Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 90




Phía đông Thương Mang Thành năm ngàn cây số có một tòa núi lớn cao chọc trời, gọi là Thiên Thủy Sơn.

Nơi này chính là Bá Đao Môn địa vực, xây ở giữa Thiên Thủy Sơn, chiếm lấy Thiên Thủy Sơn Mạch hết thảy mọi thứ, một Môn độc đại.

Hôm nay, Bá Đao Môn phó Môn Chủ Thiên Cung Lưu Vân tấn vị làm Môn Chủ cho nên toàn thể Bá Đao Môn đều được trang trí đẹp đẽ, khách khứa lui tới nối liền không dứt chúc phúc, rất nhiều Bá Đao Môn trưởng lão đều trông chờ ngày này đến.

Một người đắc đạo, gà chó lên trời!

Thiên Cung Lưu Vân tấn vị làm Môn Chủ, tự nhiên những người đi theo hắn đều được lợi ích khổng lồ.

Nhưng mà khác với không khí hân hoan bên ngoài Bá Đao Môn, bên trong Bá Đao Môn Môn Chủ Điện lại yên tĩnh vô cùng, trên Môn Chủ ghế ngồi, một vị trung niêm nam tử ngạo nghễ ngồi trên đấy, toàn thân hắn phát ra khí thế uy nghiêm.

Đứng cung kính kế bên hắn chính là một vị lão giả thân hình gầy gò, nhưng ánh mắt lại âm lệ vô cùng, kế bên lão giả là một vị trung niêm nam tử khuôn mặt phúc hậu, nhưng trên mặt lại có vết sẹo chém xéo từ mang tai bên trái tới cằm, khiến khuôn mặt vị trung niên nam tử này thêm vẻ dữ tợn.

Trung niên nam tử gọi là Đỗ Minh Hà, chủ quản Hình Đường, cùng với đại trưởng lão Cổ Phong lão giả, đều là tâm phúc của Nam Cung Lưu Vân.

“Hết thảy đều đã chuẩn bị xong rồi sao?”

Nam Cung Lưu Vân mở mắt, nhẹ nhàng hỏi.

Nghe vậy, Cổ Phong bọn họ đồng loạt gật đầu.

“Môn chủ, hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, sẽ không xuất hiện bất luận cái gì ngoài ý muốn.”

“Nữa canh giờ sau liền có thể bắt đầu mở tấn vị đại điển……”

Cổ Phong kính cẩn đáp.

Tuy rằng hắn thân là Bá Đao Môn đại trưởng lão, quyền cao chức trọng, lại sống qua ba đời Môn Chủ, thân là Nguyên lão của tông môn, nhưng là lại không dám khiêu khích quyền uy của Nam Cung Lưu Vân.

Bởi vì Nam Cung Lưu Vân chính là một cái tên điên, một tên điên có tu vi cường đại, thủ đoạn tàn nhẫn.

Nói hắn là tên điên chính là do hắn cả gan thiết kế hại chết ca ca hắn đồng thời là Môn Chủ Bá Đao Môn, Nam Cung Phong, bằng không Nam Cung Phong đang thời kỳ tráng niên khỏe mạnh lại chết bất đắc kỳ tử, đến phiên hắn kế thừa Môn Chủ chi vị?

Chưa hết, hắn còn hố chết cha hắn, Nam Cung Thiên Mã, bởi vì cha hắn lúc trước duy trì Nam Cung Phong thượng vị Môn Chủ.

Cộng thêm Nam Cung Lưu Vân thiên phú lại rất cường, trước đó không lâu đã đột phá Cái Thế Hoàng Gỉa sơ kỳ, trở thành một trong cường giả đỉnh cao Thương Mang Thành, khiến cho Cổ Phong càng thêm không thể không nghe Nam Cung Lưu Vân ra lệnh làm việc.

Bởi vậy, ngay lúc Nam Cung Lưu Vân soán ngôi đoạt vị, Cổ Phong cùng Đỗ Minh hà đều là người đầu tiên nhảy ra ủng hộ hắn thượng vị, gia nhập dưới trướng tâm phúc của Nam Cung Lưu Vân, thấy bọn hắn thức thời như vậy, Nam Cung Lưu Vân vui vẻ tiếp nhận hai vị thuộc hạ, nhằm khiến hắn chưởng quản Bá Đao Môn nhanh chóng hơn.

Tuy Bá Đao Môn chết hai vị Võ Hoàng cường giả, nhưng chỉ cần hắn Nam Cung Lưu Vân ở, Bá Đao Môn vẫn chính là một trong ngũ đại cự đầu Thương mang Thành.

“Canh giờ không sai biệt lắm, chúng ta đi ra ngoài đi!”

Nam Cung Lưu vân đứng lên, uy nghiêm nói, sau đó long hành hổ bộ đi ra Môn Chủ Điện.

Thấy thế, Cổ Phong cùng Đỗ Minh Hà liếc nhau, sóng vai đi theo phía sau.

Không bao lâu, ba người đi tới chỗ cao nhất của Thiên Thủy Sơn, trên này có một tòa Cung Điện khí thế bàng bạc, nhuốm màu cổ xưa chọc thẳng tận trời cao, khiến người khác khi nhìn vào không khỏi rung động.

Đây là Nam Cung Lưu Vân sai thuộc hạ gấp gáp xây dựng ra chỗ ở của mình, gọi là Vĩnh Hằng Điện, ý tứ hắn chính là Vĩnh Hằng Môn Chủ.

“Từ hôm nay trở về sau, ta chính là chúa tể duy nhất Bá Đao Môn……”

Nhìn Vĩnh Hằng Điện nguy nga cổ kính, trong lòng Nam Cung Lưu Vân ngoài cảm khái ra, sắc mặt lạnh lùng của hắn cũng ẩn ẩn cảm giác hưng phấn.

Đợi lâu như vậy, trả giá nhiều như vậy, không tiếc hết thảy thủ đoạn, hố cha, tính kế huynh trưởng, rốt cuộc ngày này đã tới!

Nội tâm Nam Cung Lưu Vân điên cuồng hò hét.

Nam Cung Lưu Vân hung hăng mà hít một hơi thật sâu, dẫn đầu đi trước, Cổ Phong cùng Đỗ Minh Hà nối gót theo sau.

“Môn chủ tới!”

“Môn chủ! Môn chủ!”

""Môn Chủ rốt cuộc xuất hiện……”

“Thời đại của Nam Cung Phong rốt cuộc kết thúc, sau này chính là thời đại của Nam Cung Lưu Vân Môn Chủ……”

Chúng Nhân nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân xuất hiện, mọi người đều tập chung hết thảy sự chú ý của bản thân mà theo dõi Nam Cung Lưu Vân, mọi người bắt đầu nghị luận xôn xao.

Từ bên trong những ánh mắt đó, Nam Cung Lưu Vân cảm nhận được đủ loại cảm xúc, từ kinh hỉ, phấn khởi, kính sợ, sùng kính, bất an, kinh hoàng, sát ý, ghen ghét,..

Giờ khắc này, hắn là tiêu điểm duy nhất được vạn chúng chú mục ngày hôm nay!!!

“Môn chủ tới, nhạc lên nào……”

khi thấy không khí xung quanh kéo lên tới đỉnh điểm, Cổ Phong lớn giọng hét lên.

Chỉ một thoáng, tiếng nhạc cất lên, vang vọng khắp không gian.

Thấy ánh mắt mọi người tập chung nhìn mình, Nam Cung Lưu Vân mỉm cười, ngạo nghễ chậm rãi đi từng bước lên đài cao, đi tới cái ghế Bá Đao Môn Chủ, ánh mắt Nam Cung Lưu Vân hiện lên vẻ phức tạp, nhưng chỉ thoáng qua mà thôi, hắn bắt đầu ngồi xuống, ánh mắt uy nghiêm nhìn chúng nhân, thân thể hắn phát ra cỗ khí thế cường đại, nguy nga như thái sơn áp đỉnh.

Cùng lúc đó, ngay khi Nam Cung lưu Vân đặt mông ngồi xuống, một hàng đội ngũ từ dưới Vĩnh Hằng điện nhanh chóng đi đến, cầm đầu đội ngũ này chính là một vị nam tử ánh mắt sắc bén như đao, chiến ý ngời ngời.

Phía sau hắn chính là bảy vị lão giả, tu vi đều là Cái Thế Võ Vương đỉnh phong, đặt biệt chính là vị nam tử cầm đầu đội ngũ này tu vi chính là Nữa bước Võ Hoàng chi cảnh.

“Nghe nói Nam Cung Lưu Vân rất biết làm người, bằng hữu khắp nơi, kết giao nhân mạch rất nhiều, không chỉ có ở Bá Đao Môn, cho dù ở toàn bộ Thương Mang thành hắn cũng có một chỗ đứng trong đó, giờ khắc này nhìn thấy phong thái của hắn, quả nhiên đúng như lời đồn.”

“Đúng vậy, bảy vị lão giả này đều là trưởng lão quyền cao chức trọng trong Bá Đao Môn, cộng thêm Chiến đường Mộng Vô Yểm, Hình Đường Đỗ Minh Hà, Đại trưởng lão Cổ Phong, thân phận ai nấy hiển hách thực lực cường đại, tư cách lại lão, cho dù là Môn chủ đời trước Nam Cung phong tấn vị đại điển, chỉ có một phần ba trưởng lão tham dự, nay lại tập hợp đầy đủ mười vị.""

“Có thể được tất cả trưởng lão tán thành, thủ đoạn của Nam Cung Lưu Vân thật kinh người.""

……

Nhìn tất cả trưởng lão của Bá Đao Môn đều xuất hiện, mọi người rối rít bàn luận.

"Đại trưởng lão Cổ Phong, chúc mừng Nam Cung Lưu Vân kế nhiệm Bá Đao Môn Môn Chủ""

“Chiến Đường Mộng Vô Yểm, chúc mừng Nam Cung Lưu Vân kế nhiệm Bá Đao Môn Môn Chủ!”

""Hình Đường Đỗ Minh Hà, chúc mừng Nam Cung Lưu Vân kế nhiệm Bá Đao Môn Môn chủ!”

“Đan đường Lý Hoán chúc mừng Nam Cung Lưu Vân kế nhiệm Bá Đao Môn Môn chủ!”

"".......""

Mười vị trưởng lão đều lần lượt lên tiếng chúc mừng, khiến Nam Cung Lưu Vân hài lòng mỉm cười.

“Đa tạ các vị trưởng lão đã đến dự lễ, mời ngồi!”

Nam Cung Lưu Vân cười to nói.

Nói xong, Nam Cung Lưu Vân liếc Cổ Phong, gật đầu một cái.

Thấy thế, Cổ Phong lập tức đi tới trung ương Lễ Đài, cao giọng hô:

“Tấn vị đại điển hiện tại bắt đầu!”

“Đệ Nhất lễ, Nam Cung Lưu Vân tiếp nhận Môn Chủ Lệnh bài cùng Môn Chủ Thánh Khí, Thiên Ma Đao!”

Cổ Phong cao giọng hô to.

Cổ Phong vừa dứt lời, lập tức có hai vị nữ đệ tử dung mạo tuyệt mỹ sóng vai đi đến, trên tay mỗi người đều cầm hai cái mâm vàng.

Một mâm chứa một cái lệnh bài màu đen kịch, ẩn ẩn hào quang, cái mâm kia đựng một thanh đao uy vũ vô song.

“Thỉnh Nam Cung Lưu Vân tiếp nhận Môn Chủ đồ vật!”

Cổ Phong nhanh chóng tiếp lấy hai cái mâm, kính cẩn mà đưa tới trước mặt Nam Cung Lưu Vân.

Nếu bình thường thì chỉ cần hai vị tuyệt mỹ nữ đệ tử dâng lên là đủ, nhưng Cổ Phong lại chính tay dâng lên, ý đồ nâng cao khí thế của Nam Cung Lưu Vân, cộng với lấy lòng hắn.

Thấy thế, Nam Cung Lưu Vân hài lòng gật gù, chậm rãi đứng lên đi tới Cổ Phong, một tay thu lấy Môn Chủ Lệnh Bài, một tay cầm Bá Đao Môn Thánh Khí, Thiên Ma Đao.

“Tấn vị đại điển hạng thứ hai, Chúng nhân triều bái!”

Nói xong, Cổ Phong dẫn đầu quỳ một chân xuống trước trên mặt đất cung kính hô to:

“Bái kiến Môn chủ!”

Mọi người thấy vậy đồng loạt quỳ theo, cao giọng hô to:

“Bái kiến Môn chủ!”

“Bái kiến Môn chủ!”

“Bái kiến Môn chủ!”

Thanh âm hơn chục vạn người đồng thanh hô tạo nên sóng âm thanh cực lớn, chấn động thiên địa.

“Ha ha ha....”

“Hôm nay, ta Nam Cung Lưu Vân chính là Bá Đao Môn Môn Chủ!!!”

Nhìn mọi người đều quỳ phục dưới chân mình, Nam Cung Lưu Vân không kìm chế được cảm giác thư sướng trong nội tâm, ngửa mặt lên trời cười to.

Hơn ba mươi năm, giấc mộng thời niên thiếu rốt cuộc thành hiện thực!!

!

Giờ khắc này Nam Cung Lưu Vân sảng khoái hưởng thụ vạn chúng quỳ bái.

Loại cảm giác nắm giữ quyền to chưởng quản hơn chục vạn người làm hắn say mê.

Nhưng mà Nam Cung Lưu Vân lại không biết, ngay khoảng khắc hắn tấn chức Môn Chủ, bên ngoài Thiên Thủy Sơn mạch có một đám khách không mời mà tới.

Ầm ầm ầm!!!

Vô số Phi Thuyền Linh Khí bay rợp cả bầu trời, khiến vô số phi cầm yêu thú sợ hãi bay tán loạn.

Dẫn đầu nhóm phi thuyền này chính là một thanh niên trẻ tuổi khuôn mặt hưng phấn, thanh niên trẻ tuổi này chính là Diệp Minh.

“Đây là Thiên Thủy Sơn, địa bàn của Bá Đao Môn?”

Diệp Minh đưa ánh mắt nhìn vạn dặm núi non chập trùng cao thấp trước mặt, nhàn nhạt hỏi.

“Đúng vậy thiếu chủ nhân, đây là Thiên Thủy sơn!”

“Hôm nay Bá Đao Môn liền ở đỉnh Thiên Thủy Sơn tổ chức tấn vị đại điển, tính khoảng cách chúng ta từ Thiên Kiếm Tông bay qua đây, hẳn là sắp cử hành thành công……”

Nghe Diệp Minh hỏi, Phạm Tuấn cung kính đáp.

""Hắc, còn có tâm trí cử hành tấn vị đại điển, xem ra chúng ta đến là đúng lúc rồi."" Diệp Minh tà ý lẩm bẩm, hào hứng nói.