Tính tự chủ của Tô Dĩ Nam còn coi như không tồi. Hắn trực tiếp lái xe đến một con hẻm gần đó.
Chỗ này tạm thời còn chưa bị khai phá, bốn phía bị hàng rào vây kín nên cũng không có người qua lại. Địa phương này rất thích hợp để chơi xe chấn.
"Mít Ướt, xem bây giờ em còn lấy cớ được nữa không?"
Tô Dĩ Nam đẩy cô nằm xuống ghế, giây tiếp theo hai chân Mít Ướt đã bị tách ra. Vừa rồi hoa huyệt bị Tô Dĩ Nam đùa bỡn giờ đây đã đầy dâm thuỷ sáng lấp lánh.
"Mít Ướt nâng mông lên một chút, anh muốn uống một ít nước ngọt của em."
Tô Dĩ Nam ôm mông nhỏ của cô rồi kéo cô xuống dưới thân mình.
Khương Điềm chẳng hiểu sao Tô Dĩ Nam mới khai trai được mấy ngày mà đã học xong mấy thứ linh tinh vớ vẩn để trêu ghẹo cô.
Bây giờ còn biết rủ cô chơi xe chấn nữa!!!
"Anh đừng có kéo!"
Khương Đình cảm giác được mông nhỏ của mình bị bắt nâng lên.
"Mít Ướt thành thật phối hợp một chút thì sẽ nhanh kết thúc. Nếu không thì anh sẽ làm em ở đây cả đêm đấy!"
Trên mặt Tô Dĩ Nam còn mang theo vẻ uy hiếp.
Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam sẽ làm mình cả đêm vì thế liền vội vàng nâng mông nhỏ, để hoa huyệt sát vào miệng của hắn.
"Như vậy mới ngoan chứ."
Khoé miệng Tô Dĩ Nam hơi nhếch lên, sau đó hắn cúi xuống, mạnh mẽ hút lấy hoa huyệt ở trước mắt.
"Ưm! Tô Dĩ Nam, anh đừng dùng sức như vậy!"
Khương Điềm cắn môi, ngực phập phồng kịch liệt.
Vậy mà Tô Dĩ Nam lại dùng đầu lưỡi cắm vào trong hoa huyệt của cô, lại còn dùng sức hút nó. Giống như muốn hút khô dâm thuỷ của cô vậy.
"Anh mà không dùng sức thì sao em sướng được?"
Tô Dĩ Nam cười cười, sau đó dùng tay tách hai mảnh môi âm hộ ra, thô ráp đầu lưỡi nặng nề quét qua âm đế.
"Aaaa"
Khương Điềm há miệng kêu lớn, cô cảm thấy nửa người dưới của mình đã bị hắn liếm đến nỗi nhũn ra rồi.
Tô Dĩ Nam nhìn thấy bộ dáng dâm đãng của Khương Điềm, ý cười bên môi càng đậm. Mít Ướt cũng sớm có ngày bị hân dạy dỗ thành tiểu dâm phụ mà thôi.
Khương Điềm không chịu nổi Tô Dĩ Nam lăn lộn, qua vài phút đã cao trào.