Đại Ma Đầu

Chương 162: Nếu ngươi chết, ta cũng không sống một mình (thượng)




- Ngốc tử, ngươi không được nghĩ ngợi lung tung.



Thấy hai mắt Lôi Động ngốc trệ, sau đó lại nổi lên nóng bỏng và dồn dập. Đinh Uyển Ngôn cũng không phải đồ đần, đương nhiên biết rõ hắn đang nghĩ xấu xa trong đầu.



Liền nâng tay ngọc lên, nhẹ nhàng điểm lên trán của hắn một cái, gắt giọng:



- Tĩnh tâm ngắm cảnh đêm đi.



Lôi Động bị nàng điểm tỉnh, cảm giác trong lòng có chút xấu hổ. Không ngờ tới chính mình, lại ở trước mặt sư tỷ nghĩ tới nữ nhân áo đen kia, còn nghĩ tới nhập thần như thế, nhịn không được mà phát ra tiếng ảo não gượng cười hai tiếng. Nữ tử áo đen kia, thật sự không nghĩ tới lại khắc lạc ấn trong lòng mình sâu như thế.



Thấy hắn ảo não, Đinh Uyển Ngôn phát giác ra sắc mặt của hắn hơi ảm đạm, giống như quyết tâm đặt lễ đính hôn hay cái gì đó. Thấp giọng nói:



- Sư đệ, nếu ngươi thật muốn, đêm nay...



Trong nội tâm Lôi Động khẽ động, cảm giác nóng bỏng vừa rồi đã tiêu tán đi hết. Kỳ thật hắn cũng biết, trong Vạn Quỷ Quật phong tình cởi mở, nhưng so với những ngọn núi khác, phong tình còn mạnh hơn. Thấy Đinh Uyển Ngôn mặt đầy phong tình, Lôi Động miệng lưỡi khô nóng. Bỗng nhiên vào lúc này, Lôi Động lại nhìn thấy một tia bi thương và u sầu đắng chát hiện ra trên mặt nàng.



Hắn liên tục cắn đầu lưỡi làm cho mình tỉnh táo lại, thấp giọng nói ra:



- Sư tỷ, có phải có người khi dễ tỷ không?



- Ngươi là ngốc tử, làm gì có người nào dám khi dễ ta chứ?



Đinh Uyển Ngôn cuối cùng không quen nói dối, muốn cười, nhưng cười rất miễn cưỡng, ánh mắt né tránh.



Trong nội tâm Lôi Động quýnh lên, bất chấp cái gì, một tay cầm cổ tay của nàng, nói:



- Sư tỷ, ngươi không phải là có người yêu mến chứ?



- Ngươi nói bậy bạ gì đó?





Đinh Uyển Ngôn bị Lôi Động nói lời này tức giận không nhẹ, sắc mặt có chút trắng bệch xấu hổ, nói:



- Ngươi cho rằng Đinh Uyển Ngôn ta là loại nữ nhân thay đổi thất thường hay sao?



Lôi Động nghe nói thế, nội tâm trầm xuống, biết rõ oan uổng nàng, liền nói lời an ủi một phen. Lúc này mới khiến cho Đinh Uyển Ngôn mặt lạnh biến mất dần. Lôi Động lại nhân cơ hội này, không ngừng cố gắng quấn quít, rốt cuộc Đinh Uyển Ngôn chịu không nổi hắn càn quấy, cho nên có chút xấu hổ nói ra:



- Thời điểm cách đây không lâu, lúc đó ngươi đang bế quan. Có người đến hướng sư tôn cầu hôn.



Trong nội tâm Lôi Động buông lỏng, nói:




- Ta còn tưởng là chuyện gì quá lớn, cầu hôn thì cầu hôn chứ sao. Chẳng lẽ dùng thân phận và địa vị của sư tỷ, lại có Nguyên Anh lão tổ tông ở sau trông nom. Còn có người dám cưỡng ép sư tỷ lập gia đình hay sao?



- Là Hoàng Phủ Sách.



Đinh Uyển Ngôn thở dài sâu kín, có chút ưu sầu.



- Cái gì? Là quán quân lần trước kia, Hoàng Phủ Sách của Thiên Ma Cung?



Sắc mặt của Lôi Động biến đổi nhanh chóng.



- Đúng vậy, thời điểm mười lăm năm trước chúng ta vừa mới nhập tông, Hoàng Phủ Sách đã phong vân một cõi trên lôi đài rồi.



Đinh Uyển Ngôn nhẹ nhàng thở dài nói:



- Tuy tư chất của Hoàng Phủ Sách kém hơn Đông Phương Phức nửa trù, nhưng lại là tồn tại hiếm thấy. Lại tu luyện nhiều hơn chúng ta mười năm, hôm nay hắn đã là Trúc Cơ tầng bốn rồi.



Lôi Động mặt mũi tràn đầy hung ác nham hiểm, trong ánh mắt tản ra sát cơ nồng đậm, trầm giọng nói:




- Hắn muốn chết.



Trong lòng không nhịn được mà tức giận.



- Sư đệ, đệ cũng đừng xằng bậy. Hắn cũng không phải là hạng người nhãi nhép. Đứng phía sau hắn là cả Thiên Ma Cung đấy, nhất là gần đây Thiên Ma đại nhân tấn chức Nguyên Anh, khí thế chính là lúc vượng nhất. Nếu ngươi dám hạ độc thủ, một khi bị nàng điều tra ra, ngay cả sư tôn cũng không bảo vệ được ngươi.



Đinh Uyển Ngôn sắc mặt hơi đổi, vội vàng an ủi, đôi má ngọc không biết có phải vì say hay không, hơi đỏ lên, thấp giọng nhỏ nhẹ, nói:



- Lôi Động, đệ đừng nóng giận. Mặc kệ đối phương là Thiên Ma, hay là Thiên Thần. Đinh Uyển Ngôn ta tuyệt đối không thỏa hiệp, cho dù là trả giá...



Lôi Động vội vàng lấy tay chặn lại, che môi hồng của nàng, nhẹ giọng mắng:



- Sư tỷ, tỷ nói bậy bạ gì đó? Việc này tỷ không cần để trong lòng, ta đến xử trí.



Sau đó, lại nghiêm mặt hỏi:



- Lần này cầu hôn, là ai ra mặt? Sư tôn có phản ứng gì không?



Đinh Uyển Ngôn đỏ mặt, đẩy tay của Lôi Động ra, lúc này mới đáp:




- Là đương nhiệm cung chủ Thiên Ma Cung - Dương Mộ ra mặt, sư tôn vốn không đáp ứng, nhưng ngại Thiên Ma Cung, chỉ nói qua loa một chút. Nhưng về sau, tên Dương Mộ lại nói, nếu sư tôn đáp ứng hai nhà kết thân, sau này Hoàng Phủ Sách sẽ ở rể tại Vạn Quỷ Quật, trở thành người của Vạn Quỷ Quật.



Lôi Động nhíu mày, Hoàng Phủ Sách mặc dù không bằng Âm Sát Song Anh được người ta chú ý, nhưng cũng được coi là nhân kiệt đời này. Được Thiên Ma Cung dạy bảo, tuổi còn trẻ đã là Trúc Cơ tầng bốn. Đợi một thời gian, chưa hẳn là không thể thay thế Dương Mộ. Tương lai còn có thể trở thành phụ tá đắc lực của Thiên Ma Cung, thậm chí là lương tài có khả năng tự lập môn hộ, nếu như cam tâm tình nguyện ở rể Vạn Quỷ Quật. Sư tôn lão nhân gia hắn, chưa hẳn là không động tâm.



Khó trách, sư tỷ nàng lo lắng, thì ra là sợ sư tôn động tâm, một lời đáp ứng. Nếu là như vậy, khi đó vãn hồi rất khó khăn. Sắc mặt có chút âm trầm, thấp giọng nói:



- Hiện tại sư tôn nói cái gì?




- Sư tôn khá tốt, nói là tôn trọng ý nguyện của ta. Nếu ta không muốn gả cho hắn, vậy không cần đồng ý là được.



Đinh Uyển Ngôn nói ra câu cuối cùng làm cho Lôi Động nhẹ nhõm một chút. Lôi Động thở ra một hơi, nói:



- Nếu quyền lựa chọn nằm ở chỗ sư tỷ, vậy dễ nói hơn nhiều.



- Chuyện nào có đơn giản như vậy, tên Hoàng Phủ Sách khẩn cầu sư tôn cho hắn cơ hội, mà sư tôn cũng đáp ứng.



Đinh Uyển Ngôn có chút chán ghét dậm chân nói:



- Đoạn thời gian gần đây, hắn không có việc gì liền xuất hiện trong Vạn Quỷ Quật, giống như con ruồi đuổi mãi không chịu đi.



Dừng một cái, lại có chút u buồn nói:



- Làm cho ta lo lắng nhất, hắn đã từng nói thừa dịp lễ mừng Thiên Ma đại nhân Nguyên Anh, khẩn cầu Thiên Ma đại nhân tự mình đứng ra cầu hôn với sư tôn. Đến lúc đó, trước mắt bao người, sư tôn hoặc là làm mất mặt mũi của Thiên Ma đại nhân trước mặt bao nhiêu người hoặc phải đáp ứng. Vấn đề lớn nhất ở chỗ, sư tôn lão nhân gia, đến bây giờ đã có khuynh hướng đồng ý. Truyện Sắc Hiệp -



Lôi Động nhíu mày, cười lạnh vài tiếng:



- Bất kể là mặt mũi Thiên Ma đại nhân lớn, sư tôn cũng không bao giờ cho phép tỷ gả cho người đã chết.



- Sư đệ, ngươi cũng đừng xằng bậy.



Đinh Uyển Ngôn sắc mặt đại biến, khẩn trương vạn phần nói:



- Ta còn có thể đi van cầu lão tổ tông, bảo hắn làm chủ cho ta.



Đinh Uyển Ngôn rất là lo lắng Lôi Động âm thầm tính toán Hoàng Phủ Sách, lấy tính mệnh của hắn. Thiên Ma đại nhân có thể không so sánh với Quỷ Sát, nhưng với tu vi địa vị hôm nay, cùng với phong cách hành sự. Chỉ cần nàng có hoài nghi là Lôi Động làm, liền hoàn toàn có thể bỏ qua sự phản đối của bất cứ kẻ nào, thi triển Sưu Hồn Đại Pháp với hắn, đọc trí nhớ.