Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 136




Sau khi chất một đống xương thành một ngọn núi nhỏ, Vương Bá Ngưu tiện tay sắp xếp số xương cốt còn lại thành chữ, đám tu sĩ tò mò nhìn lại, chỉ thấy đống xương xếp thành sáu dòng chữ "Không phục Sát Lục Ma Tông quản giáo, tuy mạnh tất tru!" tràn ngập bá khí cùng sát phạt chi khí chấn nhiếp tâm thần của đám tu sĩ.

Toàn Tông trấn động!

Quả thực chính là khủng bố!

Ai không phục không quỳ đều bị Diệp Thiên Hùng nhẫn tâm giết chết.

Giờ khắc này tất cả mọi người trong Thiên Khung Hoàng Triều bắt đầu nhận ra phong cách hành sự của Diệp Thiên Hùng rất lớn mật, tính cách hung tàn bạo ngược, cãi lệnh hắn hay không phục hắn đều phải chết, quả nhiên là ma đầu súc sinh, người ta chỉ kháng cự không quỳ thôi Diệp Thiên Hùng liền đưa tay trán sát, hơn nữa còn đem tất cả thi cốt người đã chết xây thành một ngọn núi nhỏ dưới khán đài, ước chừng cao tới một vạn tám ngàn trượng, có thể nói số người cãi lệnh không quỳ bị hắn giết đã lên tới con số trăm ngàn, từ cổ chí kim đến nay ngoài thượng cổ nhân tộc lãnh tụ một thân lao vào đồn địch chém giết trăm vạn dị tộc ra thì không ai có bản lĩnh như thế, bởi vì nhân quả trong đó cho dù là cường giả tối đỉnh cũng không gánh chịu được.

Thế nhưng mà Diệp Thiên Hùng lại không để tâm vô tình tàn sát hết thảy chỉ vì bọn họ không quỳ hắn, đây là một nam nhân bá đạo không nói lý cùng tàn nhẫn máu lạnh vô cùng, giết trăm ngàn người vẫn không nháy mắt một cái, vẻ mặt lại vô cùng lãnh đạm.

Nhìn thấy biểu hiện lạnh nhạt của Vương Bá Ngưu sau khi giết trăm vạn người giống như hắn chỉ giết trăm ngàn đầu con sâu cái kiến mà thôi, khiến cho nội tâm tất cả mọi người trong Thiên Khung Hoàng Triều đều cảm thấy lạnh gáy, thậm chí sâu trong linh hồn đều bất tri bất gíac sợ hãi, ánh mắt bọn họ đều kiêng kỵ khi nhìn Vương Bá Ngưu, có một số người không nhịn được lui bước khi chạm vào đôi mắt lạnh lẽo của hắn.

Ma đầu quả nhiên là ma đầu.

Mạng người trong mắt hắn thật sự không đáng giá nhắc tới.

Nhìn đống thi cốt chồng chất ngàn vạn tám ngàn trượng, đám người cảm giác da đầu tê dại cùng sợ hãi, đồng thời, cơ hồ những người thuộc Cổ Tôn Quận đều cảm thấy may mắn trong lòng, bọn họ may mắn vừa rồi không có kháng cự Diệp Thiên Hùng dâm uy, bằng không hiện tại bên trong ngàn vạn thi cốt kia tất có một chỗ cho bọn họ.

Khác với đám võ giả cấp thấp trong Cổ Tôn Quận, đám tu sĩ cấp cao càng cảm nhận được thâm ý của Diệp Thiên Hùng, hắn đây chính là muốn giết gà dọa khỉ, mặc kệ đám tu sĩ kia có quỳ hay không đều không quan trọng, hắn vẫn sẽ tìm lý do để tàn sát một đám người.

Với lại bọn họ cũng không thể tưởng tượng được thực lực của Diệp Thiên Hùng mạnh đến cỡ nào có thể nhấc tay trấn sát trăm ngàn võ giả, cho dù cao cao tại thượng bá chủ một phương Tôn Cấp võ giả cũng không được..

""Chẳng lẽ...hắn đột phá trong truyền thuyết Đế cấp.."" Đám người đột nhiên tự chủ hiện lên cùng một suy nghĩ, mà càng nghĩ đến điều này, nội tâm bọn họ đều tràn ngập khủng bố, nếu thật sự hắn là Đế Cấp cường giả, ngoài Giới nội Ngũ vực Đế triều ra thì không có bất kỳ thế lực nào có thể chống lại hắn.

""Chắc chưa đạt tới cảnh giới truyền thuyết đó, đây là địa bàn của hắn, có lẽ hắn điều động trận pháp thôi.."" Đám người tự trấn an mình như vậy.

Trải qua cái chết của trăm vãn người, thì trong nháy mắt đám tu sĩ liền trở nên trầm mặc, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt hoảng sợ nhìn thân ảnh lãnh khốc của Vương Bá Ngưu. 

Thấy toàn trường giờ phút này đều trở nên yên tĩnh, khóe miệng Vương Bá Ngưu nở nụ cười tà dị.

Nếu nói cách giải quyết vấn đề nhanh chóng nhất không gì ngoài giết chóc, nếu không phục, vậy giết đến khi nào bọn chúng sợ hãi thí bọn chúng sẽ tự động thần phục mà thôi!

“Tôn chỉ của bổn tọa chính là thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.”

“Trong địa bàn của ta ai không phục ta hoặc Sát Lục Ma Tông ý chí đều giết không tha!"

""Ta đang muốn mở rộng ngọn núi thi cốt này, khiến cho nó trở thành ngọn núi to không kém Thiên Thủy sơn hoặc lớn hơn, cho nên các ngươi có thể không phục ta, ta rất vui mừng a.""

Thanh âm lạnh lẽo vô tình truyền ra từ trong miệng Vương Bá Ngưu nhờ vào Vô Thượng truyền tin phù vang vọng khắp Thiên Khung Hoàng Triều.

Giờ khắc này, mọi người đều sợ hãi Vương Bá Ngưu đến cực điểm.

Hắn máu lạnh, hắn tàn bạo, hắn vô tình, hắn khát máu, hắn bá đạo thật sâu khắc ghi trong linh hồn của những người chứng kiến cảnh tượng này.

“Bái kiến Ma chủ!”

“Sát Lục Ma Tông thiên thu vạn tái, vĩnh hưởng trường tồn!”

“Ma chủ thần uy cái thế, không người dám là địch!”

……

Sau khi trấn sát hết thảy những người phản nghịch ý chí của hắn, những người sống sót còn lại đều kính sợ Vương Bá Ngưu tới rồi cực điểm, cho dù những người không phải người trong Cổ Tôn Quận cũng bất tri bất giác bị hung danh của hắn ảnh hưởng, rồi sau đó bọn hắn cùng người của Cổ Tôn Quận bắt đầu liên tục cúi rạp đầu quỳ lạy.

Dưới cái chết rất ít người không sợ hãi! Mà trong những người không sợ hãi một phần lớn đều bị người khác tàn nhẫn giết chết, một số ít người khí vận nghịch thiên sẽ thoát khỏi cái chết, đại khủng bố sẽ có đại cơ duyên, có thể thoát khỏi đại khủng bố và chiếm lấy đại cơ duyên chỉ là số ít người mà thôi.

“Một hai phải ta tới tự mình động thủ mới ngoan ngoãn, thật đúng là đám đê tiện a……” 

Nhìn cảnh tượng hàng tỉ võ giả trong Cổ Tôn Quận điên cuồng quỳ lạy, Vương Bá Ngưu thấp giọng cười nhạo.

Tuy bắt nạt kẻ yếu là điều chẳng hay ho gì, nhưng Vương Bá Ngưu chẳng quan tâm, thay vì lấy đức phục người, hắn thích nhất là dùng nắm đấm làm cho bọn họ thần phục, thế giới này bản chất là cá lớn nuốt cá bé, nếu Vương Bá Ngưu tu vi thấp kém đồng dạng sẽ có người nhảy ra dùng thực lực trấn áp hắn.

Cho nên võ đạo thế giới chính là tàn khốc như thế.

Cá lớn nuốt cá bé, vũ lực tối thượng!

“Trấn áp đám đê tiện sâu kiến này, xem như vững chắc địa vị của ta trong Cổ Tôn Quận, không biết hệ thống khen tưởng bao nhiêu thanh danh điểm đây...”

Vương Bá Ngưu âm thầm tự nói.

Nói xong, hắn tựa hồ là cảm nhận được cái gì, ánh mắt lạnh lùng nháy mắt nhìn phía hư không đằng xa kia.

Ngay vào lúc vô số võ giả quỳ lạy thì đột nhiên một tiếng ồn ào từ phía dưới vang lên, bọn họ đưa mắt nhìn xuống thì chỉ thấy từ dưới mặt đất, một con chiến thuyền cổ xưa từ dưới mặt đất bay lên Sát Lục Ma Tông, trên đầu thuyền cắm một cái lá cờ đỏ có năm ngôi sao nhỏ bao quanh ngôi sao lớn màu vàng, mà trên chiến thuyền có khoảng một trăm võ giả ăn mặc Thiên khung Hoàng Triều chiến binh trang phục, mặt ai nấy đều tỏa ra thiết huyết chi khí chứng tỏ đây là một chi đội quân tinh nhuệ trải qua chém giết mới hình thành

“Thiên Khung Hoàng Triều binh sĩ?”

“Đây không phải chiến thuyền của nhị hoàng tử Khương Bác hay sao, nghe nói hắn trấn thủ biên cương cùng dị tộc chém giết, tại sao lúc này lại xuất hiện ở đây?""

“Chẳng lẽ Thiên Khung Hoàng Triều đại nhân vật hàng lâm đến chúc mừng Diệp Thiên Hùng lập tông?”

Vô số người nghị luận sôi nổi bàn tán xôm xao về thân phận của chiến thuyền trước mặt.

"Thiên Khung Hoàng Triều nhị hoàng tử? Thú vị, thú vị!"" Ánh mắt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ nghiền ngẫm.