Đại Thống Đốc Sủng Vợ Tận Trời
Sáng hôm sau, nhiệt độ trong phòng đã ấm lên đáng kể. Có lẽ anh đã cho người tới sửa máy sưởi của dinh thự rồi. Cô lờ mờ nhìn qua bên cạnh không thấy anh đâu mới xoay người lại nhìn đồng hồ.
" Đã 6 giờ 15 rồi sao!!"
Cô bật giật như bay lao vào nhà vệ sinh. Làm vệ sinh, thay đồ và chỉnh trang với tốc độ ánh sáng. Lao nhanh xuống bếp mà không thèm nhìn cái người đang thảnh thơi ăn sáng trước mặt. Cô cắn một miếng bánh mì sau đó húp bát cháo trên bàn. Vì cháo nóng nên cô bị bỏng miệng. Cô vừa hà hà hơi vào tay vừa trách.
" Sao tôi dậy muộn như vậy cháo vẫn nóng."
Cửu Thần nhìn bộ dạng gấp gáp của cô thì có chút ngạc nhiên.
" Là tôi nghe thấy tiếng hét của em nên mới bảo dì Lưu chuẩn bị cháo ra!"
Không thèm để ý lời anh, cô ăn nhanh bữa sáng của mình rồi đứng lên.
'' Tôi sẽ tới Hoắc gia cùng đi học với Tiểu Hòa ".
Hoắc Cửu Thần phủi phủi quần đứng lên.
" Tôi đưa em đi! Còn 10 phút nữa em vào học! Giờ này Yên Hòa chắc chắn ở trường rồi!''
Anh biết rõ thời gian vào lớp của cô thế mà lại không gọi cô dậy. Trong lòng thầm mắng anh nhưng vẫn hậm hực theo sau.
Tới cổng trường đại học ALL anh đang định xuống mở cửa cho cô thì cô bị giữ lại.
" Anh ngồi đây đi! Tôi không muốn những người khác thấy anh rồi tiếp cận tôi vì địa vị."
Nói xong cô mở cửa kéo theo chiếc túi đeo chéo lớn chạy vào trong trường. Nhìn theo bóng lưng nhỏ bé chạy vào tới sân chính anh mới nở nụ cười nhẹ rồi quay xe rời đi.
Tiểu Vân bước vào trong nhìn ngó tìm Tiểu Hòa. Thấy cô bé bị vây quang bởi lũ con gái nhà giàu nịnh bợ, vẻ mặt của nhỏ tỏ ra chán nản thì cô lên tiếng rồi chạy tới ngồi cạnh Tiểu Hòa.
" Hòa Hòa! "
Thấy cô nhỏ như bắt được vàng liền lấy hai tay đẩy mấy nhỏ tiểu thư kia sang hai bên rồi vẫy tay với cô.
" Ai vậy..Yên Hòa!"
Có một cô gái liếc nhìn Tiểu Vân bằng cái nhìn khinh bỉ rồi quay sang hỏi Yên Hòa.
" Là mợ..á."
Tiểu Vân bên dưới nhéo mạnh vào eo Yên Hòa. Nhỏ la lên rồi cười cười.
'' Bạn thân mình, Hạ Tiểu Vân! "
Hai người đã giao hẹn với nhau là ở trường sẽ là bạn thân. Xưng hô bạn bè như thường mà nhỏ ngốc Yên Hòa quên mất. Xuýt nữa thì lộ ra rồi!
" Cậu làm sao quen được Yên Hòa hay vậy! Cậu ấy là con cháu Lăng gia, Hoắc gia hơn nữa cậu của cậu ấy là Thống Đốc Quân đó!"
Một cô tiểu thư nhếch miệng khinh khỉnh nói với Tiểu Vân. Tiểu Vân cảm nhận được họ không thích mình, lại còn giở cái giọng đó là sao! Tiểu Hòa biết mấy nhỏ này muốn nịnh bợ làm thân với nó thôi. Lại có một nhỏ nữa vuốt ve mái tóc vàng xoăn sóng ngắn đến vai của nhỏ rồi ưỡn ẹo nói.
" Tiểu Hòa à! Cậu của bạn là Hoắc Cửu Thần phải không! Thấy anh ấy rất được, hay là làm mai cho mình đi nhé!"
Tiểu Vân sốc nặng vì cô gái này dám đề nghị với Tiểu Hòa như vậy. Lại có người xen vào.
" Khánh Hân à! Cậu chưa nghe Thống Đốc lấy vợ rồi à! Trên báo đăng đầy mà không thấy hả!"
Cô gái tên Khánh Hân đó cười khinh rồi lại nói.
" Chẳng phải chưa thấy mặt cô dâu sao?Mà nếu có cũng là mấy loại bình hoa di động thôi. Có khi là báo lá cải đăng ảnh ghép cũng nên".
Cô ta bị thiểu năng hay cố tình không muốn hiểu vậy. Đầy các báo lớn đăng mà cô ta bảo là báo lá cải, đúng là mù quáng. Tiểu Hòa thấy sắc mặt Tiểu Vân thay đổi. Tay cô bấu vào váy, đầu hơi cúi. Có vẻ Tiểu Vân giận rồi. Yên Hòa đập bàn nói như hét vào mặt của Khánh Hân.
" NÈ! Nói cho bạn đây biết nha! Cậu tôi có vợ là thật! Mợ ấy xinh đẹp tài giỏi lại còn được cậu tôi cưng như trứng! Bạn đây đừng mù quáng nữa nha!"
Sắc mặt lạnh đến đáng sợ của Yên Hòa làm cho Khánh Hân tái mặt. Cô ta nuốt nước bọt cái ực định nói tiếp nhưng Tiểu Hòa chen lời.
" Còn nữa! Nếu còn sủa bậy! Tôi sẽ CẮT LƯỠI CẬU ĐÓ biết chưa!"
Nói đến đoạn cuối Tiểu Hòa ghì sắt mặt vào gần cô ta hơn rồi nhấn mạnh. Khánh Hân mặt cắt không còn giọt máu, sợ hãi quay đi. Mấy cô gái kia cũng tái xanh mặt mà tản ra bớt.