Đại Thiếu Gia, Anh Là Chồng Em

Chương 17




Người nó mệt nhoài, uể oải, khẽ mở mắt ra, đập vào mắt nó là khuôn mặt điển trai của người trong lòng. Nó nũng nĩu, rúc vào người cậu không muốn tỉnh dậy.

Cậu kéo người nó dậy, quầng mắt nó thâm đen, cả người nhợt nhạt, trong mắt còn hiện lên tia đỏ.

"Hôm qua mấy giờ mày đi ngủ?". Ngữ khí cậu tràn ngập vẻ khó chịu.

"Em...hôm qua...em làm bài tập Toán, xong hết cả rồi, cậu...kiểm tra luôn đi".

"Tao hỏi mấy giờ mày ngủ?".

"Hình như là gần 4 giờ sáng". Nó ngây ngô, mặt mũi đờ đẫn toan ngồi dậy.

Cậu nhìn nó tràn đầy tức giận, con này nó bị điên thật rồi.

"Mày điên à, sao mày không thức đến sáng luôn đi?"

"Cậu tức giận cái gì? Còn không phải cậu kiểm tra bài tập".

Nó bĩu môi, nó vẫn thấy buồn chuyện ngày hôm trước, còn không phải do cậu cần kiểm tra bài tập à?

Mặt cậu nóng lên, cậu định hôm nay để nó ở nhà ngủ, nó còn dám quát cậu, còn đổ lỗi cho cậu. Nó lười chảy thây ra, bài tập không thèm làm cũng không học hành tử tế vậy mà còn lên mặt với cậu.

Cậu tức giận đẩy nó: "Không phải do mày ngu à, bài tập không khó làm cùng lắm 2 tiếng là xong, mày còn kêu than cái gì?".

"Cậu...em không ngu, một buổi tối em phải làm hết từ đầu quyển đó, nhiều như vậy...."

Nó chưa kịp nói xong cậu đã ngắt lời nó: "Mày để dồn vào làm gì, không phải ngu thì gì?".

Cậu không thèm đôi co với nó liền đi ra khỏi phòng, cả người cậu nóng bừng bừng. Cậu quả nhiên đã nuông chiều nó quá rồi.

....

Từ lúc lên xe cậu không nói chuyện với nó, nó chủ động hỏi, cậu cũng không trả lời chỉ nhắm mắt như đang ngủ.



Nó thấy thức đến 4 giờ sáng là điều bình thường cũng không phải chưa từng thức như vậy bao giờ, cậu cư nhiên lại giận dỗi như vậy. Đợi cậu hết giận nó lại nói chuyện với cậu sau vậy.

Kiểm tra bài tập nó đã làm xong hết, nó ưỡn cái ngực, thẳng lưng tự hào. Ngọc Ánh còn cẩn thận lật từng trang của nó, đều không thấy gì khác biệt , Trà My còn nhìn nó đầy hâm mộ.

"Mày làm bao giờ đấy, hôm qua mày đi chơi với tao cả ngày cơ mà". Trà My hỏi.

"Tối qua tao thức cả đêm làm đấy". Nó vểnh cái mỏ lên đầy ngạo nghễ.

"Phải đứa nào cho mày chép không, tao thấy mày làm được đúng trang đầu". Cái Linh ngoảnh xuống nói.

Bọn nó nghi ngờ cũng đúng, bài tập đã làm đến giữa quyển mà nó mới được trang đầu, cả đêm mà làm chưa chắc đã xong, chỉ có chép mới nhanh như vậy.

Nó càng thêm đắc ý: "Hứ, tao quen ai ngoài bọn mày đâu, đều là tao tự làm, cậu còn không thèm..." Nó đang định nói cậu còn không thèm cho nó mượn chép, cậu mà cho nó chép nó đã không phải khổ sở rồi.

"Cậu nào?". Hai đứa hóng hớt.

"Không có đâu, nói chung là không ai cho tao chép cả, tao tự làm hết đấy". Nó lại nói.

Cậu có vẻ không thích gian lận, đợt trước kiểm tra bài tập hay liên quan đến học tập cậu đều không muốn giúp nó. Cậu quả là một học sinh gương mẫu, chính trực.

Hôm nay nó thấy hơi mệt một chút nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Người nó vẫn tràn đầy năng lượng, Ngọc Ánh dạo này có vẻ không thích nó lắm, lúc thì đòi kiểm tra cái này, rồi đến cái kia, còn đặc biệt nhắc nhở nó phải dọn vệ sinh.

Không phải tự dưng nó cảm thấy Ngọc Ánh làm khó nó, mà những bạn khác mắc lỗi, cậu ấy cũng chưa quản nhiều đến như vậy. Haizzz xuất sắc quá cũng không tốt.

Nó đang mải chơi với đám bạn thì có một bạn nữ lớp khác đi vào. Bạn nhìn xinh lắm, đáng yêu lại thùy mị, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt tròn xoe, tóc buộc gọn gàng ra sau, dáng người thanh mảnh, đầy đặn hết chỗ chê.

Cô bạn bước vào chào hỏi Ngọc Ánh một chút rồi tiến lại gần bàn cậu. Á, nó ngây người, bàn cậu á?

"Khải, tối nay là sinh nhật tớ cậu nhớ đến nhé, cả Tiến với Lâm nhé, nhớ đến đấy". Nữ sinh kia ngọt ngào nói.

Nó quay sang hỏi bọn Trà My mắt đang thao láo liếc xuống bàn cuối: "Bạn kia là ai vậy?".

Trà My thuận tay vỗ bộp một cái vào người nó: "Ơ con bé này mày không biết thật đấy à, mày không nghe danh chủ nhiệm CLB Dance, Hải Yến đấy à?"

"Không biết". Nó ngây người nói.



"Con bé này nó không nói thôi chứ đứa nào chả biết nó đang tán Khải". Linh thì thầm nói.

"Thì chả thế, đợt chụp ảnh với Khải đấy, đăng story "my love", tao còn tưởng chúng nó yêu nhau rồi ý". Trà My nói theo.

Nó lại không nghe mấy, trọng điểm của nó là cậu chụp ảnh với bạn ấy á, nó còn chưa được chụp ảnh với cậu bao giờ. Mặt nó phụng phịu, liếc liếc cậu.

.....

Bên dưới Trần Tiến đang vui vẻ nói chuyện với Hải

Yến, Vương Lâm bên cạnh khẽ thì thâmg với cậu: "Nhìn vợ nhỏ mày kìa, đang ghen đấy".

Cậu hướng phía nó thấy mắt nó ủ rũ, tâm tình đang chán nản phút chốc lại cao hứng liền dễ dàng đáp lại lời mời của Hải Yến.

Nó ở bên trên nghe thấy cậu đồng ý đi, nó càng buồn hơn, nó tự dặn lòng tối nay cậu không có nhà nó càng được ngủ nhiều hơn... Tự an ủi mình là thế chứ tối hôm qua nó không được ôm cậu ngủ, tối nay cũng thế, mặt nó tối sầm lại.

.....

Căng tin trường.

Nó với bọn Trà My đang ngồi một chỗ thì một bạn nam đi đến.

"Hello..."

"Còn chỗ mà, mày ra đây làm gì?". Linh nói.

"Bạn mày à?". Bạn nam đấy nhìn Thư hỏi.

"Ừ, bạn tao".

Xong Linh lại nói thêm: "Đây là Hà Thư, đây là Trà My, còn thằng này là Anh Đức, bạn học hồi cấp hai".

Hà Thư nhìn nó nhíu mày, trí nhớ nó cực tốt, nhìn người chỉ cần một lần là nhớ mặt. Cái thằng này không phải cái đứa ngồi trong đám mấy đứa hôm trước nó đánh trong ngõ hẻm à.