Vì chữa bệnh cho mình mà chàng rời nhà 9 năm cùng sư phụ. 9 năm sau chàng trở về, điều khiến chàng lo lắng đó là khi xưa khi chàng ốm nặng, phụ thân đã thay chàng làm chủ, cưới cho chàng một người vợ để lo toan cửa nhà, chính là Tâm Nha. Lúc ấy nàng chỉ mới 15 tuổi, còn rất trẻ, đôi mắt nàng hoảng hốt, long lanh những nước, không thể giúp đỡ gì, chỉ biết quay về phía chàng mà thút thít.
9 năm gặp lại, nương tử năm nào và đôi mắt bất lực ngập nước nay đã không còn. Nàng đã lớn, đã trưởng thành. Không có trượng phu bên cạnh, nàng phải một mình tự học đứng lên, phải mạnh mẽ để tồn tại trong Lục gia rộng lớn này, còn để nuôi dạy con. Con? Phải, đối với nàng hẳn trượng phu trong tâm trí chỉ để lại cho nàng đêm đầu tiên đầy đau đớn và đứa con trai sau 10 tháng mang nặng đẻ đau. Đây hẳn là điều hắn cảm thấy ân hận nhất. Vậy còn đứa con gái 5 tuổi ở đâu ra nhỉ? ..... Bây giờ nàng trở nên thông minh và mạnh mẽ, quản lý sự nghiệp của Lục gia chặt chẽ như bao đấng nam nhân khác.
Quân Diêu chỉ muốn bồi đắp tình cảm vợ chồng sau bao năm xa cách, vậy mà gặp lại, nàng lại ngay lập tức muốn chàng lập thiếp bởi vì muốn Lục gia sinh thật nhiều con cháu. Hừ, muốn nhiều con cháu thì nàng hãy sinh, tuyệt đối không lập thiếp. Xem ra muốn tình cảm phu thê ngọt ngào cũng thật ư khó khăn, nhưng không Sao, chàng có thời gian cả đời để bắt đầu lại cùng nàng, cùng nhau trở thành một cặp phu thê mặn nồng...