Đại Ma Đầu

Chương 167: Chấn nhiếp (hạ)




Sau khi phán đoán nội dung cãi lộn. Hai tên cãi nhau là lão Trúc Cơ, hình như tới từ một quốc gia, cũng là hai gia tộc tu tiên. Bởi vì không biết tổ tiên bao nhiêu đời trước của bọn họ là sư huynh đệ tu hành trong Âm Sát Tông, quan hệ vô cùng tốt, cơ hồ là cùng sinh cùng tử. Bởi vậy, hai nhà giao hảo nhiều đời, giúp nhau đỡ lẫn nhau. Nhưng mà, gần đây ở bên ngoài trong lúc thăm dò một di tích cổ tu tiên, bởi vì lợi ích phân phối không đồng đều, cho nên hai gia tộc này trở mặt thành thù.



Kỳ thật, Lôi Động cũng không muốn quản khỉ gió chuyện hư hỏng của bọn họ. Trọng yếu nhất là, hắn muốn biết ai mang trên người đồ vật mà Phệ Hồn Tháp cảm thấy hứng thú. Phải biết rằng, Lôi Động có được Phệ Hồn Tháp, vốn là đồ vật nghịch thiên. Mà đồ vật khiến cho nó sinh ra cộng minh, cho dù cùng Phệ Hồn Tháp không có quan hệ gì, cũng tuyệt đối không phải là đồ vật đơn giản. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -



Hay là đồ vật mà bọn họ khai quật từ trong di tích ra?



Trong lúc Lôi Động đang nghi hoặc, hai người Trúc Cơ càng nhao nhao càng hung hăng, riêng phần mình đều cầm trong tay một kiện Trung phẩm linh khí bất phàm, dường như muốn động thủ. Không biết bọn Trung phẩm linh khí của bọn họ, là tổ tiên truyền thừa xuống, hay là tích lũy mà có?



Bất kể là chức trách hôm nay, hay là thứ làm cho Phệ Hồn Tháp chấn động, Lôi Động cũng không muốn chuyện này bộc phát không thể vãn hồi. Mắt thấy bọn họ cũng muốn thúc dục linh khí, Lôi Động lơ lửng giữa không trung, sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng.



Một cổ khí tức thê lương, tràn ngập không khí.



Tịch Diệt Pháp Luân, mang theo một màu xanh thê lương, hăng hái xoay tròn bay tới, càng hóa càng lớn. Trong chớp mắt, nó nhanh chóng biến thành một cái mâm tròn lớn, ô ô ô, không ngừng phát ra âm thanh bi thương khiến người ta rơi lệ.



Tê ~ Oanh~



Hai tên tu sĩ Trúc Cơ kia, cũng là người có kinh nghiệm, phản ứng mau lẹ. Dựa vào trực giác, cảm nhận được trên cái pháp luân màu xanh kia tản ra sát khí hung tàn, không dám đón đở. Bước chân liên tục điểm xuống, nhanh chóng lui về phía sau, cùng lúc đó, trên người đều xuất hiện một cái hộ thuẫn bằng linh lực màu vàng. Hiển nhiên, cho dù là thân pháp hay là quang thuẫn phòng ngự, cũng không phải thuật pháp của Âm Sát Tông.





Đây cũng là quy củ của Âm Sát Tông, ai trở về thành lập gia tộc tu tiên, bản thân mình có thể sử dụng pháp thuật của Âm Sát Tông, nhưng tuyệt đối không được đem pháp thuật của Âm Sát Tông truyền thừa xuống dưới. Nhưng có thể truyền thụ những thứ mà mình thu thập vơ vét được, hoặc là tự nghĩ ra những công pháp phép thuật không phải của Âm Sát Tông. Một khi trái lại, dùng thủ đoạn trừng phạt của Âm Sát Tông, hậu quả có thể nghĩ.



Cũng chính là thế, bất luận là công pháp hay là pháp thuật của các gia tộc tu tiên, đều kém xa so với tu sĩ Âm Sát Tông chân chính.



Lôi Động trong những năm này, cũng không phải không tự nghĩ ra phép thuật, nhưng rất nhanh liền buông tha ý nghĩ đó. Âm Sát Tông có lịch sử lâu như thế, truyền thừa đến nay. Không biết đã có bao nhiêu thế hệ kinh tài tuyệt diễm, một đời thiên kiêu. Trải qua cường giả đại năng nhiều thế hệ truyền thừa, đem công pháp tu luyện của Âm Sát Tông, cùng với thuật pháp không ngừng sửa đổi, đánh bóng. Phép thuật có thể truyền thừa tới bây giờ, mà không bị loại bỏ đi, cũng là những phép thuật mạnh mẽ đã được khảo chứng.



Có lẽ trong đó có chút phép thuật tự nghĩ ra, nhưng phép thuật vừa mới tự sáng tạo, lại không có thời gian đánh bóng và mài giũa, người nhiều đời rèn luyện. Tuyệt đối không có khả năng vượt qua hệ thống phép thuật hiện tại. Lôi Động chỉ cảm thấy, chính mình muốn tự nghĩ ra phép thuật, đúng là đồ ngốc chính cống.



Tịch Diệt Pháp Luân, gào thét bay tới, hung hăng nện lên đá xanh.



Nhẹ nhõm giống như cắt đậu hủ, trực tiếp xuyên thấu tầng đá xanh, lưu lại vết nứt rộng vài trượng, nhưng không biết nó sâu bao nhiêu.



Tất cả mọi người, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn nhân vật toàn thân được quỷ khí bao bọc trên bầu trời. Nhất là tộc trưởng Trúc Cơ của hai nhà, riêng phần mình sắc mặt âm tình bất định, lại có chút kinh hồn chưa định nhìn lên Lôi Động trên không trung. Xuyên thấu qua tầng khói đen, mơ hồ có thể thấy rõ ràng, hắn chính là tu sĩ Âm Sát Tông, cũng chính là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nhưng mà, cái pháp luân vừa rồi là Thượng phẩm pháp khí sao? Uy lực đúng là đáng sợ.



Lôi Động nhắc nhẹ tay lên, Tích Diệt Pháp Luân chui vào mặt đất hiện ra, trở vào trong tay của hắn.




- Các ngươi tới chúc mừng Thiên Ma đại nhân, hay tới đây quấy rối?



Nếu như là đám Trúc Cơ kỳ phía dưới nói tới quấy rối, Lôi Động sẽ ra tay giết bọn chúng, bởi vì nơi này chính là địa bàn của Âm Sát Tông, mà những người này, cũng chỉ là nhân vật tiểu tông tiểu phái dựa vào Âm Sát Tông, dám khi dễ Âm Sát Tông sao?



Âm thanh của hắn vô cùng âm lãnh, nói:



- Ai còn dám động thủ, đừng trách Tịch Diệt Pháp Luân của Lôi mỗ tăng thêm một cái âm hồn.



Tuy Lôi Động tu vi chỉ có Trúc Cơ kỳ tầng một, nhưng một chiêu vừa rồi đánh xuống, không có bao nhiêu người hoàn toàn ứng phó được. Trên thực tế, cho dù ngươi có thể đánh thắng được Lôi Động, cũng không dám làm thế trên địa bàn của Âm Sát Tông, khiêu khích đệ tử tinh anh. Giết cũng giết không xong, đánh qua lại thì làm được gì?




Kế tiếp, nhất định sẽ là Âm Sát Tông trả thù điên cuồng. Quái vật khổng lồ như thế, muốn lộng chết một gia tộc tu tiên, tiểu môn tiểu phái, quả thực dễ dàng giống như giết chết một con kiến nhỏ.



Trong lúc nhất thời, tràng diện lặng ngắt như tờ, không người nào dám đưa ra nghi vấn với Lôi Động. Nhất là những tênTrúc Cơ kỳ, nhìn thấy Lôi Động từ trên khói đen hạ xuống, là còn trẻ như vậy. Trẻ tuổi như thế, lại là tu sĩ Trúc Cơ, có ai là người dễ đối phó? Mà cái màn khói đen đang quay chung quanh thân thể của hắn, hẳn là Ác Quỷ Chướng a?



Lôi Động rất hài lòng với phản ứng của những người này, thu hồi Ác Quỷ Chướng, dần dần thu liễm sát khí trên mặt. Thi triển Quỷ Ảnh Độn, thân hình nhoáng một cái, tàn ảnh trùng trùng điệp điệp xuất hiện trên đài trung ương, chấp tay sau lưng, khuôn mặt có chút ngạo nghễ nói:




- Mọi người chớ trách, Lôi mỗ thân là quản sự phụ trách chiêu đãi khu vực này, mà gần tới lễ mừng Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh, tất nhiên không muốn thấy có tràng diện đổ máu, như thế sẽ có điềm xấu. Dưới tình thế cấp bách cho nên vừa rồi mới ra tay bất kính, mong các vị sư huynh rộng lòng tha thứ.



Đánh một gậy, lại cho cà rốt, đầu tiên là ra tay như sấm sét để chấn nhiếp những người của tiểu phái tiểu gia tộc này, những tên khách nhân sau đó lộ ra nụ cười dối trá, nhao nhao hô:



- Thì ra là Lôi sư huynh giá lâm, vừa rồi cũng chỉ là đùa giỡn, luận bàn chơi thôi mà.



- Muốn luận bàn, nên đổi thời gian a.



Lôi Động phất phất tay nói:



- Lôi mỗ mới đến, cần phải tạo danh sách đăng ký với các vị một phen. Kính xin các vị sư huynh tộc trưởng, nên tiến lên đăng ký một chút.



Dứt lời, Lôi Động đi đầu tiên vào gian phòng ở trung ương. Rất nhanh, liền có đệ tử Luyện Khí kỳ dưới trướng mang giấy bút tới, đặt ở trước mặt.