Chương 21: Càn Lôi thác
Chương 21: Càn Lôi thác
Đánh bại Hoả Nhân rết, Tiêu Minh tiến đến Hoả Xích quả thụ, hái đi ba quả cuối cùng trên cây. Tiêu Minh được chia toàn bộ Hoả Xích quả và Hoả nhân rết, hắn có thể được một cái hoả thuộc tính yêu trùng nội đan.
Tiêu Minh không muốn lấy hết, nhưng Trương Liêu khăng khăng rằng hắn chưa cần đến, lấy đi cũng chỉ để đổi lôi thuộc tính vật, rằng Tiêu Minh cần những cái này hoả thuộc tính chi vật hơn. Vì thế tất cả chia cho Tiêu Minh, sau này nếu bắt gặp lôi thuộc tính chi vật sẽ về Trương Liêu.
Tiêu Minh biết đây là Trương Liêu cố ý đưa cho mình, Trương Liêu thật sự không dùng ngay được nên Tiêu Minh đành nhận lấy. Đi cùng nhau khá lâu, hai lần cùng trải qua sinh tử, đã không còn khoảng cách và khách sáo giữa hai người.
Trương Liêu tôn trọng Tiêu Minh thực lực, chỉ mới Luyện Khí cảnh đã có thể ngang đấu Kiến Đan Cảnh, thậm chí so với cảnh giới vững chắc Kiến Đan cảnh cũng không hề thua kém.
Tiêu Minh cũng tôn trọng Trương Liêu thực lực, hắn biết Trương Liêu lôi thuộc tính rất mạnh, khi trưởng thành tất nhiên sẽ là tiên môn trụ cột.
Cả hai người đều coi nhau như hảo hữu, đây là cái đầu tiên cùng trải qua sinh tử người mà Tiêu Minh gặp được.
Theo Trương Liêu lời nói, bí cảnh tất cả linh thụ đều có quy tắc bảo hộ, sẽ không thể bị c·hết đi, bị phá hủy hay là bị đào đi. Vì vậy Tiêu Minh chỉ có thể ngắt lấy quả cây. Lấy xong vật phẩm, Tiêu Minh và Trương Liêu quyết định hướng thẳng đến Càn Lôi thác, không chờ đợi thêm.
Mặc dù trải qua một trận ác chiến, nhưng nhờ có Tiêu Minh Thái cực lô cốt linh kĩ, cả hai đều không b·ị t·hương gì cả, không cần dừng lại dưỡng thương.
Qua hết một đêm di chuyển không dừng lại, cuối cùng hai người bọn họ cũng tiến đến Càn Lôi thác, từ xa nhìn thấy to lớn thác nước từ trên cao đổ xuống. Trên đỉnh tháp còn thấy được vô số lôi điện cuồng bạo theo dòng nước đổ ngược xuống.
Xung quanh khu vực trước mặt thác nước cũng không hề có yêu thú, tại vì ở khu vực này thường xuyên có lôi điện theo thác mà trút xuống, lạc ra khỏi vùng xung quanh thác nước.
Yêu thú nhìn thấy khu vực này nguy hiểm nên tránh xa. Dù cho không có yêu thú đe doạ, nhưng lôi điện có uy h·iếp còn lớn hơn cả yêu thú.
" Xung quanh Càn Lôi thác không có lôi thuộc tính yêu thú sao? Ta tưởng rằng lôi thuộc tính yêu thú thích những nơi như này." Tiêu Minh nghi vấn.
" Theo những gì ta biết, thì khi tạo ra bí cảnh, những cái này ngộ đạo địa phương đều có quy tắc riêng. Một trong số đó quy tắc chính là ngăn chặn yêu thú tiến vào. Khi yêu thú đến khu vực Càn Lôi thác sẽ bị lôi điện t·ấn c·ông, uy lực thậm chí lên đến Phong Tâm cảnh linh kĩ, Kiến Đan Canh lôi hệ yêu thú cũng không thể chống nổi." Trương Liêu giải đáp Tiêu Minh thắc mắc, cả hai cùng tiến vào khu vực chân tháp.
Càng tới gần, Tiêu Minh càng cảm nhận được nồng đậm lôi thuộc tính chi lực, tràn ngập khắp mọi nơi. Tiêu Minh ẩn ẩn có cảm giác như mình bị nhắm làm mục tiêu, chỉ cần hắn có cái gì bất thường cử động là sẽ bị lôi điện đánh xuống.
Theo dõi Trương Liêu càng thấy rõ nơi này lôi thuộc tính như nào nồng đậm. Trương Liêu đang vừa di chuyển vừa điên cuồng hút, xung quanh người hắn bất tri bất giác được bao bởi lôi điện, giống như lúc hắn chiến đấu vậy.
Đền trước mặt thác mới thấy hết được Càn Lôi thác hùng vĩ. Độ rộng của thác nước lên đến hơn 1000m, chiều cao không thể đo được. Dường như cái này thác nước chia bí cảnh ra làm 2 vậy. Chảy xiết dòng nước kèm theo lôi điện du tẩu bên trong, không khác gì thiên giới trường thành, không thể vượt qua.
Thác nước chảy xuống đổ hết vào một dòng sông, Tiêu Minh nhìn bản đồ thấy dòng sông này kéo rất dài, thậm chí chảy ngược qua cả Nguyên sinh rừng. Điều đặc biệt là dòng nước khi chảy ra khỏi Càn Lôi thác khu vực, toàn bộ lôi điện cùng lôi thuộc tính chi lực đều biến mất.
Tiêu Minh và Trương Liêu đến chân thác nước, tiếng thác ầm ầm kết hợp cùng tiếng sấm khiến hai người rất khó trò chuyện.
Thứ nổi bật lên dưới chân thác là một cái to lớn bia đá, mặt trước phẳng, dường như trên bia đá này được khắc lên danh tự, số lượng không hẳn rất nhiều, tầm gần hai trăm cái tên. Chúng dường như được nhiều người trải qua đây khắc lên. Cỡ chữ tương đối bằng nhau, có vẻ tất cả mọi người đều rất tuân thủ quy củ, chỉ dùng một cỡ chữ.
Những dòng trên cùng là những cái tên rất xa lạ, nhưng điều đặc biệt là Tiêu Minh thấy gần dưới cùng có Quyết Long cùng Diễm Quang cái tên. Đây chẳng phải phó chương môn cùng trưởng lão tên sao, thì ra bọn hắn cũng từng đi qua đây.
Trương Liêu thì đặc biệt nhìn vào Phi Trọng cái tên, đây chính là sư phụ hắn cũng từng đi qua nơi này.
Nhưng một cái đặc biệt tên làm cho cả Tiêu Minh và Trương Liêu chú ý, nó có cỡ chữ to hơn hẳn tất cả những cái tên được ghi lại trên tảng đá, nổi bật lên giữa bia đá: " Kiều Đức đã đi qua nơi này."
Không phải chỉ là mỗi tên, mà còn thêm bốn chữ đằng sau. Có lẽ người này thực lực cực manh mới có thể như thế đặc biệt cách ghi lại tên.
" Chúng ta cũng có thể thử lưu danh tại đây." Tiêu Minh có chút hào hứng đề nghị.
" Được, để ta thử." Trương Liêu đồng ý, sau đó lấy tay ý đồ chạm vào bia đá, nhưng bất ngờ bị một lực đẩy ra.
Trương Liêu lấy ra mình Tử Siêu thương, dùng mũi thương để khắc tên lên, không ngờ có thể làm được. Một cái Trương Liêu tên được ghi lại trên bia đá, kích cỡ như bình thường.
" Ngươi cũng thử lưu danh xem, bia đá này có gì đó bất thường. Thử ghi thêm một vài chữ xem có được lưu lại không." Trương Liêu lưu lại được tên, lùi lại.
Hắn nhìn thấy tên mình ghi lại ở nơi này, nhưng trên bia đá laii hiện ở một nơi khác, cỡ chữ lại bị khống chế về ngang bằng. Thậm chí chỉ có tên hắn được lưu lại, nhưng chữ khác hắn viết thêm toàn bộ biến mất.
Chẳng lẽ cái này bia đá biết phân biệt tên tuổi, nếu như thế làm cách mày người tên Kiều Đức kia có thể lưu được một dòng chữ dài như kia.
Tiêu Minh tiến lên phía trước, lấy ra Thanh Huyền kiếm. Hắn cũng nhìn thấy điều bất thường từ bia đá này, nhìn thấy Trương Liêu không thể ghi nhiều hơn gì ngoài tên mình.
Tiêu Minh dùng Thanh Huyền Kiếm, muốn ghi lên:" Tiêu Minh đã từng đi qua đây." Điều bất ngờ xảy ra, tên hắn không hiện ở đâu khác, mà hiện ngay cạnh cái kia Kiều Đức chữ, được viết ngày cạnh.
Dòng chữ bị đổi thành:" Kiều Đức, Tiêu Minh đã đi qua nơi này." Cỡ chữ hay cái gì cũng không hề thay đổi, chỉ thêm mỗi chữ Tiêu Minh vào giữa câu kia, thậm chí cả dấu phẩy cũng xuất hiện.
Thấy tình huống này xảy ra, cả Tiêu Minh cùng Trương Liêu đều giật cả mình. Trương Liêu nhìn Tiêu Minh với nghi ngờ ánh mắt, kinh ngạc trong mắt Trương Liêu dần trở thành kính phục.
" Có lẽ do ta luyện khí cảnh mà có thể lưu danh ở đây nên mới xảy ra chuyện này." Tiêu Minh đưa ra một cái miễn cưỡng lời giải thích. Hắn cũng chỉ có thể nghĩ được như thế chứ thật sự là bản thân không hiểu chuyện gì xảy ra.
Trương Liêu gật đầu, hắn cũng thấy được Tiêu Minh sự hoang mang: " Có thể cái này bia đá này chỉ những người xứng đáng mới có thể lưu lại tên. Nếu không số lượng tên không thể ít như thế, tiên môn đã trải qua rất nhiều đời. Hoặc những cái quá cổ lão cái tên đã bị biến mất. Có lẽ nó đặc biệt coi trọng ngươi giống như cái kia người."
" Bỏ qua việc lưu danh đi, chúng ta đến đây để ngộ Càn Lôi thác đại đạo. Lôi điện chi lực chính là thứ thử thách người muốn tiến vào thác để ngộ đạo. Ngươi có thể ở trong thác càng lâu, theo ngược thác đi lên càng cao thì có lẽ ngươi thu được càng nhiều. Khi nào không chịu được nữa thì hay rời khỏi thác, không nên cố quá. Chỉ cần ra khỏi thác, lôi điện chi lực sẽ không tiếp tục t·ấn c·ông. Ta đi trước đây, Tiêu đệ bảo trọng!" Nói xong lời này, Trương Liêu tay cầm Tử Siêu thương, nắm tay từ biệt Tiêu Minh, bay thẳng vào trong Càn Lôi thác, không hề có ý quay đầu.
" Trương huynh bảo trọng! " Tiêu Minh nói với theo.
" Hóc Xương Cá, bia đá kia có gì đặc biệt sao?" Tiêu Minh dừng lại vài giây giao lưu cùng Hóc Xương Cá, hắn không muốn thất thần để giao lưu cùng Hóc Xương Cá khi Trương Liêu đang ở gần, rất mất lịch sự.
" Không biết, có thể nó là thiên phẩm pháp bảo." Hóc Xương Cá.
Nghe xong lời giải thích, Tiêu Minh bị doạ sợ, đúng là tiên môn giàu đến hoảng, một cái thiên phẩm pháp bảo có thể dễ dàng vứt vào bí cảnh, chỉ dùng để lưu danh.
" Càn Lôi thác có gì cần lưu ý sao?" Tiêu Minh hỏi thêm, hắn cũng đang định tiến vào ngộ đạo. Tiêu Minh nắm tâm lí may mắn, nhỡ đâu mình có thể ngộ ra thiên địa đại đạo, một bước lên tiên thì sao. Sự đời đâu ai biết được.
" Càn Lôi thác có thể dùng để ngộ thủy lôi song thuộc tính, ngoài ra từng có người ở đây rèn nhục thân." Hóc Xương Cá.
" Rèn nhục thân sao? Chắc là Quyết Long. Thế còn Diễm Quang, hắn là hoả thuộc tính, vào Càn Lôi thác để làm gì?" Tiêu Minh suy nghĩ.
" Không biết." Tưởng Tiêu Minh thắc mắc, Hóc Xương Cá trả lời.
" Cái này chắc chắn ngươi không biết rồi. Được rồi đi ngủ đi, ta cần vào thác. Cơ thể có gì bất thường nhớ ngay lập tức thông báo ta."
Tiêu Minh nói xong, chọn một vị trí cách xa bia đá để tránh ảnh hưởng đến Trương Liêu ngộ đạo, dù sao thì Càn Lôi thác cũng rất rộng.
Tiêu Minh tay trái cầm Thanh Huyền kiếm, tay phải lấy ra Tứ Quy Di Tôn. Có cái này Tứ Quy Di Tôn khôi phục, hắn sẽ không sợ bị lôi điện đ·ánh c·hết. Nếu có gì bất trắc cũng có thể theo Trương Liêu chỉ dẫn, nhảy ra khỏi thác.
Đồ vật ngộ đạo đã có, vật bảo mệnh cũng đã có, đường lui cũng luôn sẵn sàng. Tiêu Minh quyết tâm, nhảy thẳng vào trong Càn Lôi thác, không còn vướng bận.