Đại Boss, Đừng Nói Dối

Chương 36




- Tất nhiên rồi, con bé ngốc nghếch này. Chú ở lại công tác đến tận ba tháng, cháu muốn gặp chú lúc nào cũng được.

- Vâng.

Dù nghe Sam nói vậy nhưng cô cũng thấy hơi buồn, vì thời gian trôi quá sẽ rất nhanh.

Thật ra Sam đã tìm cô rất lâu, lần này vô tình mà gặp được Sam cũng cảm thấy rất may mắn. Anh liền chớp lấy cơ hội nói với cô.

- Dù gì cháu cũng chỉ sống một mình, hay là sau ba tháng nữa hãy sang Đức sống với chú, chú sẽ chăm sóc cho cháu có được không?

Nghe Sam nói cô hơi giật mình, dù rất nghĩ đến việc không thể gặp Sam cô sẽ rất buồn nhưng... cô đột nhiên nghĩ đến Hàn Lâm.

Cô có vẻ hơi bối rối.

- Chú chỉ đưa ra gợi ý vậy thôi, thời gian còn dài cháu có thể suy nghĩ thêm mà.

Sam xoa đầu cô dịu dàng, cô nhìn Sam gật đầu cười.

- Vâng, cháu sẽ cân nhắc.

Nói rồi áo trở về phòng nấy.

Trong căn phòng rộng lớn chỉ có một mình cô, cô nằm dài ra giường.

- Aaaazzz, thật thoải mái. Đúng rồi suối nước nóng, đi ngâm mình thôi.

Vừa nói đến cô liền bật dậy, cởi bộ quần áo, tháo lớp băng bó cho vết thương được thoáng, sau đó đi thẳng ra suối nước nóng.

Ở khu nghĩ dưỡng này, mỗi phòng thương gia sẽ có một dòng suối nước nóng chảy qua, được ngăn cách rất kín đáo nên cô không ngại ngần mà để lộ thân hình của mình.

Đêm nay trăng rất sáng, cô vừa ngâm mình vừa ngắm trăng cảm giác vô cùng tuyệt vời. Cô nhắm mắt tận hưởng cảm giác, cũng không quên để tay bị thương không chạm vào nước.

Một lúc sau cô cảm nhận được một sự ấm áp đang vuốt ve cánh tay bị thương. Cô đột ngột mở mắt nhìn thấy có bóng người liền đẩy người ra trước.

Một tay cô che thân, tay bị thương vô tình chạm vào nước nóng nên rất rát, cô nhíu mày khó chịu.

- Không sao chứ?

Giọng nói lo lắng hướng đến cô.

Lúc này cô mới nhìn kĩ lại, đó là Hàn Lâm.

Khi cô kịp định thần lại thì anh đã lao xuống xem vết thương của cô.

- Đang bị thương mà lại đi ngâm nước nóng sao? Em đang nghĩ cái gì vậy?

- Chuyện của tôi không cần anh quan tâm.

Cô nhanh chóng thụt tay lại tiến lại gần chỗ để khăn, cô muốn che thân thể mình lại.

Nhưng anh nhanh hơn cô một bước, chưa kịp chạm vào khăn anh đã ném nó ra xa.

Từ phía sao, anh điên cuồng hôn lấy từ gáy xuống lưng của cô.

Cô giật mình xoay người dùng một tay đẩy anh ra nhưng bất thành.

- Đừng làm như vậy, tôi không muốn ăn đạn từ vợ tương lai của anh đâu.

Anh khẽ nhíu mày, tay bóp chặt lấy eo cô kéo cô sát vào thân mình.

- Chẳng phải anh đã nói khi có hai chúng ta thì đừng có nhắc đến ai khác?

- Tôi cứ thích nhắc đấy, anh làm gì được tôi.

Cô đang rất tức giận, cứ nhìn anh là lòng cô lại đau nhói, cô đã bộc lộ tình cảm của mình nhưng anh đã sớm xác định người anh sẽ ở bên cả đời và người đó không phải là cô.

Nhưng anh lại không dứt khoát với cô, cô cảm thấy như tình cảm của mình đang bị anh trêu đùa, giễu cợt.