_Hừm...
Vương Lục Hy nhíu mày, hai tay có ý muốn đẩy vật cứng đáng ghét kia ra khỏi đùi mình nhưng cô sẽ không thực hiện được ý đồ của mình, hắn nhanh hơn cô một bước, những ngón tay linh hoạt đặt trên bụng phẳng dầng dầng trượt xuống thấp hơn, tìm đến nơi ẩm ướt có nguồn nước mát chọc vào
_Ưh
Cô kêu khẽ, cơ thể nhích lên một chút, chân mặc đinh sẽ khép lại nào ngờ chúng phản bộ cô cứ dạng ra tiếp sức cho hắn, ngón tay hắn từ đỉnh hoang vu đi sâu vào trong, bên trong mềm mại co thắt hắn cứ vậy ve vuốt trên vùng nhạy cảm rất kích thích
_Đừng mà Đằng...
Vương Lục Hy đánh khẽ trên cổ tay hư hỏng, nhìn hành động ngông cuồng của hắn, từ một ngón tay hắn cho thêm một ngón nữa đi sâu, ve vuốt lên xuống nơi bên ngoài chẳng đã lâu lâu đi sâu vào trong ngọ ngoạy
_Ưmmm...
Hơi thở cô bắt đầu trở nên dồn dập, nhìn ngón tay mềm mỏng ve vuốt hạt ngọc ẩn nấp bên trong, đúng thời điểm mà nghịch phá, thật sự rất tê dại, cô nhắm mắt không dám nhìn hắn nữa, sự quằng quại làm cô không yên lòng cơ thể cứ phải nhích đến muốn làm gì đó. Phong Thượng Đằng cũng rất khó nhọc, vì cô mà không yên ổn chỉ muốn cáu xé hắn càng ra sức ngọ ngoạy ngón tay trong huyệt đạo của cô nhanh hơn
_Đằng...dừng lại...hưm...
Vương Lục Hy nài nỉ, hắn cưa như vậy cô không trụ nổi đâu, sự đa tình mật ngọt từ hắn, cả cơ thể đang phấn chấn vì hành động của hắn nữa, cô yếu mềm làm sao chịu nổi con mảnh thú to khỏe này, cô thều thào giọng nói như rót lời tình khiến hắnthiếu chút nữa không kìm được cảm xúc, bên dưới căng cứng rất đau nổi khổ sở này phải được giải phóng, hắn rút ngón tay ra khỏi người cô lập tức đem \*\*\* \*\*\*\* đẩy vào thật nhanh
_Ahhhh...
Cô không kìm được xúc cảm phải nấc lên từng tiếng, những tiếng kêu ủy mị khó tả, cả cơ thể bắt đầu run lắc vì hắn, cơ thể này chịu sự ngự trị của hắn, ở trên người cô vật cứng đâm rất sâu nhiều lúc cô nghĩ có khi còn chọc cả da bụng đội lên, rất trướn còn rất sát sao, mỗi lần ra vào đều kéo theo vũ bão tấp tới
_Uhhh..uhhh...
Cô báu vúi những ngón tay vào hông hắn, cơ thể bị xốc quá mạnh làm đầu óc cô như ở trên mây, một thiên đường mà chưa bao giờ xuất hiện, cảm giác rất hưng phân, chỉ còn hơi thở cứ như vậy dồn dập làm cho hắn không nhịn được cứ lao vào cô đẩy mạnh ra vào, nơi sâu của cô làm hắn phát điên, \*\*\* \*\*\*\* được che lấp rất thoải mái, hắn nghiện cô mất thôi, rất nghiện
_Hức...ahhh...hh...
Vương Lục Hy rớt nước mắt khó nhọc, cơ mặt ửng đỏ đẹp tựa thiên thần trong rừng sâu, cô cứ như vậy dịu dàng thở khẽ, giọng nói đứt quãng đều đều vang lên, nhìn cơ thể không yên cứ cong lên khổ sở, hắn kéo cô ngồi dậy ôm chặt trong ngực tiếp tục thúc người, lúc ngồi dậy cơ thể cô đè trên bắp đùi hắn \*\*\* \*\*\*\* bị kẹp chặt hơn càng làm mọi thứ như muốn nổ tung, hắn hôn vộ trên mái tóc mây huyền ảo, thời gian sao trôi nhanh quá mới đó mà trời đã về khuya
_Đằng, mệt lắm..hức
Cô mạnh dạng đưa tay xuống phía dưới, nơi cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, cô muốn đẩy \*\*\* \*\*\*\* của hắn ra, cô đã thấm mệt vì ngồi rất lâu còn bị hắn đâm rất sau, cảm giác huyệt đạo tê tái lắm rồi nhưng hắn vẫn không buông tha, hai tay nhẹ đặt cô nằm xuống, ai bảo cô chạm vào chỗ đoa của hắn làm cho nó càng hung hãng hơn, ra vào bên trong huyệt đạo nhanh đến mất kiểm soát
_Ah...ahhh...ưm...
Cô cong người co giật liên tục, moin thứ đã đưa cô đến đỉnh điểm khoái lạc, cô thở hổn hểnh nằm trên giường thoi thóp, nhìn nam nhân quyến rũ liên tục đẩy trên người cô, mãi lúc sau mới chịu dừng lại mà gầm lên, cầm lấy \*\*\* \*\*\*\* rút ra trút trên bụng cô một lớp xuân dịch
_Tiểu Hy...
Khi hắn nhìn lại đồng hồ thì ra trời đã sáng tráng rồi, bên tỏng phong tối ôm nên không biết ban ngày hay ban đ, hắn đã hành cô đến quên ngày giờ, làm cho cô mệt nhoài đi vào giác ngủ rất nhanh chóng, cơ thể lõa thể cứ vậy đi ngủ
_Ngủ rồi sao?
Phong Thượng Đằng dũng mãnh nhìn lại những gì sót lại trên người cô, hắn khẽ cười đến cạnh giường vuốt tóc cô hôn nhẹ, động tình vẫn chưa chịu dứt, hắn cầm \*\*\* \*\*\*\* bắt đầu réo rắc \*\*\*\*\* \*\*\*\* đi vào cơ thể cô
_Đằng, để tôi ngủ...
_Không muốn em ngủ, muốn em sinh con
Phong Thượng Đằng khẳng định, làm cô đang ngủ cũng phải bừng tỉnh giấc, lúc nãy là do hắn quên nên phóng túng đem giống ra bên ngoài, bây giờ sẽ bắt đầu lại
_Tôi không ngờ anh háo sắc như vậy
_Ahh..hh..
Vương Lục Hy thiếu điều muốn sức cán gãy gọng ở dưới thân hắn, người gì khiếp đảm vô cùng, Trời còn ban cho hắn sức khỏe cường tráng nữa, cô không thể chịu nổi, ở khách sạn cùng hắn mấy hôm sau mới có sức đi xuống giường.
Hôm nay ngày đẹp trời cô được về nhà sau mấy đêm hắn hành hạ cô, mà sự hành hạ này khó có thể nhận định là vui hay buồn
_Mình phải nói làm sao với dì Tươi đây? Ở phòng ngủ của mình vẫn là người nào nằm giường nấy, bỗng dưng lại kéo ra khách sạn làm chuyện gì vậy chứ? Hic