Đại Lão Huyền Học Gả Vào Hào Môn

Chương 77




Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều không nói chuyện.

Cha mẹ Ninh bị Thẩm Nghiệp vạch trần, không dám nhìn Ninh Thi Họa.

Đến nỗi Thạch tổng và người đại diện, chính là lâm vào trong khiếp sợ.

Vì bức bách con gái mình kết hôn sớm một chút mà làm da thịt cả người thối rữa?

Chẳng lẽ bọn họ cho rằng chỉ cần làm Ninh Thi Họa xấu đi, Ninh Thi Họa liền sẽ ngoan ngoãn rời khỏi giới giải trí, trở về nhà kết hôn?

Ninh Thi Họa cũng ngơ ngác mà nhìn cha mẹ, hơn nửa ngày mới thấp giọng hỏi: “Thật sự là hai người hại con sao?”

Nàng vươn cánh tay, lộ ra làn da hư thốicho cha mẹ xem.

Nếu thật sự là cha mẹ hại nàng…… Bọn họ sao có thể làm như vậy?

Nàng chính là con gái ruột của bọn họ mà

Hai vợ chồng vốn dĩ cúi đầu lảng tránh ánh mắt Ninh Thi Họa, nhìn thấy cánh tay Ninh Thi Họa, hai người kinh ngạc đến trừng lớn đôi mắt.

“Con….Đây là bị làm sao?” Mẹ Ninh lập tức chạy tới giữ chặt tay nàng.

Nghe vậy, Thạch tổng và người đại diện cũng có điểm ngốc, không biết là mẹ Ninh đang làm bộ làm tịch, hay thật sự không rõ vết thương trên người Ninh Thi Họa là do bọn họ làm ra.

Thẩm Nghiệp lại không một chút ngoài ý muốn, nói: “Bà ấy xác thật không rõ lắm, nghĩ rằng mình chỉ cho con gái uống canh gà.”

Thạch tổng đầy mặt khó hiểu.

Người đại diện lại bỗng nhiên nhớ tới, đêm qua mẹ Ninh đưa tới cho Ninh Thi Họa canh gà.

Nhưng lúc ấy hắn có nhìn thoáng qua, cũng không có cái gì dị thường, ngửi còn rất thơm.

Hơn nữa……Cho dù cha mẹ Ninh muốn Ninh Thi Họa trở về, cũng không có khả năng hạ độc Ninh Thi Họa chứ?

Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm mẹ Ninh: “Bà nói đi, ngày hôm qua bà nấu canh gà đã thả gì vào.”

Mẹ Ninh có chút không biết làm sao mà nhìn Ninh Thi Họa cánh tay, một lúc lâu, thấp giọng nói: “Tôi……Tôi chỉ là bỏ thêm chút trà thơm……”

Thạch tổng cùng người đại diện đều nhăn mày.

Nước trà trộn với canh gà cũng không đến mức làm hư da!

Thẩm Nghiệp ngại mẹ Ninh ấp a ấp úng không thoải mái, nói thẳng: “Bà ấy lấy được một lá bùa và một túi lá trà nhỏ từ chỗ nào đó, đối phương bảo bà ấy ngâm lá bùa với lá trà cho con gái bà uống, cô ấy liền sẽ ngoan ngoãn nghe lời trở về kết hôn sinh con. Chỉ là đơn độc cho Ninh Thi Họa uống trà, Ninh Thi Họa khẳng định sẽ phát hiện, bà ấy liền trực tiếp đổ vào canh gà.”

Mỗi một câu của cậu, sắc mặt mẹ Ninh liền tái nhợt một phần, hiển nhiên đều giống như cậu nói.

Ninh Thi Họa trợn tròn mắt, nước mắt lách tách rơi xuống.

Cho nên, thật sự là cha mẹ hại nàng……

Người đại diện thì tức giận đến sọ não muốn nổ tung: “Dì ơi, dì điên rồi sao? Dì vậy mà dám cho Thi Họa uống nước bùa?! Không sạch sẽ, còn không biết có vi khuẩn hay không! Dì đây là sợ con gái mình quá khỏe mạnh không bệnh được đúng không!”

Dù là Thẩm đại sư, cũng chỉ bảo người ta mang theo bùa trên người, hoặc là đặt ở dưới gối, không có khả năng bảo người ta uống vào bụng!

Người đại diện sinh ra ở thành phố lớn, chưa từng thấy quá loại cha mẹ nào hồ đồ như này!

Muốn nói cha mẹ Ninh ác độc, cũng không đến mức không nghĩ tới, nhưng bọn họ lại rõ ràng muốn mà hại Ninh Thi Họa……

Người đại diện tức giận đến đi qua đi lại trong phòng bệnh, một cổ lửa giận không biết nên phát tiết ở đâu.

Thạch tổng cũng rất giận.

Ninh Thi Họa hiện tại chính là chị cả Giải Trí Chuối Tây, nếu nàng cũng xảy ra chuyện hoặc lui vòng, vậy Giải Trí Chuối Tây lại tổn thất một viên đại tướng.

Hơn nữa không thể tưởng tượng chính là, Ninh Thi Họa bị như vậy là bởi vì cha mẹ hy vọng nàng về nhà kết hôn sinh con…… Quả thực năm gần đây độ sa điêu tin tức còn muốn quỷ dị.

Mẹ Ninh đỏ mặt, nói: “Nông thôn chúng tôi có rất nhiều người uống nước bùa……”

Thạch tổng sửng sốt, bỗng nhiên nhớ tới lúc còn rất nhỏ, ở quê xác thật thường xuyên dùng nước bùa chữa bệnh.

Nhưng kia đều là việc nhiều năm trước, chẳng lẽ hiện tại vẫn như vậy?

Như vì để chứng minh lời mẹ Ninh nói, cha Ninh cũng mở miệng nói: “Lần trước thằng con của cữu cữu bị phát sốt, chạy mấy bệnh viện cũng không tốt, nhưng uống nước bùa liền hạ sốt……Đây là thế hệ trước truyền thừa, chúng tôi luôn tin tưởng.”

……Cho trẻ con uống nước bùa?!

Đây là điên rồi sao!

Người đại diện thật sự không biết nên nói cái gì. Cha mẹ Ninh chính là giáo viên, tuy rằng là giáo viên trấn nhỏ, nhưng cũng không đến mức ngu muội tới tình trạng này chứ?

“Vậy hiện tại hai vị nhìn bộ dáng Thi Họa mà xem, cảm thấy nước bùa kia là thứ tốt sao?” Người đại diện chịu đựng tức giận hỏi.

Mẹ Ninh ngập ngừng khóe miệng: “Tôi, tôi cũng không biết…… Rõ ràng tiên cô nói không có việc gì……”

Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm mặt mẹ Ninh một lát, bỗng nhiên nói: “Ngay từ đầu cho rằng Ninh ảnh hậu bị hạ thuật pháp, nhưng vừa nhìn lại, cô ấy trúng độc. Chính là tiên cô kia hạ độc, lại dùng thuật pháp che giấu, cho nên bác sĩ không kiểm tra ra được.”

“Hạ độc?” Mẹ Ninh cất cao giọng, “Không có khả năng! Tiên cô với chúng tôi là thân thích, sao có thể hãm hại Thi Họa? Mỗi năm Tết Âm Lịch đều về nhà, Thi Họa còn gửi bao lì xì mấy ngàn cho nó!”

Trên thực tế, sau khi Ninh Thi Họa thành danh, mỗi năm về nhà nàng đều sẽ gửi cho người thân mình mấy phong đỏ lớn. Tiên cô là người thân Ninh gia, nàng cũng cho nhiều hơn, có đôi khi là hơn ngàn, ngẫu nhiên cũng hơn vạn.

Kỳ thật Ninh Thi Họa cũng không muốn cho, rốt cuộc những người đó trước nay không lui tới nhiều với nàng.

Nhưng vì mặt mũi cha mẹ, cảm thấy làn minh tinh thì ghê gớm lắm, hơn nữa con gái cũng kiếm lời, liền muốn khoe khoang ở trước mặt người thân hàng xóm bạn bè.

Có một lần, thì sẽ có nhiều lần khác.

Nhớ tới năm thứ hai về nhà, Ninh Thi Họa không có bao lì xì, một đám người ngay cả mũi không phải mũi, mắt cũng không phải mắt, châm chọc nàng kiếm được tiền, liền bỏ quên người làm cha làm mẹ, người nuôi lớn.

Mấy năm nay những người đó cũng thường xuyên càu nhàu trước mặt ba mẹ Ninh, nói Ninh Thi Họa là con gái lớn, còn chưa kết hôn thì rất mất mặt. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến ba mẹ Ninh sốt ruột bảo Ninh Thi Họa xuất giá, ở trong cái xã hội này, có đôi khi lời nói thật sự có thể bức chết người.

Thẩm Nghiệp cười lạnh một tiếng: “Tiên cô kia cố ý hại con gái bà. Con bà ta không được đọc sách nên làm công ở bên ngoài xưởng đúng không? Con gái bà kiếm được nhiều, lại là đại minh tinh, bà ta không ghen ghét mới là lạ. Người ta chính là không hy vọng con gái bà sống tốt! Đầu óc hai người ngu xuẩn, mắc mưu không nói, còn hại Ninh Thi Họa!”

Nghe vậy, sắc mặt ba mẹ Ninh nháy mắt trở nên trắng bệch.

Mẹ Ninh bỗng nhiên nức nở mà khóc: “Tôi……Tôi chỉ muốn khiến Thi Họa kết hôn mà thôi!”

“Nhưng con nói, hiện tại con không muốn kết hôn.” Ninh Thi Họa cũng khóc.

Người đại diện tiến lên ôm lấy bả vai Ninh Thi Họa, không tiếng động an ủi nàng.

Mẹ Ninh lau nước mắt, nói: “Nhưng con đã 38 tuổi, con không kết hôn, ba mẹ ở quê lúc nào cũng bị người ta nói…..Còn có các chú các bác nữa, Ninh gia bảo con là gái lớn mà còn chưa xuất gia, bọn họ không gánh nổi!”

Thẩm Nghiệp vốn dĩ rất bình tĩnh, tựa như người đứng xem, tuy rằng cậu rất đồng tình Ninh Thi Họa, nhưng dù sao đây cũng là tranh chấp giữa Ninh Thi Họa và cha mẹ, cậu căn bản không tính nhúng tay.

Chỉ là……Nghe mẹ Ninh nói lời như vậy, cậu cũng sợ ngây người.

Lớn tuổi không kết hôn thì mất mặt?

Này….Là đạo lý quái gì?

Cậu không khỏi nhớ tới thế giới trước, có quá nhiều thần côn quá nhiều….. Tìm đạo lữ chính là một việc phi thường không dễ dàng, có người mấy ngàn tuổi vẫn là cẩu độc thân cơ!

Xuyên tới nơi này, gặp được Diệp Trạch, cậu cảm thấy mình đặc biệt may mắn, chắc hẳn đã dùng hết con mẹ nó vận khí rồi.

Nhưng người của thế giới này, vậy mà lại cho rằng không kết hôn thì rất mất mặt?

Thẩm Nghiệp hoang mang từ chối lý giải.

Bởi vì bên cạnh cậu không có người như vậy, đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy ngôn luận này, cảm giác tam quan của mình đã bị ăn sạch.

Biểu tình Thạch tổng và người đại diện cũng có chút khó coi.

Ninh Thi Họa chính là ảnh hậu quốc tế, ở nước ngoài cũng có rất nhiều fan điện ảnh, nhưng đối với người thân ở quê, nàng lại là một tồn tại mất mặt.

Đờ phắc……Thật là nực cười……

Mẹ Ninh vẫn đang ngồi khóc: “Con kết hôn mang thai cũng có thể đi diễn mà! Con không có gia đình con cháu thì kiếm nhiều tiền có ích lợi gì? Nhân sinh trên đời, tiền đủ dùng là được, nhưng con cháu là dòng dõi, là hậu bối của gia đình, về sau con già rồi cũng có người chăm sóc……Con…..Vì sao con lại không muốn kết hôn chứ.…”

Trên thực tế, mẹ Ninh cũng cảm thấy rất ủy khuất, không phải bà sợ con gái mình về sau không có ai dựa vào sao?

Kiếm nhiều tiền thì có ích lợi gì đâu, nữ nhân vì sao lại tự làm mình vất vả như vậy, bà không hy vọng con gái tiếp tục vất vả.

Bà nhớ năm đó khi con gái mới tiến vào giới giải trí, chịu đủ các loại việc, bị hất cà phê trà sữa, đóng phim hai ngày hai đêm không ngủ, đến mức phải nằm viện, nửa đêm gọi điện thoại khóc……Bọn họ làm cha mẹ, đương nhiên cũng đau lòng.

“Mẹ và cha con hy vọng con có thể bình an.” Mẹ Ninh ngồi ở ghế dựa, khóc không thành tiếng, “Vụ việc lần này cũng xảy ra ngoài ý muốn, bọn ta cảm thấy quá nguy hiểm, thật sự hy vọng con có thể rời khỏi giới giải trí.”

Vốn dĩ bọn họ đang chuẩn bị chờ Ninh Thi Họa về nhà ăn tết lại nói tới việc kết hôn, sau đó lại tìm tiên cô, cầu mấy lá bùa mang vận đào hoa cho Ninh Thi Họa.

Chỉ là lần này Ninh Thi Họa bị thương, vừa lúc phải tới Hải Thành chăm nom Ninh Thi Họa, liền trực tiếp tăng tốc kế hoạch.

Đây cũng là nguyên nhân mà Thẩm Nghiệp không nhìn ra kiếp nạn của Ninh Thi Họa, bởi vì cha mẹ Ninh đột nhiên tới Hải Thành, cũng đột nhiên tìm tiên cô cầu bùa.

Quá nhiều việc, chỉ là không thể thay đổi, Thẩm Nghiệp tính rất chuẩn. Nhưng tương lai sẽ căn cứ theo hành động của mỗi người mà thay đổi, Thẩm Nghiệp chỉ có thể thăm dò một cách đại khái, lại không thể tính rõ sẽ thay đổi cáu gì.

“Con theo mẹ về nhà đi, về nhà tìm tiên cô, cô ấy sẽ chữa khỏi cho con……” Mẹ Ninh vẫn không muốn từ bỏ, khóc lóc nói với Ninh Thi Họa.

Ninh Thi Họa hít sâu, lại không biết nên nói cái gì cho được.

Năm đó nàng xác thật ăn rất nhiều khổ, nửa đêm tìm cha mẹ khóc lóc kể lể, nhưng đó là nàng cam tâm tình nguyện chịu khổ! Hơn nữa hiện tại nàng đã thành công, nàng còn không muốn nảy sinh tình cảm gì đó, chẳng lẽ bản thân nàng sai sao?

“Con không quay về.” Ninh Thi Họa lắc đầu.

Nàng cùng cha mẹ không có quan niệm giống nhau, nàng khẳng định sẽ không vì gia đình mà cảm thấy mất mặt.

Mẹ Ninh càng khóc dữ hơn: “Con…… Sao con ích kỷ như vậy, chỉ lo cho bản thân mình.…”

Cha Ninh ở một bên ôm đầu thở ngắn than dài, thái độ giống hệt mẹ Ninh.

Người đại diện tức giận đến muốn đánh người.

Loại cha mẹ như bọn họ, còn ngại Ninh Thi Họa ích kỷ?

Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng!

“Ai ích kỷ?” Thẩm Nghiệp nhịn không được ai oán. “Hai người không phải là sợ Ninh Thi Họa không gả chồng, khiến mình mất mặt sao? Là hai người quan trọng mũi mũi, hay là hạnh phúc của con gái mình quan trọng hơn? Một hai phải ép buộc cô ấy gả cho một người không thích, một hai phải bắt cô ấy làm việc mình không thích, chẳng lẽ chính mình không ích kỷ sao?”

Lời này nói cũng quá chọc người đau!

Nếu không phải không đúng thời điểm, người đại diện cũng muốn vỗ tay cho Thẩm Nghiệp.

Sắc mặt cha mẹ Ninh rất không đẹp, bọn họ không tranh luận với Thẩm Nghiệp, nhưng thái độ rất rõ ràng, lần này bọn họ hy vọng Ninh Thi Họa có thể nhân cơ hội lui vòng, theo chân bọn họ về quê, một bên tiếp thu trị liệu, một bên sắm sửa kết hôn.

Không khí bắt đầu giằng co.

Không biết làm sao, người đại diện bỗng nhiên nhớ tới hot search ngày hôm qua trên Weibo, nói về nữ nhân bị bức hôn.

Mấy ngày hôm trước có cô gái bị bạn trai hại chết, các dân mạng rất chú tới phương diện này, có account marketing mở màn nói tới việc bị cha mẹ bức hôn, các dân mạng cũng tràn vào.

Bình luận có rất nhiều người bị hại, đương nhiên cũng có một ít người có người thân trải qua, nói ngắn lại, phi thường khủng bố.

Người đại diện chỉ nhớ rõ hai thông tin.

Một là ở khu vực nông thôn, trong nhà rất có tiền, nhưng cha mẹ từ nhỏ không cho con gái đi học, bảo các cô sớm gả chồng.

Còn có ở khu vực không tính lạc hậu, vì bức bách con gái kết hôn, cha mẹ sẽ nhốt con gái mình và đối tượng ở một căn phòng, qua một đêm mới thả ra. Bởi vì qua một đêm, con gái đã bị ăn sạch, không thể không gả cho nhà trai.

Lúc ấy cô xem xong, chỉ cảm thấy tam quan vỡ nát!

Đã tới niên đại này rồi, cư nhiên còn có cha mẹ ngu muội như vậy sao?

Nhìn hơn ngàn bình luận, mỗi người đều nói như vậy, nhấn mạnh đó là sự thật.

Đây là hiện trạng.

Mà ở những vùng xa xôi, con gái thậm chí khi mới sinh ra đã bị giết chết, hoặc là bị bắt đi làm sớm kiếm tiền cho em trai ăn học.

Bởi vì bài Weibo, người đại diện tự bế một buổi tối.

Buổi sáng hôm nay vốn dĩ cô đã quên, dù sao cũng là chuyện của người xa lạ, cô không có nhiều thời gian chú ý tới.

Chỉ là hiện tại, việc này lại xảy ra trên người nghệ sĩ của cô!

Phải biết rằng Ninh Thi Họa chính là ảnh hậu quốc tế nhà nhà đều biết, cha mẹ còn là giáo viên, vậy mà cũng bị bức hôn.

Hiện tại Ninh Thi Họa cũng quá thảm, da thịt thối rữa, người không ra người quỷ không ra quỷ.

Mà hết thảy đều do cha mẹ đẻ làm ra……Nếu nói ra ai sẽ tin tưởng?

Hơn nữa hiện tại rất nhiều con trai cũng bị buộc kết hôn….Giống như nếu không kết hôn, liền kém gia đình khác một bậc.

Thật đáng buồn sao?

Là rất rất đáng buồn. ( buồn cười)

Nhưng mà có biện pháp nào đâu?

Người đại diện cũng nghĩ tới bản thân mình.

Cô cũng sắp 40 tuổi, ly hôn mang con mình đi. Cô là người Hải Thành, cha mẹ được khai sáng đầu óc, có mấy bà hàng xóm nói cô lớn tuổi rồi còn ly hôn, có phải bị phồn hoa giới giải trí làm hoa mắt không……Hơn nữa bởi vì cô lớn lên có chút mập, người thân thậm chí còn làm trò trước mặt bảo cô giảm cân, nói cô là mẹ đơn thân, lại còn mập như vậy, không có nam nhân nào thích ……Tóm lại đều là mấy lời nói khó nghe.

Nhưng số tiền cô kiếm được cũng đủ nuôi sống mình và con, số tiền mà Ninh Thi Họa kiếm được cũng nhiều hơn so với người thân nàng……

Ninh Thi Họa vốn dĩ đang khóc, nhưng nhìn cha mẹ có thái độ kiên quyết như vậy, nàng đột nhiên bình tĩnh lại.

“Cha mẹ, con sẽ không trở về, cũng tạm thời không muốn kết hôn, hai người nhân lúc còn sớm nên rời khỏi đây đi.” Nàng cắn khóe miệng, nhẹ giọng lại kiên định mà nói.

Người đại diện dùng sức nắm lấy tay nàng, lặng lẽ cổ vũ nàng.

Cha mẹ Ninh hai mặt nhìn nhau, trên mặt đều viết mấy chữ không hài lòng.

“Hai ta không bức con kết hôn nữa, nhưng lần này con bị thương, phải trở về tìm tiên cô trị liệu……Trong khoảng thời gian này con về nhà cùng cha mẹ tĩnh dưỡng thân thể đi.” Cha Ninh suy xét trong chốc lát, làm ra một bộ nhẫn nhượng.

Thẩm Nghiệp không chút do dự vạch trần ông: “Ông muốn lừa cô ấy nghĩ trở về, rồi nhốt cô ấy lại, đúng không?”

Ánh mắt cha Ninh có điểm mất tự nhiên: “Sao có thể......Bọn tôi sẽ không làm ra việc như vậy……”

Thái độ kiên quyết của ông đã chứng minh hết thảy, rõ ràng Thẩm đại sư người ta không nói sai.

Người đại diện nói thẳng: “Không được, Thi Họa không thể trở về.”

Thạch tổng lúc này cũng nói: “Tôi là ông chủ Ninh Thi Họa, cô ấy ký hợp đồng hai mươn năm với công ty, nếu bội ước vậy phải bồi thường mấy trăm triệu. Hơn nữa hiện tại cô ấy còn đang đóng phim, còn có rất nhiều đại ngôn và hoạt động, nếu tất cả đều bị hủy đi, cũng phải tổn thất vài trăm triệu. Hai ông bà có thể mang người đi, nhưng phải bồi tiền! 1 tỷ, thanh toán xong liền cho phép mang người đi!”

Những lời này đương nhiên cũng hù dọa cha mẹ Ninh.

Ninh Thi Họa cũng vào công ty cùng năm với Từ Sách, ở công ty cũng có một bộ phận cổ quyền nhỏ, ký hiệp ước cũng rất rộng rãi, sao phải bồi thường nhiều như vậy.

Nhưng cha mẹ Ninh không biết gì cả.

Bọn họ chỉ cảm thấy khẳng định là công ty chèn ép nhân viên, nếu trên hợp đồng viết hơn 1 tỷ, vậy bọn họ chỉ có thể quay đầu là bờ.

Hơn 1 tỷ đối với bọn họ mà nói, đó chính là con số thiên văn.

Tuy rằng Ninh Thi Họa thành danh, cho nhà cũng khá nhiều tiền nhưng nhiều năm như vậy đại bộ phận tiền đều do Ninh Thi Họa quản, hơn nữa nàng thường xuyên đầu tư, cho nên cha mẹ Ninh không biết được trong tay nàng rốt cuộc có bao nhiêu tiền.

Ở góc độ này, nếu phải bồi thường hơn 1 tỷ, vậy số tiền con gái bọn họ cực cực khổ khổ cả đời kiếm ra đều bay mất, nói không chừng còn phải mắc nợ……

Nghĩ đến đây, sắc mặt cha mẹ Ninh trở nên trắng bệch.

“Tôi……Bọn tôi cũng không nói muốn nó giải ước……” Mẹ Ninh nói thầm.

Ninh Thi Họa lắc đầu, hôm nay nàng thật sự không muốn nói chuyện với cha mẹ, bằng không sợ rằng bản thân mình sẽ bị tức chết.

Muốn nói cha mẹ nàng có ý xấu, vậy cũng không cần, nhưng cha mẹ nàng thật là ích kỷ.

Vì cái gọi là mặt mũi, ép buộc nàng kết hôn, thậm chí vì khiến nàng lui vòng kết hôn, hại nàng thối rữa da thịt, điểm này nàng không có cách nào thể tiếp thu được.

Nàng thấp giọng nói: “Ba mẹ, hai người về khách sạn nghỉ ngơi đi.”

Trong lòng mẹ Ninh có chút không cam tâm, rõ ràng bà cùng bạn già mới là cha mẹ ruột của con gái, nhưng sắc mặt của những người trong phòng này giống như cho rằng bọn họ là người ngoài.

“Trên người con có vết thương, lại uống nước bùa, mẹ ở lại chăm sóc con.” Mẹ Ninh chịu đựng tức giận nói.

Thẩm Nghiệp ở một bên an tĩnh thật lâu, chủ yếu là cậu đang tự hỏi chuyện kết hôn.

Tuy rằng cậu vội vã kết hôn, nhưng nếu Từ Tư Tư không gặp phải Từ Sách, cả đời không gả chồng, cậu cũng sẽ không bức Từ Tư Tư gả chồng nha.

“Bọn họ có chút ngu ngốc.” Thẩm Nghiệp ở bên tai Diệp Trạch thấp giọng đánh giá cha mẹ Ninh.

Diệp Trạch sờ sờ đầu cậu, không nói chuyện.

Thẩm Nghiệp tiếp tục nói: “May mắn Ninh Thi Họa có bản lĩnh, có thể không nghe theo cha mẹ.”

Diệp Trạch trầm tư vài giây, nói: “Nếu ba mẹ cô ấy lấy cái chết bức bách?”

Thẩm Nghiệp trừng lớn đôi mắt: “…… Bọn họ muốn chết như vậy sao?”

*煞笔: kết bài, chấm dứt.

Diệp Trạch: “……”

Thanh âm hai người cũng không nhỏ, người trong phòng đều nghe thấy được.

Hai chữ "muốn chết" làm cha mẹ Ninh trở nên cứng đờ.

Thẩm Nghiệp mới không phản ứng bọn họ.

Tôn trọng của cậu chỉ dành cho người đáng để tôn trọng, còn người như này, cậu cảm thấy không xứng!

Người đại diện nghe thấy Thẩm Nghiệp mắng hai người già lạc hậu này như vậy, cảm thấy rất hả giận, nhưng tâm lý lại nổi lên một loại bất đắc dĩ.

Cha mẹ lấy cái chết bức bách đúng là có thật.

Nhiều năm trước đó, một bạn học nữ của cô thích con gái, bị người nhà biết được, mẹ cô ấy chính là lấy cái chết bức bách cô kết hôn. Bạn học cô trong ba tháng liền kết hôn mang thai, sau lại sinh ra hai đứa nhỏ. Trong lúc đó chồng cô ấy không ngừng ngoại tình, còn châm chọc mỉa mai, thậm chí bạo hành……

Trong lúc người đại diện suy tư, Thẩm Nghiệp đã chuyển sang bên cha mẹ Ninh Thi Hoạ, nói: “Tôi là đạo sĩ, còn lợi hại hơn tiên cô ở trong miệng hai người. Hai người muốn dùng cái cớ tiên cô chữa bệnh lừa Ninh Thi Họa trở về, tôi sẽ không để hai người thực hiện được!”

Nói xong lúc sau, cậu cũng không quản cha mẹ Ninh có biểu tình gì, trực tiếp đi đến trước mặt Ninh Thi Họa, nói: “Vươn tay.”

Ninh Thi Họa lập tức làm theo.

Thẩm Nghiệp vẽ một pháp trận trên không trung, làm thành một thuật pháp, cánh tay Ninh Thi Họa lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà khôi phục từng chút một. Đến nỗi phần da thối rữa trên người Ninh Thi Họa mà mọi người không nhìn thấy, Thẩm Nghiệp cũng dùng thuật pháp, cũng sẽ khôi phục như lúc ban đầu.

“Lá bùa có độc, tôi đã chữa giải.” Thẩm Nghiệp vỗ vỗ tay, “Dư lại mọi việc, mấy người tự giải quyết đi.”

Cậu còn phải cùng Diệp Trạch đi ăn lẩu, không muốn lãng phí thời gian ở chỗ này.

Ninh Thi Họa cảm kích mà nói: “Cảm ơn ngài, Thẩm đại sư. Thù lao tôi sẽ chuyển tới WeChat ngài.”

Thẩm Nghiệp gật đầu, nắm lấy tay Diệp Trạch, chuẩn bị rời đi.

Thời điểm bước qua cha mẹ Ninh, cậu dừng chân, quay đầu lại nhìn về phía Ninh Thi Họa: “Cô ngàn vạn lần đừng thỏa hiệp, bằng không tôi sẽ rất thất vọng.”

Ninh Thi Họa sửng sốt, ngay sau đó cười: “Ừm, tôi sẽ không đáp ứng.”

Trong mắt nàng còn có nước mắt, cười lên rất đẹp, ánh mắt cũng lộ ra tia kiên định.

Thẩm Nghiệp phi thường vừa lòng, nghĩ một chút, đánh một lá bùa vào người cha mẹ Ninh, nói: “Cô yên tâm đi, cha mẹ cô không chết được. Có lá bùa này ở đây, cho dù bọn họ có lấy dao đâm vào trái tim cũng còn một hơi thở.”

Cha mẹ Ninh: “……”

Bọn họ vừa mới tận mắt nhìn thấy, chỉ trong vài giây, Thẩm Nghiệp đã chữa khỏi da cho con gái mình, tự nhiên cũng ý thức được Thẩm Nghiệp thật sự có bản lĩnh.

Hiện giờ Thẩm Nghiệp còn hạ bùa lên người bọn họ, bọn họ nào còn dám hé răng.

Thẩm Nghiệp đảo qua mặt bọn họ, hừ lạnh: “Tôi nói cho hai người biết, đạo sĩ chân chính chỉ giúp người, không hại người. Tiên cô kia tuyệt đối có vấn đề, chờ ngày nào có thời gian, tôi sẽ đi thu thập!”

Nói tới đây, cậu bỗng nhiên nhớ tới cái gì đo hỏi Ninh Thi Họa: “Quê cô có phải rất gần núi Kỳ Liên không?”

Ninh Thi Họa hơi giật mình, ngay sau đó gật đầu: “Chúng tôi xem như ở chân núi, bất quá đường núi Kỳ Liên rất dài, không biết ngài nói đoạn đường nào.”

Thẩm Nghiệp nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Trạch: “Chú, nơi chúng ta phải đi gọi là gì?”

“Dư Đàm.” Diệp Trạch nói.

Ninh Thi Họa: “Đó là thị trấn cách vách không xa nhà tôi!”

Thẩm Nghiệp cười: “Nghỉ hè tôi chuẩn bị tới Dư Đàm, đến lúc đó thuận tiện tới nhà cô thu thập người gọi là tiên cô kia.”

Lời này vừa nói ra, cha mẹ Ninh quả thực không biết nên làm cái gì cho được.

Bọn họ đương nhiên cũng tức giận khi tiên cô hại Ninh Thi Họa, nhưng bọn họ cũng tức giận tiên cô không nói rõ ràng……Trên thực tế, nếu không gặp phải Thẩm Nghiệp, khả năng bọn họ sẽ lợi dụng lá bùa của tiên cô lừa Ninh Thi Họa trở về……Cho nên đáy lòng bọn họ vẫn rất tán đồng tiên cô, cũng không cảm thấy tiên cô ác độc.

Lại nói nữa, mọi người đều là người quê, nếu bọn họ mà khiến tiên cô gặp xui xẻo, bọn họ sẽ rất áy náy……

Nhìn thấy vẻ mặt cha mẹ Ninh, Thẩm Nghiệp lạnh lùng cười: “Hai người sợ liên lụy tới tiên cô, sao lại không sợ con gái bị mình bức chết?”

Rốt cuộc cha mẹ phải hồ đồ như thế nào mới coi mạng người ngoài quan trọng hơn mạng con gái mình?

Mà tiên cô kia chính là vì ghen ghét Ninh Thi Họa, cha mẹ Ninh cư nhiên còn không tin!

Đáng sợ!

Thẩm Nghiệp không muốn nói thêm một chữ, lôi kéo Diệp Trạch ra khỏi phòng bệnh.

Thạch tổng nghĩ mình cũng là người ngoài, vì thế đi theo ra ngoài.

Nhưng người đại diện sợ Ninh Thi Họa bị khi dễ, quyết định ở lại chiếu cố Ninh Thi Họa.

Thẩm Nghiệp thấy Thạch tổng đi theo, bất mãn mà lẩm bẩm: “Tôi và chồng đi hẹn hò mà, ông quấy rầy làm gì.”

Thạch tổng: “……” Tôi cũng về nhà tìm vợ mình đây…