Xe cũng vừa dừng trước biệt thự, anh bất ngờ bế cô một mạch lên phòng, anh quăng cô xuống giường, tay thì gở từng cúc áo, cuối cùng là trút nó xuống lộ ra thân hình rắn chắc.
Anh đè lên thân cô, một tay ôm eo, một tay vuốt tóc, nhìn thẳng vào mắt cô mà nói
- Tôi vẫn thấy chưa đủ, tôi muốn nhiều hơn nữa.
Cô biết ngay là anh sẽ như vậy, sức anh như trâu bò, nhưng cô thì không thể chịu nổi hai ngày liên tiếp, " trận chiến" hôm qua khiến cho chỗ nào đó của cô vẫn còn khó chịu, cô khéo léo từ chối anh
- Tôi muốn đi tắm trước.
- Tắm chung đi.
- À không... cái đó... tôi phải đi... vệ sinh.
Dù rất ngại nhưng cô không còn cách nào khác để kìm lại dục vọng của anh.
Anh sững sờ vài giây rồi cũng buông cô ra. Anh vừa rời người cô liền bật dạy lao ngay vào phòng tắm. Tình huống lúc nãy khiến cô muốn đào cái lỗ mà chui xuống.
Anh ở bên ngoài vậy mà cười, nếu là anh anh cũng thấy xấu hổ.
Một lát sau cô tắm ra, anh cũng vào tắm nhưng khi trở ra thì cô đã đắp chăn ngủ say rồi.
Giường khá lớn nhưng cô lại nằm sát ở mép giường, lăn một cái là có thể lọt xuống luôn. Anh kéo cô vào trong động tác rất nhẹ nhàng, anh không muốn làm cô tỉnh giấc.
Cuối cùng tối đó chẳng có trận chiến nào nhưng thay vào đó là một màng cẩu lương ai mà thấy cũng ghen tị. Anh ôm cô, bàn tay của hai người đan vào nhau, cảnh tượng vô cùng lãng mạn.
Vài ngày trước cô nhận được mail mời làm phiên dịch, nên hôm nay cô dạy sớm để chuẩn bị đi làm.
Anh còn dạy sớm hơn cô, vừa xuống lầu cô đã bị gọi vào phòng ăn, anh đã ngồi đó từ trước.
Hôm nay cô bận một bộ vest xám, tóc hơi xoan, trang điểm nhã nhặn, có khí thế của một bà chủ lớn dù chỉ mới qua mười tám tuổi.
- Ăn sáng rồi cùng tôi đi.
- Hôm nay tôi có hẹn rồi.
- Tôi chính là người hẹn cô.
- A... vậy sao, nhưng sao anh lại dùng tên người khác?
Câu hỏi của cô anh không muốn trả lời vì lúc trước cô rất ghét anh, nếu dùng tên anh chắc chắn cô sẽ không nhận lời, anh liền nói cho qua.
- Trong lúc ăn đừng nói nhiều.
Cô cũng chẳng quan tâm đến nó nên cũng không thèm hỏi nữa.
Cuộc gặp gỡ với khách hàng Tây Ban Nha rất thành công, cô và anh trong lúc đàm phán đều vô cùng nghiêm túc. Cô đi bên cạnh anh bị mọi người bàn tán rất nhiều, nhưng đa phần là khen cô xinh đẹp, một bên là mĩ nam một bên là mĩ nữ rất phù hợp đi bên cạnh nhau.
Thang máy vừa mở thì có một người phụ nữ nhào đến ôm anh.
- Lâm! Mấy ngày rồi không có gặp, em rất nhớ anh đó.
Nhìn là cô biết đó là nhân tình của anh, cô ta thường đến công ty tìm anh, nên ở đây ai cũng không mấy bất ngờ khi thấy cảnh này và đương nhiên không chỉ mình cô ta mà còn nhiều người khác nữa.
Anh định nói gì đó với cô nhưng cô nhanh miệng nói trước.
- Hàn thiếu, công việc đã xong vậy tôi đi trước đây.
Cô mỉm cười lịch sự rồi quay lưng đi.
Anh nhìn thái độ của cô mà trong lòng không mấy vui vẻ, nhưng cũng cùng người phụ nữ đó đi mất.
Cô bắt taxi đến một cửa hàng hoa, mua một bó cẩm chướng trắng và đi mua một giỏ trái cây, sau đó đến nghĩa trang.
Hôm nay là giỗ mẹ của cô, đặt bó hoa và trái cây xuống, cô đứng trước mộ khá lâu, nhưng chỉ nhìn mà không hề nói gì cả.
Cô rời khỏi nghĩa trang lúc chập tối, cô không về mà vào một bar, uống rượu đến say khước.