Có được tất có mất, tham lam những thứ không thuộc về mình thì cuối cùng sẽ bị báo ứng.
Người phụ nữ trang điểm đậm hét lên: "Cô đánh rắm! Làm sao cô có thể vì muốn tốt cho bọn tôi, cô chỉ là một kẻ bói toán lừa đảo!"
Sở Thiên Lê lười biếng khuyên nhủ: "Ai nha, người ta đều nói có tiền thì sẽ hoảng loạn, tôi đây không phải sợ các người hoảng loạn nên mới tới đây chịu đau khổ thay các người hay sao, sao cái người này lại không biết tốt xấu vậy?"
Người phụ nữ trang điểm đậm: "!!?"
Bà ta quả thực bị sự vô sỉ của Sở Thiên Lê làm cho sợ ngây người, đối phương không chỉ là kẻ lừa đảo đoán mệnh, mà da mặt còn đặc biệt dày.
Số tiền liên quan giữa Sở Thiên Lê và ông chủ Trương rất lớn nên đương nhiên hai bên có quy trình hợp đồng chặt chẽ, thậm chí còn thống nhất về thời gian thanh toán cuối cùng.
Sở Thiên Lê đã chuẩn bị sẵn sàng, cô nhận lấy túi hồ sơ trong tay Đàm Mộ Tinh, lấy ra một tập tài liệu thật dày, nói: "Không thành vấn đề, ông có thể làm theo lời tôi nói trước, kết quả sẽ có hiệu lực trước khi thanh toán lần cuối."
Ông chủ Trương nhận lấy tập tài liệu, vội vàng nói: "Tài liệu mà tôi đưa lúc trước, cô đã xem hết rồi?"
"Xem xong rồi, làm việc gì cũng không thuận lợi, công ty còn sắp đóng cửa." Sở Thiên Lê tùy ý nói, "Trên này đã viết rõ phương pháp phá giải rồi."
Có thể nói một năm qua mọi chuyện của ông chủ Trương đều không thuận lợi, liên tiếp gặp khó khăn, nhà xưởng cũ của ông ta đột nhiên gặp trục trặc, tìm người sửa chữa cũng không thấy hiệu quả, không bao lâu lại rơi vào tình trạng hỗn loạn, bây giờ còn khất nợ tiền lương của các công nhân.
Nói một cách logic, vấn đề này không phải là việc gì quá nghiêm trọng, người kinh doanh luôn có vòng quay vốn, tuy nhiên, các công ty khác dưới trướng tập đoàn cũng đang gặp khó khăn.
Hoạt động kinh doanh mới của công ty đã sa lầy vào các vụ kiện tụng, chuỗi vốn bị phá vỡ và các khoản vay kinh doanh sắp hết hạn.
Ngành từ thiện cũng vướng vào bê bối, không ít người ép ông ta giải ngân, cùng lúc vướng nhiều bê bối như vậy quả thật nghe có chút khốn đốn.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông chủ Trương có thể sẽ phá sản và phải ngồi tù, khó trách gần đây ông ta nóng lòng muốn tìm đại sư như vậy.
Ông chủ Trương cúi đầu xem tài liệu, vui vẻ nói: "Được rồi, được rồi, ý của cô là trước khi thanh toán xong tiền thì sẽ có chuyển biến tốt hơn phải không?"
Sở Thiên Lê: "Động tác của ông nhanh là được."
Ông chủ Trương cầm một cuốn sách dày cộm, ông ta liếc nhìn một cái, nghi hoặc hỏi: "Đúng là tôi có một nhà máy ở tỉnh T, nhưng không liên quan gì đến nhà máy cũ, tại sao tôi lại phải tháo dỡ đoạn đường ống này? Còn có phần đổi tên công ty, nhanh như vậy sao?"
Ông chủ Trương biết rằng một số công ty đổi tên và thay đổi hoạt động, nhưng thời hạn thanh toán cuối cùng đã rất gần, làm sao có thể có hiệu lực ngay lập tức?
Sở Thiên Lê mất kiên nhẫn nói: "Ông chủ Trương, ông muốn tin thì tin, không tin thì thôi, nói thật tôi viết cho ông nhiều biện pháp giải quyết như vậy cũng mệt c.h.ế.t đi được."
Tất cả những chuyện không hay mà ông chủ Trương gặp phải đều có thể biên soạn thành sách, Sở Thiên Lê thật sự đã nghĩ ra từng ý tưởng một.
"Đúng, đúng, đúng tôi có thể thấy đại sư rất nghiêm túc, đúng là mỗi biện pháp đều viết rất tỉ mỉ." Ông chủ Trương nhanh chóng khen ngợi: "Trước đây tôi tìm đại sư để tính mệnh cũng không tỉ mỉ như vậy!"
"Nếu mọi việc diễn ra suôn sẻ, ông sẽ có thể trả lương cho người lao động trong nửa tháng nữa, sau đó sẽ có cơ hội xử lý các khoản vay ngân hàng không trả được và mọi thứ sẽ trở lại đúng hướng."
Nháy mắt ông chủ Trương vui mừng nhướng mày, ông ta nóng lòng muốn làm xong mọi thứ, quay người định rời đi thì lại bị Hà Kiến Bình ngăn lại.