Đại Học Yêu Quái

Đại Học Yêu Quái - Chương 101




Diệp Tiếu vừa mở Weibo ra xem, đã thấy topic đứng thứ hai là: Tui nuôi rồng.



Dù chưa ấn vào xem nhưng Diệp Tiếu có thể khẳng định, nhất định topic này có liên quan đến Eaton!



Cậu hít sâu một hơi ấn vào, quả đúng là Eaton! Trong bài đầy rẫy ảnh, có ảnh Eaton ngồi chồm hỗm trên bàn ngửa mặt há mồm nom ngu hết sức, có ảnh Eaton hai mắt rưng rưng, có ảnh Eaton bay giữa không trung, có ảnh Eaton hoảng hốt sợ hãi, có ảnh…



Đúng là “Đủ kiểu dáng, đủ tư thế”!



Video lại càng lợi hại, dáng vẻ Eaton bay loạn khắp phòng oa oa kêu to đều bị quay lại đầy đủ, từ góc độ nhân loại, thực sự trông quá giống thật, không khác gì một động vật sống cả!



Đáng chết hơn chính là, con rồng này còn biết nói! Tuy mồm chỉ nói đi nói lại mấy câu “Cậu muốn gì” với “Không cho chụp”, thế nhưng chất giọng non nớt mềm mềm nghe rõ mồn một!



Một cư dân mạng tên “Tui là hồ ly chín đuôi” tiết lộ mình nuôi một con rồng thực sự, đã vậy còn đăng mấy tấm hình và video lên để chứng minh, độ chân thật của rồng con vàng trong đó có thể sánh với kỹ xảo Hollywood.



Sau đây là một số bình luận:



“Tôi X, nhìn giống vãi cả nhái!”



“Kỹ xảo Hollywood gì chứ, cái này còn đỉnh hơn cả kỹ xảo Hollywood, tôi chưa từng thấy kỹ xảo nào xịn thế này.”



“Một người không thể làm thế này được, nhất định là có cả một ekip chuyên nghiệp, thể nào cũng sắp có phim hay game gì đó được tung ra.”



“Kỹ xảo quá chất! Trâu bò! Người Trung Quốc làm à?”



“Nhìn có vẻ mềm mềm, bóp chắc sướng tay lắm.”



“Cưng xỉu, bán ở đâu thế, tôi cũng muốn mua!”





“Nghe tiếng cưng quá trời đất, nhất định là một bé giai rồi!”



“Tôi nghĩ đây không phải là kỹ xảo đâu, có lẽ là loại đồ chơi mới của công ty nào đó, nếu chất lượng tốt như trong video thì chắc chắn sẽ rất được yêu thích.”



“Lồng tiếng hả?! Tôi nghĩ nếu là rồng thật thì cũng không biết nói đâu.”



“Đáng yêu vật, mắt to thiệt là to, hai sừng nho nhỏ tròn tròn, moe moe.”




“Cái tên “ hồ ly chín đuôi” này chính là một kẻ não tàn, hắn ta còn tự nhận mình là yêu quái, nguyên hình là hồ ly chín đuôi, nói cái gì mà con rồng này là rồng thật, không phải kỹ xảo cũng chẳng phải đồ chơi, là rồng một trăm phần trăm, thiếu thuốc uống à?!”



“Nhìn chân thật đấy, lợi hại! Nếu có thật thì tôi cũng muốn một con.”



“Đáng yêu quá là đáng yêu, manh chết tôi rồi!”



….



Tay Diệp Tiếu run rẩy, ai tới nói cho tôi biết với, chuyện này rốt cuộc là sao?! Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào tung ảnh Eaton lên mạng?!



Tui là hồ ly chín đuôi?



= 口 = đệt, đừng bảo là tên hồ ly ngu xuẩn kia nhé?!



Hôm qua mới vừa tự kiểm điểm xong, sao giờ đã lại não tàn rồi?!



Sau đó, Diệp Tiếu nhận ra, vị trí đứng thứ hai từ dưới lên trong danh sách các topic đứng đầu chính là “Tui là hồ ly chín đuôi”, Diệp Tiếu run run ấn vào, lập tức thấy Weibo của Hồ Đa Đa.




Diệp Tiếu biết nhiều yêu quái có Weibo, nhưng cậu không rõ bọn họ chơi Weibo thế nào, không biết tên là gì, cũng không thêm bạn bọn họ.



Cái tên Hồ Đa Đa này đã đăng hơn hai ngàn bài, cũng có mấy ngàn người theo dõi. Diệp Tiếu hắc tuyến, anh xài Weibo đã được bao lâu đâu mà đăng lắm bài thế này rồi.



Ảnh profile của Hồ Đa Đa là một cái đuôi bông bông, giới thiệu vắn tắt dưới ảnh như vầy: Đây là cái đuôi đẹp nhất trong chín cái đuôi của tui!



Diệp Tiếu: “….” Còn thuốc nào cứu được tên này không?



Bài mới nhất của Hồ Đa Đa chính là về Eaton, đã được chuyển tiếp hơn vạn lần, cộng thêm hơn mấy ngàn bình luận.



Diệp Tiếu phất phơ trong gió, cậu cảm giác tay mình sắp bóp nát điện thoại rồi! Cậu sống tới từng này tuổi, gặp qua vô số não tàn, thế nhưng đây là lần đầu tiên cậu chạm trán một kẻ như Hồ Đa Đa!



Ông trời ơi, cớ sao còn chưa thu con yêu nghiệt này!



Diệp Tiếu tùy ý đọc mấy bình luận, phát hiện rất nhiều fan của Hồ Đa Đa gọi hắn là Hồ Yêu Đại Đại, lại còn nói gì mà Hồ Yêu Đại Đại moe quá là moe.




Diệp Tiếu không thiết sống nữa. Cậu không biết nên khóc hay nên cười, có lẽ người khác sẽ nghĩ Hồ Đa Đa tự đặt tên thế cho vui, ai biết thực ra tên ngu xuẩn này nói thật! Mỗi tội chẳng ai tin!



“Thầy ơi, giờ phải làm sao?” May mà vẫn còn Kim Thụy biết suy nghĩ, y lo lắng hỏi: “Hồ Đa Đa làm vậy sẽ không có vấn đề gì chứ, nhân loại có đến bắt Eaton không?”



Diệp Tiếu hít sâu một hơi, gọi cho Hồ Đa Đa. Chẳng mấy chốc đầu bên kia đã nghe máy.



“Alo, thầy ạ, thầy tìm em có việc gì thế, mọi người ở bên ngoài sao rồi, các bạn học kia của em có nghe lời không? Có gây phiền phức gì cho thầy không?” Hồ Đa Đa ôi sao quá nhiệt tình sốt sắng.



“So với bạn thì bọn họ sao có thể gây phiền phức, phải nói là quá ngoan ngoãn biết điều!” Diệp Tiếu nén giận.




“Ủa? Em làm sao ạ?” Hồ Đa Đa hết sức vô tội.



“Ha, bạn làm sao ấy hả? Phiền bạn giải thích cho tôi, rốt cuộc bạn đăng cái quái gì lên Weibo vậy?” Diệp Tiếu gần như gào lên.



“À, thầy nói cái đó à, ha ha ha ha, thầy thấy em quay thế nào, kỹ thuật qua cửa chứ?!”



“Qua cửa cái đầu bạn, sao bạn có thể đăng lên Weibo như thế!”



“Ủa? Không được ạ, ừm… đúng ha, em không nên nói Eaton là rồng em nuôi.” Hồ Đa Đa suy tư một lúc lâu, nghiêm túc hỏi: “Em sửa thành bạn em nuôi được không? Hoặc là thầy giáo em nuôi?”



Diệp Tiếu: “…” Trọng điểm là ở đây sao?!



Phòng ăn toàn người là người, nhìn kiểu gì cũng không giống nơi thích hợp nói chuyện, Diệp Tiếu đành nói: “Buổi tối thầy sẽ gọi lại sau, tốt nhất bạn nên tự kiểm điểm đi, thân phận Eaton có thể tùy tiện tiết lộ cho người khác sao, bạn muốn người ta tới bắt bạn ấy à!”



“Ha ha ha, thầy yên tâm đi, nhân loại ngu xuẩn lắm, không ai tin lời em cả.” Hồ Đa Đa không cho là đúng.



Diệp Tiếu chỉ muốn thò vào điện thoại vả cho Hồ Đa Đa mấy phát, nhân loại ngu xuẩn lắm?! Thầy giáo anh cũng là nhân loại đây! Sao anh không tự ngẫm lại mình, nhân loại ngu xuẩn được bằng anh chắc?!



Giờ bảo Hồ Đa Đa xóa ảnh với video cũng không kịp nữa rồi, mọi người đã chia sẻ mấy thứ đó đi khắp nơi. Diệp Tiếu cả tinh thần lẫn thể xác đều rã rời, cậu chỉ còn nước bảo Hồ Đa Đa: “Về sau không được làm vậy nữa, nếu bạn còn tùy tiện tiết lộ chuyện ma giới yêu giới cho nhân loại biết, bạn sẽ không bao giờ được tốt nghiệp!” Không uy hiếp không được, với cái tên này chỉ khuyên nhủ không thôi thì vô tác dụng!



Còn Eaton, giờ hắn đang núp trong phòng khóc, hắn cũng nghe được từ chỗ các tiểu đồng bọn là mình đã “Danh tiếng vang xa” rồi, đời rồng của hắn thế là hết, hắn không thiết sống nữa…



Hu hu hu…