Trần Phong cảm thấy hơi thở Sở Diệu Y càng them gấp rút, nhưng không làm ra động tác gì, chỉ để mặc cho hắn hút lấy cái lưỡi nhỏ của nàng, hai bàn tay không an phận của hắn bắt đầu vuốt ve khắp cơ thể đẩy đà của nàng, làm nàng rùng mình từng đợt.
Sở Diệu Y đứng yên như con gà gỗ, Trần Phong lại lớn mật, một tàn tay từ từ trượt xuống cái rốn nhỏ xinh, rồi tiếp tục đi xuống, đụng phải thảm cỏ mượt mà bồng bềnh trong nước, tiếp tục hắn dùng một ngón tay quét nhẹ khe suối thần thánh đó.
-A... bỏ ra.
Sở Diệu Y bị hắn sờ đến nơi tư mật, liền hoàn hồn cắn lưỡi hắn một cái, dùng tất cả sức lực hai tay đẩy hắn té ào xuống nước.
Sở Diệu Y mặt ngọc đỏ bừng, trong đôi mắt vẫn còn xen vẻ hoảng hốt và bối rối, có thể thấy trên khóe miệng nàng còn lưu lại vệt máu đỏ tươi pha tạp một chút kim sắc.
Nàng không quản tất cả xung quanh mọi người đang nhìn nhanh chóng chạy lên bờ, vội vàng cầm lấy y phục vội vạng che lại xuân quang rồi, xẩu hổ bỏ chạy.
Trần Phong từ mặt nước trồi lên, nhìn ngọc thể khi sương tái tuyết của Sở Diệu Y, từng đường cong hoàn mỹ như được điêu khắc mà thành, mỗi bước đi đều là uyển chuyển xinh đẹp đến lạ thường.
Hắn liếm khóe môi, cảm nhận đầu lưỡi mang lại cảm giác đau đớn, âm thầm cười khổ quả là dưa hái xanh không ngọt, ai mà ngờ tới Sở Diệu Y lúc trước dâm đảng lẳng lơ như vậy mà có một dung nhan của tiểu thiên sứ, xem ra Trần Phong nhất định phải tìm hiểu nàng.
Hắn nhanh chóng vận chuyển Thương Long Lực hồi phục thương thế, xấu hổ cười cười nhìn về phía chúng nữ ánh mắt phát sáng.
-Phu..phu quân... các tỷ tỷ để ta đi xem Diệu Y tỷ thế nào, các ngươi cứ việc tắm.
Hạ Ức Mộng nhìn thấy ánh mắt của Trần Phong , sợ hãi nhanh chóng diện cớ, rồi cũng bay lên bờ cầm lấy y phục chạy như ma đuổi.
Trần Phong ngẩn người nhìn nàng chạy từng bước, mà cái mông trắng trẻo không ngừng rung rinh, làm hắn cũng say mê mà nhìn theo, đến lúc Hạ Ức Mộng biến mất khỏi tầm mắt hắn, thì Trần Phong mới thu hồi cặp sắc nhãn thở dài tiếc nuối, rồi nhìn sang tứ nữ còn lại.
Quả thật nam nhân nào cũng vậy, thứ gì mình chưa có được thì luôn say mê và mong muốn có được, có là bản tính của nam nhân, Trần Phong trong giờ khắc này cũng chính là vậy.
Dù hắn không có ý định ép buộc Sở Diệu Y và Hạ Ức Mộng, nhưng nhìn thấy hai nàng dứt khoát bỏ đi, trong lòng hắn cảm thấy có thứ gì đó mất mát không nói rõ được, đã vậy Sở Diệu Y còn vô tình cắn lưỡi hắn một phát làm hắn trong lòng kêu khổ không dứt.
Hiện tại chỉ còn tứ nữ Diệp Chỉ Hân , Tiêu Ngọc Sương , Trần Mộng Kỳ , Cổ Cẩn Huyên ở lại, các nàng nhìn thấy phu quân nhà mình bị mỹ nữ dạy cho một bài học thì rất cao hứng, cho hắn bỏ cái tật hoa tâm.
-Hihi..đại sắc lang hôm nay đã được trừng trị, xem chàng làm sao còn ra ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt.
Dù các nàng vui vẻ châm chọc hắn, nhưng ai cũng tiến lên xem xét hắn cho bị thương nặng hay không, rất nhanh Trần Phong được tứ nữ vây quanh, mùi hương từ người các nàng tỏa ra làm Trần Phong quên cả đau đớn, ánh mắt sắc meo meo nhìn về tứ nữ.
-Các bảo bối, không được bỏ ta mà chạy, hôm nay chúng ta tắm uyên ương.
Trần Phong nhanh chóng ôm lấy Tiêu Ngọc Sương cùng Diệp Chỉ Hân ngã nhào xuống nước, đôi mẫu nữ hoa đều có thể chất đặc biệt, ôm vào tay cảm giác mát lạnh cực kỳ thoải mái.
Hắn cảm nhận khi được ôm các nàng không khác gì là ôm một khối hàn ngọc vô giá, không thứ gì trên đời có thể sánh được, có được hai nàng cũng là phúc phận lớn nhất đời hắn.
Trần Phong mang mẫu nữ Diệp Chỉ Hân đến một tảng đá bằng phẳng giữa hồ, quả thật đúng là thiên thời địa lợi, tảng đá này vô cùng nhẵn nhụi, bề mặt rộng cũng phải ba bốn thước, đủ cho vài người nằm lên.
Trần Phong đặt Tiêu Ngọc Sương nằm ngửa lên tảng đá, nhẹ nhàng tách hai chân nàng ra, lộ ra một cái tiểu huyệt hồng hào trơn bóng không một ngọn cỏ, từ khi nàng cùng với Trần Phong trải qua vô số lần hoan ái, nhưng chỗ đó của nàng vẫn không hề biến dạng, vẫn cứ như thiếu nữ lần đầu.
Không chỉ Tiêu Ngọc Sương , mà các nàng khác đều như vậy, dù cho Trần Phong có vùi dập qua bao nhiêu lần đến khi sưng đỏ, nhưng rồi sau này vẫn giữ hình dạng cũ, hai mép cánh hoa vẫn đóng chặt chờ đợi người khai mở.
Trần Phong cuối đầu giữa hai chân Tiêu Ngọc Sương, nhanh chóng há miệng ngậm lấy hạt đậu đỏ trên cánh hoa, dùng răng nhẹ nhàng cắn, đầu lưỡi cũng không ngừng ma sát nó.
Lúc này Trần Phong đứng dưới nước ra sức phục vụ Tiêu Ngọc Sương, Diệp Chỉ Hân thì lặn xuống nước tìm đến côn thịt phu quân nhà mình, há mồm nuốt toàn bộ vào nhưng chỉ được phân nữa căn.
Diệp Chỉ Hân ở dưới nước ôm lấy mông hắn kéo về phía mình, nàng há miệng thật to để cho côn thịt đi thật sâu vào trong cổ họng, rồi lại từ từ theo nhịp nuốt vào nhả ra, một tay cũng dò vào bên dưới mình nhẹ nhàng ma sát.
Trần Mộng Kỳ thì nằm úp lên người Tiêu Ngọc Sương, một tay chống lấy tảng đá giữ tư thế, một tay bắt lấy một bên ngực to lớn không nắm hết của Tiêu Ngọc Sương xoa bóp, cũng để cho tiểu huyệt của mình đối diện tiểu huyệt Tiêu Ngọc Sương bên dưới.
Cổ Cẩn Huyên tinh ngịch cổ quái, liền đưa ngay cái tiểu dâm huyệt mới dậy thì xong, cỏ mọc còn chưa đủ áp vào miệng Tiêu Ngọc Sương, nàng cũng không từ chối, mở ra chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn mà bắt đầu liếm mút tiểu dâm huyệt Cổ Cẩn Huyên
Cổ Cẩn Huyên nàng ngồi đối diện Trần Mộng Kỳ cuối đầu xuống hai tay nâng mặt Trần Mộng Kỳ lên mà trao cho nàng nụ hôn nóng bỏng, hai chiếc lưỡi nhỏ xinh đảo qua đảo lại, từng giọt mật dịch từ miệng hai nữ nhân như hoa như ngọc giao thoa, khẽ nhỏ xuống người Tiêu Ngọc Sương.
Trần Phong đang chăm sóc tiểu dâm huyệt cho Tiêu Ngọc Sương lại thấy có thêm một cái ngay trước mặt, hắn liền hưng phấn di chuyển lên, đầu lưỡi vươn vào tách nhẹ ra hai mép hoa huyệt tiến vào bên trong tỷ tỷ Trần Mộng Kỳ, liên tục đảo đưa.
Miệng hắn không ngừng ra sức chăm sóc cho Trần Mộng Kỳ, cái tay cũng không nhàn rỗi, hắn đưa ra ngón tay giữa , cho vào dâm huyệt Tiêu Ngọc Sương phía ngay bên dưới.
Trần Phong không thỏa mãn, hai tay cùng một lúc tách ra hai mép hoa huyệt của hai nàng lộ ra bên trong là một màu hồng hồng mê người không ngững chảy ra chất lỏng trơn nhớt.
Hắn dùng đầu lưỡi của mình liếm một lượt hai cái hoa huyệt, quét tất cả dâm thủy từ hai nàng chảy ra nuốt vào, rồi lại tiếp tục.
Được một lúc, Trần Phong phân biệt dùng một ngón tay cắm vào trong cúc hoa của hai nàng, cười dâm đãng, nói
-Tỷ tỷ , Ngọc Sương hai nàng có muốn thử chỗ này một chút không?
Trần Mộng Kỳ cùng Tiêu Ngọc Sương vội vàng lắc đầu, rên rỉ nói
-Không được... phu quân, bảo bối của ngươi to như vậy..làm sao vào được, một ngón tay của ngươi cũng làm cho chúng ta có cảm giác đau rát
.
Trần Phong thấy cũng phải, một ngón tay hắn đưa vào cũng khó di chuyển, huống chi căn côn thịt tô to của hắn cũng to hơn hai lần ngón tay, hắn cũng không muốn các nàng chịu thương tổn nên bỏ qua ý định này.
-Lên nào Hân nhi, khổ nàng rồi.
Trần Phong cuối xuống nước nâng Diệp Chỉ Hân đang ra sức bú mút côn thịt hắn lên, Trần Phong thương yêu hôn nàng một phát rồi cũng đặt nàng nằm cạnh chúng nữ.
Hiện tại trước mặt Trần Phong là bốn nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành nằm cạnh nhau, từng khối ngọc thể hoàn mỹ đến cực hạn, làm hắn cũng không thể kìm chế nổi.
Tứ nữ đều là một tư thế nằm ngửa ra, hai chân giơ cao lộ ra cái hoa huyệt dâm thủy chảy dài, các nàng nâng cao mông lên, hai tay tách ra hai mép hoa huyệt, lộ ra bên trong màu hồng phấn, có thể thấy được sâu bên trong là một cái lỗ đen nhỏ bé, như đang mời gọi Trần Phong xâm chiếm.
Trần Phong nhanh chóng bước lên tảng đá, bắt đầu từ Tiêu Ngọc Sương, hắn cầm lấy hai cái chân thon dài giữ thăng bằng, đầu gối thấp xuống điều chỉnh côn thịt hướng xuống dưới tìm vào địa phương thuộc về nó.
Ba nữ còn lại đều bĩu môi bất mãn, nhưng cũng thôi không nói gì, bắt đầu an ũi lẫn nhau, không thèm quan tâm tới hai người kia hành lạc.
Trần Phong hạ thấp người, điều chỉnh con côn thịt từng chút một biến mất từng phần trong hoa huyệt Tiêu Ngọc Sương, một cảm giác mát lạnh truyền từ côn thịt lên tới toàn thân, làm Trần Phong sướng khoái rùng mình một cái.
-A...phu quân... thật thoải mái, Sương nhi yêu ngươi nhiều nhiều lắm.
Tiêu Ngọc Sương cảm nhận toàn bộ chiều dài côn thịt của tình lang đã lấp đầy nàng, nàng cảm nhận được quy đầu hắn đang đỉnh lấy tử cung nàng, hiện tại Tiêu Ngọc Sương có cảm giác tê tê dại dại, vừa thoải mái lại có cảm giác đau đớn.
-Phu quân, nhanh động, Sương Nhi cảm thấy khó chịu.
Tiêu Ngọc Sương không thỏa mãn khi hắn chỉ giữ im không động, Trần Phong thoải mái hít sâu một hơi, bắt đầu cắm vào rút ra, trồng xuống từng củ cà rốt lại nhổ lên, tốc độ càng ngày càng nhanh, làm Tiệu Ngọc Sương liên tục kêu la.
-AAA..aaaa..Ưm... đau..đau chết thiếp...xú phu quân..đại phôi đản.
Trần Phong toàn lực từ trên cắm toàn bộ côn thịt vào hoa huyệt nàng, cái nào cũng tạt tới tử cung nàng, làm nàng vừa sung sướng vừa đau đớn, vặn vẹo thân hình đầu tóc rối tung, nước mắt đảo quanh.
Diệp Chỉ Hân thấy con gái bộ dáng như vậy, liền giữ chặt đầu nữ nhi lại hôn nàng, một tay cũng không ngừng xoa bóp một con thỏ của nữ nhi, làm cho nàng phân tán sự đau đớn, chỉ còn lại khoái cảm.
-Này thì dám khiêu khích phu quân, hôm nay ta cho nàng dục tiên dục tử.
Trần Phong cười tà ác, tốc độ côn thịt ra vào dâm huyệt Tiêu Ngọc Sương càng lúc càng nhanh, cứ như là cái chày giã gạo hoạt động hết công suất, cái nào cũng là tận căn cắm vào không có một kẽ hỡ, rồi lại rút ra chỉ còn phần đầu rồi lại toàn lực cắm vào.
Mỗi hắn toàn lực đâm vào thật sâu bên trong Tiêu Ngọc Sương, liền có một dòng nước mát nhanh chóng trào ra, tạo ra tiếng nước róc rách, nghe qua vô cùng dâm mỹ.
Tiêu Ngọc Sương bị Trần Phong toàn lực cắm vào, sung sướng đến mức không thể cử động, chỉ bị động tiếp nhận cái hôn ngọt ngào của mẫu thân, nước dãi chảy dài bên mép, hình như đã sướng đến ngất đi.
-Phu quân ca ca, Huyên Huyên cũng muốn giống Ngọc Sương tỷ, được phu quân toàn lực làm.
Cổ Cẩn Huyên nhìn cảnh tượng Tiêu Ngọc Sương bị phu quân làm cho hai mắt trắng dã, nước dãi chảy dài mà vô cùng mong đợi, nàng mong muốn người hiện tại được phu quân toàn lực làm là nàng.
Không biết cảm giác đó sẽ như thế nào, từ trước đến giờ Trần Phong xem nàng còn nhỏ không chịu được mạnh bạo như vậy, nên nàng hiện tại rất mong chờ, gương mặt ước ao chờ đợi nhìn vào chỗ giao hợp của hai người không ngừng nuốt nước bọt.
Trần Mộng Kỳ sợ hãi thở dài với ý nghĩ của Cổ Cẩn Huyên, Trần Mộng Kỳ vội kéo nàng lại đôi môi dán chặt vào nhau, hai ngón tay chui vào bên trong hoa huyệt liền tục khuấy đảo, để kích thích Cổ Cẩn Huyên giúp nàng giảm đi lực chú ý từ bên kia.
-Sương Nhi, xoay mông lên nào.
Trồng cà rốt được một lúc, Trần Phong lại nâng Tiêu Ngọc Sương lên để nàng quỳ gối đưa cao cặp mông như hai mảnh trăng non về phía hắn, Tiêu Ngọc sương chổng mông lên cao, đầu cuối xuống mà liếm láp hoa huyệt mẫu thân mình.
Diệp Chỉ Hân cùng Tiêu Ngọc Sương quả thật là được làm từ nước mà ra, dù là Diệp Chỉ Hân chỉ bị dục thiêu đốt với kích thích bên ngoài thôi mà dâm thủy lại chảy thành dòng xuống tảng đá, rồi theo tảng đá rơi xuống từng giọt hòa vào cùng nước hồ.
Chứ đừng nói chi là Tiêu Ngọc Sương đang được ân sủng, từ lượt cắm vào của Trần Phong, trong lúc hai bộ phận tiếp xúc với nhau chặt chẽ liền sinh ra một tiếng rõ to, dâm thủy mát lạnh bắn ra tung tóe, làm Trần Phong cũng càng thêm hưng phấn mà ra sức chinh phạt.
Trần Phong quỳ gối phía sau Tiêu Ngọc Sương, hai tay ôm lấy eo nàng, rồi côn thịt cũng tiếp tục toàn lực cắm vào tiểu huyệt nhỏ bé của nàng.
-Ưm..phu..quân.Sương nhi..yêu ngươi...aaa
Côn thịt Trần Phong từ phía sau nàng lấy tốc độ kinh khủng mà điên cuồng vùi dập Tiêu Ngọc Sương, nàng vừa ngậm lấy dâm huyệt mẫu thân, vừa phóng đãng rên rĩ, bộ ngực đồ sộ theo vận động kịch liệt mà lắc lư.
Thân thể Tiêu Ngọc Sương mỗi khi bị hắn tận căn đâm vào là lại đẩy mạnh về phía trước, rồi rất nhanh chóng nàng bị hai tay hắn ôm eo kéo lại với tộc độ kinh người.
-AA...aa..thiếp..ra..ra rồi.
Không bao lâu, dưới sự tấn công điên cuồng của Trần Phong, Tiêu Ngọc Sương hét dài một tiếng, từ sâu bên trong nàng liền tục từng dòng âm tinh mát lạnh bắn ra.
Nhưng Trần Phong nào chịu để nàng cứ như vậy cao trào, Tiêu Ngọc Sương trong khi lên đỉnh, Trần Phong lại tiếp tục dùng lục cắm vào vài chục cái nữa, rồi côn thịt giật giật mà xuất ra sinh mệnh tinh hoa đem hoa huyệt Tiêu Ngọc Sương rót đầy, hắn mới chịu rút ra.
Trần Phong vừa rút ra côn thịt, tiểu dâm huyệt Tiêu Ngọc Sương bị nong đến sưng đỏ còn chưa khép lại, thì bên trong liền trào ra một dòng nước trắng đục, rồi chảy xuống hòa lẫn vào trong nước hồ, cả người nàng đều vô lực nằm sấp xuống tảng đá.
-Tới Huyên Huyên, phu quân ca ca phải làm ta giống như Ngọc Sương Tỷ nếu không ta sẽ tức giận.
Cổ Cẩn Huyên nhào tới, nhanh chóng nuốt vào côn thịt dính đầy ái dịch của hai người, rồi nằm xuống cạnh Tiêu Ngọc Sương, làm ra tư thế nâng mông lên, hai tay tách ra hai mép hoa huyệt, dọn ra mãnh đất màu mỡ chờ đợi Trần Phong đến trồng cây.
Trần Phong không khách khí, từ trên toàn lực cắm xuống , làm Cổ Cẩn Huyên la oai oái, nhưng trên mặt là vẻ hưng phấn cùng chờ đợi.
Từng tâm thanh da thịt va vào nhau vang lên,từng tiếng rên rĩ ỉ ôi làm người sôi sục, phía trên thác nước cuồn cuộn mà đổ xuống hồ tạo ra bọt nước trắng xóa, âm thanh tự nhiên hòa lẫn vào âm thanh tiêu hồn thực cốt của nam nữ ái ân.
Ánh trăng sáng ngời treo cao chiếu rọi vào từng thân ảnh của bọn họ như muốn chứng minh cho tình yêu vĩnh hằng, tất cả kết hợp tạo nên một bức tranh cực kỳ kiều diễm, mỹ tuyệt nhân luân.