Đại Đường Đạo Soái

Chương 515: Có đảm khí hay quá vô tri




Uyên Cái Minh Đông đi tới lui trong phòng, diễn cảm khi thì kích độngkhi thì khẩn trương, lúc nhíu mày lúc lại cười, thiên biến vạn hóa.

Kim Bác Triết ở một bên nhìn thấy trong lòng run sợ, có chút kinh hãi nhìnUyên Cái Minh Đông, không biết hắn đang suy nghĩ chuyện gì. Hắn cũngbiết tài trí của Uyên Cái Minh Đông không tầm thường, nhưng thái độ làmngười cũng thật điên cuồng, thuộc loại cấp tiến yêu nước mù quáng, trong mắt người này Cao Câu Lệ là vô địch tồn tại, bất cứ địch nhân nào ởtrong mắt hắn đều chỉ là hổ giấy, mặc dù là Đại Đường vương triều cũngnhư thế.

Đối mặt với loại người điên này, Kim Bác Triết không thể suy đoán được trong lòng đối phương nghĩ gì, âm thầm kêu khổ:

- Đỗ Hà sớm không tới, muộn không tới, cố tình ở ngay thời điểm mấu chốtnày xuất hiện…vạn nhất phá hủy đại sự, vậy nên làm sao mới phải!

Lần này bọn hắn đến đây tự nhiên không phải vì vui chơi, mà có trách nhiệm trên người.

Hiện tại Cao Câu Lệ ở trong thế cục cực kỳ phức tạp, theo lâu dài mà nóikhởi nguyên ở việc ngày trước Tùy Dương Đế Dương Quảng ba lần chinh phạt Cao Câu Lệ.

Dương Quảng ngạo nghễ tự đại, ba lần chinh phạt CaoCâu Lệ xuất động binh mã nhiều hơn mấy chục lần binh lực của Cao Câu Lệkhông những không thể thủ thắng, ngược lại còn bị hai lần đại bại, ởtrong lịch sử để lại vết nhơ đầy xấu hổ. Thế cục của Cao Câu Lệ cũng bởi vậy mà nhận lấy ảnh hưởng mãnh liệt.

Những tướng quân thành công đánh bại đại quân của Tùy triều, biến thành chúa cứu thế của Cao CâuLệ, đã được vạn dân ngưỡng mộ, mà quân vương yếu đuối lại bị dân chúngkhinh thường. Vì thế đã hình thành cục diện thần lớn hơn quân.

Những tướng quân kia phần lớn đều ủng binh tự trọng, đã trở thành quân phiệttrong lãnh địa, trong đó thực lực Uyên thị cường thịnh nhất.

Nămxưa Uyên thị thủ lĩnh Uyên Thái Tộ sẵn sàng hi sinh tính mạng suất lĩnhtoàn bộ binh mã Cao Câu Lệ chống lại đại quân Tùy triều, trở thành anhhùng cứu quốc của Cao Câu Lệ.

Trước khi lãnh binh, Uyên Thái Tộđã đảm nhiệm chức vị Mạc Ly Chi cao nhất. Mạc Ly Chi là chức quan củaCao Câu Lệ, theo cách nói trong quan tước của người Hán chính là tướngquốc, là thủ tướng. Uyên Thái Tộ trước khi lãnh binh cũng đã có quyềncao chức trọng, là quyền thần dưới một người mà trên vạn người. Một khinắm giữ được binh quyền, tình huống như thế nào liền có thể nghĩ. Ở CaoCâu Lệ đã không còn bất luận kẻ nào có thể hạn chế được sự quật khởi của Uyên thị.

Sau khi Uyên Thái Tộ qua đời, nhi tử Uyên Cái Tô Văn thừa kế nghiệp cha, trở thành quyền thần có thực lực lớn nhất Cao Câu Lệ.

Cùng lúc đó, quốc vương tân nhậm Vinh Lưu Vương kế vị. Uyên Cái Tô Văn tuycó mưu lược hơn phụ thân hắn, nhưng danh vọng trong lòng dân lại kém xangàn dặm. Mà Vinh Lưu Vương lại là một quốc vương rất có lòng cầu tiến,cũng rất có bản lĩnh, hắn không ngừng nâng đỡ thân tín, nuôi dưỡng thếlực, chỉ trong mười năm ngắn ngủi đã đem chính quyền cùng chút ít binhquyền của Cao Câu Lệ nắm giữ trong tay. Kế tiếp hắn đã chuẩn bị nhúngtay vào binh quyền trong tay quân phiệt, tính toán thay đổi diện mạoquân phiệt san sát tại Cao Câu Lệ hiện tại.

Một vị quân vương lợi hại có lòng tiến thủ cùng một đại thần tác phong cường thế, dã tâm bừng bừng.

Giữa hai người đã chú định không thể cùng tồn tại.

Cao Câu Lệ hiện tại nằm trong tình huống phức tạp như thế, tranh giành cấu xé lẫn nhau.

Vinh Lưu Vương tay nắm chính quyền, nắm giữ lấy kinh tế của Cao Câu Lệ, màUyên Cái Tô Văn tay nắm binh quyền. Bọn hắn một người cần quân đội củađối phương hộ quốc, một người cần kinh tế của đối phương nuôi quân, dùlà ai cũng không cách nào thiếu khuyết lẫn nhau. Vì thế lẫn nhau mâuthuẫn trùng điệp. Lòng dạ Vinh Lưu Vương muốn trừ Uyên Cái Tô Văn hoặcUyên Cái Tô Văn muốn trừ Vinh Lưu Vương đã rõ rành rành, người ngoài aiai cũng biết. Nhưng Vinh Lưu Vương vẫn kiêng kỵ quân đội hùng hậu trêntay Uyên Cái Tô Văn, mà Uyên Cái Tô Văn lại thiếu khuyết quân phí tạophản, song phương vì vậy vẫn luôn duy trì hòa bình nhất định.

Kim Bác Triết hiểu rõ loại hòa bình này duy trì sẽ không được bao nhiêuthời gian, Vinh Lưu Vương sẽ không cấp cho Uyên Cái Tô Văn cơ hội đểchuẩn bị, Uyên Cái Tô Văn cũng sẽ không cho Vinh Lưu Vương thời gianxoay chuyển, giữa bọn họ sớm hay muộn nhất định sẽ có một trận tranh đấu quyền vị lưỡng bại câu thương.

Đối với việc này cả triều văn võCao Câu Lệ đều lục tục lựa chọn chỗ đứng, tính toán cho tương lai. Cóngười lựa chọn Vinh Lưu Vương, có người lựa chọn Uyên Cái Tô Văn tay cầm quân đội hùng hậu. Không hề nghi ngờ, sau khi trở lại Cao Câu Lệ KimBác Triết cân nhắc xong lợi hại, lựa chọn Uyên Cái Tô Văn tay nắm đạiquân làm chỗ dựa vững chắc.

Uyên Cái Tô Văn thiếu hụt chính làquân phí, mấy năm nay hắn cũng luôn chú ý bù đắp thiếu sót của mình, âmthầm cùng Tiết Duyên Đà triển khai buôn lậu mậu dịch dùng tích lũy quânbị.

Đại Đường cùng Cao Câu Lệ đoạn tuyệt lui tới, đối với kinh tế Cao Câu Lệ tạo thành tai nạn lớn. Điều này ngược lại cho Uyên Cái TôVăn cơ hội để quật khởi, Kim Bác Triết, Uyên Cái Minh Đông tính toán lợi dụng nền kinh tế đình trệ hiện tại của Cao Câu Lệ, âm thầm cùng

Tiết Duyên Đà tạo thành đồng minh chiến lược, áp chế Vinh Lưu Vương đồngthời phát triển thực lực bản thân, sau đó mới nhòm ngó tới ngai vàng của Cao Câu Lệ Vương.

Cho nên Kim Bác Triết cùng Uyên Cái Minh Đôngđều có trách nhiệm nặng nề trên người, chính là vì Tiết Duyên Đà cũngkhông kết minh cùng bọn họ.

Chuyện này đương nhiên thật rõ ràng,bàn tính của Uyên Cái Tô Văn thật tốt, nhưng trên dưới Tiết Duyên Đàcũng không phải kẻ ngốc. Một khi Cao Câu Lệ được thống nhất, như vậy bọn hắn sẽ ngưng tụ thành một cỗ lực lượng chỉnh thể, điều này đối với việc Tiết Duyên Đà thường xuyên xâm nhập cướp đoạt Cao Câu Lệ không hề cónửa điểm chỗ tốt.

Loại chuyện ra sức lại không có lợi như thế Tiết Duyên Đà làm sao lại chịu đồng ý.

Bọn hắn còn ước gì Cao Câu Lệ vĩnh viễn bị nội đấu, bọn hắn nhờ vậy có thểnhặt được tiện nghi, chờ sau khi Cao Câu Lệ tiêu hao sức lực, liền cóthể chiếm đoạt lãnh địa.

Kim Bác Triết cùng Uyên Cái Minh Đông đã ngây người tại nơi này suốt một tháng, tặng quà lại đi lôi kéo quan hệ, nhưng từ đầu tới cuối vẫn không hề đạt được kết quả.

Hai người vì vậy càng thêm nóng vội lẫn buồn bực.

Đúng ngay lúc này bọn hắn nghe được tin tức Đỗ Hà đi sứ Tiết Duyên Đà.

Uyên Cái Minh Đông là một người cấp tiến, phi thường sùng bái Uyên Cái TôVăn, lại yêu quốc gia của mình, đối với người cầm quyền Cao Câu Lệ VinhLưu Vương vô cùng bất mãn, một lần muốn trợ giúp Uyên Cái Tô Văn lấyđược vương vị Cao Câu Lệ, cho rằng chỉ có hắn mới có tư cách thống ngựCao Câu Lệ.

Vì mục đích này, một người luôn có tư tưởng điên cuồng như Uyên Cái Minh Đông có thể vì nó mà trả giá hết thảy.

Gặp phải kẻ điên như vậy, Kim Bác Triết dù sao cũng phải kiêng kỵ ba phần.

- Minh Đông đại nhân, chẳng lẽ ngươi đã quên lời nhắc nhở của Tô Văn đạinhân sao? Hành trình Tiết Duyên Đà lần này quan hệ tới tương lai của đại nhân, Minh Đông đại nhân đừng nên gây loạn thì tốt hơn!

Kim Bác Triết lo lắng nói.

- Gây loạn…

Uyên Cái Minh Đông căm tức nhìn Kim Bác Triết, quát khẽ:

- Ta gây loạn gì, đừng nói cho ta ngươi nhìn không ra đám vương bát đảnTiết Duyên Đà đang nghĩ gì trong lòng đi? Bọn hắn ước gì Cao Câu Lệchúng ta vĩnh viễn không có được một vị quân vương anh minh, ước gìchúng ta vĩnh viễn nội đấu, như vậy bọn hắn có thể vĩnh viễn làm cườngđạo, xâm lấn lãnh địa Cao Câu Lệ đoạt lấy nhân khẩu cùng lương thực củachúng ta!

Kim Bác Triết không phản bác được, hắn có thể được Uyên Cái Tô Văn giao trọng trách này cũng không phải là một nhân vật bìnhthường, hắn làm sao không nhìn ra dụng tâm của Tiết Duyên Đà? Nhưng hắncũng chỉ đành chịu, Uyên Cái Tô Văn cần rất nhiều tiền để tạo phản, màTiết Duyên Đà là đối tượng duy nhất mà bọn hắn trước mắt có thể dựa vào.

Uyên Cái Minh Đông quơ nắm tay kích động nói:

- Tiết Duyên Đà ti tiện luôn cố ý kéo dài với chúng ta, chết tiệt…Tên ĐỗHà năm đó dùng thủ đoạn hèn hạ thắng dũng sĩ Cao Câu Lệ chúng ta. Bọnhắn đều đáng giận, đều đáng chết. Thượng thiên phù hộ chúng ta, đây làmột cơ hội…Chỉ cần thành công, chẳng những chúng ta có thể rửa nhục lúctrước, còn có thể đạt tới mục đích…Một mũi tên bắn rơi ba con nhạn!

Nhìn thấy dáng vẻ gần như điên cuồng của Uyên Cái Minh Đông, trong mắt Kim Bác Triết lộ ra thần sắc kinh hãi:

- Minh Đông đại nhân, ngươi…ngươi không phải muốn…

Hắn phát hiện thanh âm của mình đang run lên, bị ý nghĩ vừa toát ra trong đầu làm sợ choáng váng.

Uyên Cái Minh Đông điềm nhiên nói:

- Không sai, ta muốn giết Đỗ Hà…Ngươi ngẫm lại, nếu như Đỗ Hà chết tạiTiết Duyên Đà, Lý Thế Dân sẽ làm như thế nào? Con rể mà hắn tin cậy nhất chết tại Tiết Duyên Đà, hắn không tức giận xua đại quân trừng phạt mớilà có quỷ. Thực lực của Tiết Duyên Đà không tệ, nhưng so sánh với Đườngtriều còn kém hơn một bậc…Nhưng ở thảo nguyên mờ mịt này, Đường triều

muốn thủ thắng cũng không dễ dàng. Bọn hắn sẽ không thiếu một cuộc đại chiến kinh thiên động địa, hắc hắc…

Hắn cười âm hiểm:

- Chỉ cần Tô Văn đại nhân đem binh mã đóng tại biên cảnh Tiết Duyên Đà,làm ra tư thế cùng Đường triều trước sau giáp kích, đám vương bát đảnTiết Duyên Đà còn không bị dọa rụng hồn mới là lạ…Đến lúc đó, là lúc bọn hắn phải van cầu chúng ta…Kế này vừa có thể trừ bỏ Đỗ Hà, còn cho TiếtDuyên Đà bài học, có năng lực đạt tới mục đích, vì sao không làm!

Kim Bác Triết âm thầm lau mồ hôi, nói:

- Nói thì không sai, nhưng Minh Đông đại nhân, không biết ngươi có nghĩtới hay không, Tiết Duyên Đà cường đại, là lá chắn giữa Cao Câu Lệ cùngĐại Đường. Một ngày Tiết Duyên Đà vẫn còn, Cao Câu Lệ chúng ta liềntránh được quân tiên phong của Đại Đường đánh tới. Một khi Tiết Duyên Đà bị Đại Đường tiêu diệt, mục tiêu tiếp theo của Đại Đường chính là CaoCâu Lệ chúng ta!

Không thể không nói Kim Bác Triết vẫn biết nhìn xa trông rộng.

Mặc dù Cao Câu Lệ chỉ là tiểu quốc, nhưng đối với vương triều nhà Hán mànói chính là tâm bệnh. Tâm bệnh này phải quy công cho Tùy Dương Đế Dương Quảng cuồng vọng tự đại ba lần chinh phạt Cao Câu Lệ mang đến sỉ nhục.

Lần đầu tiên thảo phạt, Dương Quảng xuất động một trăm mười ba vạn người,nhưng bị đối phương giết chết thảm hại. Lần thứ hai Dương Quảng xuấtđộng một trăm năm mươi vạn đại quân, vẫn không thể chiến thắng Cao CâuLệ, hậu binh không xong, qua loa lui binh. Lần thứ ba tuy Dương Quảngkéo suy sụp Cao Câu Lệ lấy được thắng lợi, nhưng vô luận nói thế nàocũng là thắng mà không võ. Ngay lúc đó quân lính của Cao Câu Lệ khôngđầy năm vạn, Dương Quảng lấy ưu thế gấp mấy chục lần, đánh ra loại chiến tích kia thật sự dọa người.

Ở tây bắc xa xôi, những cô hồn phơi thây chiến dã đã nói lên một đoạn lịch sử bi thảm huyết lệ.

Tuy rằng sỉ nhục của Tùy triều không quan hệ tới Đường triều, nhưng sỉ nhục của người Hán lại liên quan mật thiết tới Đường triều.

Đường triều cùng Cao Câu Lệ cuối cùng vẫn sẽ còn một trận chiến.

Uyên Cái Minh Đông khinh thường nói:

- Đề cao chí khí người khác diệt uy phong mình. Người phương nam vô năng, nhớ năm xưa bọn hắn dùng hơn hai trăm vạn đại quân bị hơn vạn binh mãCao Câu Lệ chúng ta giết đến khóc cha gọi mẹ, ta còn ước gì bọn hắn đếncùng chúng ta đấu một trận chiến đâu!



Kim Bác Triết hámiệng thở dốc, không biết nên nói gì, hắn thật sự không biết phải nóiUyên Cái Minh Đông có đảm khí hay là quá ngu xuẩn, uyển chuyển nói:

- Đường triều cùng Tùy triều không thể đánh đồng. Mặt khác Đỗ Hà võ nghệ cao cường, muốn giết hắn thật không dễ dàng!

- Chuyện này ta đã sớm nghĩ kỹ…

Uyên Cái Minh Đông nói xong, từ trong rương nơi góc phòng lấy ra một đoản nỏ.

Kim Bác Triết thất thanh nói:

- Đường nỏ…

Uyên Cái Minh Đông kiêu ngạo nói:

- Cái gì là Đường nỏ, đây là Thần Cơ Nỏ mà Cao Câu Lệ chúng ta nghiên cứu suốt năm năm làm ra, Đường nỏ mà ngươi nói chỉ là do một người phươngnam tên Gia Cát Lượng nhiều năm về trước học trộm của Cao Câu Lệ chúngta!