Đại Đạo Độc Hành

Chương 384-1




Người này lên đài, lập tức dùng pháp, sử dụng pháp thuật mạnh nhất của Tịnh Lâm tông, sau đó đùng một tiếng, đến cặn cũng chẳng còn, tử vong!

“Tiếp!” “Tiếp!” “Tiếp!”

Lạc Ly không ngừng hô lên.

Mỗi lần một người! Một lần thu nhập bốn trăm linh thạch!

Người xem trong đấu trường, người xem ngoài đấu trường, toàn bộ kinh ngốc. Chiến đấu của ba người còn lại, chỉ có Bạch Du Du thắng một trận, thế nhưng chỗ Lạc Ly đã xong bảy trận, đều là một kích, không còn manh giáp!

Người thứ tám lên đài, người này thân cao một trượng, toàn thân trọng giáp, sau khi lên đài thì rống lớn, dựng lên một mặt cự thuẫn, vô số hào quang lóe lên trên người của hắn, xuất hiện mơ hồ không gián đoạn xung quanh người hắn, thoắt ẩn thoắt hiện!

“Là Không Kiếp tông Lưu Chân sư huynh!”

“Không Kiếp tông ra tay rồi, thật sự nhìn không nổi nữa, Lưu Chân sư huynh đã Trúc Cơ đại viên mãn, tuyệt đối có vấn đề!”

“Phải, phải, tuyệt đối... lại chết rồi? Không phải chứ!”

Mọi người khiếp sợ, đây là công pháp gì mà bá đạo đến thế, lợi hại đến thế!

“Đây là công pháp gì mà lợi hại đến như vậy?”

“Phải, rốt cuộc là pháp thuật gì, quá ác rồi!”

Có người sáng suốt, nhìn ra môn đạo, trả lời:

“Cái này hình như là Lưu Ly Hải khiếu vô lượng sát!”

“Ta từng nghe nhắc qua pháp này, nghe nói pháp này vừa ra thì giống như sóng thần, vô lượng bất tuyệt, diệt sát vạn vật! Quả nhiên là thế!”

“Mẹ kiếp, ta không tin, ta tới thử xem!”

Cho dù Lạc Ly đã đánh chết hơn mười người, thế nhưng vẫn có người không phục, tiếp tục khiêu chiến, nghênh chiến Lạc Ly.

Thế nhưng dù nhiều người khiêu chiến hơn thì với Lạc Ly mà nói cũng chỉ là một chưởng mà thôi!

Một cái Lưu Ly Hải Hải khiếu vô lượng sát hóa sinh sóng thần, trùng kích qua, một mảng quang hải, sau đó không còn sót lại thứ gì, cho dù là Tịnh Lâm pháp hay Thương Minh khí, hay Hồng Trần thập tam đạo, toàn bộ đều chết!

Lúc này ngũ pháp thánh địa của Lạc Ly thể hiện ưu thế, mỗi lần Hải khiếu vô lượng sát bùng nổ đều rút sạch toàn bộ chân khí, sau đó ngũ pháp thánh địa sẽ nhanh chóng bổ sung. Tuy lĩnh ngộ được cách mượn thế, nhưng mỗi lần đánh chết một cường địch thì ít nhất cần ngũ pháp thánh địa bổ sung ba bốn lần, sau hơn mười kẻ địch, Lưu Ly Hải ít nhất cần thánh địa bổ sung mấy chục, thậm chí mấy trăm lần chân khí. Ngũ pháp thánh địa của tu sĩ Hỗn Nguyên tông bình thường căn bản không thể làm được, chỉ có siêu phẩm thánh địa như Lạc Ly mới có khả năng này.

Lại đánh chết một tuấn kiệt Lương Châu, Lạc Ly thở dài, phát hiện lúc này có thể đánh liên tục tám chưởng, dung nhập vào trong Hải khiếu vô lượng sát, uy lực của Hải khiếu vô lượng sát lập tức tăng lên một phần năm, quả nhiên chiến đấu là cách tu luyện tốt nhất.

Chiến đấu, tiếp tục chiến đấu, tới đây, đến một tên giết một tên! Đến hai tên giết một đôi.

Lại một tu sĩ Lương Châu lên đài, sau đó ngã xuống, nát vụn, tử vong, thất bại!

Tu sĩ dưới đài nhìn ngây dại, vốn còn tức giận, lớn tiếng quát to, hiện tại không hề có tiếng động. Hoàn toàn bị giết bể gan, lặng ngắt như tờ.

“Không phải chứ, Ngạo Trần tông Liễu Cương đại sư huynh cũng bại, tiểu tử này cũng quá lợi hại rồi!”

“Phải, phải. Quá mạnh rồi, chỉ một chiêu, vô cùng đơn giản, nhưng lại không cách nào phá giải, như thế phải làm sao bây giờ!”

“Quá mạnh rồi, quá mạnh rồi, đây chỉ mới là tu sĩ bình thường nhất ở Hỗn Nguyên tông thôi mà đã mạnh như thế rồi, Hỗn Nguyên tông thật là lợi hại!”

“Phải, phải, không hổ là tổng môn của chúng ta. Thật sự mạnh mẽ!”

“Người tới rồi, người tới rồi, Minh Khí tông Hỏa Thụ sư huynh tới rồi!”

“Thật tốt quá. Hỏa Thụ sư huynh được gọi là Minh Khí tông Trúc Cơ kì đệ nhất cao thủ, nghe nói minh khí hắn có không thua kém gì Kim Đan chân nhân cả.”

“Hỏa Thụ sư huynh, Hỏa Thụ sư huynh, cố lên, cố lên!”

“Hỏa Thụ sư huynh, Hỏa Thụ sư huynh, hãy làm Lương Châu chúng ta vẻ vang!”

“Chống đỡ, chống đỡ, chống đỡ một chiêu của người này!”

“Đúng vậy, chống đỡ, chống đỡ, nhất định phải chống đỡ được một chiêu đó!”

Từ từ tu sĩ dưới đài chuyển từ đánh bại Lạc Ly sang chống đỡ một chiêu, giống như đánh bại Lạc Ly đã là chuyện không thể nào.

Hỏa Thụ chậm rãi đi lên sân võ đấu, giao nộp năm trăm linh thạch, chiến trường hư nghĩ khởi động, Hỏa Thụ lên lôi đài, bùng nổ khí tức mạnh nhất của mình, rống lớn:

“Xem tuyệt chiêu mạnh nhất của ta, Đồ Thần Vô Hối!”

Lúc này Lạc Ly vô cùng vui sướng, đánh bại thêm một trăm đối thủ, Hải khiếu vô lượng sát lại biến hóa, đạt tới chín chưởng hợp nhất!

Nhìn Hỏa Thụ lên đài rống to quát lớn, Lạc Ly thở dài một hơi nói: “Gia hỏa may mắn, nếm thử tuyệt chiêu ta vừa luyện thành đi thôi!”

Xuất chưởng, chín chưởng hợp nhất, một chưởng đánh ra, quang hải của Lưu Ly Hải bao trùm một mảnh, đùng!

Cái gì mà Đồ Thần Vô Hối, cái gì mà Minh Khí đệ nhất, biến mất không thấy!

Lạc Ly thu tay lại nói: “Nói cái gì nhỉ? Quên đi, không nghe rõ, lần sau chú ý, tiếp!”

Hỏa Thụ chết trận, toàn bộ mọi người dưới đài đều dại ra, ngươi xem ta, ta xem ngươi, trong đó có người nói:

“Quá lợi hại rồi, một trăm bốn mươi ba cao thủ Trúc Cơ đều bị hắn đánh bại, đều là một chiêu như thế!”

“Quá mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, không phải đối thủ, không phải đối thủ!”

“Phong Tử Hư bên kia hình như rất yếu, mới đánh bại năm người, ta đi qua đó nhìn thử!”

Mặt khác có người nói: “Lục Chu nọ nhìn cũng không mạnh, bằng hữu ta ở đó, ta đi qua đó nhìn thử!”

Tu sĩ chú ý Lạc Ly từ từ giảm bớt, Lạc Ly quá mạnh mẽ, căn bản không có cơ hội, bọn họ đều dời chú ý lên những người khác.

Ba người khác vẫn đang chiến đấu, Bạch Du Du đã thắng ba mươi bảy trận, chỉ thấy trong sân thi đấu của nàng có khoảng mấy ngàn con mãnh thú, hổ lang hùng báo, long ưng hạc cưu, đủ loại mãnh thú nhiều không đếm hết chiến đấu cùng với nàng. Đây không phải là chiến đấu cá nhân mà khiêu chiến mấy ngàn loại mãnh thú, trong đó có không ít mãnh thú đã đạt tới Trúc Cơ kì.

Tu sĩ chiến đấu ở đây chỉ có một lối ra đó là xông qua chiến trận mãnh thú, vọt tới gần Bạch Du Du, thông thường người khống chế linh thú thì sức chiến đấu của bản thân không cao, cho nên đây là cơ hội, vì thế vẫn có không ít người khiêu chiến Bạch Du Du.

Bên phía Lục Chu thì đã thắng hai mươi tám trận, hắn càng vô lại hơn, có gần ba mươi sáu người tạo thành một quân trận, đến một tên chém một tên, chém đến người khiêu chiến nổi trận lôi đình, thế nhưng đây là đặc tính của Chúng Sinh Lâm, mọi người đều biết nhưng không có cách nào khác.

Thế nhưng rất nhiều người không chịu từ bỏ vì Lục Chu cũng có nhược điểm, chân thân của Lục Chu không cường đại, chỉ cần tìm được hắn, đánh bại hắn thì có thể khiêu chiến thắng.

Duy chỉ có Phong Tử Hư mới đánh thắng năm trận, hơn nữa còn lâm vào khổ chiến. Lưu Chân bị Lạc Ly đánh bại hiện đang khiêu chiến hắn, bọn họ đã chiến đấu một khắc chung mà vẫn chưa phân thắng bại.

Lạc Ly từ từ phát hiện không đúng, danh sách khiêu chiến ngày càng ngắn, đến sau cùng, phải chờ thật lâu thì mới có một người khiêu chiến. Lạc Ly lập tức lĩnh ngộ, mình làm quá phận, một kích tuyệt mệnh, khiến cho người khác không dám khiêu chiến, đây đều là linh thạch, một lần bốn trăm, đây là tổn thất của mình.