Hai chân giẫm xuống làm bàn đạp, con chiến mã lấy từ quân doanh Thanh Châu gào thét quỳ bốn vó xuống đất, Hứa Thất An tựa như một mũi tên vừa ra khỏi cung, phi vào rừng rậm.
Hắc kim trường đao chợt lóe một cái, một cái đầu người rụng xuống, phun ra cột máu.
Không nên nhìn, không nên nhìn... Hứa Thất An hồi tưởng trong đầu thương đội chết thê thảm, nội tâm liền cứng rắn hẳn lên, tay lúc thì chém một cái, lúc thì đâm một cái, cướp lấy tính mạng một đám sơn tặc.
Với tu vi đã bước nửa chân vào Luyện Thần cảnh của hắn, chém giết đám tội phạm này tựa như giết gà, lại có hắc kim trường đao chém sắt như bùn, không người nào có thể ngăn hắn.
"Xẹt xẹt!"
Một nhát chém nóng cháy từ phía sau ập tới, cành lá ven đường không tiếng rụng xuống, biến thành bằng phẳng.
Tinh thần lực của Hứa Thất An rất mạnh mẽ, nhờ đó giúp hắn phát hiện tập kích từ sớm, eo lưng di chuyển, hắc kim trường đao bắn ra đao mang, hắn thấy một người đàn ông tay cầm đại đao.
Một đao của tên kia đánh bay Hổ Bí vệ chặn đường, nhe răng cười lạnh phóng tới chỗ Hứa Thất An, đồng thời, hai gã đàn ông gầy gò nắm mã tấu đặc chế, từ hai bên trái phải giáp công Hứa Thất An.
Nhất thời, Hứa Thất An lâm vào tình huống nguy hiểm, khắp nơi đều có kẻ địch.
Trên quan đạo, Khương Luật Trung từ đầu tới cuối đều híp mắt nhìn cuộc chiến thấy thế, cười hắc hắc một tiếng: "Thân thủ của ba tên thổ phỉ kia không tệ, một Luyện Khí đỉnh phong, hai kẻ còn lại khí cơ hơi yếu, nhưng cũng không phải mới vào Luyện Khí cảnh."
Nghe vậy, một Ngân la mở miệng hỏi: "Có cần tới giúp hắn không?"
Đám người Đả Canh Nhân cùng nhau nhìn về phía Khương Luật Trung, chờ đợi hắn hạ lệnh.
Theo bọn họ thấy, tu vi Hứa Thất An chỉ là Luyện Khí cảnh, không có khả năng ngăn cản ba cao thủ đồng cảnh giới vây công. Huống hồ, hắn còn quá non nớt, chưa giết nhiều người, khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến.
Ở trên chiến trường, kinh nghiệm thực chiến có đôi khi càng quan trọng hơn tu vi.
Chu Quảng Hiếu và Tống Đình Phong biết Hứa Thất An đang đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh, nhưng mà cái này cũng không phải chuyện tốt, bởi vì hắn đang ở trong trạng thái mỏi mệt, ảnh hưởng chiến lực.
Khương Luật Trung lâm vào im lặng, nhìn Hứa Thất An đang bị vây hãm, tùy thời chuẩn bị ra tay cứu viện, "Lại đợi thêm một chút."
Ba Luyện Khí cảnh... Khí tức tên dùng đại đao rất cường thịnh, là Luyện Khí đỉnh phong... Hai tên khác còn kém rất nhiều.... Sơn tặc Vân Châu mạnh như vậy sao? Tùy tùy tiện tiện đi đường cũng đụng phải ba tên Luyện Khí cảnh?
Hứa Thất An nắm đao, sắc mặt bình tĩnh, hắn chủ động nghênh đón, vung đao chém về phía người đàn ông cầm đại đao, cùng lúc đó, trong óc quan tưởng con sư tử màu vàng rít gào.
"Rống!"
Cổ họng hắn phát ra tiếng rít gào khủng bố, làm núi rừng lay động, chấn động tới mức làm hai tên cầm mã tấu ngây ra trong thời gian ngắn ngủi.
Bên tai tên cầm đại đao thì giống như có tiếng sấm ầm ầm nổ tung, đồng tử tan rã, tư duy ngưng trệ trong một khoảnh khắc.
Chỉ một khoảnh khắc lơ là như vậy, sinh tử của hắn đã bị quyết định.
"Phốc!"
Trong hào quang sắc bén của hắc kim trường đao, người đàn ông sử cương đao bị bổ thành hai nửa, tim gan phổi thận hỗn tạp với máu tươi vung đầy trên đất.
Hứa Thất An giết xong một người liền thừa thắng xông lên, không còn dừng lại chút nào, lại ở trong đầu quan tưởng bức hình người khổng lồ, trong phút chốc, hắn giống như biến thành chiến thần chiến thiên đấu địa, khí tức tăng vọt.
Đinh... phốc...
Người đàn ông gầy gò vung mã tấu đón đỡ, bị dễ dàng chém đứt, hắc kim trường đao xé mở lồ,ng ngực của hắn.
Một người đàn ông gầy gò khác thấy tình thế không ổn, xoay người muốn trốn, bị Hổ Bí vệ bắn mưa tên dày đặc ngăn lại, Hứa Thất An đuổi theo, lại quan tưởng sư tử màu vàng rít gào, chấn động tinh thần đối phương, một đao giết chết.
Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài mấy chục hơi thở ngắn ngủi.
Cái này... Đám người Đả Canh Nhân đứng xem cuộc chiến bộc phát ra thanh âm than thở sợ hãi.
"Khí cơ của hắn quá hùng hậu, hoàn toàn vượt qua Luyện Khí đỉnh phong bình thường, cho dù là ta, cũng chỉ dám nói hơi mạnh hơn hắn mà thôi." Một vị Kim La khiếp sợ nói.
"Chúng ta nên chú ý một vấn đề, tại sao hắn lại biết công pháp Phật môn? Đó là Sư Tử Hống." Một vị Kim la bổ sung.
"Còn có một vấn đề, hình như là hắn đang tu hành hai loại quan tưởng... Hơn nữa đều đã có thành tựu nhất định. Như vậy đã có thể đánh sâu vào Luyện Thần Cảnh."
"Hắn gia nhập Đả Canh Nhân mới hai tháng mà thôi."
Nói xong, đám người Ngân la im lặng, sắc mặt phức tạp.
Phản ứng của đám Đồng la thì càng thêm khoa trương, nghẹn họng nhìn trân trối bóng lưng của Hứa Thất An, trong đầu quanh quẩn hình ảnh Hứa Thất An chém giết ba gã Luyện Khí cảnh một cách nhẹ nhàng lưu loát.
Cùng là Luyện Khí Cảnh, nhưng chiến lực thì khác nhau một trời một vực, Luyện Khí cảnh trong nha môn Đả Canh Nhân đúng là mạnh hơn mặt bằng chung bên ngoài.
Nhưng còn chưa tới mứckhoa trương như vậy.
Hứa Thất An có thể ở trong khoảng thời gian ngắn chém giết ba gã vũ phu giang hồ, mà bản thân không gặp chút thương thế, cái này mang ý nghĩa các Đồng la ở đây muốn 1 chọi 1 với hắn, sẽ không ai chống đỡ nổi mười chiêu, phương diện này đã tính thêm tác dụng pháp khí của Đồng la.
Bình thường mọi người cười cười nói nói, ở chung ngang hàng, hiện tại mới biết được, thì ra ngươi có thể đánh 10 người như chúng ta?
Khương Luật Trung lại biết, tuyệt học của Hứa Thất An là 《 Thiên Địa Nhất Đao Trảm 》, tới giờ vẫn chưa sử dụng.
....
Diệt sạch đám thổ phỉ, Hổ Bí vệ vào trong rừng rậm mang ra một đám người bị trói lại, tổng cộng 25 người, hỏi chuyện xong, biết được thân phận bọn họ là thương nhân.
Trong đó còn có một nữ nhân vẻ ngoài xuất sắc, không phải loại hình tinh tế yểu điệu, mà là như cây đào mật, đ,ẫy đà mê người, chỉ kẻ dày dặn kinh nghiệm trong việc chơi bời, mới có thể rõ ràng sự tuyệt vời của cô gái này.
"Đa tạ các vị quan gia, đa tạ các vị quan gia..."
Được cứu vớt, đám thương nhân liên tục cảm tạ, không ngừng quỳ xuống dập đầu.
Trương Tuần Phủ lộ vẻ mặt ôn hoà trấn an bọn họ, cũng nói ra thân phận, cam đoan sẽ đưa bọn họ về trung tâm Vân Châu —— Bạch Đế thành.
"Chôn cất toàn bộ thi thể, sau đó sửa sang lại hàng hóa, cùng mang theo." Trương Tuần Phủ nói.
Khương Luật Trung gật gật đầu, dặn dò Hổ Bí vệ làm việc.
"Chờ một chút!"
Thăm dò hiện trường trở về, Hứa Thất An kêu lại Hổ Bí vệ.
Trương Tuần Phủ cùng Khương Luật Trung nhìn tới, Hứa Thất An đi đến bên cạnh hai người, nhíu mày nói: "Sự tình có chút không thích hợp."
"Hả?" Khương Luật Trung nhìn quanh bốn phía, ngưng thần cảm ứng một lát: "Xung quanh không có mai phục."
Cái này chỉ là thổ phỉ chặn đường cướp bóc, chuyện cùng loại ở Vân Châu mỗi ngày đều xảy ra.