Đại Ma Đầu

Chương 502: Uy bức lợi dụ (hạ)




Nhưng mà, tổng hợp tư chất của mấy người bọn họ, tuy không bằng Đạm Đài Băng Vân hoặc là Thánh nữ, nhưng cũng vượt qua đại đa số người bình thường. Dưới tình huống được tài nguyên chồng chất xuống, ít thì ba bốn năm, nhiều thì mười năm, đạt tới Kim Đan là chuyện chắc chắn. Khi bọn họ tiến vào Kim Đan, dưới tình huống có thể khống chế Quỷ Tướng, cũng không phải Kim Đan bình thường có thể so sánh.



Về sau, Lôi Động thu nửa đồ đệ ách nữ, thực lực tăng vọt cực nhanh, nàng ta lộ ra thiên phú vô cùng kinh người. Nàng hôm nay, dưới tài nguyên chồng chất, cộng thêm nỗ lực của bản thân, đã trở thành Trúc Cơ sơ giai, tiền đồ có thể nói là bừng sáng.



Tin tưởng chỉ cần có chút thời gian, thực lực dưới trướng của Lôi Động bạo tăng, tổ chức của hắn có một đám thành viên không tầm thường, cũng là một đám thành viên tổ chức vô cùng tín nhiệm.



Mười tu sĩ chiến lực cấp Kim Đan, dọn xong trận hình, Quỷ Tướng khôi lỗi cái gì đó chống đỡ trước tiên. Cũng là một cổ thực lực không thể khinh thường. Xác thực, tu sĩ Nguyên Anh kỳ so với một tu sĩ Kim Đan, có sức mạng mang tính áp đảo. Nhưng mà, trước mặt số lượng nhất định, loại khoảng cách áp đảo này được san bằng. Chỉ cần không bị đánh bại tất cả, hơn mười chiến lực Kim Đan, đó chính là lực uy hiếp tương đương, nhất là loại không gian Cấm Không Pháp Trận này, còn có hai chiến lực Nguyên Anh đang nhìn chằm chằm vào.



Bạch Cốt lão ma giống như đã sớm dự liệu được có ngày hôm nay, đứng dậy, chắp tay sau lưng chờ đợi vận mệnh. Hắn không phải không muốn chạy trốn, chẳng qua một trận chiến bên ngoài, cơ hồ đã tiêu hao hết tiếp tế của hắn, Không Gian Phù cái gì đó cũng dùng xong rồi. Hắn hôm nay, đối mặt với thực lực gấp ba lần mình, cho dù muốn chạy trốn, cũng hữu tâm vô lực, nhất là Lôi Động đã sớm ngăn cản toàn bộ đường lui của hắn, lợi dụng ưu thế sân nhà, sớm vây quanh hắn vào bên trong.



Đương nhiên, người tham gia vây quét, cho dù chiếm ưu thế, cũng không ai dám chủ quan. Dù sao mọi người đối mặt, là một tu sĩ Nguyên Anh quái vật đã sống mấy trăm năm. Thú dữ bị thương, chó cùng rứt dậu, ai biết Bạch Cốt lão ma trước khi chết, sẽ làm ra chuyện gì.



- Bạch cốt tiền bối, đã lâu không gặp.



Lôi Động trốn sau chúng Kim Đan, sắc mặt phi thường cung kính chắp tay với Bạch Cốt lão ma.



- Lôi Động, trước kia ta xem trọng ngươi vài phần. Ai biết, kết quả là, ta vẫn xem nhẹ ngươi.



Bạch Cốt Ma Quân chắp tay sau lưng, thần sắc bình tĩnh nói ra. Tuy ác hình ác trạng, nhưng cũng có chút khí chất tông sư. Vào lúc này, cũng không có mở miệng chửi bậy với Lôi Động, ngược lại khen:



- Trong người trẻ tuổi, người vượt qua ngươi, có thể đếm được trên đầu ngón tay.



- Tiền bối, hôm nay đắc tội, tình thế bất đắc dĩ a.



Lôi Động cũng có chút cảm khái, nói ra:



- Nếu không có cơ duyên xảo hợp, vãn bối cũng không muốn là địch với tiền bối.



Nhưng trong lòng thì thầm cảm khái đáng tiếc.



- Lôi Động, hãy bớt sàm ngôn đi.



Bạch Cốt Ma Quân cười khẩy một tiếng, nói:



- Dù sao cái mạng này của bổn tôn, cũng là ngươi nhặt lại. Niên kỷ lại lớn, chết thì chết chứ sao. Nhưng mà, ngươi phải làm tốt chuẩn bị tư tưởng, mặc dù bổn tôn chết, hôm nay cũng kéo theo mấy cái đệm lưng.



Dứt lời, ánh mắt quét qua một đám tu sĩ Kim Đan kỳ, quét tới quét lui, giống như đang lựa chọn đệm lưng.



- Tiền bối, vãn bối lại có đề nghị.




Lôi Động ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Bạch Cốt Ma Quân nói:



- Nếu tiền bối chịu đem bảo khí tế luyện quỷ cổ giao cho vãn bối, vãn bối nguyện ý sau khi tấn chức Nguyên Anh kỳ, cho Nguyên Anh của tiền bối một cơ hội đoạt xá.



Lôi Động bắt đầu cố gắng một lần sau cùng, hy vọng có thể dùng thủ đoạn đàm phán, trực tiếp bộc lộ mục đích của mình. Nếu không, thứ nhất là kiêng kỵ thủ đoạn của Bạch Cốt Ma Quân, liều chết giết chết mấy Kim Đan. Thứ hai, cũng là là sợ lao ma này điên cuồng, tình nguyện tự bạo Nguyên Anh cũng không cho người ta đắc thủ. Không thể không thừa nhận, với tính tình của lão ma này, chắc chắn sẽ làm được chuyện này.



Nghe được lời ấy, trong nội tâm Bạch Cốt Ma Quân khẽ động. Vốn cho rằng mình hẳn phải chết, nhưng không có ngờ tới, Lôi Động lại lưu một đường. Không thể không thừa nhận, điểm này làm cho Bạch Cốt Ma Quân rất động tâm. Tuy nói hắn đã già, nhưng trên thực tế bảo dưỡng thật tốt, sống thêm hai ba trăm năm không thành vấn đề. Mà trong hai ba trăm năm này, cộng với gia sản xa xỉ Bạch Cốt Điện của hắn, tìm tòi một ít đan dược gia tăng thọ nguyên, cũng chưa hẳn là không có hi vọng lấy tới.



Có thể còn sống, tự nhiên là tốt. Nếu như không phải chẳng còn cách nào, ai cũng không muốn chết phải không? Tuy cơ hội tiếp tục tiến giai là xa vời, nhưng còn sống, chẳng phải còn một tia cơ hội sao? Trước kia không chịu đầu nhập vào dị tộc, đó là nhằm vào dị tộc. Về phần Lôi Động, hắn cho dù là người Khang châu, nhưng không tính là dị tộc.



Về phần kiện bảo khí kia, xác thực là đồ tốt, nhưng thứ tốt, cũng không thể quý hơn tính mạng a.




Nhưng mà, tuy tâm động, hắn lúc này, không thể không phòng bị Lôi Động chơi một thủ đoạn qua sông đoạn cầu. Mặt ngoài Bạch Cốt lão ma nói ra với giọng điệu đề phòng:



- Lôi Động, rốt cuộc là ngươi quá xem thường Bạch Cốt ta rồi.



- Vãn bối có thể cam đoan, trừ kiện bảo khí đó ra, sẽ không động tới bất cứ vật gì của tiền bối. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Lôi Động nghe xong lời này của lão ma, đã biết rõ có hi vọng. Nếu không phải bất đắc dĩ, Lôi Động cũng không muốn liều mạng với Bạch Cốt lão ma, gánh chịu phong hiểm quá lớn. Cho nên hắn mới nói:



- Ngoài ra, sau khi tiền bối đoạt xá, vãn bối nguyện ý sẽ cho tiền bối một hạt Duyên Thọ Bách Niên Đan.



Lôi Động vừa nói ra Duyên Thọ Bách Niên Đan, bỗng nhiên con mắt của Bạch Cốt lão ma sáng lên, nói:



- Lôi Động, ngươi nói là thật sao?



- Bạch Cốt tiền bối, vãn bối có rất nhiều khuyết điểm, nhưng phương diện thành tín, tự hỏi tuân thủ nghiêm ngặt.



Lôi Động liếc nhìn Bạch Cốt Ma Quân nói ra.



Bạch Cốt Ma Quân giống như bị đâm vào chỗ uy hiếp, khó có được mà xấu hổ một hồi. Trên thực tế, nếu hắn không phải tham lam Hồn quả, làm gì rơi vào bước này chứ? Nhưng mà, tái ông thất mã yên chi phi phúc. Nếu như Lôi Động thật sự lấy ra được đan dược này, hơn nữa dù tốn hao toàn bộ gia sản, có lẽ sẽ mua được một hạt nữa. Tuy hiệu quả hai hạt Duyên Thọ Đan không có khả năng gia tăng điệp gia hai trăm năm, nhưng ít nhất có thể kéo dài hơn một trăm năm mươi năm cho hắn, cộng thêm thọ nguyên còn thừa của mình. Ba bốn trăm năm, có lẽ có ít hi vọng, tìm kiếm đột phá. Đương nhiên, đó cũng chỉ là hi vọng mà thôi. Nhưng mặc dù có chút hi vọng, tinh thần của Bạch Cốt Ma Quân đại chấn.



Hôm nay, băn khoăn duy nhất, chính là Lôi Động có thể tuân thủ lời hứa hay không. Bạch Cốt Ma Quân trầm mặc một lát, trầm giọng đưa ra điều kiện nói:



- Lôi Động, bản tôn có thể đáp ứng với ngươi. Nhưng mà, ta còn có điều kiện nho nhỏ, đến lúc đó ta còn muốn Hồn thụ.