Đại Ma Đầu

Chương 174: Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp




Sắc mặt của Diễm Ma trầm xuống, ngưng trọng lại, hào quang màu đỏ trên người bộc phát, hóa thành sương mù lượn lờ chung quanh. Thân hình khẽ run lên, liền biến ảo thành bảy tám Diễm Ma. Mỗi một thân ảnh như thế đều có thân hình gợi cảm và đường cong tuyệt mỹ giống như đúc Diễm Ma, giống tới mỗi tấc da thịt, tiếng cười và nhíu mày, giống hệt Diễm Ma kiều mị tràn ngập sức sống. Nhưng động tác của các nàng, lại không giống nhau, đều thi triển thân pháp của riêng mình, bốn phương tám hướng vây công Nhạc Tinh Lâu. Chưởng phong đánh ra, hào quang màu đỏ bắt đầu khởi động, thân thể kiều mỵ vặn vẹo, diễm quang bắn ra tứ phía. Bước chân lăng không nhẹ nhàng, eo nhỏ cùng bờ mông khẽ run lắc, cảnh xuân tràn ra, cặp đùi đẹp thon dài và tay ngọc múa may, phát ra tiếng thở gấp gáp, giống như gợn sóng, trùng trùng điệp điệp mà tới, tiếng thở giống như sóng âm, giống như từ bốn phương tám hướng đánh về phía Nhạc Tinh Lâu.



Kiếm thế chưa từng có từ trước tới nay, giống như một cổ lực lượng vô hình kéo đi, xâm nhập vào trong vũng bùn, tốc độ và khí thế càng ngày càng chậm, giống như đang bị cái kén bao lại, bị tầng tầng sóng âm bao phủ lại nên tiêu hao từng chút một.



- Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp của Diễm Ma tinh tiến không ít a?



- Không tệ, xem ra, tên họ Nhạc kia phải ăn thiệt thòi rồi.



Mấy lão tổ, nhao nhao nhẹ nhõm bình luận. Nhưng mà, thần niệm khởi động, thuận tiện bảo hộ đám đệ tử ở sau lưng của mình, bao bọc bọn họ. Ngoài miệng bọn họ nói thì nhẹ nhàng, nhưng Diễm Ma sử dụng Xa Nữ Tiêu Hồn đại pháp thật sự dễ dàng ngăn cản sao? Đó là vì bởi vì mục tiêu tấn công của Diễm Ma không phải bọn họ, đến trên chủ đài, chỉ là dư âm ảnh hưởng còn lại mà thôi. Nếu không, bọn họ chỉ dùng thần niệm bảo hộ đệ tử nhẹ nhõm như vậy sao?



Vạn Quỷ là người đầu tiên khởi động thần niệm bàng bạc, thuận tiện đem Đinh Uyển Ngôn bao vào bên trong. Giống như hắn cố ý quên đi Lôi Động, trực tiếp xem nhẹ hắn, đây là cách hắn trả thù nho nhỏ vì cái tội Lôi Động dám hỏi vấn đề mà mình không biết lúc nãy, còn khi không lẩm bẩm lầm bầm vô cớ, chẳng phải đang châm chọc mình sao? Nhất là hôm nay, không biết vì sao hắn lại mạo phạm Thiên Ma, không chịu quỳ xuống, làm hại tâm già của mình phải treo trên cổ họng. Thiên Ma đại nhân tính tình thế nào, hắn cũng biết nhiều ít, lãnh ngạo vô song, sát phạt quyết đoán. Chỉ cần nàng thi triển chút tâm kế, tiểu tử này coi như có mười cái mạng cũng không đủ giết. Coi như trừng phạt hắn, gõ gõ hắn. Nhưng mà, Vạn Quỷ lão tổ làm việc có chừng mực. Diễm Ma Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp tuy lợi hại, nhưng mục tiêu cũng không phải bọn họ, chỉ là dư âm ảnh hưởng còn lại mà thôi, mà công pháp của nàng chưa đại thành, không cách nào làm được quá tỉ mỉ. Bởi vậy, hắn tính ra, tiểu tử Lôi Động này nhiều nhất cũng chỉ ăn thiệt thòi chút ít. Miễn cho tiểu tử này, càng phát ngang ngược kiêu ngạo. Huống chi, nếu như hắn thật sự không nhịn được, mình có thể trơ mắt nhìn hắn lao thẳng về phía Diễm Ma hay sao?



Lôi Động làm sao ngờ rằng sư tôn vô lương của mình lại suy nghĩ thành như thế, vốn bởi vì nguyên nhân Thiên Ma, tâm của hắn có chút sa sút. Nhưng mắt thấy Lang Na Sơn tới đây quấy rối, trong nội tâm có chút ít không thoải mái.





Diễm Ma ngang trời xuất hiện, làm cho tinh thần của hắn phấn chấn. Hắn rất ít khi nhìn thấy Kim Đan lão tổ ra tay, lần trước sư tôn nhà mình và Khô Cốt lão nhân đánh nhau, nhưng khi đó hắn nhìn như mê như say, lấy được chỗ tốt không nhỏ. Hôm nay là cơ hội khó có được, nhãn lực hơn xa thời còn là Luyện Khí kỳ rất nhiều, làm sao bỏ qua được? Nháy mắt đã nhìn chuyên chú. Nguồn truyện: Truyện FULL



Vừa mới bắt đầu còn khá tốt, thấy Diễm Ma thi triển cái gì Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp, Lôi Động vẫn ôm thái độ thưởng thức. Cái khác không đề cập tới, dáng người của Diễm Ma cực kỳ nóng bỏng, thoáng cái huyễn hóa ra bảy tám phân thân giống nhau, mắt đẹp câu hồn, bờ mông rung động, vô cùng đáng xem, Lôi Động chợt cảm thấy đây là một môn đại pháp vĩ đại, tinh thần đại chấn, nhớ tới kiếp trước, đã lâu rồi... Lại ẩn chứa âm... Nhìn thì nhìn không chuyển mắt, nhưng không qua mấy hơi thở, liền cảm thấy từng tiếng rên rỉ tiêu hồn đoạt phách vang lên bên tai, đâm thẳng vào trong nội tâm. Lập tức hô hấp dồn dập, gương mặt đỏ bừng lên. Cảm giác cương cứng khó kiềm nén, phồn vinh mạnh mẽ ngẩng cao đầu. Tà âm không ngừng rên rỉ nhẹ nhàng bên tai, từng tiếng rên rỉ giống như tiên âm tiêu hồn đoạt phách.




Cơ hồ trong chốc lát, Lôi Động sinh ra cảm giác như mộng tinh, mơ mơ màng màng, huyết mạch phương trương. Hắn vô cùng muốn lao lên ôm lấy cỗ thân thể mềm mại nóng bỏng kia mà điên cuồng triền miên. Cũng may Lôi Động cũng là người có ý chí kiên định không tệ, lại ở kiếp trước trên mạng có nhiều kinh nghiệm phong phú, trong nội tâm cảm thấy có chút gì đó không thích hợp.



Hắn thì suy nghĩ như thế, nhưng bước chân lại không ngừng tiến lên. Biết có điểm không đúng, nhưng không tìm ra điểm nào không đúng.



Thần niệm của Vạn Quỷ lão tổ quét qua, thầm nghĩ tiểu tử này đúng là rất có tài, đã đến loại trình độ này, vẫn có sức chống cự lại cảm giác muốn nhào tới, tiểu mao đầu tử nhiệt



huyết phương cương, vô cùng khó chống cự Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp của Diễm Ma.




Hắn đâu ngờ tới, đồ đệ nhà mình là người xuyên việt, ở phương diện này tốt xấu gì cũng được xem là có "Kiến thức rộng rãi", gia tăng không ít sức chống cự.



Nhưng Vạn Quỷ lại thời khắc chú ý tới hắn, đừng để tiểu tử này nhào lên trên kia mới tốt.



Lôi Động đôi mắt như phóng hỏa, bộ dáng như sắc lang. Đinh Uyển Ngôn nhìn thấy, nhưng lúc này không biết hắn bị trúng Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp, si ngốc ngơ ngác, bộ dáng thèm nhỏ dãi, hận không thể xông lên trên ôm Diễm Ma vào trong lòng và tàn sát bừa bãi. Nàng vừa thẹn vừa giận, dậm chân truyền âm trách mắng:



- Sư đệ ngươi mau tỉnh táo lại, đúng là mất mặt.




Đinh Uyển Ngôn lần này đã oan uổng cho Lôi Động rồi, nàng không ngờ sư tôn nhà mình đang gõ tiểu tử này.



Xá Nữ Tiêu Hồn đại pháp nếu chỉ dựa vào ngôn ngữ mà có thể khôi phục ý thức của người khác, thì nó không cách nào được liệt vào một trong những truyền thừa của Âm Sát Tông được. Đinh Uyển Ngôn truyền âm cho Lôi Động, hắn giống như không nghe được, đôi mắt vẫn như cũ, nhìn qua thân thể câu hồn đoạt phách kiều diễm kia, hô hấp của hắn từ từ dồn dập.




Đông Phương Phức cách đó không xa, hơi có chút kinh ngạc, trong trí nhớ của nàng, Lôi Động là người có ý chí kiên định. Mà dư âm lại bị trưởng bối ngăn cản gần hết, tại sao lại bị ảnh hưởng tới loại tình trạng này? Mà Hoàng Phủ Sách, lúc này lộ ra thần sắc khinh thường, hừ nhẹ một tiếng, nhưng không nói lời nào. Đánh giá Lôi Động trong lòng của hắn lại hạ thấp hơn vài phần.



- Diễm Ma ngươi chớ có càn rỡ.



Tên Nhạc Tinh Lâu kia hét to một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, uể oải tức giận, khí thế bành trướng, lao thẳng xuống khán đài.



- Khanh khách, ngươi còn quá non.



Bảy tám Diễm Ma đều múa tay múa chân, thân thể mềm mại nổi bật lên. Từng màn sương đỏ tràn ngập, tà âm vang vọng cả chủ đài.