Cơ mật thật sự ngược lại là thứ cùng một nhịp thở với đương đại, ví dụ như tình báo quân sự, bố cục biên phòng, công thức thuốc súng, bản vẽ khí giới công thành đúc thuyền vân vân.
Ta tin tưởng tương lai trong kho chữ Giáp sẽ thêm một phần hồ sơ cơ mật: 《bí tịch người cùng thú tạp giao》
Tác giả: Tống Khanh; Hứa Thất An.
Rất nhanh, lại viên tìm kiếm ra tư liệu tương quan “Địa Thư” cùng Thiên Địa hội.
Hứa Thất An sốt ruột không dằn nổi lật xem, Thiên Địa hội liên hệ tới an nguy bản thân hắn, hắn lựa chọn tìm hiểu tổ chức này trước.
...
Trên giang hồ ngàn ngàn vạn tổ chức, môn phái san sát như rừng, không có gì đặc biệt đáng giá để ý.
Kinh doanh một ít thu nhập màu xám, đều còn nghe lời, nguyện ý phục tùng triều đình quản thúc. Cá biệt một ít thế lực giang hồ nội tình đặc biệt thâm hậu, còn không quá nể mặt triều đình.
Nhưng họ tồn tại cũng tạo ra tác dụng ổn định một phương, ngẫu nhiên còn có thể tự phát diệt phỉ.
Thiên Địa hội chính là một cái tổ chức giang hồ không bắt mắt trong đó.
Ghi chép về nó, sớm nhất xuất hiện ở 6 mươi năm trước, năm ấy Vân Châu đại hạn, lưu dân vào rừng làm giặc cướp, cướp bóc khắp nơi.
Thiên tai cùng nhân tai tàn sát bừa bãi.
Thế lực giang hồ địa phương liên hợp triều đình diệt phỉ, Thiên Địa hội chính là một trong số đó.
“Nhìn qua vẫn là tổ chức rất có hiệp nghĩa... Ừm, có đôi khi làm việc tốt chưa chắc là người tốt, như làm từ thiện chưa chắc là thật tâm làm từ thiện.”
Cũng có thể là vì tranh lấy tiếng tăm tốt... Hứa Thất An uống ngụm trà, tiếp tục xem.
Thiên Địa hội không phải tổ chức sinh động, thuộc loại tính chất bán bí ẩn, ghi chép tương quan ít ỏi không có mấy.
Hứa Thất An xem xong, chưa có thu hoạch quá lớn.
“Không có thu hoạch ngược lại là bình thường, có thể ép cao thủ Địa Tông trốn vào kinh thành, nói lên nó là một tổ chức rất khổng lồ rất cường thế...”
“Tổ chức như vậy, có thể giấu được mạng lưới tình báo Đả Canh Nhân cũng hợp tình hợp lý, ta có phải nên bẩm báo Xuân ca, phong phú một chút kho công văn Đả Canh Nhân hay không?”
“Ặc... Tạm thời vẫn là thôi đi.”
Hắn không tính mang chuyện này báo lên nha môn, tuy cái này có thể đổi lấy một công lao, nhưng không thể đánh đồng với năm trăm lượng vàng.
Địa Thư bảo bối như vậy, là con người đều đỏ mắt nhỉ, nhỡ đâu vị kim la nào coi trọng, trực tiếp bảo ta nộp lên quốc khố...
Hứa Thất An khép sổ lại, mở ra tư liệu tương quan “Địa Thư”.
Địa Thư là thượng cổ chí bảo, lai lịch không thể khảo chứng, chỉ biết là vị đạo tôn nào niên đại xuất thân không thể khảo chứng để lại.
Trên tư liệu thậm chí chưa nói tới công năng của Địa Thư.
Nhưng trái lại có một cái ghi chú, nói là loại thượng cổ chí bảo này, phần nhiều là trời đất thai nghén sinh ra, không ai có thể luyện.
Chúng nó có một tính chất đặc biệt chung, chính là nhỏ máu nhận chủ.
Nhỏ máu nhận chủ... Hứa Thất An thầm nhủ bài này ta biết, vòng qua vòng lại, thì ra là nhỏ máu nhận chủ.
Pháp khí Tống Khanh cho hắn, chiêng đồng của Đả Canh Nhân, chỉ cần rót khí cơ vào thì có thể sử dụng, không có khái niệm nhận chủ hay không. Chúng nó bản chất đều là công cụ, rơi vào trong tay ai cũng có thể sử dụng.
Hứa Thất An liền cảm thấy, nhỏ máu nhận chủ không tồn tại ở thế giới này.
Hắn lấy ra gương ngọc thạch nhỏ trong lòng đặt lên bàn, bội đao ra khỏi vỏ hai tấc, lòng ngón tay nhẹ nhàng miết vào lưỡi đao.
Máu tươi đỏ sẫm lập tức trào ra, Hứa Thất An bôi ở bề mặt gương ngọc thạch nhỏ.
Mảng máu tươi đó dừng lại vài giây ở mặt gương, chậm rãi biến mất, bị gương hấp thu.
Ngay sau đó, cảnh vật trước mắt Hứa Thất An bắt đầu mơ hồ, sổ sách, bàn, chén trà đều đang phai nhạt, thay thế vào đó là hỗn độn.
Trong mênh mông hỗn độn, hắn thấy được tám điểm sáng, treo ở trong thế giới hỗn độn.
Tám điểm sáng này tượng trưng cho gương khác? Cộng thêm ta, vừa lúc 9 tấm gương... Ánh mắt Hứa Thất An đảo qua, ý đồ tìm kiếm 【 số 9】.
Nhưng hắn cũng không biết số 9 thuộc về điểm sáng nào.
Ừm... Tùy tiện ấn một cái thêm bạn tốt!
Hứa Thất An nâng tay, thử chỉ điểm sáng phía xa cách hắn gần nhất.
Điểm sáng đó nhất thời nhộn nhạo ra như sóng nước, gợn sóng khuếch tán toàn bộ thế giới hỗn độn.
Hứa Thất An như có một giấc mơ, cảnh vật trước mắt khôi phục, vẫn thân ở sảnh tiếp đãi của kho công văn, trước mặt bày sổ sách cùng chén trà, cùng với tấm gương ngọc thạch nhỏ thường thường không có gì lạ đó.
Nhưng hắn biết đây không phải mơ, bởi vì sau khi nhỏ máu nhận chủ, gương ngọc thạch nhỏ sinh ra liên hệ kỳ diệu nào đó với hắn.
Lòng trung thành huyền ảo vô cùng.
Lúc này, trong gương chậm rãi hiện ra một hàng chữ:
【 6: đừng tin tưởng số 9, đừng đáp lại, đừng đáp lại, đừng đáp lại... 】
【6: đừng tin tưởng số 9, đừng đáp lại, đừng đáp lại, đừng đáp lại... 】
Đại sảnh tiếp đãi yên tĩnh, Hứa Thất An chăm chú nhìn câu này, lưng toát ra mồ hôi lạnh.
Sự sợ hãi khó có thể nói bằng lời tràn ngập ở đáy lòng.
Hắn vẻ mặt hoảng hốt uống một ngụm trà, ngẩn ra một lát, từ trong loại không khí quỷ dị sợ hãi đó giãy thoát.
“Số 6” này hẳn chính là điểm sáng ta vừa rồi điểm trúng... Hắn lời này là có ý tứ gì, số 9 đang gạt ta?
Nếu số 9 là gạt ta, nguyên nhân đâu? Số 6 nếu biết số 9 gạt ta, vì sao không sớm chút nói cho ta biết?
Nếu số 9 không thể tin, vậy số 6 cũng đáng giá hoài nghi.
Lão tử con mẹ nó ai cũng không tin.
Hứa Thất An hít sâu một hơi, lấy ngón tay thay bút, đưa vào tin tức:
【 3: ngươi là ai? Dựa vào cái gì nói số 9 không thể tin. Ngươi là người Thiên Địa hội đúng hay không. 】
【 6: đúng vậy. 】
Vậy mà sảng khoái thừa nhận như thế... Hứa Thất An im lặng vài giây, viết:
【 3: ngươi lời mới rồi là có ý tứ gì. 】
【 6: Địa Thư thuộc về Thiên Địa hội, số 9 là người của Địa Tông, bọn họ là một lũ điên hung ác tàn bạo, không thể nói lý. Ngươi tuyệt đối đừng có tiếp xúc với bọn họ, sợ đáng lo về tính mạng. 】
【 3: ngươi làm sao biết ta có liên hệ với số 9? 】
Hứa Thất An đưa ra nghi ngờ.
【 6: Mảnh vỡ số 3 bị người Địa Tông phong cấm, đoạn tuyệt năng lực truyền thư với chúng ta, hơn nữa người Địa Tông có thể thông qua mảnh vỡ số 9 tập trung số Ba.
【 Đây là nguyên nhân vì sao Kim Liên đạo trưởng sẽ bỏ qua mảnh vỡ, chuyển tặng cho ngươi. 】
... Nói cách khác, cho dù ta không giao dịch với số 9, hắn cũng có thể thông qua số 9 khóa mục tiêu ta?
Khó trách hắn không vội thúc giục ta vật quy nguyên chủ, còn mang quyền chủ động giao cho ta, để ta tới chọn địa điểm.
Khó trách hôm qua ta hỏi số 9, người Thiên Địa hội có phải có thể mượn “Địa Thư” khóa mục tiêu vị trí ta hay không, hắn dời đi đề tài... Hứa Thất An nhớ lại càng nhiều chi tiết hơn.