Chương 17: Nguy Hiểm Cùng Cơ Hội
Chương 17: Nguy Hiểm Cùng Cơ Hội
Bức thư nói về tình cảnh của Lâm Vân Thiên ở trong quân doanh, hắn nói rằng mình đã nhận được tín nhiệm từ trưởng công chúa nhờ việc lập công lớn trong quân thậm chí còn có khả năng nhận được đất phong
Tuy tam đẳng công huân là bằng chiến thắng 1 cuộc chiến mới có được nhưng mà 1 cuộc chiến thì có nhiều thành phần cho nên quân công bị chia hết cho các sĩ quan q·uân đ·ội .
Nhưng nếu tam đẳng quân công do 1 cá nhân lập nên thì xác suất nhận được đất phong là rất lớn .
Trong thư nội dung còn kể về việc có khả năng đắc tội những thế giá mạnh mẽ khác cho nên hy vọng gia tộc có thể chuyển chiến lược sang phương bắc.
Việc này có thể giúp bọn họ biểu hiện sự trung tâm với trưởng công chúa có khả năng còn nhận được nàng nâng đỡ để trở thành đệ nhất gia tộc phương bắc.
Phía dưới bức thư là hi vọng gia tộc đồng ý sách lược của mình cùng với xin thêm nhân lực và vật lực để đặt nền móng cho gia tộc trước khi di chuyển.
"Ta cảm thấy có thể thử theo lời thiếu chủ nói 1 lần nếu như có thể bám vào trận doanh của trưởng công chúa thì đều là đáng giá " Đại trưởng lão lên tiếng đồng ý
Sau đó các trưởng lão đưa ra 1 chút ý kiến rồi tất cả đều chấp thuận đề nghị của đại trưởng lão dù sao theo bọn họ thấy chỉ cần có được sự giúp đỡ của trưởng công chúa thì ở đâu cũng có thể để gia tộc mạnh lên được.
Sự thật là uy danh của trưởng công chúa thực sự là quá lớn dù sao hoàng vị năm đó là nàng cố tình nâng đỡ đệ đệ của mình lên ngôi,nếu không thì với tài năng và lực lượng ủng hộ nắm trong tay thì nàng hoàn toàn có thể trở thành nữ đế đầu tiên của đại Hạ.
Lâm Chấn Nam thấy không có ai phản đối thì nhanh chóng chỉnh hợp tài nguyên vào trong túi trữ vật cao cấp rồi hạ lệnh
"Lão tứ ngươi lựa chọn 1 chi tinh nhuệ của gia tộc đến cho Vân Thiên toàn quyền điều khiển rồi cầm theo tài nguyên của gia tộc đưa cho nó."dứt lời thì túi trữ vật bay đến tứ trưởng lão trên tay.
Lâm Hạo nhanh chóng hành lễ rồi ra ngoài triệu tập đội ngũ để xuất phát đến phương bắc, Lâm Hạo làm Lâm gia tứ trưởng lão nhưng uy vong trong gia tộc chỉ thua lão tổ và đại trưởng lão làm người khiêm tốn đáng tin cậy làm việc chưa từng xảy ra sai sót.
Sau khi Lâm Hạo rời đi thì Lâm Chấn Nam cho người gọi thành chủ Chu Phùng đến để bàn công việc.
Nếu là ngày xưa thì cho dù Lâm gia lão tổ có uy phong cỡ nào thì thành chủ chưa chắc đã nể mặt nhưng thời thế thay đổi Lâm Chấn Nam đột phá Âm dương cảnh Lâm gia thiếu chủ thì bái đại Hạ đệ nhất kiếm tu làm sư tôn Lâm gia địa vị đã khác xưa.
Đương nhiên hắn còn nợ Lâm gia 1 cái mạng sau bữa tiệc nhậm chức thiếu chủ ở Lâm gia,hắn trở về điều tra sư phụ của thiếu chủ Lâm gia là ai thì phát hiện là Lạc Khuynh Thành nữ nhân này nổi tiếng là bao che khuyết điểm cực kỳ.
Nếu như hôm đó hắn động tay với sư tỷ của Lâm Vân Thiên thì có lẽ bây giờ mộ hắn đã xanh cỏ rồi,chu phùng còn sống hoàn toàn là nhờ chu gia mặt mũi nếu như hắn c·hết ở Lâm gia thì có khả năng gia tộc sẽ bị giận cá chém cho nên lão tổ bất đắc dĩ phải cứu hắn.
"Bái kiếm Lâm tiền bối " Chu Phùng đi đến phòng tiếp khách của Lâm gia rồi cung kính hành lễ hắn không rõ là đối diện Lâm Chấn Nam có mục đích gì dù sao sau sự kiện ở Lâm gia thì hắn đã thu liễm tính khí cùng hành động cẩn thận thậm chí hắn còn tặng sản nghiệp cho bọn họ nữa.
"Ân, là có chuyện cần nói ngươi ra ghế ngồi đi " Lâm Chấn Nam vẫy tay gọi Chu Phùng vào
Chu Phùng cẩn thận ngồi xuống ghế rồi lễ phép nói " tiền bối nếu có chỗ cần vãn bối nguyện dốc hết sức lực"
"Chu phùng ngươi không cần gấp "nói rồi từ trong áo lấy ra 1 tấm địa đồ đưa cho hắn .
Chu phùng vẻ mặt nghi hoặc nhận lấy tờ giấy rồi mở ra nhìn kỹ chỉ thấy trên đó đánh dấu tương quan thế lực cùng tài nguyên thuộc quyền sở hữu của lâm gia .
Chu Phùng vẫn 1 mặt mộng cái này là có ý tứ gì ngồi 1 lúc suy nghĩ mà vẫn không có manh mối nào.
Thấy Chu Phùng ngồi mãi mà không lên tiếng Lâm Chấn Nam cũng không vội dù sao tâm lý mồi chài cùng tạo áp lực để có thể thu hoạch được nhiều lợi ích hơn là kỹ năng mà bất kỳ vị nào từng đảm nhiệm gia chủ Lâm gia đều có.
Chu Phùng như hòa thượng ngồi gãi đầu tâm lý chìm đến cực điểm chỉ sợ bản thân làm việc ra sai sót gì bây giờ lâm gia mới đến hỏi tội thế là lấy hết dũng khí nhìn về phía nam tử trước mặt cung kính hỏi.
"Tiền bối, vãn bối đầu óc ngu muội không rõ ý tứ của ngài còn xin tiền bối chỉ rõ cho ta".
Lâm Chấn Nam nhấc ly trà lên uống 1 hơi rồi nhìn về phía hắn nói ra 1 tin tức kinh người
"Cháu của ta Lâm Vãn Thu mới gửi thư cho ta thông báo rằng nó sắp trở về trong thư con bé còn nói bản thân may mắn đột phá đến Âm Dương cảnh".
Chu Phùng nghe xong tin này cả người đều không tốt Lâm Vãn Thu hắn tất nhiên là biết Lâm gia đệ nhất thiên tài thậm chí còn thu được danh ngạch đến đông tề học viện để tu luyện.
Đông tề học viện đó là nơi có những người mạnh nhất đông vực này tuy không phải là đỉnh tiêm thế lực của đại lục này nhưng ở trong nhất lưu thế lực hàng ngũ chính là top đầu tồn tại mà Lâm Vãn Thu chưa đến 50 tuổi đã bước vào Âm Dương cảnh thì chỉ có thể nói rõ 1 điều đó là có mạnh mẽ tài nguyên trút xuống trên người nàng .
Nàng ta khả năng cao đã bị vị trưởng lão nào đó thu làm chân truyền, cho dù chỉ là ngoại môn trưởng lão cũng là nhân vật có thể huy diệt đại Hạ cường giả.
Nghe thì có vẻ châm chọc ngoại môn trưởng lão mà cũng có thể hủy diệt 1 quốc gia nhưng sự thật chính là như vậy đất nước như đại Hạ trên đại lục này nhiều thì 10vạn ít cũng có 8 vạn mà muốn làm trưởng lão ngoại môn của đông tề học viện ít nhất phải tu luyện đến niết bàn cảnh .
Mà đại Hạ cho dù tính cả các thế gia cùng tông môn cũng không gom nổi 10 vị thần thông cảnh điều này nói rõ 2 bên cách biệt là quá lớn.
Chu Phùng suy nghĩ 1 hồi rồi bình ổn lại tâm tình của mình sau đó nhìn về phía Lâm Chấn Nam anh mắt không giống trước kia, lúc trước hắn cho rằng chỉ cần mình làm việc cẩn trọng để Lâm gia không bắt được cái chuôi của mình thì tính mạng hắn sẽ không sao cả dù sao g·iết mình nhưng là kết thù với Chu gia.
Nhưng bây giờ tình huống khác biệt có Lâm Vãn Thu tầng này quan hệ chu gia chỉ sợ cũng không bảo đảm nổi bản thân mình đang lúc Chu Phùng suy nghĩ lung tung thì có giọng nói đưa hắn về với thực tại.
"Tiểu bối ta Lâm gia chuẩn bị dời đi chỗ khác sinh sống cho nên ta muốn bán hết tài nguyên cùng cửa hàng của gia tộc để lấy vốn di dời chúng ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi như vậy đi chỉ cần 300 vạn linh thạch thì toàn bộ cửa hàng và các tài nguyên mà lâm gia sở hữu đều thuộc về ngươi".
Lời nói tuy nhẹ nhàng nhưng rơi vào tai Chu Phùng bên kia lại không bình tĩnh được hắn hít sâu 1 hơi coi mình có nghe lộn không, đang phát triển tấn mãnh Lâm gia đột nhiên muốn đi chỗ khác ?