Mộ Thiên Hàn cảm thấy ở trong siêu xe sẽ không dễ thì luận động cả đêm, anh đã phải dồn nén suốt bốn năm nên bây giờ phải giải tỏa một thể, vì vậy cư nhiên bồng cô lên mở cửa xe xộc nhanh vào căn phòng riêng ở tập đoàn, giờ này thanh vắng một nam một nữ cuốn lấy nhau đi rất vội vào phòng, cô tất nhiên không thể chống chế lại được, anh chính là tia chớp xẹt ngang khống chế cơ thể mềm nhũn của cô
_Mộ chủ tịch!
Cơ thể nóng bỏng vừa đặt xuống nệm lớn
_Mặc! Tôi nhớ cơ thể em...
_Bốn năm qua, tôi chưa từng động vào ai...
Phàm Mặc Mặc cong người giải phóng, cô dùng bàn tay đang run rẩy che đi huyệt đạo co giật quá độ, cơ thể sung sướng một cách không biết mình đang mong muốn điều gì chỉ biết nơi tư mật rất muốn được lấp đầy, cô khao khát không biết phải bày tỏ ra sao, anh bật người đứng dậy, cái dáng nam thần đang lướt nhẹ ngón tay trên cánh môi sắc sảo, tiếp đó anh nóng nảy cởi cúc quần, mùi hương trên cơ thể này thật sự quá đặc biệt
_Ơ....
Mộ Thiên Hàn nhịn không được phải lao tới đè cô yên vị nằm xuống, cả cơ thể mỏng manh được tấm lưng trần bao phủ, gấp gáp sợ cô thoái lui cho nên đen \*\*\* \*\*\*\* áp xuống huyệt đạo ngay, cái ẩm ướt tiết ra từ mật dịch dầng làm nóng \*\*\* \*\*\*\*, phần hông rất muốn dịch chuyển ăn sâu, tấm thân lần đầu này thoạt nhìn nét ủ rũ là biết chưa từng được biết qua chỉ cần nghĩ như vậy thôi là cơ thể cường tráng sinh lực rạo rực lắm
_Ưm...đừng Mộ chủ tịch...
Cô chống tay trên ngực áo không cài cúc, tay vô tình chạm vào hai bắp thịt nở nan ở vòm ngực sáng màu, sự nóng bỏng ẩn sâu trong máu mà lòng bàn tay cảm nhận được thật là nam tính gọi mời, cô cong chân cố tình khép lại vì không quen, cái \*\*\* \*\*\*\* lạ lùng đó bị giữ chặt có chút trơn trượt nên không cố định được, nó làm nhợt nhạt huyệt đạo vì cố ý di chuyển lung tung
_Đừng thế này thì làm sao có ba đứa trẻ?
Anh nói rõ nỗi lòng mãnh liệt gương mặt không chút do dự liền cạ sóng mũi vào ngực cô hít hít như người nghiện, bên dưới \*\*\* \*\*\*\* to cứ nhích tới run chuyển, đã gần nhau thế này rồi cô biết làm sao tránh được chỉ là làm sao không khỏi ngượng ngùng
_Tôi không cố ý giấu ba đứa trẻ
Cô to mắt để cái nhìn long lanh bày tỏ, thật lòng ưng thuận nhưng chưa sẵn sàng, cô chỉ là muốn tốt cho anh thôi mà không hiểu sao hắn chau mày quần mắt nhăn lại còn có rất nhiều vạch đen chảy xuống, anh ức lắm cô hưng phấn đỉnh điểm xong rồi bây giờ bỏ mặt anh như vậy còn bảo đợi đến bốn năm anh sắp bị tích tụ dồn lên não đến tẩu hỏa mất thôi
_Ah...anh...tha cho tôi...
Phàm Mặc Mặc chỉ là nói sự thật nào ngờ hắn nhỏ mọn mang ấm ức không nhẫn nhịn nữa phải đẩy đầu gậy đi vào huyệt đạo, chỉ một chút thôi mà cô đã nhăn mặt thản thốt gương mặt gục xuống nép trong ngực hắn kêu gào, cô nhận ra bên trong nơi riêng tư đã bị một vật gì đó đẩy vào, rất nhẹ nhưng giật mình
_Ngoan...tôi đã làm gì đâu?
Mộ Thiên Hàn hôn lên tóc mềm, hai tay lại tiếp tục dạng rộng chân cô ra một chút cô kẹp chặt như vậy có muốn gây hại cho thứ quý giá nhất của anh hay sao? Anh cũng rất sợ hư hao bảo vật tuy vậy anh lại rất cáo già trong chuyện ân ái này, cảm giác đẩy nhẹ phần đầu \*\*\* \*\*\*\* đi vào thật chật, huyệt đạo nhỏ bé se khít rất khó luận động mạnh
_Nhiều khi to quá cũng khổ
Anh tự trách, bản thân bị khuấy động thầm thì, người anh như uống phải mê dược cứ muốn đẩy tới đi sâu, một chút nữa thôi đã không còn thấy \*\*\* \*\*\*\* ở ngoài, nó đã đi sâu theo thành vách thịt mềm lấp đầy, sự mềm mai dầng co thắt nuốt lấy cả \*\*\* \*\*\*\* để rít chặt vì cô căn thẳng nên cứ rít người \*\*\* \*\*\*\* cũng vì vậy mà được bó sát cảm giác nóng ấm bên trong thật tốt, hắn thở dài bờ mông săn nam tính cong lên một chút
_Ưm...ư...mm
Cô thở dài hơi thở vội vã đi nhanh, không còn ổn định nhịp tim như ban đầu, sự lấp đầy bỗng dưng mất đi chỉ vì hắn nhấp người đi ra, thành trì hoa thịt không muốn dừng lại vừa ngậm vừa tiết mật dịch trơn trượt níu kéo trở lại, nỗi niềm phản ứng của cơ thể làm cho huyệt đạo lưu luyến nhiều lắm, chúng co thắt không muốn buông chiều dài này ra, cứ như vậy mãi tận khuya anh mới phóng thích xúc cảm bị dồn bốn năm, thật đúng là quá mãnh liệt
_Ưm....mm...ư...
Phàm Mặc Mặc nhìn xuống bắp đùi mình, nhìn thứ dịch sệch anh để lại trên người, cô cắn môi nhớ đến bốn năm trước cũng vì vậy mà cô mang thai...cô giật mình đôi mắt nhìn ba đứa trẻ đang ngủ ở một góc giường lớn, sợ các con thức giấc cô vội vàng kéo chăn đắp qua người anh và cô, ba đứa trẻ này tại sao ngủ ngon như vậy cứ mặc cho anh thịt cô tơi tả.
_Ah...người tôi đau...ah...
Cô thản thốt nhìn cơ thể phía trên đã hồi phục, cảm giác \*\*\*\* \*\*\*\*\* sưng lên lại bị dồn đến đầy no, cả một đêm anh đem sự thương nhớ trải trên cơ thể xa cách nhiều năm...