Sau khi Linh Đan dời đi, Victor Nguyễn vọt vào phòng tắm xả qua nước lạnh để áp chế ngọn lửa đang bùng cháy trong cơ thể mình.
Tắm xong, đầu tóc còn ướt anh ngồi vào bàn làm việc rồi đưa tay lên bắt chước động tác của Linh Đan tự nhéo vào má mình, anh vừa nhéo vừa mỉm cười.
Chứng kiến hình ảnh xưa nay chưa từng có của Victor Nguyễn, Anh Tài hốt hoảng quay qua hỏi Nguyên Vũ: “Tụi mình đi nhầm phòng à?”
Anh Tài còn quay ra cửa nhìn vào tấm bảng hiệu gắn trên cửa phòng: “Rõ ràng đây là phòng tổng giám đốc mà”.
Nguyên Vũ lắc đầu cười cười.
Sau khi xác nhận, Anh Tài ném chùm chìa khóa của mình về phía Victor Nguyễn: “Cậu dẹp cái vẻ ghê tởm đó lại được không? Tớ còn tưởng bọn tớ đi nhầm phòng đấy”.
Victor Nguyễn nhanh tay bắt lấy chùm chìa khóa, lúc này. anh mới ý thức được có sự xuất hiện của Anh Tài và Nguyên Vũ trong phòng làm việc của mình. “Các cậu đi vào không biết gõ cửa à?”
Nguyên Vũ cũng không ngại trêu chọc Victor Nguyễn. “Từ trước tới giờ bọn mình đi vào phòng cậu có bao giờ gõ cửa. Sao hôm nay cậu lại yêu cầu dở hơi vậy?”
Anh Tài đi tới gần Victor Nguyễn nhìn thẳng vào mặt anh: “Mới sáng ra cậu bị ma nhập à?”
'Victor Nguyễn ném chùm chìa khóa trả lại cho Anh Tài, anh cũng không thèm trả lời câu hỏi của Anh Tài mà chỉ liếc xéo anh một cái.
Anh Tài ngồi xuống ghế đối diện Victor Nguyễn gần Nguyên Vũ sau đó vỗ lên đùi Nguyên Vũ vang lên một tiếng “đét" khiến Nguyên Vũ đau đớn nảy chân lên: “Nếu không phải là ma nhập thì chính là cậu đang yêu. Là ai? Khai báo nhanh còn kịp”.
Trước câu hỏi truy vấn của Anh Tài, mặt Victor Nguyễn trong phút chốc đỏ bừng.
Anh Tài cười lớn: “Ha ha, tảng băng ngàn năm như cậu cũng có ngày đỏ mặt thế kia à? Là cô nào có thể di chuyển được cậu vậy?”
Victor Nguyễn thẹn quá hóa giận khi bị Anh Tài vạch trần. Anh cầm tập tài liệu định ném về phía Anh Tài thì bị Nguyên Vũ cản lại, Nguyên Vũ giải vây cho anh: “Cuộc họp hội đồng quản trị bên tập đoàn Thiên Long đã thông qua dự án liên kết với chúng ta mở ngân hàng. Cậu có ý định đi gặp riêng ông Bằng không? Nếu kéo dài thời gian sẽ rất khó sử với phía Thiên Long”.
Cuộc họp hội đồng quản trị của tập đoàn Victory nhằm thông qua dự án liên kết với tập đoàn Thiên Long mở ngân hàng thương mại ngày hôm qua đã bị hủy bỏ do ông Nguyễn Văn Bằng và một số cổ đông vắng mặt với lý do bị ốm.
Anh Tài phản đối: “Cậu không thể để ông ta lên mặt như thế được. Không cần phải cúi đầu, cách tốt nhất là nghĩ cách đá ông ta ra khỏi hội đồng quản trị càng nhanh càng tốt”.
Từ trước tới nay bất kể là nhân viên hay cổ đông của tập đoàn Victory, nếu ai có ý định đối đầu với Victor Nguyễn đều bị anh đá bay khỏi vị trí mà không cần phải suy nghĩ. Bởi vì Victory là tâm huyết của anh, do một bàn tay anh gây dựng không thể để kẻ khác có ý định thao túng, làm phản được. Quan điểm của anh một nước không thể có hai vua.
Nhưng lần này người muốn đối đầu với anh lại là cậu của anh nên anh rất khó sử.
Nguyên Vũ lên tiếng: “Hôm chủ nhật cậu không đi dự đám cưới Thanh Hòa cũng không đi dự tiệc ăn mừng chào. đón con gái ông Bằng à?”
Victor Nguyễn chưa kịp lên tiếng Anh Tài đã cướp lời: “Cậu hỏi thừa, nếu cậu ấy đi dự tiệc mừng con gái ông ta về nước thì dự án đã được thông qua làm gì đến lượt chúng ta ngồi đây tán gẫu nữa”.
Victor Nguyễn đứng dậy cầm áo vest đang vät sau ghế mặc vào rồi nhìn Anh Tài và Nguyên Vũ: “Đi thôi, chuyện đó tớ sẽ có cách giải quyết”.
Ba người hôm nay sẽ qua Thủ Đức xem xét tiến độ giải phóng mặt bằng cho dự án khu dân cư của tập đoàn Victory.
Anh Tài và Nguyên Vũ còn chưa kịp đứng dậy thì có tiếng gõ cửa.
Victor Nguyễn vừa chỉnh sửa lại áo vest vừa lên tiếng: “Vào đi.”
Bước vào phòng là cô gái trẻ mặc váy body màu đỏ ngắn ôm sát cơ thể. Mái tóc dài nhuộm màu vàng đồng. Gương mặt được trang điểm tỉ mỉ đặc biệt là đôi môi tô màu đỏ khiến cô trông rất gợi cảm. Cô đi đôi guốc cao hơn mười cen ti mét. Nhìn tổng thể trông cô như người mẫu.
Ba người đàn ông trong phòng cùng hướng về cô gái với ánh mắt tò mò.
Cô gái tỏ vẻ phấn khích đi đến trước mặt Victor Nguyễn rồi ôm chầm lấy anh: “Anh hai.”