Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đại Thụ Viễn Cổ

Chương 25: Dạ Quỷ




Chương 25: Dạ Quỷ

Chương 25: Dạ Quỷ

Ngay tại lúc Tà Tội chi chìa bay lên không, mặt trời bị mặt quỷ nuốt lại.

Ở một nơi xa xăm chi địa, một áo bào đen lão giả, cũng mang theo mặt nạ quỷ đang thi pháp.

Trước người hắn là một cái to lớn linh trận, linh trận phát ta tà ác khí tức, bên trong linh trận có một cái mặt quỷ đồ án.

Như được hô ứng với Tà Tội chi chìa, ngay khi mặt trời bị nuốt mất, linh trận lập tức được khởi động.

Từ trong linh trận, từng cái mặt quỷ bay lên trời, chia về bốn phương tám hướng bay đi, giống như t·ên l·ửa đã được định vị mục tiêu.

Chúng tách ra hướng tới Nam Đường giới các nơi, tiếng gào thét quỷ dị vang vọng khắp các địa phương. Hơn một trăm đầu quỷ ảnh bay ra từ linh trận cho đến khi mặt trời trở lại, linh trận mới bị ngắt quãng dừng lại quỷ đầu thoát ra.

Hơn trăm đầu quỷ ảnh tán ra, khi đến nơi chúng được định sẵn, miệng lớn mở ra, tạo thành một cánh cổng, như nối thẳng đến địa ngục.

Từ bên trong cảnh cổng, quỷ dị tiếng gào thét phát ra càng dữ dội, sau đó hàng loạt quỷ hồn từ bên trong bay ra, quỷ khi cũng theo tràn ra, bao trùm tất cả, phạm vi rộng lớn ngang một tòa thành bị bao phủ bên trong.

Nếu từ trên cao nhìn xuống, có thể thấy rông lớn Nam Đường giới dần hiện lên các vòng đen, cấp tốc khuếch trương, như là trên người mụn nhọt, chính là do những đầu quỷ kia tạo ra.

Từ các ngọn núi, đến các khu rừng, thậm chí có vài tòa thành bị quỷ đầu đáp xuống, lập tức quỷ biến, toàn bộ sinh vật sống đều không thể thoát ra. Quỷ cấm khu thành lập.

Có luyện linh sư phát giác được kì dị, bay lên dùng linh kĩ ý đồ ngắn cản quỷ đầu, nhưng bất lực, toàn bộ mọi thứ đánh vào quỷ đầu đều không thể chạm đến nó, chứ đừng nói đến việc ngăn cản, Quỷ đầu ảnh tồn tại như tách biệt hoàn toàn, có thể nhìn thấy, nghe được nhưng không thể chạm đến.

Ngay cả toà thành có linh trận bảo hộ, cũng không thể tránh được quỷ dị xâm nhập.

Không sinh vật sống nào trong phạm vi có thể chạy thoát khỏi phạm vi Quỷ cấm khu bao phủ, bên trong không thể thoát ra, bên ngoài không thể nhìn thấu.

" Mặc dù sớm bị phát hiện nhưng hiệu quả cũng không tệ lắm." lão giả tự mình nói chuyện, mặt nạ quỷ khiến hắn cảm xúc không hề bộc lộ, nhưng cái này mặt nạ khiến người ta có cảm giác lạnh lẽo đến cực điểm, thậm chí là vô tận tàn ác ẩn sâu trong con mắt.

"Tứ đại tiên môn, đón nhận từ ta Dạ Quỷ món quà đầu tiên đi." Toàn bộ Quỷ địa bí cảnh thành hình, một âm thanh này từ khắp các Quỷ địa bí cảnh tràn ra, vang vọng Nam Đường giới, thậm chí sau còn mang theo khà khà tiếng cười.

Nam Đường giới toàn bộ, loạn.



...

Khắp nơi trong Dao Lục tiên môn đều bận rộn vận chuyển, Tiêu Minh thấy toàn bộ tiên môn như trở thành một cỗ máy, tốc độ nhanh nhưng không loạn.

Nơi hắn bắt gặp lớn nhất thay đổi là khu truyền tống và khu nhiệm vụ, liên tục có người ra vào.

Nhất là truyền tống khu nơi đó, Tiêu Minh thấy việc truyền tống trở đi và trở về rất nhiều, tiên môn còn mở ra thêm rất nhiều truyền tống trận để phục vụ đệ tử di chuyển.

Tiêu Minh còn trông thấy rất nhiều Phong Tâm cảnh đệ tử truyền tống về nhận nhiệm vụ sau đó truyền tống đi, dường như có cực đại sự kiện xảy ra.

Hắn nghĩ đến mấy hôm trước cái kia bóng đen người bị Quyết Long phó chưởng môn trấn áp, lúc đó có thiên địa dị tưởng xảy ra, mặt trời bị quy khuôn mặt nuốt mất.

Lần đó ngày vẫn khiến cho hắn tâm thần nhấc lên vô hạn sóng lớn. từ hơn một trăm người tạo thành một cái to lớn giới trận, đến thiên địa dị tượng mặt quỷ kia hiện lên, đến cuối cùng Quyết Long phó trưởng môn hóa rồng.

Mỗi một cái sự kiện đều là lần đầu tiên Tiêu Minh tận mắt nhìn thấy, cảm giác bất lực tràn ngập bên trong, nếu bất kì một cái gì sự kiện xảy ra với bản thân Tiêu Minh biết mình hoàn toàn gánh không nổi.

Tiêu Minh đang ở trong tiểu viện, tu luyện linh kĩ được Diễm Quang đưa tặng cho, hắn muốn mình lập tức trở lên mạnh mẽ, Tiêu Minh cực ghét cái cảm giác bất lực lúc này hắn phải chịu, cảm giác mọi thứ hoàn toàn hắn không thể làm gì.

" Nếu lúc đó tên kia t·ấn c·ông ta, một chiêu cũng đủ để ta c·hết đi mấy lần!" Nghĩ đến việc này, Tiêu Minh càng khao khát trở lên mạnh mẽ. Hắn đ·ã c·hết đi một lần vì khả năng của mình yếu đuối, không muốn lần này hắn cũng vì bản thân yếu mà c·hết đi.

Linh kĩ Diễm Quang đưa cho hắn là Tạo Thủy phi châm, áp súc Tạo Thủy chi lực trở thành một cái giống châm nhỏ, sau đó phóng ra, điều đặc biệt của cái này linh kĩ là nó có thể không nhìn phòng ngự linh nguyên, vô cùng quỷ dị, là một cái hiểm độc linh kĩ.

Sau khi bắn trúng vào người đối thủ, lập tức Tạo thủy chi lực sẽ bị cực đại khuếch tán ra, tràn vào đối thủ thể nội, ăn mòn linh nguyên của đối thủ, thậm chí nếu áp súc đủ Tạo thủy chi lực có thể ăn mòn cả đan điền của Kiến Đan cảnh.

Cái này là một tầm xa linh kĩ, chỉ người nắm giữ Tạo thủy chi lực mới có thể tu luyện, cái này linh kĩ được tạo riêng để phù hợp với Tạo thủy chi lực. Tiêu Minh biết được cái này linh kĩ là do vị kia Diễm Quang hảo hữu, cũng chính là người dạy hắn cách hoàn thiện Tạo thủy chi lực tạo ra.

Tiêu Minh mấy ngày nay liên tục tu luyện, đã hoàn toàn nắm giữ cái này linh kĩ, lúc này hắn chỉ cần thêm một vài lần thực chiến là hoàn toàn thành thục kinh kĩ này, thực lực tăng thêm một chút.

Thời gian Diễm Quang trưởng lão hẹn gặp cũng đã đến, Tiêu Minh ra khỏi mình tiểu viện, chỉnh lại quần áo, sau đó hướng Dao Hỏa sơn phóng đi.

Tiêu Minh giờ đang mặc tiên môn y phục, gương mặt non nớt của mười tuổi đứa nhỏ, nhưng sâu trong ánh mắt cất giấu một sự trưởng thành khiến người ta phải bất ngờ, cái này rất ít người có thể từ Tiêu minh mắt nhìn ra.



Tuy nhỏ tuổi nhưng khí chất của hắn không tầm thường, không kiêu không thẹn khí chất phát ra, khiến người ta nhìn mà yêu thích.

Tiêu Minh tiến về Dao Hỏa sơn, đến Diễm Quang trước cửa tiêu viện, đứng ngoài chờ đợi được triệu kiến.

" Vào trong đi." Diễm quang âm thanh vang lên, cánh cửa mở ra, Tiêu Minh bước chân vào trong, không quên đóng lại cửa.

" Bái kiến sư phụ." Ngay sau khi bước vào, Tiêu Minh cúi người, cung kính hướng Diễm Quang chào hỏi.

Từ khi bước vào căn phòng này, hắn còn thấy đứng cạnh Diễm Quang ba người, hai nam một nữ, một nam một nữ được Hóc Xương cá thông báo là Phong Tâm cảnh, còn lại một người là Kiến Đan cảnh, trên ba người bọn họ Tiêu Minh có thể cảm nhận được một tia hỏa thuộc tính khí tức.

Diễm Quang trên người khoác một cái màu đỏ áo bào, bên trên có ngọn lửa họa tiết, từ trên người toát ra cực nóng khí chất, gương mặt nhìn Tiêu Minh mang theo hòa hoãn cùng thưởng thức.

Đứng bên cạnh hắn ba người cũng hướng về Tiêu Minh, có chút tò mò cùng dò xét.

" Đây là ngươi sư huynh sư tỷ, giới thiệu lẫn nhau đi." Diễm Quang giới thiệu cho Tiêu Minh về ba người đang đứng.

" Ta là Liễu Ánh, là ngươi tam sư tỷ. Ngươi có thể gọi ta là Liễu tỷ. Nhị sư huynh hiện tại không ở trong tiên môn." Liễu Ánh thân thiện nụ cười, hướng về Tiêu Minh lên tiếng.

Liễu Ánh là cái duy nhất Diễm Quang nữ đệ tử, nàng khoác trên mình màu trắng tiên môn y phục, bên trên thêu lên cành liễu hoạ tiết, cảm giác mềm mại.

Nàng khá cao dáng người, cùng hoàn mĩ thân thể, nhìn ra được là chỉ mới hai mấy tuổi.

Liễu Ánh không có quá tuyệt thế khuôn mặt, nhưng khí chất phát ra từ người nàng vô cùng ôn nhu, khí chất áp dung mạo.

Nhẹ nhàng giọng nói kết hợp cùng ôn nhu khí tức, khiến Tiêu Minh rất bị cuốn hút.

" Bái kiến Liễu sư tỷ." Không để chậm trễ, Tiêu Minh lập tức đáp lời.

" Đây là ngươi tứ sư huynh, Văn Vũ." Liễu Ánh chỉ cho Tiêu Minh đứng cạnh nàng người.

Một tên thanh niên hơn hai mươi tuổi, người khoác lên màu trắng tiên môn y phục, khác với Liễu Ánh, trên người hắn y phục thêu lên một cái màu đỏ phượng lông, vô cùng bắt mắt.

Hắn trên người còn toả ra cuồng bạo khí tức, dường như sắp p·hát n·ổ.

" Bái kiến Văn sư huynh."



" Được, ngươi tốt. Sau này nếu đi đến Dao Lục thành làm nhiệm vụ có thể tìm ta. Haha!" Văn Vũ lên tiếng đáp lại Tiêu Minh lời.

Văn Vũ giống như khí tức phát ra trên người hắn vậy, lời nói luôn tràn đầy nhiệt huyết, tươi cười nhìn về Tiêu Minh.

" Còn kia là ngươi ngũ sư huynh, Trấn Hạo." Tiêu Minh nhìn về phía bên trái ngoài cùng Diễm Quang thiếu niên.

Liễu Ánh đứng bên phải Diễm Quang, còn Văn Vũ và Trấn Hạo đứng bên trái.

Người này thanh niên khí chất lạnh lùng, trái ngược hoàn toàn với Văn Vũ sư huynh.

Trên người hắn tiên môn y phục dường như theo Liêu Vân thêu một kiểu, đều mang theo một cành liễu, nhưng là một cái đỏ rực cành liễu, như bị thiêu đốt.

Tiêu Minh cảm nhận được hoả chi lực trên người Trấn Hạo rất tinh thuần, khác hẳn với sự cuồng bạo của Văn Vũ, cũng như mềm mại của Liễu Ánh.

" Đúng là trưởng lão đệ tử, không có ai là tầm thường cả." Tiêu Minh suy nghĩ.

" Bái kiến Trấn sư huynh."

" Tốt." Trấn Hạo chỉ đáp lại Tiêu Minh một câu, mặt vẫn không chút b·iểu t·ình, lạnh lùng như ban đâu.

" Trấn Hạo tính cách vốn dĩ như thế, ngươi không cần để ý, hắn không giỏi bộc lộ cảm xúc." Liễu Ánh tươi cười nói với Tiêu Minh.

" Hôm nay sư phụ nhận đệ lục đệ tử, sư phụ không thích rêu rao quá phận. Lần trước nhận Tiêu Minh còn chưa chính thức. Hôm nay có chúng ta ở đây, bái sư chính thức diễn ra. Tiêu Minh, kính sư phụ ba chén rượu này, ngươi chính là sư phụ đệ tử, là chúng ta sư đệ." Liễu Ánh thu lại nụ cười, vô cùng nghiêm túc nói.

Tiêu Minh hiểu ý, tiến lên hai tay cầm lấy chén rượu, liên tục kính Diễm Quang ba cốc, lúc này bái sư coi như hoàn tất.

" Tốt tốt. Ta chính thức nhận cái lão lục. Sau này các ngươi cần phải giúp đỡ bảo vệ lẫn nhau. Nhất là chiếu cố cái Tiêu Minh." Diễm Quang hài lòng đón nhận lấy Tiêu Minh ba lần kính rượu.

" Xin nghe sư phụ dạy bảo." Cả bốn người kính cẩn bảo vâng.

" Vi sư lần trước đã đưa ngươi một môn linh kĩ, bây giờ cái này ba tấm địa phẩm bảo mệnh phù đưa ngươi, nó có thể chống Sơn Hải cảnh một kích. Còn đây là Kiến Đan đan dược, hỗ trợ ngươi đột phá Kiến Đan cảnh. Bây giờ vi sư giúp ngươi đột phá."

" Đa tạ sư phụ." Tiêu Minh nhận lấy bảo mệnh phù cùng đan dược.

Hắn đã đạt đến Luyên khí cảnh tầng chín, hoàn toàn có thể đột phá Kiến Đan cảnh.