Đại Chúa Tể

Chương 194: Trấn Thủ giả




Khi Mục Trần có thể nhìn thấy lại, quang hà đã biến mất tích, xuất hiện trước mặt là một tòa cự điện vàng nhạt trống trải dường như được đúc từ kim loại, thẩm thấu ra một khí tức lạnh băng.

Mục Trần đảo mắt qua bên trong đại điện, rồi tỏ ra nghiêm túc nhìn chính giữa điên, một bóng đen đứng thẳng tắp. Nhìn như một khối giáp màu đen thui với đầy hoa văn kỳ lạ khiến người ta nhìn vào mà lạnh gáy.

Mục Trần không dám rời mắt khỏi bộ áo giáp màu đen không hề có chút sinh khí kia, cảm giác nguy hiểm bất chợt dâng cao, linh lục trong cơ thể cũng nhanh chóng vận chuyện.

"Cách."

Thình lình bộ giáp vang lên một tiếng, như là lẫy nỏ được kích hoạt. Rồi Mục Trần nhìn thấy một luồng hào quang đỏ tươi từ bộ giáp bắn ra, lập lờ trong hốc mắt của chiếc mũ giáp, lạnh lùng.

Luồng hào quang đỏ tươi kia rõ ràng chiếu thẳng về hướng Mục Trần, rồi theo đó là những luồng hắc ám từ bộ giáp tỏa ra, uy áp linh lực kinh hoàng bùng phát.

- Người vượt ải, đánh bại ta ngươi mới có tư cách nhận linh quyết!

Một giọng nói trống rỗng không hề có chút tình cảm vang lên từ bộ giáp, vọng khắp đại điện.

- Đây là trấn thủ giả ư?

Mục Trần thần sắc ngưng trọng, bộ giáp này không phải con người, mà là một vật như con rối, hẳn nhiên nó lại là trấn thủ giả như lời Chúc Thiên trưởng lão đã nói.

"Uỳnh uỳnh"

Lời của trấn thủ giả vừa hết, sau lưng nó liền có một bình đài hiện ra. Trên đó có một luồng hắc ám, trong luồng hắc ám đó có một quyển trục với thú ảnh ngưng tụ thành hình, rít gào gầm rống liên hồi.

Đó là Tứ Thần Tinh Túc kinh, chỉ có đánh bại trấn thủ giả thần bí này mới có thể đoạt được nó.

Mục Trần dời mắt khỏi Tứ Thần Tinh Túc kinh, tập trung vào bộ trọng giáp lơ lửng kia, cảm thấy việc này rất khó giải quyết. Hiện tại trấn thủ giả này còn chưa ra tay, mà hắn đã cảm thấy áp lực cực kỳ siêu đẳng, khiến hắn bất giác sinh ra ý nghĩ bản thân không thể nào là đối thủ của trấn thủ giả này.

Mục Trần lắc đầu, hiển nhiên linh quyết cấp độ này căn bản không phải thứ hắn có thể chạm vào, nhưng mà có ai ngờ cơ chứ, cái tờ giấy than trong cơ thể lại thu hút Tứ Thần Tinh Túc kinh đến...

"Vù."

Đột ngột hắc ám tràn ra dũng mãnh trên bộ giáp, một cỗ dao động kinh người ngưng tụ.

"Xoảng xoảng xoảng!"

Trấn thủ giả không nói một lời nào, chân cất bước, tiếng giáp trụ va vào nhau nghe loảng xoảng, thân hình nó hóa thành luồng hắc ám như hơn cả điện xẹt xuất hiện trước mặt Mục Trần, một quyền đấm thẳng không nương tay.

"Ầm!"

Một quyền đánh ra, linh lực hắc ám như rắn dữ xuất động, kình phong chấn không khí nổ tung.

Mục Trần nhìn trấn thủ giả thế tới ào ạt, mặt biến sắc, biết tránh đã không kịp, chỉ còn nước lấy công làm thủ, cũng đánh ra một quyền, bốn đạo hắc ắn ngưng tụ.

"Đùng đùng đùng!"

Bất quá bốn đạo Sâm La Tử Ấn trùng điệp vừa tiếp xúc quyền kình cương mãnh kia, lập tức bị nó đánh cho tan tác, thậm chí quyền phong dư lại còn đánh trúng hai cánh tay Mục Trần bắt chéo trước người để chống đỡ.

"Bum!"

Mục Trần bị đánh bay ngược ra cả trăm thước, khí huyết cuồn cuộn, hai cánh tay đau đớn.

Mục Trần dần ổn định thân hình, trong lòng chấn kinh. Đáng chết thật, trấn thủ giả thực lực quá mạnh mẽ, theo hắn đánh giá, có lẽ tên này đã siêu đẳng hơn hẳn Dung Thiên cảnh, làm sao hắn đối phó được?

Mục Trần liếc nhìn quyển trục đen trên bình đài phía xa, cười mà méo mặt. Chúc Thiên trưởng lão quả nói đúng, lòng tham không đáy thì cái gì cũng không có....

"Ầm!"

Khối giáp đen lạnh lùng không cho Mục Trần cơ hội hít thở, nó làm cả đại điện chấn động rung chuyển, lại bắn tới, thế công như cuồng phong thổi quét.

Mục Trần thấy vậy sắc mặt cũng u ám, đành cắn răng lui gấp.

Chỗ nào đó trong Linh Quyết điện, Chúc Thiên trưởng lão và đám người kia đang ngẩng lên nhìn tấm màng sáng đang hiển thị hình ảnh trấn thủ giả đang đuổi giết Mục Trần.

- Ha ha, tiểu tử này tuy may mắn nhận được Tứ Thần Tinh Túc kinh, bất quá xem ra cũng không có khả năng đánh bại trấn thủ giả a.

Lão nhân tóc trắng nhìn cảnh mèo vờn chuột kia không khỏi cười nói.

Chúc Thiên trưởng lão cũng gật đầu:

- Trấn thủ giả Tứ Thần Tinh Túc kinh thực lực ít nhất tương đương với Hóa Thiên cảnh sơ kỳ, Mục Trần lại chỉ là Thần Phách cảnh hậu kỳ, cách biệt quá xa, căn bản không có gì có thể bù lại.

Mục Trần có thể đánh bại Dương Hoằng Dung Thiên cảnh trung kỳ, xem như đã khiến Chúc Thiên trưởng lão kinh ngạc, nhưng lão cũng không cho rằng tình hình hiện tại Mục Trần có thể bằng vào sức lực bản thân có thể đánh bại trấn thủ giả này, đó quả là một ý nghĩ lạ.

- Có lẽ tiểu tử này không có cơ hội lấy được Tứ Thần Tinh Túc kinh, kỳ thật ta cũng muốn xem thử tiểu tử này có thể tu luyện thành cộng quyển linh quyết này hay không.

Lão nhân tóc trắng cười nói.

Chúc Thiên trưởng lão lắc đầu:

- Không có cách nào, quy tắc Linh Quyết điện đặt ra như thế, chúng ta chỉ có thể hổ trợ, không thể sửa đổi. Nếu Mục Trần không thể đánh bại trấn thủ giả, vậy thì đành chiếu theo quy tắc mà làm.

Lão nhân tóc trắng gật đầu, nhìn lên quầng sáng. Mục Trần đã có vẻ cực kỳ chật vật, tiếp tục nữa cũng khó mà chống đỡ được lâu.

"Bum!"

Mục Trần bị bắn lui, lần nữa bị quyền phong cuồng bạo đánh trúng, không khí nổ tung, thân hình hắn bay như viên đạn pháo văng đi.

Mục Trần xóa đi dấu máu, trong lòng cực kỳ chấn động. Mọi thế công của hắn hoàn toàn yếu ớt trước mặt trấn thủ giả. Đây hoàn toàn là do chênh lệch thực lực, nếu hắn bây giờ đã là Dung Thiên cảnh, dù vẫn chưa thể đánh bại trấn thủ giả này, nhưng ít ra có thể đánh nhau một hồi, chứ không phải chạy đông chạy tây mà vẫn thê thảm thế này.

Mục Trần híp mắt lại, ý niệm liền chìm vào trong khí hải, tìm kiếm Cửu U Tước, tình hình hiện tại hắn cần sợ trợ giúp.

Trong khí hải, Cửu U Tước duỗi hai cánh lười biếng nói:

- Đừng tới tìm ta, chuyện này không phải ta gây ra, ngươi tìm kẻ đầu sỏ ấy.

Mục Trần nghe vậy, không khỏi đưa mắt nhìn về phía tờ giấy than lơ lửng trong khí hải, nó vẫn yên tĩnh như cũ, chỉ loáng thoáng thấy một chút hào quang ám tử sắc lấp lánh.

Nhưng mà, Mục Trần lại không có cách nào sử dụng được nó, đau khổ lắc đầu.

- Trấn thủ giả kia thực lực không tệ, bằng vào ngươi hiện tại không có khả năng đánh bại, nhưng có nhiều thứ không nhất định phải ngạnh đấu. Linh Quyết điện này hẳn là một kiện linh cụ tuyệt phẩm, trấn thủ giả là do nó tạo ra, chỉ cần có thể cắt đứt liên hệ giữa chúng nó, tự nhiên cục sắt kia không thể nhúc nhích.

Cửu U Tước nhìn bộ dáng ủ rũ của Mục Trần, trề môi khinh thị.

- Cắt đứt liên hệ?

Mục Trần ngẩn ra:

- Cắt như thế nào?

- Ta làm sao mà biết...

Cửu U Tước phẩy phẩy đôi cánh hắc viêm, hẳn nhiên đối với việc Mục Trần cái gì cũng hỏi rất không hài lòng.

Mục Trần bất đắc dĩ, cái con chim đại gia này chỉ đường mập mờ, xem ra chỉ có thể dựa vào bản thân.

"Bum!"

Trong đại điện, Mục Trần lại lần nữa bị đánh bay, hắn căn bản chẳng dám ngạnh đấu với trấn thủ giả, luôn luôn tìm mọi cách tránh né, kéo dài thời gian.

Bất chợt mắt lóe sáng, muốn cắt đứt liên hệ giữa Linh Quyết điện và trấn thủ giả, vậy trước hết phải hiểu được chúng nó liên hệ như thế nào!

Mục Trần đưa mắt nhìn qua trấn thủ giả kia, bộ trọng giáp mơ hồ có hoa văn lóe lên, dao động kỳ lạ phát tán.

Mục Trần trừng mắt, cỗ dao động này.... dao động linh trận?

Đúng rồi!

Linh Quyết điện chỉ có thể dùng linh trận bố trí trên thân thể trấn thủ giả để thao túng nó, nếu phá hủy được linh trận, vậy thì dễ dàng rồi!

Mục Trần lập tức tỏ ra hưng phấn.

"Bang!"

Trấn thủ giả không hề ngừng nghỉ lao tới, khi nó tiếp cận Mục Trần, hắn lập tức đảo mắt nhìn lướt qua hoa văn phức tạp trên bộ giáp đen kia, lập tức ghi nhớ quỹ đạo chuyển động phức tạp của nó.

"Bum!"

Vẫn không khác mọi lần, Mục Trần tiếp tục bị đánh bay, chật vật thê thảm, nhưng hai mắt hắn đã sáng ngời hơn trước.

"Bang! Bang!"

Trấn thủ giả vẫn không ngừng tiến công, Mục Trần lại không ngừng bay lượn ngoài ý muốn, tuy hắn càng lúc càng thể thảm, máu me càng lúc càng nhiều, nhưng hưng phấn trong mắt cũng càng lúc càng rõ.

Hắn rốt cục đã nhìn rõ được toàn bộ trận đồ đặt trên người trấn thủ giả, đã hiểu được mấu chốt phá trận đồ!

Trấn thủ giả lại khiến không gian rung chuyển công tới, không hề mệt mỏi. Ngay lúc đó, Mục Trần lại xông tới, trên bàn tay, linh lực hắc ám tuôn ra, hắc viêm nhảy múa trong đó.

"Bùm!"

Một quyền hung mãnh đánh lên ngực Mục Trần, chưởng phong của hắn cũng vỗ vào một vị trí trên bộ giáp đen!

"Beng!"

Tiếng kim thiết vang lên, Mục Trần bật ngửa phun máu như mưa, thân hình bắn ngược đi.