Vương Bá Ngưu không phải tự nhiên lựa chọn Diệp Bắc làm thiên mệnh chi tử mà không phải là Diệp Minh hay người khác, đơn giản vì Diệp Bắc quá tiện, ngay cả phụ thân mình cũng dám đội nón xanh, ngay cả mẫu thân cũng dám mơ ước, nhìn Diệp Bắc, Vương Bá Ngưu cảm thấy giống bản sao của mình lúc trẻ, cho nên Vương Bá Ngưu liền cho Diệp Bắc trở thành thiên mệnh chi tử, còn bản thân Vương Bá Ngưu cũng không thể ở lại tinh vực này, bởi vì tinh vực này chính là đại bản doanh của hắn, hắn không thể tàn sát để kiếm sát lục điểm được, những sinh linh ở võ đạo tinh vực này chú định thuộc về hắn sở hữu, số mệnh của bọn chúng chính là trở thành nô bộc của hắn, chỉ cần tu vi hắn càng cao, hệ thống giúp hắn cùng Thiên Đạo giao dịch, nắm giữ tối cao quyền năng.
Cho nên Vương Bá Ngưu quyết định mang ma trảo của hắn đưa tới Tu Chân tinh vực, sau này khi Diệp Bắc thu phục thế lực, địa bàn càng nhiều, thì đệ tử trưởng lão sẽ càng nhiều, hắn sẽ không ngừng mang những người này đến tu chân thế giới chinh chiến, chém giết, thu hoạch sát lục điểm.
Diệp Minh tuy rất nghe lời, nhưng Vương Bá Ngưu biết tính của hắn, người này tuy không phải là người tốt, nhưng hắn cũng không phải là người xấu, Diệp Minh có lẽ sẽ nghe lời Vương Bá Ngưu làm việc xấu, việc tán tận lương tâm, nhưng hắn vĩnh viễn không thể tự mình suy nghĩ ra việc xấu mà hành động, nhưng Diệp Bắc lại có thể.
Alucard, Ngạo Thiên hai tiểu tử này nếu bảo bọn hắn giết người thì được, nhưng động não thì..không được.
Thông qua Đại Không Gian Trận Pháp thông đạo, Vương Bá Ngưu dẫn theo chúng trưởng lão đệ tử hàng lâm Tu Chân thế tinh vực, Việt Cổ tinh cầu, Tiên Ma thành, Túy Tiên Lâu.
Vương Bá Ngưu rời đi tu chân thế giới được bốn ngày, Túy Tiên Lâu vẫn hỗn độn như cũ, không ai dám bén mãn vào đây, ngay cả Tiên Ma Thành Chủ cũng mắt nhắm mắt mở.
Vương Bá Ngưu mang đến đây tầm hai mươi vạn người đệ tử cùng trưởng lão, tuy nhiên Túy Tiên Lâu diện tích rất lớn, hai mươi vạn người vẫn rộng rãi đứng, không chen chúc.
""Đây là Tu Chân tinh vực?"" Ánh mắt Tàng Thiên Cơ sáng lên, ngắm nhìn dòng người bên ngoài túy tiên lâu, ánh mắt hắn khẽ lộ vẻ khinh thường.
Tuy đám người này tu luyện phương thức tu luyện nghiên về linh hồn thật sự mạnh mẽ, nhưng thân thể bọn họ quá yếu nhược, cho dù có pháp bảo hộ thân, chỉ cần bị bọn hắn cận thân liền chỉ có con đường chết, nghe Vương Bá Ngưu nói bọn tu chân giả này tu luyện Linh Hồn công kích công pháp mười phần quỷ dị, võ giả đồng cấp nếu sơ ý liền bị bọn hắn công kích linh hồn, mười phần khó chơi, nhưng nếu võ giả tu vi càng cao liền càng không sợ hãi, bảo vật phòng ngự linh hồn cũng không khó chế tạo, cho nên tu vi càng cao, võ giả càng mạnh và chiếm lợi thế khi đánh nhau hơn tu chân giả.
""Đệ tử sát lục ma tông nghe lệnh, hết thảy thế lực trong Tiên Ma Thành,không phục liền sát, ta muốn trong hôm nay Tiên Ma Thành phải luân hãm, trở thành địa bàn của ta!" Vương Bá Ngưu ánh mắt lạnh lùng quét chúng đệ tử, lớn giọng nói.
""Vâng Ma Chủ!" Đám đệ tử gật đầu quỳ xuống một chân, cung kính hô.
Vương Bá Ngưu lạnh lùng quay đầu, mục tiêu hàng đầu của hắn chính là Tiên Ma Thành Chủ, nếu sát Tiên Ma Thành Chủ, Tiên Ma Thành chính là của hắn.
Đại quân của Vương Bá Ngưu sát khí nghiêm nghị đi ra khỏi Túy Tiên Lâu, hơn hai mươi mấy vạn người cùng đứng một chỗ, tạo thành thanh thế thật khủng bố, hơn hai mươi vạn người tỏa ra sát khí khiến thương khung cũng biến sắc, phong vân biến động.
""Trời ạ đây đám người này là ai, trang phục thật kỳ lạ.""
""Bọn hắn muốn đồ thành hay sao thế?!""
""Mau mau thông báo thành chủ, có địch nhân xâm lấn Tiên Ma Thành!""
""...""
Vô số đám người sắc mặt khủng hoảng, kinh hãi, gào thét liên tục, thoáng chốc cả khu thứ nhất sinh linh đều bị kinh động.
“Ầm ầm!” Vương Bá Ngưu đằng không mà đi, đại quân của hắn thanh thế quá khủng bố, những tiểu binh trấn thủ các khu của Tiên Ma Thành cũng không dám đứng ra ngăn cản, cho nên Vương Bá Ngưu đại quân một đường thông suốt mà đi.
Hai mươi mấy vạn đệ tử trưởng lão đứng tập chung lại gần nhau cùng tỏa ra sát phạt khí thế quá kinh khủng, cơ hồ đè ép tất cả tu chân giả ở đây, đám người mặc kệ là ai, tu vi gì đều bị khí cơ của đại quân của Vương Bá Ngưu áp chế phải hoảng sợ, tất cả sinh linh đều khinh hoảng quỳ rạp xuống đất không dám ngẩn đầu lên, rất sợ đại quân tiến đến làm thịt bọn họ.
“Các hạ là ai, các hạ điều binh khiển tưởng ý muốn gây sự với Tiên Ma Thành sinh linh hay sao?!”
Ngay khi Vương Bá Ngưu đại quân gần tới biên giới khu thứ hai, chuẩn bị đi vào khu thứ nhất, liền bị tám vị tu chân giả ngự không mà đi đáp xuống ngay truyền tống trận, chặn đường bọn họ.
Tám vị tu chân giả này ăn mặc một thân khôi giáp, mỗi người tay cầm một cây trường thương, đứng ngạo nghễ tại truyền tống trận, khí thế mạnh mẽ giống như lấy năm người địch ngàn vạn quân!
“Ha ha! Tới, đây là tám đại truyền kỳ chiến tướng của Tiên Ma Thành chúng ta, mỗi một người đều có tu vi Cửu Thiên Huyền Tiên chi cảnh, có bọn họ ngăn cản, vạn vạn quân đừng hòng bước vào nữa bước.
Đám người quỳ rạp hai bên đường khi thấy tám vị tu chân giả này, sắc mặt ai nấy đều vô cùng hưng phấn, giống như có bọn họ chống lưng, trời cũng đừng hòng sập xuống.
""Tám vị truyền kỳ tướng quân Tiên Ma Thành xuất thủ, đám người này chắc chắn bị cưỡng ép trấn áp.”
“Không biết đám người này là ai, dám đến Tiên Ma Thành giương oai, không biết sống chết.”
“...”
“Các hạ sao không nói gì, chúng ta Tiên Ma Thành nếu có đắc tội xin các hạ khoan dung thứ lỗi, biến chiến tranh thành tơ lụa..”
Một người có vẻ là thủ lĩnh trong tám vị tu chân giả kìa bước ra một bước nhìn Vương Bá Ngưu, ngữ khí mềm mỏng nói.
Vương Bá Ngưu khẽ liếc vị tu chân giả này, âm thầm gật đầu, không thể không nói người này rất thông minh, tuy Tiên Ma thành là đại bản doanh của bon họ, nhưng bọn họ vẫn không chút kiêu ngạo hạ thấp tư thái, nếu là tình huống bình thường, Vương Bá Ngưu có thể cân nhắc không động thủ, tuy nhiên....
""Tàng thiên Cơ!" Vương Bá Ngưu lạnh lùng quát to.
""Tốt!"" Tàng Thiên Cơ vận dụng Luyện thể đại pháp, thân hình biến thành cự nhân khổng lồ, ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn thoáng qua tám người kia, thân hình cuồng bạo đạp không mà tới, mỗi một bước Tàng Thiên Cơ bước ra, hư không liền không chịu được liền sụp đổ, tám vị tu chân giả thấy vậy ánh mắt khẽ kinh biến, nhưng Tàng Thiên Cơ không quan tâm, hắn giơ lên bàn tay đập xuống một chưởng.
“Ầm ầm...” Cự chưởng che khuất bầu trời phô thiên cái địa trấn áp xuống, trong cự chưởng ẩn dấu một vòng xoáy năng năng lượng màu đen cấp tốc chuyển động xoay tròn, phảng phất muốn đem tất cả đều hút vào vòng xoáy, lúc này đây trong thành vô số kiến trúc lay động kịch liệt rồi bị nhấc bổng lên không trung, cùng với vô số sinh linh tu vi thấp đồng loạt bị vòng xoáy hấp vào, chuyển hóa thành năng lượng cho vòng xoáy.
Cảnh tượng khủng bố như thế khiến những người không bị vòng xoáy hấp vào không chút nghĩ ngợi nhanh chóng cấp tốc thoát đi khỏi nơi đây.
Cảnh tượng trên bầu trời lúc này thật khủng bố, mặt trời bị cự chưởng tạm thời che khuất, vòng xoáy màu đen càng ngày càng lớn, từ vòng xoáy nho nhỏ giờ biến thành một vòng xoáy khổng lồ, bao phủ phạm vi hai cây số.
“Rút lui! cự chưởng này không phải chúng ta có thể ngăn cản.” Nhìn cự chưởng đang muốn đập tới, Tám vị tu chân giả liền biến sắc, rống to một tiếng, không mảy may dây dưa dài dòng, quay người liền muốn bộc phát toàn lực bỏ chạy.
“Đáng chết, người này tuyệt đối không phải chúng ta có thể ngăn cản, người này e là có Cửu Thiên Huyền Tiên đỉnh phong tu vi!""
Đây là Tàng Thiên Cơ cố ý che dấu thực lực, đối phó tám chỉ sâu kiến sinh linh tu vi tương đương với cái thế võ hoàng chi cảnh, hắn cần dùng toàn lực sao?
Bọn họ có tâm muốn chạy đi nhưng Tàng Thiên Cơ sẽ để bọn hắn rời đi sao? Đáp án là phủ định, Tàng Thiên Cơ đột nhiên thuấn di xuất liền xuất hiện cách tám người khoảng cách năm mét, cự chưởng che trời cùng vòng xoáy khổng lồ thái sơn áp đỉnh vào đầu bọn hắn.
Cảnh tượng như vậy, chấn động tâm hồn.
“A... Không muốn a!” Tám vị tu chân giả sợ hãi mất mật không cam lòng rống to nhưng vô dụng, cự chưởng cộng với vòng xoáy trực tiếp cắn nuốt thân ảnh của bọn họ.
Oanh!
Cự chưởng cùng vòng xoáy nổ tung, ở trên vòm trời lưu lại một đám khí khói khổng lồ hình nấm, kéo theo dư chấn kinh thiên động địa, thiên địa tối tăm, nhật nguyệt vô sắc.
Tiên Ma Thành tám vị truyền kỳ chiến tướng tại thần bí nhân trước mặt không chịu nổi một kích, khiến vạn chúng tu sĩ liền sợ hãi mất mật, vội vàng bỏ chạy ra khỏi khu thứ hai.
...
Vương Bá Ngưu đám người một đường thẳng tiến vào khu thứ nhất, những nơi bọn hắn đi qua phong vân biến sắc, thiên địa tối tăm, hung uy ngập trời, đám dân chúng tu sĩ xung quanh quỳ phục xuống đất không ngừng run lẩy bẩy, sợ hãi.
Cuối cùng Vương Bá Ngưu đám người rốt cuộc nhìn thấy Thành Phủ Chủ phía đằng trước.
Chỉ thấy cảnh tượng Tiên Ma Thành Phủ khí phái mà huy hoàng, tầng tầng cung điện san sát nối đuôi nhau, từng mảnh lâm viên, đình đài xen kẽ, tạo nên cảnh tượng huy hoàng.
Không có mệnh lệnh của Vương Bá Ngưu, Tàng Thiên Cơ cũng không thu hồi khí thế của mình, trong khu thu nhất tất cả tu giả tu vi dưới Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh đều nằm rạp trên mặt đất, thân run rẩy, trong mắt ngập tràn vô tận sợ hãi.
Sắc mặt Vương Bá Ngưu lãnh đạm quan sát Tiên Ma Thành Phủ, bây giờ trong thành phủ có thể đứng thẳng cũng không có mấy người.
“Vương Thành Chủ, ta nghĩ chúng ta nên mời lão tổ xuất quan, tên cường giả thần bí kia ăn bản không phải chúng ta có thể chống lại, cho dù là mở ra hộ thành đại trận, vậy cũng không được, khí tức của thần bí nhân kia đã tiếp cận bán bộ Đại La Kim Tiên chi cảnh, chưa kể trung niên nam tử có vẻ là người cầm đầu kia còn chưa ra tay, có thể càng mạnh, đạt tới trong truyền thuyết Đại La Kim Tiên cảnh giới!""
Trên đỉnh Tiên Ma Thành Phủ, thành chủ Vương Thần đứng phía sau bốn vị trung niên tướng quân, nhìn thấy đại quân của Vương Bá Ngưu đang dần áp sát thành phủ, đều ngưng trọng nói.
“Không! Đối phương chưa hề chân chính chủ động động thủ, có lẽ đối phương không phải đến gây chuyện, mà là có chuyện.”Vương Thần dáng người thẳng tắp, đầu đội tử kim quan, người mặc Kim Long bào, toàn thân toát ra khí chất cao quý, phong thái tuyệt thần, khi liếc nhìn Vương Bá Ngưu cùng Tàng Thiên Cơ thân ảnh, cau mày đáp.
“Các ngươi tại đây chờ, ta đi tới thương lượng một phen! Nếu như ta xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, lập tức đi tìm lão hoàng tổ.” Vương Thần hít sâu một hơi nói, sau đó liền thần kỳ biến mất tại chỗ.
“Thành Chủ...”
Bốn vị trung niên tướng quân sắc mặt lo lắng há to miệng tính ngăn cản, nhưng cuối cùng cũng không nói ra được câu nào, bọn hắn biết việc này chỉ có Thành Chủ ra mặt hoặc là lão tổ xuất quan mới giải quyết được.
Mà ở Uyên Cung uyển Lâu bên trong thành phủ chủ, một đạo dáng người tuyệt mỹ ngẩn người nhìn lên bầu trời, nàng là Vương Ngữ Yên, lần trước có duyên gặp Vương Bá Ngưu, nàng cảm thấy nam tử này có cỗ khí tức bất phàm, nghĩ trong bụng hẳn nam tử này không đơn giản, nhưng nàng vạn vạn không ngờ tới, Vương Bá Ngưu lại cường đại đến mức này, hắn dẫn đại quân đến có ý đồ bất chính với thành phủ chủ, mà phụ thân nàng cũng không nắm chắc thắng được hắn.
Vương Thần bay lên không trung đối mặt với Vương Bá Ngưu, nhưng Tàng Thiên Cơ bay tới chắn ngang ngay giữa, sát phạt khí cơ áp sát Vương Thần.
Khi cảm nhận khí cơ của Tàng Thiên Cơ thâm bất khả trắc, ẩn ẩn vượt qua hắn, Vương Thần sắc lúc này ngoại trừ rung động, kinh hãi, thì không có biểu lộ nào khác.
Lúc này khi khí cơ của Tàng Thiên Cơ đè ép Vương Thần, thì tất cả mọi người khu thứ nhất mới có thể đứng dậy, giờ khắc này trong lòng tất cả mọi người đều có cảm giác như mới trở về từ cõi chết.
“Ngươi chính là Tiên Ma Thành Chủ?” Vương Bá Ngưu lạnh nhạt mở miệng, mặt lộ vẻ vẻ đăm chiêu, một đôi tròng mắt vẫn thâm như u đàm liếc nhìn Vương Thần, không một chút sắc thái tình cảm.
“Là ta.. không biết đạo hữu có ý gì?” Bị một đôi mắt lạnh lẽo của Vương Bá Ngưu liếc nhìn, Tiên Ma thành chủ, chúa tể sinh tử mấy tỷ man nhân giờ khắc này lộ vẻ kiêng kỵ cùng sợ hãi.