Sở Mặc giúp Hạ Nghiệt thu dọn hành lý xong, trước khi đi còn luyến tiếc ôm chặt cậu không chịu buông, trong lòng vẫn cứ thấp thỏm lo sợ rằng, khoảnh khắc mình xoay người rời đi, cậu một lần nữa mà rời khỏi y, càng nghĩ đến càng không cam tâm.
Hạ Nghiệt nhìn bộ dạng hiện tại của Sở Mặc không khỏi nhếch miệng cười, vội buông y ra, đưa tay vuốt vuốt gương mặt y, mỉm cười nói.
– Em sẽ không rời xa anh nữa, anh đừng lo.
Sở Mặc trầm mặc hạ mi mắt, giữ lấy cổ tay Hạ Nghiệt, sau cùng mới mở miệng lên tiếng.
– Anh muốn ở bên cạnh em, Hạ Nghiệt.
Hạ Nghiệt bị lời nói nghiêm nghị kia mà có chút do dự, sau đó lại chăm chăm nhìn Sở Mặc, ánh mắt trong chốc lát lập tức ủ rũ, nhẹ nhàng buông tay mình xuống, nắm chặt bàn tay còn lại.
– Làm sao?
– Em chỉ thắc mắc… trước đây khi anh vẫn còn yêu Dư Thiên Mỹ, anh có nói những lời thế này với cô ấy hay không?
Sở Mặc vừa nghe đến đây liền tối sầm mặt, im lặng nghe cậu nói tiếp.
– Và còn, hai người đã có khoảng thời gian hạnh phúc nhất nữa, không hiểu sao cảm thấy ganh tị…
Hạ Nghiệt chưa kịp dứt lời, đột nhiên bị Sở Mặc ôm lấy thắt lưng mình kéo sát vào y, hung hăng hôn lên môi cậu. Hạ Nghiệt đã quen Sở Mặc hôn bất thình lình như vậy, cũng không giãy dụa, ngược lại nhắm hai mắt cùng y nồng nhiệt hôn môi.
Y rời môi cậu, di chuyển đến cổ cậu tham lam hôn xuống, hơi thở gấp gáp tựa như bị thú hoang chiếm lấy. Buông Hạ Nghiệt, Sở Mặc biểu tình tức giận nói.
– Anh chưa bao giờ hôn cô ấy mãnh liệt, cũng chưa bao giờ làm chuyện đó với cô ấy, cũng chưa bao giờ si tình vì cô ấy, đương nhiên tất cả anh chỉ đối mình em như vậy, em bảo anh làm sao mới hết yêu em?
Hạ Nghiệt đỏ mặt, cúi đầu tránh né ánh mắt của Sở Mặc, thấp giọng nói.
– Em làm sao biết được, hẳn là… khi em hết yêu anh?
– Vậy thì khi đó hãy nói, hiện tại đừng làm anh tụt hứng. – Sở Mặc hừ lạnh chán nản.
– Được rồi, anh giận chẳng khác gì trẻ con vậy, già đầu rồi mà còn. – Hạ Nghiệt đưa tay nhéo nhéo mũi Sở Mặc, khẽ hôn lên má y trêu chọc.
– Ừ, là anh già ngu đầu mới dính líu tới em hoài không buông…. Thôi được rồi, anh về công ty đây, tối anh đến.
Sở Mặc vỗ nhẹ bả vai Hạ Nghiệt, trước khi đi còn không quên ghé lên trán cậu hôn một điểm, sau đó mới xoay lưng rời đi.
============
Văn Khải một tay cầm bó hoa một tay xách hộp vuông màu đỏ to tướng, bộ dạng phấn khởi đứng trước cửa nhà mình, khẩn trương nhấn chuông cửa.
Hạ Nghiệt đang chăm chú nấu bữa tối, cư nhiên nghe thấy tiếng chuông cửa lập tức hiếu kì, Văn Khải thường ngày đều tự lấy chìa khóa mở cửa, không lẽ là người ngoài đi.
Cậu vội vã lau tay, thấp thỏm bước đến nhìn qua khe hở, chỉ thấy tầm mắt mình là một bó hoa lớn, cau mày, rốt cuộc mới đưa tay mở cửa.
– Mừng anh xuất viện.
Văn Khải phấn khích đưa bó hoa trước mặt Hạ Nghiệt, cậu lúng túng đỏ mặt nhận lấy, cảm động nhìn hắn nói.
– Cảm ơn.
– Và còn.. cái này nữa.
– Cái gì đây? – Hạ Nghiệt hiếu kì nhìn hộp vuông màu đỏ to lớn kia, đưa mắt tò mò nhìn hắn.
– Anh mở ra đi.
Văn Khải vui vẻ quan sát từng động tác của Hạ Nghiệt, biểu tình kinh ngạc nhìn một bộ mô hình biệt thự bằng gỗ được lắp ráp thành thạo trông rất bắt mắt. Khóe miệng khẽ cong, hắn nhướn mày hỏi.
– Thế nào? Anh có thích không? Là tự tay em lắp nó đấy.
– Sao? Là em lắp? Này phải tốn khá nhiều thời gian lắm a.
– Ân. Em làm từ 5 ngày trước rồi, có phải rất cảm động không?
– Tiểu Khải… – Hạ Nghiệt cảm động nhìn Văn Khải, vội đặt bộ mô hình phô trương kia lên bàn, cậu liền vòng tay qua cổ hắn ôm chặt, hạnh phúc mỉm cười.
– Cảm ơn em nhiều lắm. Anh rất thích nó.
– Anh thích là được rồi. – Văn Khải đáp lại cái ôm của Hạ Nghiệt, đặt cằm lên vai cậu ôn nhu nói.
– Hảo, chúng ta ăn cơm thôi. Em học từ sáng đến giờ hẳn là mệt lắm đi. Đến.
Văn Khải chính là chưa kịp mở miệng, đã bị Hạ Nghiệt kéo tay hắn đến bàn ăn, đẩy hắn ngồi xuống ghế, khẩn trương dọn mâm thức ăn lên bàn, còn nhiệt tình xới cơm vào bát giúp hắn, vui vẻ mở miệng.
– Ăn đi.
– Anh a, mới xuất viện đã làm cơm cho em rồi, cảm động muốn chết. – Hắn chăm chăm nhìn cậu, bản chất trẻ con đột ngột bộc phát nói.
– Chỉ cần là Tiểu Khải … anh cái gì cũng tình nguyện làm.
Văn Khải vừa nghe gương mặt lập tức đỏ ửng, một phen kéo lấy cổ tay Hạ Nghiệt, trong giây lát cậu đã ổn định ngồi trên đùi hắn, biểu tình luống cuống nhìn hắn.
– Em làm cái gì?
– Muốn được ôm anh trong bữa ăn thôi. Đến, há miệng. A…
Văn Khải gắp một miếng thịt kề trước miệng cậu, không quên dùng ngữ điệu ngon ngọt nói “A” một tiếng. Hạ Nghiệt chỉ có thể bật cười bó tay, bất đắc dĩ phối hợp theo hắn, ngoan ngoãn há miệng để thức ăn thấm vào trong miệng.
– Ưm… hảo ngon.
– Hắc… tự nấu tự khen sao? – Văn Khải mở miệng trêu ghẹo.
– Mặc kệ anh. Tiểu Khải… – Hạ Nghiệt ngã đầu vào vai Văn Khải, hai mắt mở to nhìn hắn, ngữ điệu câu dẫn nói.
– Ân?
– Anh yêu em.
Văn Khải hạ mi mắt cúi xuống nhìn Hạ Nghiệt, gương mặt kia cơ hồ thu hút lấy hắn, không kể đến lời nói ngon ngọt kia cứ văng vẳng bên tai, hắn bật cười, ghé lên môi cậu hôn nhẹ một cái, bàn tay ôm chặt thắt lưng người kia không buông.
– Nếu anh yêu em, hứa với em lần sau sẽ không rời bỏ em nữa, có biết không?
â Ãn. â Hạ Nghiá»t gáºt nhẹ Äầu, thoải mái dụi Äầu và o hõm cá» VÄn Khải, hạnh phúc nằm trá»n trong vòng tay hắn.
â Hạ Nghiá»t, là m thế nà o Äây?
Nhân lúc Hạ Nghiá»t còn Äang an tÄ©nh ngá»i trong lá»ng ngá»±c VÄn Khải, cÆ° nhiên thanh âm nÅ©ng ná»u của hắn vang lên bên tai, cáºu hÆ¡i ngẩng Äầu, không hiá»u ý tứ há»i hắn.
â LÃ m sao?
â Cáºu nhá» của em⦠chá»u không ná»i rá»i.
â A?
Hạ Nghiá»t cả kinh nhìn hắn, sau phát hiá»n dÆ°á»i mông mình có thứ gì Äó không ngừng cá» xát, cÆ° nhiên từ khi nà o nÆ¡i hạ khá» VÄn Khải Äã ngẩng Äầu từ sá»m, hÆ¡i thá» dá»n dáºp phả và o tai cáºu.
â Em⦠chúng ta còn chÆ°a dùng cÆ¡m a?
â Em không muá»n Än cÆ¡m, em muá»n Än anh. â VÄn Khải lén lút ÄÆ°a tay mò mẫm ra sau mông Hạ Nghiá»t, tinh nghá»ch nhéo má»t cái, cáºu theo bản nÄng rên má»t tiếng, Äá» mặt cúi Äầu.
â Tiá»u⦠Tiá»u Khải⦠aâ¦
Ngón tay VÄn Khải khẽ ÄÆ°a và o bên trong quần lót Hạ Nghiá»t, xoa nắn hai cánh mông má»m má»n không tì vết, ánh mắt Äầy khát khao dục vá»ng nhìn cáºu, chá» thấy hai gò má ngÆ°á»i ná» Äá» nhÆ° trái cà chua, cong khóe miá»ng, hắn không chút lÆ°u tình liá»n Äem ngón tay Äâm thẳng và o háºu huyá»t cáºu.
â A a, ânâ¦
Hai tay không tá»± giác choà ng lấy cá» hắn, Hạ Nghiá»t há miá»ng phát ra thanh âm má» hoặc, hai mắt vì phát sÆ°á»ng mà ná»i tầng nÆ°á»c má»ng.
â Anh kẹp em chặt quá rá»i Äấy, Äá» dâm Äãng.
VÄn Khải Äắc ý ná» nụ cÆ°á»i, má»t lúc nhét thẳng 3 ngón tay tiến sâu và o bên trong, vô tình chạm phải nÆ¡i thá»t má»m má»n kia, nhá»n không Äược liá»n ấn mạnh hai Äiá»m, ngay tức khắc từng dòng chất lá»ng tuôn trà o ra ngoà i, tá»±a há» Æ°á»t Äẫm ngón tay hắn lẫn quần cáºu.
â Ha⦠ưm..
VÄn Khải trong chá»c lát bá» nÆ¡i ẩn náu xinh Äẹp kia quyến rÅ©, má»t phen Äem cằm Hạ Nghiá»t nghiêng vá» phÃa hắn, Äầu lưỡi Äiên cuá»ng liếm quanh môi cáºu, tham lam mút lấy Äôi môi Æ°á»t át kia.
Hạ Nghiá»t thuáºn theo nhắm hai mắt, ná»ng nhiá»t má» khoang miá»ng VÄn Khải Äem Äầu lưỡi bắt lấy lưỡi hắn Äảo quanh má»t vòng, hai vòng, phÃa dÆ°á»i Äá»t nhiên bá» ngón tay hắn cà n quấy không ngừng, cảm giác nóng bá»ng lan khắp cÆ¡ thá» cáºu, thắt lÆ°ng tá»± Äá»ng uá»n éo, Äem hạ thân sá»m phản ứng cá» và o nÆ¡i kia của hắn.
â Anh nhÆ° thế nà o cÅ©ng lên rá»i a?- VÄn Khải má»t bên thÃch thú ÄÆ°a tay xoa nắn ÄÅ©ng quần Hạ Nghiá»t, má»t bên Äá»ng thá»i ÄÆ°a môi hôn lên cá» cáºu.
Hạ Nghiá»t má»t phen Äẩy Äầu VÄn Khải ra, khóe miá»ng khẽ cong ná» ra má»t nụ cÆ°á»i dâm Äãng, bà n tay sá» soạng quanh áo trÆ°á»c ngá»±c hắn, từng nút áo nhẹ nhà ng cá»i xuá»ng, lá» ra bá» ngá»±c trắng trẻo sÄn chắc của hắn.
Äem áo VÄn Khải cá»i Äến ngang vai, Hạ Nghiá»t cúi Äầu hôn lên từng Äiá»m trên ngá»±c hắn, Äôi môi dừng lại á» nụ hoa trÆ°á»c ngá»±c, vÆ°Æ¡n Äầu lưỡi liếm lên Äầu vú quyến rÅ© kia.
â Hôm nay anh tháºt lạ nha, biết dùng chiêu câu dẫn em sao? â VÄn Khải từ nãy Äến giá» chÃnh là không thá» rá»i mắt từng nhất cá» nhất Äá»ng của Hạ Nghiá»t, tâm tình vừa bấn loạn vừa hạnh phúc không thôi.
â Sao váºy? Em không thÃch? â Hạ Nghiá»t ÄÆ°a mắt lên nhìn hắn, Äầu lưỡi vẫn Äá»ng tác liếm quanh nhÅ© hoa Äã Äá» á»ng, bá» dạng hiá»n tại cá»±c kì dâm Äãng khiến hô hấp VÄn Khải cá»±c kì khó khÄn.
â Hắc⦠Anh cứ tiếp tục Äi.
Cáºu cÆ°á»i nhẹ, bắt Äầu tiếp tục công viá»c dá» dang, Äôi môi từ từ di chuyá»n xuá»ng cÆ¡ bụng VÄn Khải. Äến khi bản thân phải Äá»i mặt vá»i ÄÅ©ng quần cÄng cứng phÃa dÆ°á»i, cáºu quỳ giữa hai chân hắn, lén lút nuá»t nÆ°á»c miếng, cháºm rãi kéo khóa quần xuá»ng, từ trong quần lót lấy ra váºt thá» hình trụ mà u tÃm thô to ná»i gân xanh dữ tợn.
Hạ Nghiá»t từ lâu Äã sá»m có kinh nghiá»m, ngón tay Äầu tiên xoa xoa quy Äầu trÆ¡n mượt, khẽ ÄÆ°a mắt quan sát biá»u tình VÄn Khải, phát hiá»n hắn Äang thá» há»ng há»c nhìn cáºu, nháy mắt trong chá»c lát lá» ra ý cÆ°á»i, má»t bên vừa nhìn hắn, má»t bên há miá»ng ngáºm lấy côn thá»t kia.
Äá»nh Äầu má»i má»t lúc và o Äá»u Äi thẳng sâu Äến yết hầu, sau Äó lại phun ra, từ từ vÆ°Æ¡n Äầu lưỡi liếm lá»ng từ dÆ°á»i lên, má»t chá» cÅ©ng không há» bá» sót. VÄn Khải bá» bá» dạng dâm mỹ kia thu hút, tức thá»i ÄÆ°a tay nắm lấy tóc Hạ Nghiá»t, ép cáºu mãnh liá»t ra và o bên trong mình.
Mà Hạ Nghiá»t từ Äầu Äến cuá»i vẫn luôn táºn tình phục vụ nhu cầu sinh lý cho ngÆ°á»i ná», hiá»n tại còn chủ Äá»ng ÄÆ°a tay ra sau kéo quần xuá»ng, Äem ngón tay vá» phÃa háºu huyá»t mình tiến và o.
â Ãn..
â Hảo thoải mái, a⦠Hạ Nghiá»t.
VÄn Khải má»t phen túm Äầu Hạ Nghiá»t kéo lên, Äiên cuá»ng hôn môi, bà n tay khẩn trÆ°Æ¡ng Äem quần áo Hạ Nghiá»t xé toạc, ká»ch liá»t chiếm lấy Äôi môi cáºu không ngừng. Buông ngÆ°á»i ná», hắn hung hÄng Äem ÄÄ©a thức Än từ trên bà n gạt bá» xuá»ng Äất, áp Äảo cáºu nằm trên bà n Än, hung khà lá»t và o tầm ngắm láºp tức Äâm thẳng và o.
â A.. a⦠cháºm⦠cháºm.
â Xem nhÆ° Äây là cái tá»i anh dám câu dẫn em.
HÆ¡i thá» VÄn Khải dá»n dáºp, má» hôi từ trên trán theo gò má chảy xuá»ng, hắn nghiến chặt rÄng, mạnh mẽ ÄÆ°a côn thá»t thô bạo tiến sâu và o bên trong, thắt lÆ°ng di chuyá»n nhanh ra ra lại và o và o nÆ¡i ẩn náu Äang chảy Äầy dâm thủy, tạo nên thanh âm nhóp nhép tuyá»t mỹ.
â Aa⦠không⦠a⦠nhanh quá.
Hạ Nghiá»t bá» dạng vừa sung sÆ°á»ng vừa thá»ng khá» lắc Äầu, thế nhÆ°ng hai chân lại không tá»± giác kẹp lấy thắt lÆ°ng VÄn Khải, hai cánh mông cÅ©ng theo Äó mà nhấc lên cao, thuáºn tiá»n cho váºt thá» thô dà i kia xâm nháºp sâu hÆ¡n nữa.
VÄn Khải hiá»n tại trong Äầu chá» muá»n trách mắng bản thân không thá» phá nát thân thá» Hạ Nghiá»t Äi, khà thế má»t lúc má»t dữ dá»i cùng hung tợn, ÄÆ°a tay Äặt hai chân cáºu lên bả vai mình, dÆ°Æ¡ng váºt Äiên cuá»ng mạnh mẽ trừu sáp và o háºu huyá»t.
â Không⦠không chá»u ná»i Äâu⦠Tiá»u Khải⦠a a..
â Anh Äừng á» Äó dá»i mình gạt ngÆ°á»i, thÃch thì nói thÃch⦠Mau rên lá»n nữa cho em nghe nà o.
Má»i má»t lần VÄn Khải má» miá»ng, tá»c Äá» va chạm cÅ©ng thuáºn theo mà cà ng ngà y cà ng nhanh, ánh mắt chứa Äầy dục vá»ng quan sát con ngÆ°á»i xinh Äẹp kia Äang há miá»ng phát ra thanh âm Äầy mê hoặc bên dÆ°á»i, côn thá»t cÅ©ng vì thế mà trÆ°á»ng to hÆ¡n trÆ°á»c, kéo cÄng háºu huyá»t Äến cùng cá»±c, lại Äiên cuá»ng ma sát dữ dá»i, xóa tan tráºn ngứa ngáy khó chá»u bên trong thân thá» Hạ Nghiá»t.
â Ãn⦠thÃch⦠a⦠mau chiếm lấy anh⦠mau lên. aaâ¦
â Hảo. Xem nhÆ° anh lợi hại, cÆ° nhiên dám quyến rÅ© em.
VÄn Khải gầm mạnh má»t tiếng, hung hÄng nắm lấy cá» tay Hạ Nghiá»t kéo lên, ôm lấy ngÆ°á»i cáºu bÆ°á»c nhanh lên phòng mình, má»t bên vừa ná»ng nhiá»t hôn lưỡi Äá»i phÆ°Æ¡ng Äến Äầu óc không biết bay á» phÆ°Æ¡ng trá»i góc bá» nà o.
Ném cáºu lên giÆ°á»ng, hắn nhÆ° Äiên mà lá»t sạch những mảnh vải vÆ°á»ng báºn trên cÆ¡ thá» mình, nhảy chá»m lên cÆ¡ thá» cáºu ôm chặt lấy, tiếp tục tráºn giao hoan ná»ng nặc mùi dâm mỹ. Cả hai Äem tinh dá»ch Äầy nóng bá»ng trao cho nhau xong, Hạ Nghiá»t cÆ° nhiên sức lá»±c cạn kiá»t dá»±a và o vai VÄn Khải ngủ thiếp Äi, hÆ¡i thá» không Äược Äá»u Äặn hiá»n rõ sá»± má»t má»i sau má»t mà n mây mÆ°a dữ dá»i.
HẾT CHÆ¯Æ NG 44