Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 131




Trong khi Vong Linh Pháp Sư đang phẫn nộ thì đột nhiên ngay chỗ Lâm Động tử vong phát sinh dị biến.

Thân thể Lâm Động tự động phình ra như khinh khí cầu, sau đó ‘bùm’ một tiếng, thân thể Lâm Động liền nổ tung như bong bóng, máu thịt huyết nhục văng tung toé.

Vong Linh Pháp Sư kinh dị quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Đống huyết nhục vụn thịt đấy chuyển động, máu tươi đột ngột tụ lại một chỗ càng lúc càng nhiều, sau cùng máu tươi kết thành một thân thể hoàn chỉnh, không có mắt mũi miệng, chỉ đơn thuần là có dáng của một con người thôi, dựa vào thể tích huyết thân mà so sánh thì nó hình hai khoảng chừng thiếu niên độ tuổi, mà huyết thân ngay lúc này nghiêng đầu qua bên phía Vong Linh pháp sư giống như đang quan sát. 

“Huyết.....ma...?” Vong Linh pháp sư chợt lùi lại mấy bước, vẻ mặt của hắn tràn ngập kinh hãi gắt gao nhìn chằm chằm huyết thân trước mặt, ánh mắt để lộ cảm giác khó có thể tin cùng với vô tận tuyệt vọng.

Nó thân là ma chủng giác tỉnh cho nên nó có trí nhớ của các loại ma chủng tộc đàn trong Ác Ma vũ trụ, Ác Ma vũ trụ chính là vũ trụ thứ sáu trăm ba mươi hai, trong vũ trụ đó dựa vào viễn cổ ký ức giác tỉnh, Vong Linh pháp sư biết ác ma vũ trụ hoàn cảnh, ở đó có vô số ác ma sinh vật sinh sống, từ thấp đến cao có hơn mấy ngàn tỷ loài, trong đó nắm giữ địa vị chúa tể một phương chính là Huyết Ma nhất tộc. 

Huyết Ma nhất tộc là thuần tuý hủy diệt chúa tể, cũng thuần túy là vũ trụ con cưng, chỉ cần sinh vật chảy xuôi máu tươi trong cơ thể đều là đồ ăn của nó, chúng nó trời sinh cảm ngộ Huyết Đạo đạt tới cảnh giới tối cao, ngay từ ban đầu mới sinh ra chúng nó nắm giữ trí tuệ hơn người, khả năng học tập và bắt chước rất nhanh, chỉ cần máy tươi vẫn chảy xuôi, trên ý nghĩa chúng nó là bất tử bất diệt, bất lão, chúng nó còn khôn khéo đến nổi cất giấu huyết dịch bản thân ở một nơi nào đó trong vũ trụ để có thể trọng sinh sống lại, chúng nó hồn phách chính là bị cắt thành vô số mảnh nhỏ để ẩn núp vào mỗi giọt máu của mình, cho dù bị hủy diệt sạch thân thể thì giọt máu ẩn dấu đó vẫn nắm giữ ký ức toàn diện sống lại.

Mà hồn phách số lượng làm gì đủ để phân bố vào từng giọt máu trên cơ thể?

Căn bản chính là bọn nó không ngừng thôn phệ sinh linh hồn phách để tẩm bổ linh hồn mình, huyết dịch của huyết ma vì vậy đều có linh tính rất cao, trong đó mỗi một giọt huyết dịch đều có thể ký sinh thể nội hoặc linh hồn sinh vật sống tiếp.

Là một sinh vật được cấu tạo 90% là máu, cho huyết dịch của huyết ma ngoài những bí thuật mạnh mẽ đó, bản thân nó còn khắc chế rất nhiều loài sinh vật, ngay cả vong linh sinh vật một khi bị huyết ma huyết dịch bám vào, nhẹ thì linh hồn bị ô nhiễm, nặng chính là trở thành khôi lỗi, cho nên Vong Linh pháp sư rất e ngại Lâm Động.

Lâm Động vẻ mặt dại ra nhìn hai tay mình, sau đó hắn điên cuồng gầm thét lên, vẻ mặt lạnh lùng cùng hận ý nhìn Vong Linh pháp sư, Phẫn nộ quát: 

“Súc sinh dám thôn phệ rồi chiếm lấy thân thể vị hôn thê của ta, muốn chết!?!!”

Sau khi tiếng quát của Lâm Động vừa dứt, thì đột nhiên một cảm giác sát cơ khoá chặt lại trên người Vong Linh pháp sư, khiến hắn cảm giác được hơi thở tử vong, nó sợ hãi quay người liền chạy trốn, tuy nhiên căn phòng chật hẹp thế này há lại có thể chạy thoát Lâm Động?!

Lâm Động hóa thành một bãi bùn máu nhảy tưng tưng, sau đó hắn nhảy lên, thân thể hóa thành một đống huyết dịch bao phủ lấy thân thể Vong Linh pháp sư, Vong Linh pháp sư dùng hết sức phản kháng nhưng không thể tránh thoát Lâm Động ôm chặt, sắc mặt nó tuyệt vọng cùng cầu xin nhìn Lâm Động, nó chết đi biến thành Vong Linh ma chủng, thân có trí tuệ vượt xa cả nhân loại, nó chú định trở thành cường giả trong ma chủng giống loài, tuy nhiên giờ khắc này chưa trưởng thành đã bị Lâm Động úp sọt, nó há lại cam tâm, tuy nhiên Lâm Động há có thể tha cho nó?

Lâm Động huyết thân biến thành vô số xúc tu đâm thẳng vào thân thể Tình Tuyết, sau đó vô số súc tu len lỏi vào trung tâm não bộ, nơi linh hồn Vong Linh Pháp Sư trú ngụ, đâm thẳng vào bộ não.

""A...a..."" Vong Linh pháp sư thảm thiết kêu gào, linh hồn nó muốn tách ra khỏi não bộ nhưng không thể, bị vô số xúc xu bao phủ bên ngoài não bộ, mà duy nhất một cái xúc tu lại cắm thẳng vào linh hồn nó, ngay lập tức Vong Linh Pháp Sư cảm giác sinh tử của mình bị Lâm Động khống chế, giờ khắc này nó trở thành khôi lỗi của Lâm Động, bị Lâm Động hoàn toàn khống chế.

Tuy tách một bộ phận huyết nhục để giam cầm Vong Linh Pháp sư, nhưng đối với Lâm Động thì chút huyết nhục ấy không ảnh hưởng gì tới hắn, chỉ cần ăn thịt uống máu các sinh vật khác thì huyết nhục sẽ tiếp tục tái tạo.

Phần huyết nhục đó tâm thần tương liên với Lâm Động, bởi vì trong mỗi tấc huyết nhục đều mà mảnh nhỏ linh hồn của hắn, cho nên đám huyết nhục ấy không khác gì hắn, tất nhiên Vong Linh pháp sư giờ khắc này chính là bị Lâm Động khống chế hoàn toàn tư duy cùng linh hồn, nó chẳng khác nào phân của Lâm Động cả. 

Do Khống chế linh hồn của Vong Linh pháp sư, Lâm Động biết Tình Tuyết trên căn bản đã hoàn toàn tiêu tán, ngay cả đi vào luân hồi cũng không thể, linh hồn hoàn toàn bị Vong Linh pháp sư hấp thu, chỉ chừa lại một chút trí nhớ, tính cách của Tình Tuyết trong linh hồn Vong Linh Pháp Sư.

""Lập Hàn ngươi chờ đó cho ta, cưỡng hiếp người ta yêu, gián tiếp giết người yêu ta, hủy ta thân thể, thù này không đội trời chung!"" Lâm Động âm trầm gào thét.

Sau đó Lâm Động một đường giết chóc và cắn nuốt cho đến khi trở thành tướng quân đại quân Ma Chủng, phò tá Vương Bá Ngưu chinh chiến vô tận giống loài trong vũ trụ, mà Lập Hàn thì đã bị hắn giết chết, linh hồn hắn bị Lâm Động giam giữ, ngày đêm tra tấn cho đến khi có một thanh niên Hòa Thượng xuất hiện, cùng vô số Phật Môn đệ tử tử chiến với Vương Bá Ngưu đại quân, thanh niên Hòa Thượng đột phá Thần Đế chi cảnh trong khi Vương Bá Ngưu chỉ kém một chút liền đột phá Thần Đế, cho nên bị Thanh niên Hòa thượng treo lên đánh, sau đó Vương Bá Ngưu dùng vô số sinh linh tính mạng mở ra Siêu Cấp Truyền Tống Môn chạy trốn qua vũ trụ khác, mà hắn cùng đại quân ma chủng bị Vương Bá Ngưu ra lệnh ở lại giữ chân thanh niên hòa thượng, cuối cùng Vương Bá Ngưu chạy thoát thành công, còn hắn và đại quân ma chủng bị Hòa Thượng Chưởng Trung Phật Quốc một chưởng diệt sát.

Hắn không biết vì sao mình mở mắt ra đã sống lại năm ngàn năm trước, tuy nhiên hắn tin chắc đây là trời cao giúp hắn một lần nữa sống lại, hắn có sứ mệnh thiêng liêng đó chính là diệt sát Vương Bá Ngưu, trả mối đại thù truyền kiếp!

Lâm Động không biết được, ở trong tận sâu linh hồn hắn, hư ảnh thanh niên hòa thượng đột ngột xuất hiện, tà mị mỉm cười, sau đó hư ảnh hòa thượng liền biến mất như chưa từng xuất hiện.

Lâm Động ngắm nhìn Tình Tuyết thân ảnh tuyệt mỹ trước mặt, kiếp này giống như một giấc mơ vậy, cha mẹ tỷ tỷ còn sống, Tình Tuyết vẫn còn tồn tại, Lâm Động cảm giác đây là trời cao giúp hắn một lần nữa thay đỗi vận mệnh của mình.

""Sao ngươi ngơ ngác vậy, đang suy nghĩ cái gì sao?"" Tình Tuyết nghịch ngợm cù lét hắn, nghi hoặc hỏi.

""Không, chẳng qua ta đang nhớ về giấc mơ tối qua..."" Lâm Động bị Tình Tuyết cắt đứt suy nghĩ, thấy vẻ mặt nàng nghịch ngợm nhìn mình, trong lòng Lâm Động nổi lên cảm giác ấm áp, hắn mỉm cười đáp.

""Hì hì, ngươi ăn cơm lẹ lên, hôm nay ngươi hứa dẫn ta đi chơi đó."" Tình Tuyết khuôn mặt ửng đỏ, thanh âm nhỏ như muỗi nói.

""Đi chơi...à..được rồi."" Lâm Động ngẩn người, hắn đột nhiên nhớ tới hôm qua có hẹn nàng đi chơi, cho nên gật đầu đồng ý.

""Nhìn ngươi kìa, bộ dạng y như tiểu tử ngốc ấy, thua xa tên Lập Hàn tiểu tử khôn lỏi."" Tình Tuyết che miệng cười duyên, nhí nha nhí nhảnh chụp lấy bát cơm đang trống rỗng của Lâm Động, ôn nhu xới cơm rồi đưa trước mặt hắn.

Nghe Tình Tuyết nhắc tới Lập Hàn, khuôn mặt Lâm Động tự khắc âm trầm lại, ánh mắt hắn lóe lên vẻ sát cơ nồng nặc khiến Tình Tuyết bị sửng sốt.

""Xem ngươi kìa, còn ghen.."" Tình Tuyết che miệng cười haha, Lâm Chính, Lâm Thanh Nguyệt, Tuyết thị Thần ba người bị bộ dáng nghiêm túc của Lâm Động chọc cười, thoáng chốc không khí ăn cơm trở nên thoải mái vui vẻ.

""Haha.."" Lâm Động cười gượng, vội vàng che dấu đi sát cơ trong lòng.

Ăn cơm xong, Lâm Động cùng Tình Tuyết nắm tay đi dạo phố.

Trải qua sơ bộ một ngày cùng nàng đi chơi, tiêu cũng kha khá tiền tiết kiệm của Lâm Động, đến khi trời tối mịt, kim đồng hồ chỉ mười hai giờ đêm, Tình Tuyết lo lắng hối Lâm Động đi về.

Nhìn Tình Tuyết vui vẻ, trong lòng Lâm Động càng trầm trọng, sau đó hắn đột nhiên ra tay đánh ngất đi Tình Tuyết, sau đó hắn lôi nàng đến một góc bãi cỏ vắng vẻ, sau đó bắt đầu từng bước hưởng dụng thân thể nàng.

Sau mười phút phát tiết, hắn nhìn Tình Tuyết không mảnh vải che thân nằm đó, trong lòng đau thương càng dày đặc.

Đột nhiên trên bầu trời xuất hiện dị tượng, đang đêm đen bỗng nhiên xuất hiện cỗ ánh sáng chiếu sáng cả bầu trời, tiếp theo bầu trời vang lên một tiếng nổ ầm ĩ truyền khắp Tiên Ma Thành, tất cả sinh linh đều cùng nhau ngẩng đầu, trợn mắt ngoác mồm nhìn lên bầu trời, lúc này khắp bầu trời Tiên Ma Thành xuất hiện một đầu quái vật hình thù giống con nhện lơ lửng trên bầu trời, sau đó từng phần bụng nó phun ra vô số vật thể màu đen hình thù như một cục đá, hàng trăm ngàn vật thể lạ như có linh tính tự mình bay tới bất kỳ sinh linh nào gần đó rồi chui vào thân thể sinh linh.

Đây là Ma Chủng chi Mẫu đang bắt đầu đẻ trứng trên người các sinh linh lần thứ nhất.

Trong nháy mắt, cả Tiên Ma Thành hai phần mười dân số bị chủng thạch xâm chiếm thân thể biến thành ma chủng bắt đầu tấn công người còn sống sót trước mặt.

Lâm Động vẻ mặt ẩn ẩn kích động, phải, chính là kích động, hắn nhanh chóng lấy tay chụp lấy chủng thạch đang bay tới, sau đó tùy ý để nó chui vào trong thân thể.

Trong nháy mắt, ý chí của Lâm Động liền bị đông cứng, hắn tùy ý nhìn thấy Chủng Thạch bắt đầu dần hòa tan trong thân thể mình, sau đó Lâm Động thân thể bỗng nhiên phình to ra như khinh khí cầu, cảm giác đau đớn chợt bủa vây linh hồn hắn, tuy nhiên cỗ đau đớn này tính là gì? Linh hồn tố chất của Lâm Động còn đã từng chịu cỗ đau đớn gấp ngàn vạn lần cái này, không phải chỉ là thân thể nổ tung hay sao, hắn từng bị kẻ địch phân thành trăm ngàn khối, sau đó dùng Thần Hỏa đốt cháy từng tất huyết nhục, cảm giác đau đớn đó gấp ngàn vạn lần cảm giác thân thể nổ tung này.

Lúc này đây thân thể Lâm Động đã phình căng đến cực hạn, sau đó ‘bùm’ một tiếng, thân thể Lâm Động liền nổ tung như bong bóng, máu thịt huyết nhục văng tung toé.

Sau đó đống huyết nhục vụn thịt đấy bắt đầu chuyển động, máu tươi đột ngột tụ lại một chỗ càng lúc càng nhiều, sau cùng máu tươi kết thành một thân thể hoàn chỉnh, không có mắt mũi miệng, chỉ đơn thuần là có dáng của một con người thôi.

Lâm Động kích động nhìn thân thể của mình, hắn thành công thức tỉnh Huyết Ma thể chất, giờ đây hắn đã một bước tới gần con đường trở thành cường giả của mình.

Chủng Thạch chính là trứng của ma chủng, nó là không có thuộc tính, tùy vào cơ địa của từng người mà mỗi người sẽ biến thành ma chủng loại nào, Lâm Động thể chất hợp với Huyết Ma thể chất cho nên hắn thức tỉnh y nguyên chính là Huyết Ma thể chất.

Lâm Động lạnh lùng quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Tình Tuyết đang hôn mê nằm đó, tuy hôn mê nhưng khó mà che đi vẻ xinh đẹp kiều diễm của nàng, nếu nàng trưởng thành thành cô nương, chắc chắn chính là đại mỹ nhân.

Lâm Động thở dài một hơi, thân thể hắn hóa thành bãi máu bùn bao bọc lấy thân thể Tình Tuyết, sau đó chỉ trong chốc lát, cả thân thể Tình Tuyết đã hòa tan trong máu thịt của Lâm Động, Lâm Động chỉ chừa lại linh hồn nàng, sau đó hắn tiện tay phong ấn linh hồn nàng trong cơ thể hắn rồi hắn bắt đầu rời đi nơi này.

Hắn chỉ cần thôn phệ năm sáu phàm nhân sinh linh sẽ đột phá Ma Tốt Sơ Kỳ, lúc này bởi vì mới thức tỉnh, tu vi hắn cũng chỉ là Phàm Nhân đỉnh phong.

Vì sao hắn thôn phệ Tình Tuyết? Lâm Động biết cả tòa thành này giờ khắc này chính là tử thành, các sinh linh sống trong này chú định sẽ biến thành ma chủng, không thể nào trốn ra khỏi tòa thành này được, mà Tình Tuyết thể chất dựa vào ánh mắt Ma Chủng Đại Tướng kiếp trước của Lâm Động, nàng chỉ có thể biến thành một đầu zombie, như vậy Lâm Động dù có lòng cũng không thể cứu nàng được, thay vì để nàng bị biến thành zombie hoặc trở thành lương thực của các ma chủng khác, vậy nàng thành toàn hắn giúp hắn tăng cao tu vi, hắn giữ lại linh hồn nàng, chờ cơ hội thích hợp giúp nàng kiếm một bộ ma chủng thân thể khác cao cấp hơn đoạt xá.

Lâm Động lạnh lùng theo đường cũ trở về nhà, hắn muốn cắn nuốt cha mẹ cùng tỷ tỷ để đột phá Ma tốt sơ kỳ, có Ma Tốt sơ kỳ cảnh, hắn mới có thể an tâm đi ra ngoài và đi săn loài người cùng ma chủng sinh vật.