Đại Boss, Đừng Nói Dối

Chương 20




Tên đó lưu manh cười tà tiến tới.

- Hehe, ta đến đây mĩ nhân.

Cô cười nữa miệng, đột ngột bật dạy.

- Tép riu.

Cô vùng một cước vào chỗ hiểm của hắn, lực khá mạnh làm cho hắn đau đớn mà hét rất lớn.

Bọn bên ngoài nghe tiếng liền xong vào.

Cô không hề hoảng loạn.

- Đến một tên tao triệt sản một tên.

Cô mặt lạnh để dọa chúng.


Chúng nghĩ cô chỉ là một đứa yếu đuối thích ra oai, liền nhà ở lên hết, một trong số chúng còn nói.

- Ông đây đợi mày đến triệt sản, ranh con.

Chỉ sao vài phút tên nào tên náy đều lăn lộn dưới đất vì đau đớn.

Cô rút con dao thủ sẵn trong người ra.

- Kẻ nào sai chúng mày đến, không nói thì chuẩn bị làm thái dám hết đi.

Chúng bị cô đánh tả tơi, tên nào cũng sợ cô cắt thật. Nhưng tất cả chúng đều nói không biết. Chỉ nói đó là một người phụ nữ bịt kín mặt.

- Được tao tha cho bọn mày lần này, đi gặp người đó lấy số tiền còn lại đi.

- Nhưng cô ta nói phải nhìn thấy cô bị tàn phế.

- Vậy thì vào bệnh viện chụp đại một người là được, thật là ngu dốt.

Nói rồi cô quay người bỏ đi, bọn chúng thấy cô đi mà lòng nhẹ nhõm, tên nào cũng ngỡ mình từ cõi chết trở về.

Cô không về hẳn mà luôn theo dõi chúng, cô đang muốn biết đó là ai, là Nhụy Y hay là nhà họ Tiết.

Bọn chúng làm theo lời cô nói. Hôm sau bọn chúng đến gặp người đó. Cô nhận ra ngay đó là Tiết Giai Mỹ.

Cô cười lạnh.

- Hừ, chắc là muốn chết sớm hơn.

Cô đến một chợ gia cầm mua rất nhiều máu gà và một cây búa.

Cô đến Tiết gia, ẩn mình trong một buội cây cuối cùng cũng đợi được lúc không có ai ở nhà.

Cô lẻn vào trong, dùng máu gà đổ lên tất cả cửa kính trong nhà sau đó đập vỡ chúng.

Cô từ cửa sổ vào nhà, đổ máu gà vào hồ cá và bồn tắm của mà họ.

Cô còn dùng máu viết dòng chữ trên gương " Giết người đền mạng".

Xong việc cô lập tức rời khỏi, không để lại dấu vết nào.

Trưa đó người giúp việc đi chợ về thấy cảnh tượng liền lăn đùng ra ngất, một lúc sau Tiết Giai Mỹ và mẹ của cô ta về nhà liền hoảng sợ hét lớn, họ lập tức gọi điện cho Tiết Hạo, Tiết Sinh và vợ ông ta nhanh chóng về.

Bọn họ đều làm việc xấu xa, thấy cảnh tượng máu me và dòng chữ kia ai nấy đều lạnh cả người.

- Ông à chúng ta hãy mời thầy cúng tới.

Vợ Tiết Sinh giọng run rẩy nói.

- Được được, làm nhanh lên.

Bọn họ tái cả mặt, không dám báo cảnh sát vì sợ báo chí biết được đành âm thầm mời thầy cúng.

Còn cô sau khi trở về liền cởi bộ đồ dính máu vứt nó vào sọt rác. Cô vừa ngâm mình vào bồn nước mát vừa đeo tai nghe, nghe nhạc chờ thư giãn đầu óc.

Trong khi đó anh về liền hấp tấp chạy lên phòng, vừa mở cửa ra đã ngửi thấy một mùi khó chịu, đó là mùi máu từ bộ đồ trong sọt rác.

Anh liền tới phòng tắm, cô đã khóa cửa trong, dù cho anh đập mạnh cỡ nào cô cũng không nghe thấy.

Anh sợ cô bị thương nặng, chỉ còn cách phá cửa để vào, anh dùng chân đạp thật mạnh nhiều lần vào cuối cùng cũng mở được.

Trái với sự nóng vội của anh thì bộ dạng của cô rất ung dung, cô nghe nhạc thì ngủ quên mất, một phần cũng là vì cô quá mệt.

Cô ngủ rất say, anh kiểm tra toàn thân cô không thấy vết thương nào liền thở phào nhẹ nhõm, anh ngồi xuống cạnh bồn tắm, đưa mắt nhìn cô vẻ mặt yên tâm

- Không sao là tốt rồi.