Đại Đường Đạo Soái

Chương 394: Tìm tung tích




- Hiếu Cung, mối thù của lệnh lang, trẫm nhất định sẽ báo cho ngươi.

Lý Thế Dân nhìn Lý Hiếu Cung lệ tuôn đầy mặt, an ủi vỗ bờ vai hắn, biểu lộ vốn phẫn nộ, càng thêm lãnh khốc. Lý Hiếu Cung vì Đại Đường chinh chiến hơn phân nửa cuộc đời, lập được công tích hiển hách. Nếu chỉ luận chiến công mà nói, văn võ cả triều không có người nào có thể vượt qua hắn,cho dù là lão tướng Lý Tĩnh cũng không bằng.

Lý Thế Dân chỉ cầncó tài là dùng, dòng họ Lý thị tất nhiên là đại tộc địa phương, tôn thất hàng trăm hàng ngàn người, nhưng chính thức đạt được trọng dụng lại chỉ có Lý Hiếu Cung và Lý Đạo Tông. Đối với hai người này, Lý Thế Dân vôcùng ân sủng, hôm nay con trai trưởng của Lý Hiếu Cung lại bị người tagiết chết trên yến hội của mình, chuyện này khiến Lý Thế Dân cảm thấy hổ thẹn với vị đường huynh đệ.

Chuyện này xảy ra, yến hội đương nhiên không cách nào tiếp tục tiến hành.

Lý Thế Dân phân phó các quan văn Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Ngụy Chinhchiêu đãi những sứ giả vừa chịu kinh hãi, còn mình lưu lại đích thân xửlý vụ án thích khách này. Lần này hành động ám sát của Công Tôn DạNguyệt đã hoàn toàn chọc giận lửa giận trong lòng hắn, trong cặp mắt hổtản ra ánh mắt nóng bỏng:

- Thái tử, rút cuộc ngươi biết bao nhiêu về Công Tôn Dạ Nguyệt?

Lý Thừa Càn từ khi Công Tôn Dạ Nguyệt tiến hành kế hoạch ám sát cũng đã sợ tới mức chân tay luống cuống, mặt tái nhợt như người chết, ám sát lầnnày không quan hệ đến hắn, hắn cũng không chủ mưu, nhưng Công Tôn DạNguyệt là hắn mời đến, là hắn an bài nhập cung, cũng là hắn đặc biệtchuẩn bị một tiết mục mang hung khí, trực tiếp đưa đến sự cố phát sinhnày.

Lý Thừa Càn sớm đã không thoát khỏi liên quan.

Lần này nghe Lý Thế Dân nghiêm khắc chất vấn, sợ tới mức quỳ rạp trên đất:

- Nhi thần...... Nhi thần, chỉ biết nàng tên là Công Tôn Dạ Nguyệt, làngười Quế Châu Linh Xuyên...... Những thứ khác, hoàn toàn không biết.

- Hoàn toàn không biết, hay cho cái hoàn toàn không biết.

Nộ hỏa trong lòng Lý Thế Dân đang cần phát tiết, nghe vậy, núi lửa yên lặng đã lâu nhất thời bộc phát:

- Ngươi thân là Thái tử Đại Đường ta, hành sự càn rỡ thô lỗ như vậy, cóthể dẫn một người xa lạ, hoàn toàn không biết thân phận vào hoàngcung......

Lý Thừa Càn không phản bác được, không phải hắn muốnphạm sai lầm như thế, mà là thời gian không cho phép. Công Tôn Dạ Nguyệt là người Quế Châu Linh Xuyên, mà Quế Châu Linh Xuyên nằm ở Kinh Nam,thuộc về khu vực xa xôi gần Quế Dương. Hắn mời Công Tôn Dạ Nguyệt mộttháng trước, một tháng còn chưa đủ để từ Trường An đến Linh Xuyên, càngchưa nói cần phải tốn thời gian triển khai điều tra. Nhưng vì nịnh nọtLý Thế Dân, hắn cũng chỉ có thể mạo hiểm thử một lần.

Lý Thế Dâncũng không phải không biết suy nghĩ của Lý Thừa Càn, nhưng càng tinhtường, nỗi thất vọng cũng càng lớn, với tư cách một Thái tử quốc gia,Hoàng Thái tử Đại Đường, vì tranh thủ tình cảm, hoàn toàn không có ýthức về tai hoạ ngầm, lại để cho thích khách thừa cơ tiến hành lợi dụng. Mặc dù việc này cũng không tạo thành nguy hại rất lớn đối với ĐạiĐường, nhưng vạn nhất mục đích của Công Tôn Dạ Nguyệt không phải Lý Sùng Hoàng, mà là những người khác, nói ví dụ là chính hắn, Hoàng Hậu, hoặclà phụ tá đắc lực như Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối, Đại Đường sẽ có tổnthất lớn như thế nào.

- Hoàng Thượng, Càn nhi cũng là muốn tận một mảnh hiếu tâm, ngài cũng đừng trách hắn.

Trưởng Tôn Hoàng Hậu vẫn còn chưa hoàn toàn trấn định, với tư cách nữ nhân, so với Lý Sùng Hoàng, nàng càng để ý thanh kiếm bắn về phía Lý Thế Dânhơn, quan hệ đến trượng phu và nhi tử của mình. Nàng cũng biết Lý ThừaCàn lần này xác thực sai rồi, nhưng trên đời căn bản không có người mẹnào không thương con mình.

Lý Thế Dân trầm giọng nói:

-Trẫm cũng biết Thái tử là vì tận hiếu, nhưng vì hắn sơ sẩy đã tạo thànhcục diện hiện nay là sự thật không thể chối cãi, không phải một câu tậnhiếu là có thể gạt bỏ tất cả….

Trưởng Tôn Hoàng Hậu sợ hãi bất an nhìn Lý Thừa Càn, âm thầm lắc đầu, thở dài:

- Thần thiếp cũng không phải có chủ tâm thiên vị, chỉ là vào lúc này xửphạt Càn nhi, không bằng để hắn lấy công chuộc tội. Dù sao Công Tôn DạNguyệt từng ở Đông Cung hơn một tháng, người hiểu rõ nàng ta nhất chỉ có Càn nhi.

Lý Thế Dân thoáng khẽ giật mình, cũng cảm thấy có lý.

Lý Thừa Càn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Phụ hoàng, nếu giao việc này cho hài nhi, hài nhi nhất định sẽ túm đầu tên đầu sỏ lôi ra.

Lý Thế Dân gật đầu nói:

- Vậy ngươi có mục tiêu điều tra gì chưa ?

Lý Thừa Càn do dự một lát, lập lòe nói:

- Đầu tiên thẩm vấn tất cả những người từng hầu hạ Công Tôn Dạ Nguyệt ởĐông Cung, nàng ở Đông Cung ta hơn một tháng, nhất định sẽ lưu lại dấuvết gì đấy. Ngoài ra phái người tiến về Quế Châu Linh Xuyên điều tra,xem ở đó có người này thật sự hay không, mặt khác, hoàng cung phòng giữsâu nghiêm, cho dù Công Tôn Dạ Nguyệt có bản lĩnh cao siêu cũng khôngtrốn thoát thoát khỏi hoàng cung này, chỉ cần nàng ta còn ở trong hoàngcung, tuyệt đối không thể chạy trốn.

Lý Thế Dân trầm mặc một lát, nhìn Trưởng Tôn Hoàng Hậu liếc nói:

- Cũng được, chuyện này giao cho ngươi xử lý.

Hắn vừa dứt lời, liền thấy ở phía tây cách đó không xa, khói đặc cuồn cuộn, có dấu hiệu xảy ra hoả hoạn, lửa giận vốn còn chưa ngơi nghỉ, lại lầnnữa hiện ra trên mặt, trầm mặt nói:

- Còn không mau đi.



Đỗ Hà vừa rời khỏi hiện trường yến hội, trực tiếp vận khởi khinh công đuổi theo về phía tây, đi khoảng ngàn bước đã tới hậu đài vừa mới được dựnglên. Đây là nơi chuẩn bị cho những người biểu diễn, thay đổi trang phục, tháo trang sức. Mặt khác còn có rất nhiều đoàn biểu diễn của Dị tộc đến biểu diễn trong lễ sinh nhật của Lý Thế Dân, qua lại đều là những gương mặt lạ hoắc, thủ vệ cũng không thể kiểm tra từng người, nơi này là chỗsơ hở duy nhất của toàn bộ Hoàng thành.

Vừa đến nơi này, Đỗ Hàliền phát giác hậu trường đã bị làm náo loạn, lều vải quần áo đều đangbị hỏa diễm đốt cháy rừng rực, tất cả diễn viên trong hậu đài bỏ chạynháo nhào, binh sĩ gần đó thì đang bận cứu hỏa.

- Đáng giận.

Nhìn thấy màn này, Đỗ Hà cũng không khỏi thầm mắng một tiếng.

Hoàng cung to lớn, tuy thủ vệ sâu nghiêm, nhưng cũng không thể chu đáo toàndiện, càng không có khả năng năm bước một trạm canh gác. Nếu thật sự như thế, toàn bộ Hoàng thành cần sáu vạn binh mã thủ hộ, cộng thêm cắtlượt, thủ vệ của Hoàng thành cần mười hai vạn quân tinh nhuệ, cái nàycũng quá lãng phí nhân lực vật lực.

Cho nên hoàng cung quả thậtthủ vệ sâu nghiêm, nhưng chỉ những nơi quan trọng, ở những nơi như đường đi, tường cung thỉnh thoảng mới có binh sĩ tuần tra đi qua.

Nhưng hiện giờ những binh sĩ tuần tra này đều đang bận rộn cứu lửa, không thể nhận ra Công Tôn Dạ Nguyệt rút cuộc đã chạy trốn về phương hướng nào.

- Lý Thừa Càn chết tiệt, lúc nào cũng gây chuyện rắc rối.

Đỗ Hà thầm mắng, Công Tôn Dạ Nguyệt có thể nắm rõ tình huống hoàng cungnhư lòng bàn tay như vậy chính là nhờ một tháng ở trong hoàng cung, LýThừa Càn chính là đồng lõa của tất cả chuyện này.

Hắn bắt một tên binh sĩ hét to:

- Ai, là ai thông báo với các ngươi xảy ra hoả hoạn, ở chỗ nào?

Hiện giờ đã khó có thể phán đoán Công Tôn Dạ Nguyệt trốn ở phương hướng nào, nhưng vừa ăn cướp vừa la làng là biện pháp hữu hiệu nhất, trực tiếpnhất. Tin tức ám sát chưa truyền ra, cấm quân không thể nào thấy một nữtử kêu cứu hỏa mà không trợ giúp.

Thủ vệ có thể trong thời gian ngắn như vậy phát hiện hậu đài có lửa, tuyệt đối không phải chuyện bình thường.

Công Tôn Dạ Nguyệt rất có thể thừa dịp la lên cứu hỏa, thừa dịp hỗn loạn bỏ trốn.

Thủ vệ vội nói:

- Bẩm đại nhân, phía tây, chúng ta gặp một nữ tử ở phía tây kêu lên có lửa.

Đỗ Hà để bọn họ gấp rút cứu hoả, còn mình nhắm thẳng phía tây mà đi.

Đối với hoàng cung, Đỗ Hà đã quá quen thuộc địa thế. Phía cuối hành langphía tây là Thái Dịch môn, đó chính là yếu khẩu ra vào Hoàng thành, có300 binh sĩ canh gác, trong đó có 100 cường nỏ, 100 trường cung chiếm cứ cao điểm, không có lệnh bài xuất nhập hoàng cung, cho dù Công Tôn DạNguyệt có võ nghệ cao cường đến đâu cũng tuyệt đối không thể công khaixông ra ngoài. Địa điểm ẩn thân duy nhất của nàng chỉ có ở tiểu viện gần Thái Dịch môn, nơi đó là chỗ ở của cung nữ phụ trách quét dọn Thái CựcĐiện.

Thái Cực Điện là trung tâm hoàng cung, trang nghiêm trangtrọng, lúc nào cũng phải quét dọn. Cho nên gần đó đặc biệt an bài nơi ởcủa cung nữ, để lúc nào cũng có thể quét dọn.

Đỗ Hà đi vào tiểuviện, tiểu viện cũng không lớn, chỉ có hơn hai mươi cung nữ mà thôi. Các nàng phụ trách tất cả mọi việc của Thái Cực Điện, có địa vị nhất địnhtrong số các cung nữa. Hiện giờ ở Thái Cực Điện đang cử hành yến hội,cung nữ ở đây đều đến đó giúp đỡ, không có một bóng người.

Hắntìm tòi ngoài viện trước, tất cả những nơi có thể ẩn thân đều tìm kiếmkỹ lưỡng, nhưng không phát hiện ra bất cứ tung tích gì.

Vào phòng tìm kiếm, những nơi có thể giấu người cũng không có bóng dáng của Công Tôn Dạ Nguyệt.

- Kỳ quái, chẳng lẽ nàng xông qua Thái Dịch môn rồi?

- Không có khả năng.

Đỗ Hà ngồi trên giường, nhắm mắt trầm tư. Công Tôn Dạ Nguyệt kiếm pháp cao siêu, võ nghệ tuyệt đối không yếu, nhưng còn chưa đến mức uy dũng nhưbá vương, có thể xem thiên quân vạn mã không là gì, nàng không thể xôngqua Thái Dịch môn, cho dù nàng có bản lĩnh đó cũng không thể xông quađược.

Hiệu suất của cấm quân Đại Đường vô địch thiên hạ, chỉ cầnCông Tôn Dạ Nguyệt lộ ra chân thân, trong thời gian uống cạn chung trà,cấm quân sẽ phong tỏa khu vực này, đến lúc đó Công Tôn Dạ Nguyệt sẽ nhưcá nằm trong chậu, chỉ có bó tay chờ bắt.

Công Tôn Dạ Nguyệt cóthể trong thời gian ngắn khiến mình không thể tìm ra, tuyệt đối khôngphải hạng người lỗ mãng vô trí, không có khả năng mạnh mẽ xông qua TháiDịch môn.

Vậy nàng sẽ ẩn giấu ở đâu?

Đỗ Hà mở hai mắt ra,trong lúc nhất thời hắn hoàn toàn không có bất kỳ đầu mối nào. Độtnhiên, khóe mắt liếc qua, phát hiện trên tủ đầu giường bên phải có gì đó dị thường, trong lòng khẽ động, di chuyển chiếc tủ, một vũ phục xinhđẹp lộ ra, đó là vũ phục Công Tôn Dạ Nguyệt mặc khi múa kiếm.

Đỗ Hà cầm bộ vũ phục trong tay, loáng thoáng còn có thể cảm nhận được độ ấm trên quần áo sắp biến mất.

Trong chốc lát, một đạo thiểm điện lóe qua đầu hắn.

- Gia hỏa này thật thông minh.

Ánh mắt Đỗ Hà sáng ngời, hiện lên một đạo dị sắc, nàng ta mặc một bộ y phục màu đỏ thẫm, rất dễ nhận thấy, nếu thay đổi y phục của cung nữ bìnhthường, sẽ rất khó nhận ra. Hiện tại toàn thành đều đang tìm kiếm thíchkhách mặc y phục màu đỏ, lại không biết thích khách đã thay đổi quần áo, ăn mặc không còn diễm lệ, mà cải trang thành một cung nữ vô cùng bìnhthường, như vậy tự nhiên có thể vàng thau lẫn lộn.

Công Tôn DạNguyệt nhất định ăn mặc y phục của cung nữ xen lẫn trong đội cứu hoả,chỉ cần sáp nhập vào đội cứu hoả, sẽ không có người nào chú ý tới sựhiện hữu của nàng.

Hắn cầm quần áo, quyết đoán chạy trở về.

Đi tới hậu trường yến hội, mà nơi bắt lửa lại có rất nhiều thứ dễ cháy, thế lửa lan tràn vẫn chưa thể

nào dập tắt.

Đỗ Hà theo đội ngũ múc nước, từng bước cẩn thận điều tra.