Đại Chúa Tể

Chương 1305: Đoạt đan




"Thánh linh đan sao?"

Ánh mắt Mục Trần kinh dị nhìn con đan thú giao long kia, hắn cũng không ngờ rằng linh điệp đan tiên này lại nhiều thánh đan trân quý như vậy, lại dùng thánh đan làm mắt đan thú...

Theo MỤc Trần phỏng đoán, 2 viên thánh linh đan này nếu bán đấu giá trên đại thiên thế giới cũng phải hơn 8000 vạn chí tôn linh dịch, đến lúc đó cũng không biết sẽ làm cho bao nhiêu cường giả bán bộ đại viên mãn như long tượng, ôn tử vũ điên cuồng tranh đoạt.

Bên cạnh, long tượng, ôn tử vũ đã sớm đỏ bừng cả mắt, nếu không phải kiêng kỵ thực lực đại viên mãn của con giao long đan thú kia thì đã sớm lao tới cướp đoạt.

"Đầu giao long đan thú kia giao cho linh khê tỷ đi, chúng ta xử lý 9 con đan thú còn lại". Mục trần thấy dáng vẻ nôn nóng vội vàng của bọn họ, cười nói.

loại khôi lỗi đan thú này linh trí không cao, chỉ là hung hãn không sợ chết, liều mạng đánh chính diện rõ ràng không phải biện pháp khôn ngoan, cho nên để linh khê dùng linh trận đối phó nó sẽ nhẹ nhàng hơn.

"Ngươi chỉ biết sai vặt thôi"

Linh khê trừng mắt nhìn Mục Trần một cái, nhưng nàng cũng không từ chối, nàng nhẹ nhàng vung tay lên, linh ấn phô thiên cái địa ào ào tuôn ra, dung nhập vào phiến thiên địa này.

Linh Khê cũng không hổ là cao cấp linh trận tông sư chân chính, ngón tay bố trí linh trận như nước chảy mây trôi, tạo một loại mỹ cảm lạ thường, hơn nữa thời gian cũng chỉ ngắn ngủi mấy hơi thở, không gian trước nàng vặn vẹo, dần dần tạo thành một toà linh trận to lớn, trong linh trận không khí đặc quánh dị thường, linh lực trong đó cũng nặng nề như núi...

Linh trận bố trí xong, linh khê vung tay lên, một đạo linh ấn lập tức bắn về phía giao long đan thú.

Hống!

Giao long đan thú bị công kích, lập tức phát ra tiếng rống giận, thoáng một cái đã cuốn theo phong lôi hướng về phía linh khê.

Oanh!

Nó cũng không có linh trí, cho nên cũng không có ý né tránh linh trận, ngược lại ầm ầm lao vào.

Giao long đan thú nhảy vọt vào trong linh trận, tộc độ của nó nhanh chóng chậm lại, bởi vì trong linh trận lúc nào có linh quang dao động, dường như trở thành một đầm lầy, giao long đan thú càng giãy dụa thì sức trói buộc càng tăng mạnh, tầng tầng cuốn lấy thân hình giao long đan thú.

Ngắn ngủi mấy chục hơi thở, tốc độ của giao long đan thú đã trở nên cực kỳ chậm chạp, dáng vẻ đó đúng như người lọt vào đầm lầy sâu hoắm, không thể giãy giụa.

Nếu có linh trí như nhân loại, chỉ sợ lúc này nó đã sớm nghĩ tất cả biện pháp để thoát khỏi nơi này, nhưng con giao long này chỉ biết dùng sức mạnh kinh khủng điên cuồng giãy dụa, kết quà là càng giãy càng lún sâu.

"Trận này tên là Linh trạch trận, chuyên môn để đối phó những kẻ sức mạnh thân thể mạnh mẽ, một khi rơi vào trong đó, càng giãy dụa thì càng bị trói chặt, đồng thời cái đầm lầy này cũng sẽ hấp thu linh lực của kẻ bị trói buộc, đến cuối cùng, kẻ bị trói cũng hao hết linh lực, chỉ có thể nằm im chịu trận". Linh khẽ nhìn giao long đan thú bị vây lại dễ dàng, nói với mục trần.

"Thật không hổ lả cao cấp tông sư!"

Bọn mục trần, lạc ly, ôn thanh tuyền đều than thở một tiếng, nếu trực tiếp đánh nhau, cho dù là một vị đại viên mãn địa chí tôn cũng phải đại chiến kịch liệt một trận mới mong thắng con giao long đan thú này, thậm chí không nhất định có thể thắng được.

Nhưng linh khẽ vừa ra tay, nhẹ nhàng hời hợt khiến con giao long đan thú kia không chút chống cự nào, tuy nói một phần lả bắt nạt con linh thú này không có linh trí, nhưng cũng đủ thấy được, sức mạnh của một cao cấp linh trận tông sư được chuẩn bị đầy đủ là như thế nào...

"Chúng ta cũng ra tay thôi"

Bọn Mục Trần đưa mắt nhìn 9 con đan thú khác, những con đan thú này cũng chỉ có thực lực thượng vị địa chí tôn, cũng không có uy hiếp gì với họ, vì vậy sau khi linh khê ra tay, bọn họ cũng liền động thủ.

Oanh oanh!

Bên trong thạch điện, linh lực cuồng bạo gào thét, từng thế công mạnh mẽ ập tới, bất quá tình hình này cũng không kéo dài quá lâu, chín đầu đan thú đều vỡ tan nát ra.

Mục Trần vung tay, linh lực cuốn lên, mười mấy viên đan dược tràn đầy linh lực rơi vào lòng bàn tay hắn.

Những đan dược này, mặc dù kèm thánh linh đan trân quý, nhưng cũng không phải vật tầm thường, nếu đem bán đấu giá trên đại thiên thế giới thì mỗi viên cũng được hàng triệu chí tôn linh dịch.

Mục trần cùng ôn thanh tuyền cũng không quá chú ý tới những viên đan dược này, vẫn dựa theo quy củ lúc trước, chia 5-5, mỗi bẽn một nửa.

Sau khi bọn Mục Trần dọn dẹp sạch sẽ tất cả đan dược trong thạch điện thì bên linh khê cũng có động tĩnh, giao long thú bị vây trong linh trạch trận, linh quang đã mờ nhạt, nằm im giữa đầm lầy không thể nhúc nhích.

Linh khê khẽ điểm nhẹ ngón tay thon dài, đầu ngón tay chợt loé lên linh quang, thoáng chốc, trong "linh trạch trận" bỗng dưng nổi lên dao động linh lực cuồng bạo, linh trạch trận cũng bắt đầu có biến hoá.

Đầm lầy rút đi, chớp mắt biến thành thế giới lôi đình, tiếp sau đó, một đạo lôi đình to lớn như mãng xà mạnh mẽ đánh lên thân thể giao long thú, chỉ mấy hơi thở sau, giao long thú phát ra tiếng kêu thảm thiết, nổ tung ra.

Linh khê nắm chặt bản tay,từ giữa đám đá vụn ngập trời, có hai đạo lưu quang bắn ra, rơi vào trong lòng bàn tay của nàng, chính là 2 viên thánh linh đan.

"Tốt!"

Mục Trần không nhịn được vỗ tay khen ngợi, đều là cao cấp linh trận tông sư, hắn dĩ nhiên nhìn ra được, lúc nãy, linh khê đã lấy một linh trận mang tính công kích, thay thế cho linh trạch trận, chuyển đổi giữa 2 loại linh trận cũng không có chút trì hoãn nào, có thể nói là hoàn mỹ, [thegioitruyen.com. V N] phát huy đến đỉnh cao thủ đoạn của cao cấp linh trận tông sư.

Đối với lời khen của Mục Trần, linh khê mỉm cười, sau đó đưa 2 viên thánh linh đan cho long tượng cùng ôn tử vũ, ở đây người cần loại đan đan dược này nhất rõ ràng chính là bọn họ.

"Cám ơn linh khê cô nương rồi!" ôn tử vũ vui mừng nhận thánh linh đan, cảm kích ôm quyền với linh khê

"Tiện tay mà thôi". Linh Khê cười nói

"Sau chuyện này, các ngươi tìm cơ hội luyện hoá đan dược đi", ôn thanh tuyền nhắc nhở, trước mắt nơi này nguy hiểm trùng trùng, nếu đột phá tại đây khó tránh khỏi biến cố, hơn nữa bọn họ cũng không có thời gian chờ hai người đột phá xong.

Ôn tử vũ cùng long tượng đều hiểu điều này, gật đầu một cái, đè sự kích động trong lòng lại, cần thận cất thánh linh đan đi.

"Chúng ta cũng đi tiếp thôi, không biết đám người vũ thông kia đã tới đâu ròi..." Ôn thanh tuyền nói với bọn Mục Trần

"Được"

Đám người Mục Trần gật gật đầu, chuyện quan trọng nhất trước mắt là tới nơi sâu nhất trong động phủ này, bảo bối tốt nhất đều tại nơi đó.

Đã có quyết định, mọi người cũng không vội vàng, chuẩn bị qua loa một chút liều hoá thành quang ảnh, ra khỏi thạch điện.

Phía sau thạch điện, bọn Mục Trần nhận ra đây vẫn là một cái hành lang thật dài, cuối hành lang lại là một toà thạch điện còn to lớn hơn, chỉ là số lượng đan thú cũng lên tới 20 con...

Như vậy có lẽ trên đoạn đường này còn có nhiều thạch điện như vậy, mà vượt qua hết các thạch điện này mới có thể tới được nơi sâu nhất.

Đối với cửa ải thế này, đám Mục Trần cũng cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, linh lực cuồng bạo cuốn qua, lao về phía đám đan thú...

Ít nhất dù thế nào thì vượt qua đám đan thú này, bọn họ cũng sẽ đạt được số lượng không nhỏ những đan dược có chất lượng tốt, nếu tích tiểu thành đại, gom góp dần thì cũng là tài nguyên tu luyện tương đối quý giá, bất kể là đối với Mục Phủ hay ôn gia...

trong đầu nghĩ vậy, bọn Mục Trần bất chợt lại cảm thấy yêu thích đám đan thú chặn đường này...

suốt nửa ngày sau đó, bọn Mục Trần liên tiếp vượt qua 10 toà thạch điện, hơn nữa số lượng đan thú ở mỗi toà đều tăng lên nhanh chóng.

Cho nên khi bọn họ xông tới toà thạch điện thứ 10, số lượng đan thú đã lên tới hơn trăm con, trong đó đan thú có thực lực đại viên mãn địa chí tôn cũng có tới 4 con...

Nhưng cũng may là có một vị cao cấp linh trận tông sư như Linh Khê, những con đan thú không có linh trí này cũng chỉ lả kho đựng thần đan di động mà thôi.

Nhưng dù nói thế, khi bọn họ dọn dẹp sạch sẽ toà thạch điện thứ 10 thì ngay cả linh khê sắc mặt cũng trắng bệch, rõ ràng là tiêu hao cực lớn.

Mục Trần lại tập trung tất cả đan dược thu được, sau khi phân phối cũng được tới trên trăm viên, khiến hắn nở nụ cười mừng rỡ.

Tổng giá trị những viên thần đan này đã quá mấy ức, tài sản khổng lồ như thế nếu cung cấp cho Mục Phủ, thì có thể khiến thực lực của Mục Phủ bành trướng mạnh mẽ.

"đi, tiếp tục!"

Sau khi mọi người từ từ hôi phục xong, Mục Trân liêm môi một cái, ánh mắt có chút rực lửa, vẻ mặt thèm thuồng, sau khi đạt được những thần đan giá trị này, hắn đang hận không thể đi tiếp trong những thạch điện này mãi mãi.

Hiển nhiên, tất cả bảo khố đan dược mà vị linh điệp đan tiên kia để lại, đều bảo tồn trong đám đan thú này, cho nên từ góc độ nào đó mà nói, thì những con đan thú này cũng chính là một phần bảo tàng của di tích linh điệp đan tiên.

Những người khác cũng bị những viên đan dược trân quý kia làm hoa cả mắt, tuy tất cả trải qua kịch đấu, nhưng tinh thần vẫn phấn chấn như cũ, cả đám người bước ra khỏi toà thạch điện, chuẩn bị nghênh đón thêm nhiều thạch thú nữa.

Nhưng mà lần này khi bước ra khỏi thạch điện, cũng không có hành lang như trong dự kiến,

Mà là một hang động to lớn hiện ra trong tầm mắt bọn họ.

Hang động bao la bát ngát, bên trong tràn đầy linh quang mênh mông bàng bạc, ở trên không trung, có vô số vì sao loé sáng, tựa như tinh không.

Nhưng nếu nhìn cẩn thận sẽ phát hiện, những vì sao kia rõ ràng đều do từng viên đan dược biến thành.

Bọn Mục Trần vừa thấy hang động to lớn này liền hiểu được, bọn họ đã vô tình tới được chỗ sâu nhất của di tích này rồi...

âm...!

Bất quá khi bọn họ đang ngạc nhiên vì nơi này, đột nhiên một cánh cửa đá mở ra, ngay sau đó một đội ngũ khác cũng chen chúc đi ra.

Hai đội ngũ nhìn nhau, đều ngẩn người ra, nhưng trong thoáng chốc, trong ánh mắt hai đội ngũ đã bộc phát ra sát ý sắc bén...