Thích Diệm thêm dầu vào lửa mà nói: "Lưu đại sư, đến lượt anh rồi?"
Thích Thừa Lương: "Đừng thúc giục! Vừa rồi chúng tôi cũng không thúc giục cháu mà!"
Sở Thiên Lê tiến đến bên cạnh Lưu đại sư, cô liếc trộm quẻ của đối phương, lên tiếng: "Anh chỉ dựa vào thời gian lập quẻ là không được, phải lấy đặc trưng khác của anh ấy ra để bói, anh tính như vậy chắc chắn là không nhìn ra được."
Lưu đại sư nghe vậy, anh ta ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói: "Cô xem hiểu được bàn tử vi?"
Các loại thuật số có bàn lập quẻ không giống nhau, cho nên rất nhiều người cũng chỉ có thể tinh thông một thứ.
Sở Thiên Lê đáp: "Đúng vậy."
Lưu đại sư trừng to mắt: "Không có khả năng, tử vi thuộc sư môn của tôi là nổi danh nhất, cô thuộc tử vi của môn phái nào!?"
Hạo Môn không tuyển chọn đệ tử nữ, Lưu Khải Gia biết môn phái tử vi khác, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua về Sở Thiên Lê.
Người bình thường cũng có thể nghiên cứu về tử vi đấu số, nhưng nếu không có người chỉ đạo thì không có khả năng đạt được tiêu chuẩn này.
Sở Thiên Lê: "Tôi không có môn phái, tôi tin chủ nghĩa Mác, nếu theo quy củ của các người, tôi không có tư cách học cái này."
Trước kia có lẽ là ông nội cũng có sư môn, nghe nói là chỉ truyền nam không truyền nữ, nhưng ông ấy căn bản là không quan tâm, dù sao muốn dạy thì dạy.
Ông ấy và Sở Thiên Lê cũng không sống được mấy năm, băn khoăn nhiều như vậy làm gì, học vui vẻ không được sao?
Sắc mặt Lưu đại sư tái nhợt, anh ta hoảng sợ mà nhìn chằm chằm Sở Thiên Lê, nhất thời không đoán được lai lịch của cô.
Vừa rồi cô cũng không phải dựa vào gian lận để đoán nhện, chỉ sợ là kỹ thuật của cô cao hơn một bậc so với mình.
"Lưu đại sư, Lưu đại sư, đến lượt chúng ta nói..." Thích Thừa Lương khách khí mà nhắc nhở, chú ta vậy mà lại phát hiện Lưu đại sư đang mất tập trung, nên mới không nhịn được mà tức giận nói, "Lưu Khải gia, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?"
Thích Thừa Lương mời Lưu đại sư tới, chú ta là muốn cho khiến chính mình vẻ vang, ai ngờ đối phương lại còn không bằng một cô gái nhỏ?
Sở Thiên Lê như suy nghĩ điều gì mà nói: "Anh tên là Lưu Khải Gia? Chẳng lẽ là chữ Khải trong khải hoàn sao?"
Lưu Khải Gia kinh sợ, không lập tức đáp lời.
Sở Thiên Lê: "Anh đã học về tử vi, nên cũng sẽ không lấy tên bừa đúng không, nghe qua là có mệnh sao Vũ Khúc*, nếu lòng dạ rộng rãi, nói không chừng có vận may tài chính rất tốt nha, nhưng có loại mệnh cách này là người cường thế sĩ diện, không kiềm chế được tính xấu của mình, rất dễ dàng trở nên kiêu ngạo và khó tính, sớm muộn gì cũng bị vấp ngã."
*: là một phần của bộ tinh túy 14 sao trong tử vi.
Nằm trong nhóm "Bát Bộ Tài Tinh", Vũ Khúc nổi bật cùng các sao khác như Thiên Phủ, Thái Âm, và một số sao quan trọng khác.
Không chỉ đại diện cho tài chính và tiền bạc, Vũ Khúc còn liên quan đến trí tuệ, sự thông thái, lòng ham học và sự kín đáo.
Vừa rồi Lưu Khải Gia chỉ cảm thấy có chút sợ hãi, hiện tại anh ta bị nói thẳng ra là có mệnh sao Vũ Khúc, sau lưng điên cuồng mà đổ mồ hôi lạnh!
Tử vi đấu số có một bộ hệ thống đặt tên, chú trọng việc dùng tên để tăng cường ưu thế về mệnh cách của bản thân, người nghiên cứu về thuật số khác thì không nhất định có thể hiểu, nhưng hiện tại cô lại có thể dễ dàng mà tính ra được!
Sở Thiên Lê cười nói: "Lưu đại sư nói không sai, trong bói việc thì tử vi có thể sẽ không chuẩn, nhưng bói người lại rất khó sai lầm."
Tình huống đột nhiên thay đổi, hai người vốn đã nói là đoán người, Thích Thừa Lương nói ra tên Lưu Khải Gia, lại biến thành Sở Thiên Lê đoán chuyện của đối thủ.
Thích Thừa Lương phát hiện Lưu Khải Gia không nhúc nhích, chú ta vội vàng lướt qua người bên cạnh, vỗ mạnh vào vai đối phương, ý đồ làm cho anh ta hoàn hồn.