn tại đây, chúng ta lấy luôn thực tế làm đề tài."
Lâm Dương tiến lên, hương về phía các linh dược, Tiêu Minh cùng tên kia tiên môn đệ tử theo sau.
" Cái kia là gì linh dược, phải thu hoạch như nào?" Lâm Dương chỉ vào một loài cây, có màu trắng hoa bên trên, mỗi cây chủ nở một hoa.
" Đây là Cúc thảo, tính ôn hoà, thường dùng để trung hoà các cái khác linh dược với nhau. Khi thu hoạch chỉ cần ngắt lấy cánh hoa, cánh hoa có thể tự mọc lại. Các bộ phận khác không hề có tác dụng." Tiêu Minh nhanh chóng đáp lời.
"Còn cái này cây là cách nào trồng?"
Cứ thế, Lâm Dương hỏi đáp Tiêu Minh khắp cả một ngày, đi khắp thượng linh vườn.
Tiêu Minh luôn đáp lại rất chính xác, thậm chí hắn còn hỏi thêm một số thứ Hóc Xương Cá không biết, Lâm Dương đạo sư có vẻ hài lòng.
Cái này khảo hạch không chỉ có mỗi hỏi đáp, mà còn cả thực hành, Tiêu Minh thu hoạch cũng như trông linh dược, Lâm Dương quan sát.
Tiêu Minh thấy việc trồng trọt này rất bình yên, phù hợp cùng hắn tính cách.
Kiếp trước hắn cũng mong muốn mình có thể trở về một vùng yên bình, chăn nuôi trồng trọt nhưng chưa thể làm được.
Kết thúc buổi khảo hạch, sắc trời cũng đã chuyển về chiều tối.
Cái kia tiên môn tử đệ quan sát hết Tiêu Minh buổi khảo hạch, rất khâm phục Tiêu Minh kiến thức.
" Ngươi làm rất tốt, ngày mai có thể đến thượng linh vườn trung tâm làm việc. Nhận cao nhất mức độ đãi ngộ đi." Lâm Dương hài lòng với Tiêu Minh.
" Đa tạ đạo sư."
Sau đó, tiên môn đệ tử lấy Tiêu Minh lệnh bài, đăng kí vào đó cho hắn nhiệm vụ.
Tiêu Minh nhìn thấy mức lương mình nhận được là một nghìn linh tệ một tháng, khá bất ngờ.
Vì trợ cấp Luyện Khí cảnh chỉ là một trăm linh tệ một tháng, còn hắn bây giờ Kiến Đan cảnh cũng chỉ nhận được ba trăm linh tệ một tháng.
Thu nhập một nghìn linh tệ một tháng đối với hắn bây giờ rất lớn, hoàn toàn đáp ứng hắn tu luyện đến Kiến Đan tầng năm.
Để rõ hơn hiểu, thì một Kiến Đan cảnh yêu thú nếu hoàn chỉnh cũng chỉ bán được từ năm trăm đến một ngàn linh tệ mà thôi, lại cần liều mạng săn bắt, còn thêm chi phí chữa thương, bảo tồn pháp bảo.
Tiêu Minh làm nhiệm vụ này chỉ cần ngày ngày trông cây hái quả, thu hoạch to lớn, hắn thấy rất hài lòng.