Đặc Sủng Manh Thê Của Tổng Tài Hắc Đạo

Chương 19: con người nguy hiểm tàn nhẫn




Hạ Nhiên nhìn cô em gái bé nhỏ này rất đơn thuần trong sáng cô chỉ mong cô bé ngây thơ này cứ mãi như thế không lo âu cũng không buồn rầu chuyện gì cả.

Ngồi một lúc lâu, Mộc Y bỗng ngừng lại nhìn Hạ Nhiên "chị à..anh Ngạo Thiên là bạn trai chị phải không..." Hạ Nhiên giật mình liền khua tay phủ nhận "không.... làm gì có chuyện đó..em không được nói linh tinh đâu đấy" mặt cô cũng hơi ửng đỏ lên Mộc Y bỉu môi "thật sao.." cô liền đổi sang chủ đề khác nếu cứ tiếp tục nói về chuyện này thật sự não cô sẽ bị rối lên mất "Tiểu Y em khát nước rồi phải không ...chị đi lấy nước cho em.." Hạ Nhiên nhanh chóng đứng dậy ra ngoài.

_______________________________________

Ở một nơi khác tối om của khu biệt thự.

"Ông nhất quyết không giao ra ?" Giọng nói lạnh lùng lãnh khốc của Hoắc Ngạo Thiên vang lên. Người đàn ông bị xích chói hai tay lại trên người toàn máu me gần như muốn gụp xuống đất nhìn Hoắc Ngạo Thiên ngồi trên chiếc ghế sofa đen ở trước mặt vẻ mặt hắn ung dung thư thả đến đáng sợ "tao biết mày chính là người giết Hạ Trữ Hào..mày nhất định sẽ gặp báo ứng..." Hoắc Ngạo Thiên nhìn ông ta không nói gì nhếch môi ra hiệu cho tên đàn em đang cầm một dây roi "a..." tiếng la thét đau đớn, tên đàn em dùng lực rất mạnh quất vào lưng ông ta đau đến độ ngất xỉu "tạt nước" Hoắc Ngạo Thiên lạnh lùng ra lệnh.



Hạ Nhiên vô tình đi ngang qua cửa thư phòng của Hoắc Ngạo Thiên nghe được tiếng thét chói tai tò mò mở cửa ra, bên trong không có ai cô chậm rãi đi vào đi đến bàn làm việc của hắn cô giờ mới biết hắn có sở thích chơi đồ cổ sao...toàn là đồ quý hiếm đắc giá, cô quơ tay định sờ vào thử chiếc bình cổ của M.W nổi tiếng không cẩn thận trượt chân ngã vào tường tay cô như đã chạm vào một công tắt nào đó cô ôm đầu xoay người lại một đường hầm tối đen mở ra, cô ngập ngừng một hồi rồi từ từ bước vào...tiếng thét chói tai đau đớn đó truyền đến cô càng tò mò lại càng sợ đường đi khá tối nên cô đi thật cẩn thận chậm chạp.

Cuối cùng cô cũng đến, phía dưới một căn phòng cửa được làm bằng sắt rất rắn chắc bị hở ra một chút bên trong truyền ra giọng nói lãnh khốc tàn nhẫn cùng với tiếng la đau đớn của người đàn ông kia.

"Ông biết được bao nhiêu rồi hả ?" cô lén nhìn vào cảnh tượng trước mắt thật ghê người khiến cô trợn mắt mà bịch chặt miệng lại điều khiến cô sợ hơn là Diệp Đức Uy ...ông ta bị xích hai tay lại toàn thân máu me sắp chết, Hoắc Ngạo Thiên thì ngồi đó ung dung mỉm cười nhìn ông ta mà nói.

"Haha..mày nghĩ mày có thể giấu nó cả đời hay sao...Hoắc Ngạo Thiên mày..yêu nó rồi sao..." Diệp Đức Uy bị đánh đến mức có thể sẽ chết bất cứ lúc nào chỉ cần tên đàn em kia quất một roi nữa thôi ông ta cũng đủ mất mạng. Hoắc Ngạo Thiên tay hơi run lên sắc mặt cũng chuyển đổi "yêu" phải hắn thừa nhận hắn đã yêu cô rồi nhưng bây giờ chưa phải lúc để nói cho cô biết hắn phải chờ...chờ đến một thời cơ thích hợp hơn. Hắn vẫn im lặng không nói gì Diệp Đức Uy cười mỉa mai nói "haha..Hoắc Ngạo Thiên chính mày đã giết cha mẹ con bé ...Hạ Nhiên nó sẽ không bao giờ tha thứ cho mày.." Hoắc Ngạo Thiên đứng dậy giật lấy roi da quất mạnh vào người ông ta, Từ Diệp đi đến thì ông ta đã tắt thở...Hoắc Ngạo Thiên lạnh lùng ra lệnh "dọn dẹp cho kĩ càng".

Hóc mắt của Hạ Nhiên phút chóc đỏ hoe tay chân run rẫy vội vàng chạy khỏi nơi đáng sợ đó càng phải tránh xa con người nguy hiểm tàn nhẫn đó. Cô chạy như ma đuổi quay về phòng mình "rầm" tiếng đóng cửa vang lên cô ngồi bệt xuống đất ôm mặt khóc nức nở. Hoá ra là hắn..hắn là người giết cha cô, mẹ cô phá tan gia đình ấm cúng vốn dĩ cô đang có vậy mà cô còn đang sống chung với một con quỷ đội lớp ngươid như hắn, cô thật sự rất sợ hai tay siết chặt đầu óc cô rất loạn nếu có thể bây giờ cô nhất định sẽ chính tay giết hắn...nhưng hắn là Hoắc Ngạo Thiên đâu phải nói giết là giết, cả pháp luật cũng không làm gì được hắn..dù hắn có giết người trước mặt cảnh sát thì hắn cũng sẽ được thả ra một cách dễ dàng,cô còn có Mộc Y đứa em gái duy nhất của cô...cô không thể để Mộc Y có chuyện gì được. Hạ Nhiên nới lỏng bàn tay từ từ gạt bỏ những giọt nước mắt kia trở lại vẻ tỉnh táo tươi tắn không thể để hắn phát hiện ra chuyện gì được...đây là điều hiện tại duy nhất cô có thể làm.