Đại Ma Đầu

Chương 322





Tuy rằng lời bình của Vạn Quỷ lão tổ đối với U Minh Quỷ Trảo của Lôi Động chỉ là tạm được. Nhưng mà đây là dưới ánh mắt xoi xét của một lão tổ Kim đan trung kỳ. Trên thực tế công phu U Minh Quỷ Trảo của Lôi Động đã vượt xa người thường rất nhiều. Chính hắn cũng rất thích cái loại pháp thuật khống chế như là U Minh Quỷ Trảo này.

Từng có kinh nghiệm một lần thất bại và được số bốn làm mẫu. Sau khi Lôi Động bắt được một con cá thì liền ném nó lên trên bầu trời. Cùng lúc đó con cá kia đang chuẩn bị lủi mất, Lôi Động không có thu hồi U Minh Quỷ Trảo mà điều khiển nó di chuyển nhanh như chớp chộp về phía con Giác Lân Ngư kia. Chỉ trong một hơi thở, nó liền đuổi đến sát bên cạnh con Giác Lân Ngư kia, sau khi nắm được cái đầu có nó lại lập tức ném nó lên trên. Lúc này lực lượng của U Minh Quỷ Trảo mới tiêu hao hết.

Hai con cá nhanh chóng bay lên trên không trung, Lôi Động mở cái túi da lớn ra, dùng độn pháp Quỷ Ảnh Độn phiêu dật nhất nhất đón lấy chúng nó vào bên trong túi. Ánh mắt hắn thoáng quét qua một chút, thấy được một con dài bốn thước, một con dài ba thước đều không ngừng nhảy lên ở trong túi. Lôi Động thầm nghĩ, lũ Giác Lân Ngư hàng năm định kỳ chạy đến nơi này đúng là một cái thủ đoạn phát tài không tệ. Một ngày như vậy không biết là có thể bắt được bao nhiêu con đây?

Chưa nói đến vấn đề đi ra chỗ này nhất định phải có thuyền chiến, nếu không dựa vào chính mình phi hành, coi như một đường bay thẳng đến được chỗ này cũng sẽ mệt mỏi mà chết. Càng khỏi nói, muốn bắt cá thì phải nắm chắc tin tức thời kỳ bọn chúng xuất hiện. Lôi Động âm thầm cân nhắc khôi thôi. Đối với chính mình mà nói, thật sự nếu như thiếu linh thạch, như vậy có thể mạo hiểm đi bán một hai con linh quỷ.

Nhưng mà đối với một ít huynh đệ tốt của mình mà nói thì nơi này chính là một cái địa điểm phát tài không tệ. Sau này nếu có cơ hội, chờ khi nào mình mua được thuyền chiến có thể dẫn bọn họ tới đây để phát tài. Nhưng mà cái loại pháp thuật như U Minh Quỷ Trảo này thì tuyệt đối không thể thiếu được. Hơn nữa Lôi Động phòng chừng hiệu suất của bọn họ cũng sẽ không thể cao như các thành viên ở trong Chiến Đường được.

Lôi Động một đường tung hoành được mấy trăm dặm, cũng cảm thấy có chút xa. Lúc này hắn mới bay ngang về bên trái vài dặm, chuẩn bị quay trở về chiến thuyền.

Nhưng không lường trước được là ở trong bóng tối xa xa, một cái thuyền chiến nương theo ánh trăng bay thẳng tới chỗ Lôi Động ở bên này. Cũng là do Lôi Động quá sơ xuất, toàn bộ thần niệm đều tập trung ở trên mặt biển, xem nhẹ nguy hiểm đến từ bên người. Khi hắn còn chưa kịp phản ứng thì cái thuyền chiến kia đã không một tiếng động tiến đến, chỉ còn cách hắn khoảng một trăm trượng. Tốc độ của chiếc thuyền chiến kia rất nhanh, khoảng cách trăm trượng chỉ là trong nháy mắt.

Lôi Động tự biết là không thể chạy đua với thuyền chiến, so với việc chật vật chạy trốn khiến cho bọn họ truy kích thì không bằng khí định thần nhàn, trấn tĩnh tiến đến. Bởi vì hắn thoáng nhìn qua một chút đã phát hiện ra chiếc thuyền chiến kia chỉ dài bảy tám trượng, rộng ba bốn trượng, tuy không nói là bộ dạng có chút rách nát, nhưng mà cũng đã rất cũ kỹ rồi.

Ở rất nhiều vị trí đều có vết chắp vá rất rõ ràng. Nói chung tu sĩ Kim đan kỳ cần phải ngồi thuyền chiến, chỉ sợ cũng sẽ không ngồi cái loại thuyền chiến bỏ đi này. Nhìn Quỷ Vương Thuyền của sư tôn mà xem, còn cả cái Bạch Cốt Chiến Thuyền của Khô Cốt nữa. Tu sĩ Kim đan, nhiều khi cực kỳ sĩ diện. Cái này cũng không có khả năng là thuyền chiến của các đại tông phái lớn. Bởi vì bọn họ xuất môn đều là để tranh giành quyền lực, không có một chút khí thế, ai sẽ phục ngươi? Đại tông phái, nhất định phải có khí độ của đại tông phái. U Minh Cửu Hào chính là một cái ví dụ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Chỉ cần đối phương không phải là tu sĩ Kim đan, hoặc là đệ tử của các tông phái lớn khác, Lôi Động sẽ không sợ. Huống chi cả tiểu đội một đều ở chỗ này. Cho dù là tu sĩ Kim đan kỳ, nếu biết Lôi Động là thành viên của Chiến Đường Âm Sát Tông xong thì cũng không dám làm xằng bậy. Huống chi, tuy rằng Lôi Động không dám nói là có thể đào thoát được từ trong tay của tu sĩ Kim đan, nhưng mà ít ra giữ được tính mạng trong nhất thời thì vẫn có thể miễn cưỡng làm được.

Chiếc thuyền chiến kia chậm rãi dừng lại. Từ bên trong có ba tu sĩ Trúc cơ kỳ bay ra. Có lẽ họ là tu sĩ ở bên trong hải vực này. Làn da của họ bị gió biển thổi nên so với tu sĩ ở trong đất liền như Lôi Động thì đen hơn rất nhiều. Người cầm đầu là một tu sĩ Trúc cơ kỳ tầng thứ năm, râu tóc bạc trắng, hiển nhiên là tuổi không nhỏ nữa. Hai người một nam một nữ còn lại đồng dạng đều có tu vi không cao, chỉ là Trúc cơ kỳ tầng hai ba mà thôi.

Chỉ thấy ánh mắt của lão già cầm đầu kia cảnh giác quét tới quét lui ở trên người Lôi Động. Nhưng vừa nhìn thấy cái yêu bài màu đen ở bên hông của Lôi Động thì không khỏi biến sắc, có chút thất kinh.

Lôi Động thấy được ba người, trong lòng liền yên tâm hơn rất nhiều. Hắn cười lạnh, ngạo nghễ tiên phát chế nhân.

- Các ngươi là ai? Thật to gan, ngay cả người của Chiến Đường Âm Sát Tông cũng dám chặn đường?

Trong lòng của lão già kia chợt giật thót, thầm nghĩ làm sao mà hôm nay lại đen đủi như vậy? Lại gặp phải đệ tử Chiến Đường của Âm Sát Tông đang bắt cá? Nguyên bản ở phía xa thấy hắn một mình một người thì không khỏi muốn tiến lên nhìn một chút. Khi phát hiện ra hắn chỉ có thực lực Trúc cơ kỳ tầng thứ sáu, lão già kia lập tức triệu tập mọi người, chuẩn bị rời thuyền đe dọa hắn một phen. Nhưng không ngờ, xem ra dường như đã đụng phải thiết bản.

Lão già này cũng là hạng người lăn lộn đã lâu trong giang hồ. Thấy Lôi Động giận dữ, tuy rằng trong lòng đã run như cầy sấy. Nhưng lại chưa đến mức bị dọa cho bể mật, ánh mắt vừa chuyển, liền chắp tay nói.

- Vị đại nhân của Âm Sát Tông này, tiểu nhân chính là tu sĩ của tiểu gia tộc trong đảo nam bảy mươi sáu của Quần Tinh Đảo. Từ trước đến nay đều là người thật thà phúc hậu. Lúc này chính là mùa Giác Lân Ngư quay trở về, vì thế tiểu nhân liền thuê một con tàu chiến, dẫn theo mấy đứa con cháu trong nhà đến đây để thử vận khí, xem có thể thu hoạch được một chút hay không.

Vừa rồi thấy động tác bắt cá của đại nhân rất nhanh chóng, cảm thấy hẳn là đại nhân đã săn được không ít, vì thế tiểu nhân mới mạo muội tiến đến. Muốn hỏi xem đại nhân có nguyện ý bán một ít Giác Lân Ngư hay không. Tiểu nhân nguyện ý mua mỗi con với giá sáu trăm linh.

Từ trước đến nay đều thật thà phúc hậu? Lôi Động thầm nghĩ, ta nhìn bộ dáng của ngươi nào có thấy chút thật thà phúc hậu nào. Sớm đã nghe nói Đông Hải rất loạn, bởi vì thiếu khuyết người quản lý nên chạy trốn ở trong đây thật sự rất dễ dàng. Biển khơi mênh mông, biết đi chỗ nào mà tìm người? Bởi vậy nếu như thực lực của mình mạnh hơn người khác, sẽ rất dễ dàng sinh ra tà niệm. Nhưng mà Lôi Động không dự đoán được, hắn vừa mới tiến vào Đông Hải, còn chưa tới Quần Tinh Đảo mà đã gặp được chuyện như vậy.