Vẻ mặt và bộ dạng của bọn họ đều rất cung kính, chỉ sợ Lôi Động đưa linh quỷ ra chém giết bọn họ. Cái loại biểu tình nơm nớp lo sợ này ít nhiều cũng khiến cho Lôi Động có chút dở khóc dở cười.
Cho đến vòng đấu thứ mười chín, khi gặp Trần Mâu. Giả bộ so đấu luận bàn một phen, Lôi Động liền tuyên bố nhận thua.
Vòng đấu thứ hai mươi ba gặp được Vệ Hoa, tự nhiên Lôi Động cũng đánh một lát rồi nhận thua.
Vòng đấu thứ hai mươi bảy thì cuối cùng cũng đụng phải Đinh Uyển Ngôn. Lần này không nhận thua cũng không có biện pháp.
Đối mặt với Đinh sư tỷ, cho dù có xuất ra ba con quỷ thì cũng không phải là đối thủ. Đọc Truyện Online Tại
Tới vòng đấu thứ ba mươi thì đối thủ là Tả Siêu. Lôi Động tự đánh giá một phen, nếu muốn thắng Tả Siêu thì sợ là phải xuất cả ba con quỷ ra mới có thể miễn cưỡng làm được. Hai con quỷ tốt cường đại cũng đã khiến người khác ngứa mắt rồi, nếu gọi ba con quỷ ra thì chỉ sợ sẽ khiến cho người khác nghi kỵ. Dù sao Lôi Động hiện tại cũng chỉ mới tu luyện có ba năm, có thể dựa vào thượng phẩm Dưỡng Hồn Tháp và huyết tế, cùng với dốc hết công phu tiêu thí thật lớn để bồi dưỡng hai con quỷ tốt cường đại cũng đã là cực hạn rồi.
Nhưng nếu chiến cũng không chiến thì cũng quá mức đáng tiếc. Bởi vậy Lôi Động điều khiển hai con quỷ tốt giao chiến với hắn, cuối cùng kém một bậc mà thua trận. Nhưng mà Tả Siêu cũng không khá hơn chút nào, một tấm tiểu thuẫn hạ phẩm bị đánh tan, ngay cả Quy Nguyên Đan cũng dùng mới miễn cưỡng thắng Lôi Động.
Không biết là do tâm tính thiếu niên của Tả Siêu hay là nhân tâm trung hậu mà ở trong cuộc chiến đã bị Lôi Động đánh tan tấm khiên cùng với hao phí mất đan dược, nhưng chẳng những không có oán giận hắn, ngược lại còn khiêm tốn khâm phục Lôi Động. Nói là nếu Lôi Động là đệ tử thân truyền từ ba năm trước thì hiện tại hắn cũng không phải là đối thủ. Lại nói là chính mình vẫn còn nhỏ tuổi, nếu lần này bài danh ở phía trên Lôi Động thì hắn cũng không bắt Lôi Động gọi mình là sư huynh, ngược lại còn chủ động gọi Lôi Động một tiếng sư huynh.
Kỳ thật Lôi Động cũng rất bội phục hắn, lúc này hắn mới có bao nhiêu tuổi, vậy mà đã có tu vi như vậy. Lợi hại hơn chính là hắn vận dụng pháp thuật vô cùng thành thạo, không phải tên du thủ du thực như Chu Hoa Minh có thể so sánh.
Vòng đấu cuối cùng, cũng chỉ là một cô gái có tu vi Luyện khí kỳ tầng thứ ba. Vẻ mặt đáng yêu của nàng buồn bả cầu khẩn Lôi Động để cho nàng thắng một lần. Cái gì nàng cũng nguyện ý trả giá. Nếu không nàng sẽ bị xếp bên dưới thứ hai mươi. Lôi Động chỉ cười lạnh một tiếng, gọi quỷ tốt ra, trong thời gian không tới mười tức liền khiến cho nàng không thể không nhận thua.
Bài danh của lần tỷ thí lần này rất nhanh đã được công bố. Không ngoài dự kiến, Đinh Uyển Ngôn toàn thắng ba mươi mốt trận, đứng thứ nhì là Tả Siêu toàn thắng ba mươi trận. Đứng thứ ba là Trần Mâu thắng hai mươi chín trận. Trần Mâu cũng chỉ bị Đinh Uyển Ngôn và Tả Siêu đánh bại.
Cũng may lúc trước Lôi Động đã đánh chết Chu Minh Hoa, nên khiến cho hai người Trần, Vệ không cần phải giao chiến với Chu Minh Hoa, thứ tự đều được tăng lên.
Vận khí của Vệ Hoa cũng thật tốt, ngay từ đầu cũng không có gặp được đối thủ lợi hại gì. Tới giữa vòng đấu, hắn lại có thể từ tầng thứ ba đỉnh thăng lên tầng thứ tứ. Dựa vào tu vi không tệ và pháp khí, pháp thuật, một đường tiến lên. Cuối cùng thắng hai mươi tám trận, bài danh thứ tư. Mà Lôi Động chỉ thắng có hai mươi bảy trận, bài danh thứ năm. Tuy rằng hắn bài danh thứ năm nhưng mọi người cũng biết được, hắn mới là người xếp thứ ba chân chính.
Nhưng mà chỉ có Lôi Động biết, một khi ba con quỷ của mình đều xuất hiện, hắn hoàn toàn có thể chiến thắng Tả Siêu. Trong lúc nhất thời Lôi Động không khỏi cảm khái một tiếng, sau khi có được linh quỷ tốt, Ngự Quỷ Quyết quả thật là pháp thuật phi thường cường đại.
Sau kỳ tỷ thí này, Lôi Động liền chuyển tới khu vực đặc biệt dành riêng cho đệ tử thân truyền.
Đối với việc này hắn cũng không có nửa điểm già mồm cãi láo. Dù sao thì căn phòng này cũng được dùng Tảo Nhất Nhật Sứ xây dựng ở bên trên linh huyệt. Như vậy có thể tích cóp linh lực từng tí một. Tu tiên chẳng những là so đấu với người mà quan trọng hơn là tranh đấu với trời. Tuổi thọ thì có hạn, phải không ngừng nghịch thiên hành sự, cuối cùng đạt tới bất tử bất diệt, tồn tại cùng thiên địa.
Hiệu quả của linh huyệt cực kỳ tốt, phối hợp với Bồi Nguyên Đan có hiệu quả mạnh mẽ, tu vi của Lôi Động càng ngày càng tăng tiến. Mỗi tháng hắn đều đến buổi giảng giải của lão tổ. Trên thực tế, đệ tử thân truyền của lão tổ không chỉ có ba người Lôi Động lần này.
Nói chung, cứ mười năm lão tổ cũng đều thu ba gã đệ tử thân truyền. Truyền thống này đã kéo dài được hơn bảy mươi năm từ khi lão tổ thăng chức Kim đan, có được một động phủ của riêng mình.
Tuy trên danh nghĩa là đệ tử thân truyền, nhưng mà lão tổ không cho phép đám đệ tử có tu vi Luyện khí kỳ gọi hắn là sư tôn. Chỉ có sau khi đạt tới Trúc cơ kỳ mới có thể trở thành đệ tử chân chính của lão tổ. Chân chính được lão tổ coi là người một nhà.
Theo lý thuyết mà nói, trong thời gian bảy mươi năm này thì lão tổ hiện tại đã có hai mươi mấy người đệ tử thân truyền. Nhưng mà thực tế thì lại khác, những đệ tử chính thức của lão tổ cũng chỉ có năm người, cũng chính là năm trọng tài của cuộc tỷ thí lần này. Những đệ tử thân truyền còn lại cũng chỉ có mười người. Còn lại hoặc là vẫn lạc ở trên đường, hoặc là trong mấy chục năm vẫn bị vây trong Luyện khí kỳ. Cuối cùng chỉ còn cách ảm đạm rời đi, xây dựng gia tộc tu tiên ở bên ngoài, sinh con đẻ cháu. Nếu đời sau có linh căn không tệ, sẽ tiếp tục tiến cử cho tông phái một lần nữa.
Bởi vậy có thể thấy được, thăng chức từ Luyện khí kỳ lên Trúc cơ kỳ cũng thực sự không phải là một chuyện dễ dàng như trong tưởng tượng. Có thể suy đoán, những người nhập môn cùng với Lôi Động, đến cuối cùng có bao nhiêu người có thể tiến tới Trúc cơ kỳ?
Có lẽ cũng chỉ có Đinh Uyển Ngôn là có khả năng nắm chắc khá lớn, còn lại Lôi Động và Tả Siêu hoàn toàn là phải trông cậy vào vận khí.
Tuy rằng Luyện khí kỳ chia nhỏ làm mười hai tầng, tầng nào cũng có thể gặp phải bình cảnh. Nhưng mà càng tiến về phía sau, khó khăn gặp phải mỗi một lần thăng chức sẽ càng lúc càng lớn. Ngoài ra cứ cách bốn tầng liền sẽ gặp phải một cái bình cảnh lớn.
Ví dụ tầng thứ tư tiến lên tầng thứ năm, tầng thứ tám tiến lên tầng thứ chín, còn cả tầng thứ mười hai tiến lên Trúc cơ kỳ nữa. Tu sĩ bị vây ở trong ba cái bình cảnh này là nhiều nhất.
Bởi vậy Luyện khí kỳ tầng thứ nhất đến tầng thứ tư gọi là Luyện khí sơ kỳ, giai đoạn sau thì phân làm trung kỳ và hậu kỳ.
Hai năm rưỡi, thời gian hai năm rưỡi thoáng một cái đã trôi qua.
Lúc này thời gian Lôi Động trở thành đệ tử thân truyền đã không ngắn. Kết hợp với những tài nguyên ưu thế của đệ tử thân truyền, thêm vào đó là trong hơn hai năm này Lôi Động vô cùng chuyên chú việc tu luyện, tu vi đã một đường tiến tới rất nhanh.