Lúc Ôn Thanh Tuyền nói 5000 vạn chí tôn linh dịch, bọn Mục Trần cũng không cần đưa ra, bởi vì, ngày hôm sau, khi bọn họ tới vị trí Quần Hùng Hội, thủ vệ đại sảnh sau khi xác nhận thân phận của bọn họ xong thì trực tiếp đưa đám người bọn họ tiến vào.
Lúc này, trong một toà đại điện có chút đổ nát, bọn Mục Trần gặp không ít đội ngũ khác nhau tập trung trong đó, mà những đội ngũ này đều có đội hình mạnh mẽ, tối thiểu cũng có một vị siêu cấp cường giả đại viên mãn toạ trấn.
ở trong đó, cũng không có gì bất ngờ là, hắn lại gặp được đám người Huyền La, Thanh Sương cùng cả bọn Mặc Tâm vừa giao thủ hôm qua.
"xem ra cái giá 5000 vạn chí tôn tinh dịch kia cũng chỉ là để một vài đội ngũ muốn đục nước béo cò ra rìa mà thôi.". Thấy cảnh này, Mục Trần cũng có chút hiểu ra
"bất quá người khởi xướng chuyện này rốt cục muốn làm gì? Lại tập trung những đội ngũ này lại để cùng hưởng tin tình báo?"
Tiếp đó, Mục Trần lại nhíu mày, bởi vì nếu theo lẽ thường, nếu người kia thật sự biết tin tình báo chính xác, tại sao không đưa người tới trước đoạt bảo, ngược lại lại muốn công khai tin tức, càng dẫn tới nhiều kẻ cạnh tranh?
Mục Trần cũng Lạc Ly, Ôn Thanh Tuyền đưa mắt nhìn nhau, đều nhận ra trong mắt đối phương có chút nghi ngờ.
Bất quá dù nghi ngờ, nhưng sau đó bọn hắn vẫn tìm một vị trí trong đại điện, yên tĩnh chờ đợi, dù sao chỉ cần đợi đến lúc người khởi xướng kia xuất hiện thì những nghi ngờ này cũng sẽ được lý giải.
Mà trong lúc bọn Mục Trần chờ đợi, lại có một vài đội ngũ mạnh mẽ lục tục tiến vào, bẩt chợt, trong đại điện truyền ra một ít động tĩnh, sau đó bọn Mục Trần liền thấy, một đạo thân ảnh từ trong một đội ngũ chậm rãi tiến vào điện.
Mục Trần ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy đó là một nam tử thân thể to lớn cao ngất, trên khuôn mặt nụ cười sang sảng, chỉ là thi thoảng trong mắt hắn có tinh quang dũng động, chứng tỏ người này bất phàm.
Hơn nữa Mục Trần có thể cảm nhận được, từ trong cơ thể người này mơ hồ tản ra dao động linh lực cường đại, dao động này tuy mờ mịt, nhưng tuyệt đối không phải đại viên mãn tầm thường có thể so sánh được.
người này, không đơn giản.
"haha, xem ra các vị đều đến đông đủ, tại hạ Tần Bất Bại, đến từ Tam Thánh Tông".Nam tử này nhìn mọi người trong đại điện, ôm quyền cười nói.
"tam thánh tông?"
Ánh mắt Mục Trần chợt loé, khuôn mặt cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là cũng nghe qua về Tam Thánh Tông, nghe nói đây cũng là siêu cấp thế lực một phương trên đại thiên thế giới, hơn nữa trong hàng ngũ siêu cấp thế lực cũng có thể xếp hạng nhất lưu.
Bởi vì, tam thánh tông này, có chừng 3 vị thiên chí tôn, hơn nữa là ba vị tiên phẩm thiên chí tôn thứ thiệt!
Bất quá nhìn dáng vẻ những đội ngũ xung quanh kia thì có thể thấy cũng không xa lạ gì với Tần Bất Bại này, hơn nữa xem ra còn tương đối coi trọng.
"Tần Bất Bại này chính là đệ tử thủ tịch tam thánh tông, thiên phú siêu tuyệt, hiện giờ đã đứng hàng đầu trong tầng thứ đại viên mãn, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, ở trẽn đại thiên thế giới cũng có chút danh tiếng", Ôn Thanh Tuyền bên cạnh thấp giọng nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, từ cảm giác mà nói, Tần Bất Bại này sợ rằng cũng không kém hơn đám nhân vật cỡ huyền la, mặc tâm, khó trách dù đối mặt với tràng diện thế này vẫn bình tĩnh như thường.
Thượng cổ thánh uyên này thật đúng là đầm rồng hang hổ.
"Tần Huynh cũng không nên nói mấy lời thừa thãi làm gì, ngươi cũng biết chúng ta tập trung chỗ này là vì cái gì, nếu ngươi thật sự biết tin tức liên quan đến di tích tứ tổ, kính xin nói cho". Lúc này huyền la khẽ mỉm cười, mờ miệng nói.
Lời này của huyền la lập tức dẫn theo không ít đội ngũ phụ hoạ.
Tần Bất Bại cũng gật đầu cười, sau đó hắn nói: "Chư vị, ta đúng là biết tin tức về di tích tứ tổ, hơn nữa cũng biết vị trí chính xác"
Thanh âm của hắn vừa dứt, nhất thời địa điện trở nên yên tĩnh, không ít ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Tần Bất Bại, bất quá sự hoài nghi lại càng nhiều hơn, hiển nhiên bọn họ cũng đang nghi ngờ, nếu như chuyện này là thật, Tần Bất Bại kia tại sao phải đi công khai làm gì?
"Mọi người hẳn đang nghĩ rằng rất kỳ quái, nếu như ta biết tin tức về di tích tứ tổ, tại sao không trực tiếp dẫn người đi lấy bảo vật, [Update Đại Chúa Tể nhanh nhất tại thegioitruyen.com. VN] ngược lại còn muốn công khai". Nhìn thấy những ánh mắt kia, Tần Bất Bại cũng cười một tiếng, nói:"Rất đơn giản, bởi vì dựa vào thực lực của Tam thánh tông chúng ta thật sự không đủ"
"Vậy ngươi biết tin tức về di tích nào trong tứ tổ di tích?". Có người mở miệng nói, tứ tổ ờ đây chính là 4 vị thánh phẩm thiên chí tôn thời thượng cổ đã bỏ mạng trong thượng cổ thánh uyên, mà Phù Đồ Lão Tổ cùng Thái Linh Lão Tổ là 2 trong số đó.
Tần Bất Bại cười nhạt nói: "Ta cũng không phải là biết tin tức về 1 tổ, mà là 4 tổ, vì lần này di tích tứ tổ xuất hiện cùng nhau."
ồn ào.
Trong đại điện trở nên ồn ào, không ít cường giả đều lộ vẻ không thể tin nổi, phải biết rằng, sờ dĩ tứ tổ di tích khó tìm bởi vì dường như chúng luôn di động, hơn nữa còn có linh tính, khiến người khác không biết đi đâu mà tìm.
nhưng hiện giờ, Tần Bất Bại lại nói tứ tổ di tích xuất hiện cùng nhau, sao lại không khiến bọn họ khó tin được chứ.
"Chuyện này cũng không phải không tin nổi, tứ tổ di tích có lưu lại ý chí khi còn sống của bọn họ, cho nên vì duyên cớ nào đó mà tụ hợp cùng một chỗ cũng không phải chuyện không thể xảy ra" Tần Bất Bại nói.
"Duyên cớ gì?" Ánh mắt Mục Trần chợt động, mở miệng hỏi.
Tần Bất Bại nhìn về phía Mục Trần, cũng không vì thực lực thượng vị địa chí tôn của hắn mà có chút coi thường nào, có lẽ là đã biết hôm qua Mục Trần giao thủ với mặc tâm.
"trong thượng cổ thánh uyên này, thứ có thể làm cho ý chí của 4 tổ tập trung về 1 chỗ cùng đối phó thì còn có thể là cái gì nữa?"
Nghe Tần Bất Bại nói thế, Mục Trần trầm ngâm một chút, chậm rãi nói:"Là 4 vị thiên ma đế đã ngã xuống?"
"Mục huynh nói không sai, hiện giờ di tích 4 vị thiên ma đế kia đã đụng phải di tích 4 tổ". Thần sắc Tần Bất Bại ngưng trọng nói.
Lời vừa nói ra, không chỉ những đội ngũ tầm thường,mà thậm chí đám người huyền la, mặc tâm đều hơi biến sắc.
"thì ra là vậy, tuy tứ tổ và 4 vị thiên ma đế đã vẫn lạc, nhưng ý chí lưu lại vẫn coi đối phương là đại địch, hiện giờ lại tiếp xúc với nhau, dĩ nhiên là muốn kêu gọi bằng hữu, tiêu diệt toàn bộ ý chí của đối phương". Mục Trần chợt hiểu ra.
Bất quá xác xuất này cũng cực thấp, thế mà bọn họ lại gặp phải, thật không biết vận khí tốt hay kém.
"lúc ta mới tiến vào thượng cổ thánh uyên đã gặp thời không phong bạo, bị truyền tống ngẫu nhiên ra ngoài, mà nơi ta bị truyền tống chính là di tích tứ tổ, lúc ấy ta thử tiến vào, nhưng lại bị một luồng ý chí cản lại, đó là ý chí của 1 trong 4 tổ, người nói cho ta biết, nếu muốn vào trong di tích thì phải tìm nhiều cường giả hơn.
Tần Bất Bại mỉm cười nhìn mọi người "Cho nên, đây chính là mục đích của ta"
"Tại sao ý chí của tứ tổ lại muốn triệu tập nhiều người như vậy?". Trong lòng mặc tâm có chút âm trầm hỏi.
Ánh mắt Mục Trần quét nhìn Mặc tâm một cái, thản nhiên nói "Bời vì ý chí của 4 vị thiên ma đế kia tất nhiên cũng sẽ triệu tập không ít cường giả ngoại vực tà tộc, ta nghĩ, mục đích của bọn họ giống nhau, đều có ý định tiêu diệt hoàn toàn ý chí của 4 tổ"
Nghe đến đây, không ít cường giả co rụt con ngươi lại, nói như thế, lần này muốn đạt được truyền thừa của 4 tổ, hẳn là phải đánh nhau chính diện với những cường giả ngoại vực tộc kia?
Đối với việc này, Mục Trần ngược lại tỏ ra rất bình tĩnh, dù sao trước đó hắn đã gặp qua Thi Thiên u của Thi Ma tộc, mà hiển nhiên thi thiên u cũng chỉ là 1 trong số những cường giả ngoại vực tà tộc lẻn vào trong thượng cổ thánh uyên mà thôi.
trong quá khứ, mỗi lần thượng cổ thánh uyên mở ra, mặc dù thi thoảng cũng có việc cường giả đại thiên thế giới cùng ngoại vực tộc giao thủ với nhau, nhưng căn bàn là chỉ khi tới các di tích mới bộc phát chiến đấu.
nhưng nếu lần này muốn có được bảo tàng lớn nhất, thì nhất định phải bộc phát tử chiến.
Các nàng Lạc Ly, Ôn Thanh Tuyền, Linh khê bên cạnh đều gật đầu một cái, thần sắc ngưng trọng, vốn chỉ đơn thuần là đi tìm bảo vật, hiện giờ lại biến thành cuộc giao phong giữa lứa trẻ đại thiên thế giới và ngoại vực tà tộc.
những cường giả ngoại vực tà tộc tất nhiên là quỷ dị khó lường, thực lực mạnh mẽ, tranh phong cùng bọn chúng là cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng Mục Trần cũng không muốn từ bỏ chút nào, chỉ cần có được Bát bộ phù đồ, một trong 36 đạo tuyệt thế thần thông đứng đầu thì dù nguy hiểm hơn nữa hắn cũng dám xông pha.
Trong đại điện, ở một số đội ngũ khác, một vài cường giả tự tin vào bản thản trong mắt cũng loé lên, chợt lộ vẻ liều lĩnh, đây chính là truyền thừa của thánh phẩm thiên chí tôn,nếu không phải ở trong thượng cổ thánh uyên thì bọn họ làm gì có cửa nhúng tay vào truyền thừa bậc này, giờ nếu may mắn đoạt được thì không chừng bọn họ có thể dựa vào đó, tiến vào thiên chí tôn, trở thành tồn tại đỉnh phong trên đại thiên thế giới.
Thiên chí tôn, đó là cảnh giới vô số cường giả trên đại thiên thế giới mơ ước!
Tần Bất Bại nhìn đại điện yên tĩnh, một lúc lâu sau hắn mới cười nhạt:"Chư vị nếu có ai không quan tâm tới truyền thừa của tứ tổ thì cứ rút lui là được"
Trong đại điện không ai nói một lời, cũng không có ai rút lui, những cường giả có thể đi tới thượng cổ thánh uyên này phần lớn đều tương đối có lòng tin vào thực lực bản thân, vực ngoại tà tộc tuy rằng quỷ dị khó lường, nhưng kết quả thế nào phải đánh mới biết được.
hơn nữa, đối mặt với loại đại địch của đại thiên thế giới như ngoại vực tà tộc, có lẽ cũng không ai có lý do lùi bước.
Tần Bất Bại yên lặng đợi một lúc, thấy không ai rút lui thì trên mặt mới nở nụ cười, sau đó thanh ảm của hắn vang lên trong đại điện.
"Nếu không có ai rút lui, vậy xin mới tất cả mọi người hiện giờ chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta đi tới di tích tứ tổ!"
Khi thanh ảm của Tần Bất Bại vừa dứt thì, trong đại điện, ánh mắt của không ít cường giả cũng dần trờ nên nóng bỏng!