Chưa đầy 5' phút với tốc độ thần thánh cô đi đến quán bar,phía trước là chiếc ô tô màu đen rất đẹp nhìn là biết ko tầm thường,đang đi với tốc đồ nhanh dần chậm lại cô cũng vì lo lắng quá không kịp phanh nên...
Bụp......
Xe cô đâm vào trước xe đằng trước,người trong xe nheo mày tức giận.
Người lái xe mở cửa mời anh xuống,quay sang mắng cô:
-Cô kia mắt cô bị mù hả?
Anh đứng nhìn về phía cô,một cô cái mặc trên người full black,bên trong mặc chiếc áo đen khoét nách,bên ngoài là áo khoác Jacket đen,quần legging đơn giản kết hợp đôi giày đen,mái tóc màu kem mang hương thơm quyến rũ buộc cao,bước xuống xe cô đi thẳng vào bar chỉ để lại 1 câu:
-Sorry! Tôi đang vội,lát nữa nói.Câu nói lạnh lùng của cô khiến lái xe lạnh người,đã có vị chủ tịch máu lạnh rồi bây giờ lại còn thêm người đi đường máu lạnh nữa thật tội cho ổng.
Cô đi vào bar,anh đi đằng sau nhìn theo cô.
Vào trong....
Thấy có gần chục người vây quanh cô bạn thân của mình,lại gần cô kéo tay Từ Ngọc đi.
-Này,em kia đứng lại,sao đi vội vậy,chúng ta còn chưa chơi mà.Một người con trai tầm 25tuổi nói...
Cô ko thèm đáp vẫn nắm tay bạn đi thẳng,những người kia thấy cô ko để ý tâm trạng trở lên tức giận,chạy theo bao vây cô và bạn.
Một người to béo lên tiếng:
-Người đẹp,vừa đến sao đi nhanh vậy,ở lại đi còn chưa chơi mà.
Mãn Phong đứng ở cửa nhìn cô chăm chú,để xem cô sẽ làm như thế nào......
Giọng nói lạnh lùng mang vẻ không quan tâm vang lên:
-Tốn thời gian.Chỉ 3 từ này cũng đủ để mấy người kia thấy được vẻ kinh thường của cô với họ....