Đại Thần Cách Vách, Em Thích Anh

Đại Thần Cách Vách, Em Thích Anh - Chương 1





Trang Thừa thu xong một đoạn lời thoại cuối cùng, rồi nghe lại cả đoạn âm thô một lần, cảm thấy thu OK rồi, thế là lưu lại, gộp với những đoạn âm thô đã thu xong trước đó đóng gói đưa cho hậu kỳ.


Trang Thừa là CV Thừa Tướng xem như có tiếng trên mạng, trước mắt đang giữa độ nửa đỏ cho tới đỏ.Kẻ tìm anh phối âm không ít, fan cũng có xấp xỉ chục đám.


Sờ sờ cái bụng có chút xẹp lép, bản thân từ sáng sớm sau khi ăn hai cái bánh tiêu một ly sữa đậu nành thì vẫn ghi âm cho đến ba bốn giờ chiều, cơm trưa cũng không ăn, chả trách bây giờ đói thế này.


Vươn tay sờ trúng tờ bướm đặt trên bàn, cái này là sáng hôm nay lúc ăn sáng xong từ lầu dưới đi lên thì được một tiểu cô nương nhét cho, nói cái gì mà tiệm mới khai trương ưu đãi tám phần. Trang Thừa gấp gáp trở về ghi âm, cũng không chú ý nhìn, cầm về thì trực tiếp ném qua một bên.


Hiện giờ nhìn nhìn tờ quảng cáo này, dường như rất là bắt mắt. Nhân vật đều chỉ là vài nét bút nguệch ngoạc ra hình dạng căn bản, hơn nữa nhìn qua đặc biệt đáng yêu. Rõ ràng nhìn qua chỉ là tùy ý vẽ, nhưng lại khiến người ta cảm thấy cực kỳ dụng tâm.


Phông nền tờ quảng cáo là đủ loại kiểu dáng bánh ga-tô bánh điểm tâm ngọt thức uống được đơn giản vẽ ra, còn có dòng giới thiệu với kiểu chữ đáng yêu bên trong khung ngôi sao, loại đơn quảng cáo manh tới cực điểm này, cho dù là loại đại lão gia như Trang Thừa cũng nhịn không được muốn vào cửa nhìn xem một chút, nếm thử mùi vị ra sao.



Trang Thừa liếc xem thời gian dưới góc phải màn hình vi tính, đã là bốn giờ chín phút chiều. Vừa vặn mới qua giờ cơm chiều một chút, cách giờ cơm tối còn một đoạn thời gian.


Vì thế anh quyết định học mấy tiểu tư bản phong cách một phen, xuống lầu đi uống trà chiều.


Dưới lầu trang hoàng rất có phong cách, vách tường màu vàng ấm, bàn ghế thuần màu trắng.Quầy rượu màu trắng kết hợp với ghế cao màu đỏ. Khách có thể chọn ngồi trên ghế cao uống thức uống ăn bánh ngọt, cũng có thể chọn đường đường chính chính ngồi trên ghế chậm rãi thưởng thức.


Trong tiệm dùng đèn treo từ trên trần nhà rũ xuống cùng với đèn tường gắn trên vách, tạo hình đều thập phần đẹp mắt. Còn có trên một mặt tường là cố ý chừa ra để những người đến lưu lại lời nhắn kỷ niệm, còn có thể chụp ảnh trong tiệm dán lên nữa.


Trang Thừa âm thầm gật đầu, tương lai nếu như thành phố S phát triển, chắc hẳn buôn bán của tiệm này nhất định sẽ bùng lên nhiều hơn nữa.


Vào cửa, một trận mát mẻ phả vào mặt, cả người Trang Thừa bị nhiệt độ bên ngoài hấp đến sắp tan ra trong nháy mắt cảm thấy một trận thư thái. Người trong tiệm quả thật không ít, tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, rất nhanh thì có nhân viên phục vụ đi đến giúp anh chọn thực đơn.



“Tiên sinh xin hỏi anh muốn gì ạ?Ở đây chúng tôi có các loại bánh ngọt bánh ga-tô bánh bao, các loại thức uống cà phê trà sữa, còn có kem các loại nữa.”Đầu tiên xuất hiện trước mặt Trang Thừa là một gương mặt thanh tú đáng yêu, sau đó chính là đồng phục làm việc lộ ra vóc người mảnh khảnh bên dưới.


Trang Thừa nhận lấy thực đơn, tùy ý lật vài trang, sau đó ngẩng đầu nhìn người phục vụ trước mắt: “Tôi không thường xuyên ăn mấy thứ này, cậu có gì giới thiệu không?”


Lâm Diễn, cũng là người phục vụ này bảo trì nụ cười mỉm, cúi người xuống giới thiệu món ăn cho Trang Thừa. “Kỳ thực cá nhân tôi thấy trà chiều vẫn là không nên ăn quá ngấy là tốt nhất, cho nên giới thiệu anh phần bánh ga-tô matcha này, bánh ga-tô với vị ngọt của bơ hòa cùng chút hương matcha thơm mát bên trong, cũng sẽ không cho ra mùi vị quá ngấy nồng. Còn thức uống thì có thể phối với sữa hồng hoặc sữa lục, hương vị cũng sẽ không quá nồng đậm.”


Lâm Diễn chỉ lo nghiêm túc giới thiệu trà bánh cho khách, lại không chú ý mình khom lưng thế này, hết thảy phong cảnh bên trong áo đều bạo lộ ra trước mặt khách.


Trang Thừa rất muốn dừng tầm mắt trên thực đơn, nhưng thường xuyên sẽ lơ đãng liếc đến vùng cảnh xuân của ai đó.


Chờ Lâm Diễn giới thiệu xong xuôi, mới che miệng tằng hắng một tiếng, “Ừm, vậy cứ như thế đi.”


Lâm Diễn gật đầu, dùng bút ghi vào quyển sổ nhỏ trong tay những thứ mà khách bàn số sáu yêu cầu, lúc đang chuẩn bị rời đi thì bị Trang Thừa gọi lại: “Này, cậu phục vụ, sau này đừng cúi người giới thiệu bánh ngọt cho khách nữa.”


Sau đó chỉ chỉ ngực của cậu.


Lâm Diễn phản ứng lại, trong nháy mắt mặt đỏ bừng bừng: “A…” Tiếp đó như một làn khói ôm thực đơn chạy ra sau bếp.


Trang Thừa ở bên này thấp giọng cười thầm, ánh mắt lại loáng thoáng trở nên có chút nhu hòa.


Cậu phục vụ đó thật đúng là đáng yêu.